Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 552: Báo cáo với Đới thị trưởng



Từ khi Chu Nhất Phát kêu Chu Bình mở loa ngoài của điện thoại, ở ngay trước mặt chính mình, tận lực phê bình Lý Phi Thiên, Bạch Tiểu Thăng liền phát hiện ra trong đó có chỗ không đúng.

Quả nhiên, Chu Nhất Phát trước là tức giận sau đó lại là trách cứ rồi mới đổi đề tài yêu cầu mình giữ bí mật.

Xem ra, một phen vừa rồi là để cho mình nghe.

- Thật là làm khó cho vị thư ký thị trưởng này!

Bạch Tiểu Thăng trong lòng cảm khái.

Cái này cũng thật quanh co.

- Bạch tổng, Thiên Thanh chúng tôi cùng Trung Kinh các cậu, vẫn là hảo hữu thành thị. Đới thị trưởng của chúng tôi cùng Quý thị trưởng của các người, cũng là bạn cũ bao nhiêu năm, quan hệ với nhau cũng không xa lạ gì. Cậu lại cùng Lý tổng là thân thích, mọi người đã thân càng thêm thân. Tài chính Thiên Phúc là nghề bảo hiểm, Trung Kinh truyền thông là truyền thông nghiệp, mọi người lại không có quan hệ cạnh tranh. Trước mắt, xảy ra những việc này mặc dù không tuân theo quy định, nhưng. . . Tình có thể hiểu, lại không có tạo thành hậu quả gì, còn có thể cứu vãn được! Tôi hi vọng cậu cũng có thể hiểu được, cũng có thể thông cảm một tý, chúng tôi cũng không thể dễ dàng gì. Chuyện này, xin đừng nên để lộ ra bên ngoài. Cá nhân tôi đại biểu Thiên Thanh cám ơn cậu!

Lời nói của Chu Nhất Phát là lấy tình để lay động Bạch Tiểu Thăng.

Trước đó, hắn cùng Chu Bình đã nói qua trong điện thoại, người bên này biết rõ chuyện này, chỉ có ba người Bạch Tiểu Thăng, Lý Phi Thiên, Chu Bình chỉ cần Bạch Tiểu Thăng không nói, mọi chuyện đều có thể êm ả trôi qua. Trước mắt, để cho Bạch Tiểu Thăng ngậm miệng lại chỉ là một trong các biện pháp, Chu Nhất Phát còn ủy thác bạn bè giáo sư của mình giữ bí mật, đồng thời mau chóng đưa ra dự án đền bù.

Tranh thủ trước khi chỗ sơ xuất bị phát hiện, trước khi xảy ra vấn đề, dùng hết khả năng bù đắp lại, dù là sau đó trong tỉnh có trách, cũng không trở thành ảnh hưởng đến việc xin danh ngạch công ty gương mẫu.

Chu Nhất Phát tại thời gian ngắn nhất, làm ra tình thế điều hành xử lý xuất sắc nhất.

Liên quan tới chuyện này, hắn thậm chí còn chưa kịp báo cáo với thị trưởng Đới Danh Thành, liền ngay lập tức nghĩ biện pháp, triển khai phương pháp giải quyết.

Tốc độ xử lý như vậy, không hổ là thư ký số một Thiên Thanh, ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng có chút khâm phục.

Chỉ là, chuyện có vẻ nghiêm trọng hơn so với hắn tưởng tượng!

Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Nếu không phải vậy, thư ký Chu không đến mức tha thiết như thế!

Lý Phi Thiên, Chu Bình trông mong nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm một lúc, cuối cùng gật gật đầu

- Có thể, tôi có thể giữ bí mật.

Một câu Bạch Tiểu Thăng nói ra khiến Lý Phi Thiên, Chu Bình như trút được gánh nặng.

- Hai vị chờ một lát, tôi cũng đi tìm mấy vị giáo sư đáng tin, để nghiên cứu biện pháp khắc phục.

Lý Phi Thiên không ở lại được nữa, gật đầu chào Chu Bình, vội vàng rời đi.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Lý Phi Thiên rời đi, lại tiếp tục nói

- Thư ký Chu trước khi đến Thiên Thanh, Đới thị trưởng có đi Trung Kinh làm khách, ngài ấy có tìm tôi cùng tôi nói chuyện phiếm một chút. Giữa chúng tôi từng có một cuộc nói chuyện, thời gian mặc dù không dài, nhưng tôi cũng biết mấy phần tính tình của ngài ấy. Chuyện này, thư ký Chu hẳn là còn chưa báo cáo với ngài ấy phải không?

Nếu như Chu Nhất Phát báo cáo lên, Bạch Tiểu Thăng tin tưởng, người gọi điện thoại tới nhất định sẽ là bản thân Đới Danh Thành.

- Cậu. . . Ngài cùng Đới thị trưởng quen biết!

Bên kia đầu dây, giọng nói của Chu Nhất Phát mang theo tia kinh ngạc, xưng hô cũng thay đổi.

Chu Bình không thể tưởng tượng nổi nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nói hời hợt, nhưng mà lời hắn nói là Đới thị trưởng đến Trung Kinh, cố ý đi tìm hắn nói chuyện phiếm!

Lời này, khiến cho cha con Chu Nhất Phát mơ màng không rõ.

- Chuyện này, thư ký Chu vẫn phải mau chóng báo cáo đi!

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói.

- Tốt, tốt, tôi lập tức báo cáo!

Chu Nhất Phát vội vàng đáp lại

- Tạ ơn Bạch tiên sinh!

Nói xong, điện thoại liền cúp máy.

Chu Bình lấy lại điện thoại di động, thần sắc kính sợ nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Trước đó, Bạch Tiểu Thăng cũng rất lợi hại nhưng mà sự lợi hại của hắn tại Trung Kinh, còn không có ảnh hưởng tới Thiên Thanh nhưng mà biết được hắn còn quen biết Đới thị trưởng vậy liền có khác biệt.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thời gian một chút.

Đã tới giữa trưa, đi thị sát tại Thiên Phúc lại xảy ra cái chuyện này, bất tri bất giác đã nhanh đến trưa.

Ăn cơm trưa xong, bọn họ liền nên lên đường về Trung Kinh.

- Thời gian không còn sớm, tôi phải đi. Buổi chiều chúng tôi còn phải lên xe trở về Trung Kinh.

Bạch Tiểu Thăng nói với Chu Bình.

- Tôi tiễn ngài!

Chu Bình vội vàng nói.

- Không cần, bên này xảy ra chuyện như vậy, vị anh họ kia của tôi còn cần cậu hỗ trợ.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng rồi nói.

- Vậy tôi đi tìm xe cho ngài!

Chu Bình lại nói.

Có lẽ là kế thừa thiên phú của cha hắn. Chu Bình cũng rất biết nói chuyện.

Bạch Tiểu Thăng biết rõ hắn đang có thiện ý nên chỉ cười một tiếng, không có kiên trì từ chối.

Chu Bình rất nhanh tìm được một chiếc xe tốt, tự mình đưa Bạch Tiểu Thăng xuống lầu, nhìn hắn ngồi lên xe rời đi.

Sau khi xong, Chu Bình mới trở về.

Vào văn phòng của Lý Phi Thiên, Chu Bình liền thấy Lý Phi Thiên vội vàng chạy ra đón hắn, còn nhìn phía sau hắn một chút.

- Bạch Tiểu Thăng đâu?

- Vừa đi, tôi còn tìm xe cho cậu ấy.

Chu Bình nói.

- Làm sao để cho hắn đi rồi!

Lý Phi Thiên nhíu mày, lầm bầm.

- Tiểu tử này tin được không, nói không chừng vừa rời khỏi liền đem chuyện này nói ra!

Nói cho cùng, tín nhiệm của Lý Phi Thiên đối với Bạch Tiểu Thăng cũng không cao.

- Yên tâm đi, không có việc gì!

Chu Bình nhìn chằm chằm bạn tốt của chính mình một chút.

