Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 243: Có muốn làm trợ lý của tôi không?



Bạch Tiểu Thăng cầm trong tay một cái thẻ như là thẻ ngân hàng, màu vàng.

Tống Trường Không cau mày.

Bởi vì khoảng cách xa, chợt thấy một lần hắn nhất thời không có phản ứng kịp.

- Đến xem một chút đi, ông chẳng lẽ sẽ không nhận biết được đồ án của tập đoàn chúng ta sao.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Tập đoàn chúng ta!

Bốn chữ này giống như tiếng sấm, vang bên tai hắn.

Tống Trường Không vẻ mặt đang không có thay đổi gì, đột nhiên hai con mắt bắn ra hào quang.

Người của tập đoàn đến sao!

Tống Trường Không bước nhanh đến, dừng bước tại trước bàn làm việc, hai mắt trừng lớn lỗ mũi phì phò, không nháy mắt nhìn vào tấm thẻ kia.

Long Đằng sư hống, sư tử còn có chút giống hổ, rất dễ dàng bị nhận nhầm thành hổ.

Chính giữa tấm thẻ, là tiêu chí của tập đoàn Chấn Bắc.

Tấm thẻ này giống như CMND trong tập đoàn, làm Tống Trường Không sắc mặt thay đổi.

- Ngài là trong tập đoàn tới?

Lúc Tống Trường Không đối mặt với Bạch Tiểu Thăng, một chút khí thế đều không có, cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Tống tổng, ngài chớ khẩn trương.

Bạch Tiểu Thăng đứng người lên, cười nói.

- Tình huống của tôi có chút phức tạp. . . Tôi không phải từ nội bộ tập đoàn tới, trước đó cũng chỉ là một người quản lý. Sau này, có chuyện gì cần làm mong rằng Tống tổng chỉ giáo nhiều hơn.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng khiêm tốn hữu lễ, hoàn toàn trái ngược với vẻ ngạo mạn lúc đầu

Sở dĩ như vậy, Bạch Tiểu Thăng tự nhiên có đạo lý của mình.

Hệ thống công năng phụ trợ thứ ba của hắn, hệ thống phân tích vẻ mặt sơ cấp, vẫn mở ra.

Muốn cùng Tống Trường Không hợp tác, hắn trước hết phải hiểu rõ phương thức xử lý công việc cùng với độ tha thứ của Tống Trường Không.

Kết quả kiểm tra, Bạch Tiểu Thăng nhớ kỹ.

Trước mắt, cũng không cần phải cường ngạnh, tăng thêm mâu thuẫn không đáng.

- Cậu là một thành viên được lên chức do tập đoàn chọn lựa lần này sao?

Nghe ý Bạch Tiểu Thăng giống như không phải đến từ nội bộ tập đoàn, Tống Trường Không nhịn không được thở dài một hơi.

Xưng hô theo đó mà thay đồi.

Đối với lần chọn lựa lên chức này, Tống Trường Không có nghe nói.

Nghe nói người được điều động sẽ thu được một tấm thẻ CMND tạm thời để thuận tiện làm việc, sau khi làm xong sẽ có người phụ trách thu trở về.

Bạch Tiểu Thăng hẳn là loại tình huống này.

Vậy liền không cần quá kiêng kị.

Bạch Tiểu Thăng cười gật đầu

- Đúng vậy a.

Liên quan tới chuyện tập đoàn chọn lựa, Thượng Văn Thư đã từng đề cập với hắn một chút, còn đối với hắn rất cảm ơn.

Bạch Tiểu Thăng thông qua Hồng Liên biết rõ nhiều tình huống, thậm chí cả việc thẻ CMND tạm thời.

Lúc ấy, hắn biết rõ Thượng Văn Thư hiểu lầm, nhưng cũng không có làm rõ bởi vì hoàn toàn không cần thiết.

Trước mắt, Tống Trường Không đã công nhận thân phận của hắn, vậy cũng không cần làm rõ làm gì.

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ tới thẻ CMND.

- Nhưng mà, theo tôi được biết, lần chọn lựa này đều là nhân vật số một số hai ở công ty con, cậu trước kia chỉ là một người quản lý. . .

Tống Trường Không một mặt không hiểu.

- Tôi đã từng có một cái cấp dưới, thực tế lại là thành viên điều tra tổ thanh tra của tập đoàn, hắn nhìn biểu hiện của tôi không sai, đặc biệt hướng tập đoàn tiến cử tôi.

Bạch Tiểu Thăng thuận miệng nói dối.

- Vậy cậu đúng là có vận khí tốt!

Tống Trường Không tấm tắc lấy làm kỳ lạ, thậm chí có chút hâm mộ

- Cái này có thể là trăm năm khó gặp a!

Sau đó, hai người lại tán gẫu.

Tống Trường Không lưu ý Bạch Tiểu Thăng, xác định hắn trước kia hoàn toàn chính xác chỉ là cái quản lý, với lại là địa sản hạng mục quản lý, lúc này mới thật yên tâm.

Mà Bạch Tiểu Thăng cũng áy náy biểu thị, vừa rồi ngạo mạn chỉ là một trò đùa nho nhỏ. . .

Trong phòng họp nhỏ, tràn đầy bầu không khí hài hòa.

Ngoài cửa, Dương Thiến Nhi, Lâm Vi Vi, có chút thần sắc phức tạp.

Một mặt các nàng khiếp sợ không gì sánh nổi, Bạch Tiểu Thăng đến cùng làm sao kinh động tới tổng giám đốc công ty, để hắn tự mình đến phỏng vấn.

Phải biết rõ, Tống tổng là một người bận rộn, không phải là chuyện quan trọng, Là không làm phiền được tôn Đại Phật như ông ta.

Một mặt khác, các nàng không cho rằng Tống tổng tới rồi thì Bạch Tiểu Thăng liền có thể tiến vào công ty, ngược lại nhìn vẻ mặt Tống tổng lúc đi vào, chỉ sợ cơ hội của Bạch Tiểu Thăng thật xa vời.

- Bạch Tiểu Thăng kia, mặc dù nhìn như biết ăn nói nhưng là quá mức ngạo mạn không coi ai ra gì. Dạng người này chỉ có thể lừa gạt nữ nhân vừa lòng, trên sự nghiệp thì khó có thể đi xa. Lúc tôi ở tuổi của hắn, đã là quản lí, có thể các cô nhìn hắn một chút, vẫn còn đi tìm việc làm, nhận lời mời phỏng vấn liền nghĩ làm phó tổng giám đốc! Phó tổng giám đốc, là người như hắn có thể làm sao? ! Tôi thấy hắn điên rồi!

Lâm Bắc Thần nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, ở trước mặt Dương Thiến Nhi nắm chặt thời gian bôi đen Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng hắn càng nói như thế càng làm người khác thấy phiền.

Vị tổng thanh tra lai này chỉ có vẻ bề ngoài là tốt, nhưng lại yêu thích bàn lộng thị phi! Ngay cả Lâm Vi Vi đều có chút mệt mỏi.

Trợ lý của Tống Trường Không, cũng thấy được Lâm Bắc Thần có mấy lời lảm nhảm, có điều hắn chỉ là nhíu nhíu mày, cuối cùng cũng không nói gì.

Dương Thiến Nhi không rên một tiếng, căn bản cũng không để ý tới Lâm Bắc Thần.

- Lâm tổng thanh tra, cậu vào đây một chút.

Bỗng nhiên, trong phòng họp nhỏ truyền ra giọng nói Tống Trường Không.

Tống tổng gọi mình?

Lâm Bắc Thần khẽ giật mình, lập tức cười nói với hai người Vi Vi và Thiến Nhi

- Các cô đoán, Tống tổng gọi tôi đi vào làm gì? Tôi đánh cược là để cho tôi đem Bạch Tiểu Thăng đuổi đi. Đương nhiên, nếu như hắn khóc lóc van nài cầu Tống tổng lưu lại, có lẽ tổng giám đốc khai ân để cho phòng chúng ta thêm một cái nhân viên nhỏ.

Lâm Bắc Thần tự cho là khôi hài.

- Lâm tổng tổng thanh tra, Tống tổng gọi anh đấy, đừng nói chuyện phiếm, đi vào đi.

Trợ lý Tống Trường Không cũng nhịn không được thúc giục.

- Tốt.

Lâm Bắc Thần sửa sang lại quần áo, đẩy cửa vào.

Trong phòng họp nhỏ, một trận yên tĩnh.

Dương Thiến Nhi cùng Lâm Vi Vi nhịn không được liếc nhau, e ngại trợ lý Tống Trường Không ở đây, các nàng không có cách nào nghe lén hoặc là nhìn trộm.

Chỉ có thể chờ đợi. . .

Rốt cục, cửa phòng họp được mở ra.

Một bóng người hoảng hốt mà ra, trên mặt mờ mịt tái nhợt, bước chân phù phiếm.

Lâm Bắc Thần!

Đám người giật mình.

Giờ phút này, Lâm Bắc Thần hai mắt đều có chút vô thần.

- Lâm tổng thanh tra, anh làm sao vậy!

Trợ lý Tống Trường Không giật mình, tranh thủ thời gian đỡ lấy hắn, thất thanh hỏi.

Lâm Bắc Thần trừng mắt một hồi lâu mới lấy lại tinh thần, mờ mịt nhìn xem trợ lý của Tống tổng, run rẩy bờ môi nói

- Tôi tôi, tôi bị đình chức? !

Một tổng thanh tra, bị đình chức? !

Tống Trường Không trợ lý giật mình, Dương Thiến Nhi, Lâm Vi Vi hai người cũng cả kinh không ngậm miệng được.

- Lý do là gì?

Tống Trường Không trợ lý nhịn không được hỏi nói, cái vấn đề này hai nữ nhân cũng quan tâm

- Lý do là, trong lúc công tác có xen vào tư tình cá nhân châm ngòi thị phi, quấy rối nữ nhân viên cấp dưới, trong lúc tiếp đãi đoàn đại biểu công ty Kesson có sai lầm lớn, cũng giấu diếm không báo.

Một giọng nói truyền đến, cửa phòng họp nhỏ mở ra, Bạch Tiểu Thăng tưỡi cười đi tới, mắt nhìn Lâm Bắc Thần

- Còn có, sử dụng từ ngữ uy hiếp một vị phó tổng giám đốc!

- Phó tổng giám đốc?

Đám người hít vào một hơi.

- Ai thế? !

Tống Trường Không trợ lý nhịn không được hỏi lại.

Trung Kinh truyền thông, lại có Phó tổng giám đốc sao? Hắn làm sao một chút cũng không biết!

- Bạch Tiểu Thăng, hắn chính là tân phó tổng giám đốc của công ty chúng ta!

Tống Trường Không đi tới, chỉ vào Bạch Tiểu Thăng, trầm giọng nói với những người kia.

Lập tức, tất cả mọi người trợn tròn mắt.

- Anh anh anh, phó tổng? !

Lâm Vi Vi thậm chí cà lăm.

- Ngạc nhiên a. Thế nào, có muốn làm trợ lý của tôi không?

Bạch Tiểu Thăng cười, thành ý mời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận