Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1201: Thúc thủ vô sách, tử cục?

Thành phố Nam Tự, tập đoàn Thần Hợp, văn phòng giám đốc.

Bạch Tiểu Thăng đang ngồi ở chỗ ngồi của Hàn Hà Phi, hắn đang xem báo cáo hai ngày qua mà Lâm Vi Vi đưa cho hắn.

Tính ra thì bọn hắn và Trầm Bồi Sinh đã ra chiêu với nhau mấy lần, dựa vào sự chuẩn bị đầy đủ nên đều không bị chịu thiệt, thậm chí còn có thắng nhỏ!

Đồng thời thành công kéo dài thêm một tuần!

Những ngày này bọn hắn đều xử lý đám người được coi là chân tay của Trầm Bồi Sinh.

Cũng không nói quá tí nào, cho đến lúc này xét về phương diện nhân viên thì Trầm Bồi Sinh đã nguyên khí đại thương!

- Chỉ cần qua hai ba ngày nữa, mặc kệ bên mình hay là bên Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng, Hứa Du Nhược thì cá lớn đều một mẻ hốt gọn, còn lại thì đều là tôm tép nhỏ không gây ra được chuyện lớn gì, cho nên hoàn toàn có thể giữ lại một phần nhỏ để điều tra! Đến lúc đó, mọi người đều có thể trở về tổng bộ, đi đối mặt với Trầm Bồi Sinh!

Ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng lạnh lùng, hắn hít sâu một hơi rồi chậm rãi thở ra một hơi thật dài.

Cho đến tận lúc này, hắn chỉ thông qua Phùng Ly, Lâm Kha quay lại video để gặp Hạ lão.

Qua video, lại cách cửa sổ thủy tinh, nhìn cũng không rõ ràng, nhưng có thể thấy lão gia tử nằm ở trên giường bệnh với thân hình mảnh dẻ, chỉ có người bệnh nặng mới có.

Đã từng là một lão nhân với tinh thần sáng láng, thích nói thích cười, lúc thì đứng đắn uy phong hiển hách, lúc thì khôi hài như một lão ngoan đồng.

Ai có thể nghĩ tới có ngày ông ấy sẽ trở nên như vậy!

Bạch Tiểu Thăng lại thở ra một hơi thật dài.

Lần này, Trầm Bồi Sinh ông hãy nhớ kỹ đó sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày tôi sẽ đòi lại tất cả!

Những chuyện trước mắt này chỉ là chút lợi tức mà thôi!

Bạch Tiểu Thăng để báo cáo sang một bên, trong đầu bỗng vang lên tiếng của Hồng Liên.

- Giai đoạn hiện tại, xét xử người phụ trách công