Lý Phi Thiên sợ là còn không biết được, Bạch Tiểu Thăng quen biết Đới thị trưởng!

Đương nhiên, hắn cũng không có đi lắm mồm.

- Chuyện cấp bách nhất hiện nay là tìm ra phương pháp giải quyết dự án!

Chu Bình thúc giục.

. . .

Cúp điện thoại, Chu Nhất Phát vội vàng chạy tới văn phòng thị trưởng.

Ở ngoài cửa, hắn lại chợt nhớ tới thị trưởng đang cùng mấy vị lãnh đạo thị chính mở cuộc họp ngắn, vẫn là trước đây do chính mình phụ trách thông báo, sắp xếp.

Mình làm sao lại đem chuyện này quên đi! Chu Nhất Phát vỗ trán một cái.

Hắn do dự bên ngoài phòng làm việc thị trưởng một chút, cuối cùng từ bỏ không đi quấy rầy.

Báo cáo là nhất định phải báo cáo, cũng có thể ngay lập tức báo cáo, nhưng đồng thời với báo cáo vấn đề, sự tình cũng gần như có phương án giải quyết tốt nhất, chẳng phải là chuyện tốt sao.

Chu Nhất Phát cảm giác được, chuyện này trước sau gì cũng sẽ lộ ra, trước mắt để thị trưởng biết sớm hay muộn kỳ thật quan hệ không lớn. Vấn đề vẫn là chính mình xử lý có hữu hiệu kịp thời hay không!

Chu Nhất Phát quay người, đi gọi điện cho người bạn giáo sư của mình hỏi dò tiến độ.

Một giờ chiều.

Cửa phòng làm việc của thị trưởng cuối cùng cũng mở ra mấy vị lãnh đạo thị chính nối đuôi nhau mà ra, Chu Nhất Phát ở bên ngoài chờ đợi, trên mặt mang theo nụ cười chào hỏi từng người, lúc này mới gõ cửa phòng làm việc thị trưởng.

- Vào đi

Một giọng nói ngắn ngủi mạnh mẽ vang lên, Chu Nhất Phát đẩy cửa vào.

- Là lão Chu sao.

Đới Danh Thành vừa uống một miếng trà, đặt chén trà xuống, trên mặt có nụ cười xem ra cuộc nói chuyện vừa rồi cũng không tệ lắm.

- Ai nha, một giờ rồi sao, cậu cũng chưa ăn gì phải không? Đi, hai chúng ta cùng đi ăn.

Đới Danh Thành cười nói.

Chu Nhất Phát bước tới hai bước, dựa vào gần một chút.

- Thị trưởng, tôi có chuyện muốn nói với ngài!

Đới Danh Thành nhìn hắn với vẻ mặt nghi ngờ, biểu hiện của Chu Nhất Phát giống như có chút ngưng trọng, lúc này mới gật đầu.

- Vậy cậu nói đi.

Chu Nhất Phát một năm một mười, đem tình huống báo cáo lại một phen. Đặc biệt nói ra người bạn giáo sư của hắn còn có tài chính Thiên Phúc cũng đang tìm ra phương án giải quyết, tiến độ không sai.

- Lại có chuyện như vậy!

Lông mày Đới Danh Thành vặn lên, ánh mắt ngưng trọng.

Những lời trách cứ, hắn một câu cũng chưa nói, lại khiến cho Chu Nhất Phát cảm giác được một loại áp bách vô hình.

- Làm sao phát hiện?

Đới Danh Thành trầm giọng hỏi lại.

- Là. . . Người quen của ngài, Bạch Tiểu Thăng phát hiện! A, hắn cũng là họ hàng của tổng giám đốc tài chính Thiên Phúc - Lý Phi Thiên.

Chu Nhất Phát cẩn thận từng li từng tí nói ra.

- Bạch Tiểu Thăng!

Đới Danh Thành bỗng trừng lớn mắt, đột ngột đứng dậy.

Vừa rồi hắn còn bình tĩnh sau khi nghe xong cái tên này lập tức không bình tĩnh nổi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận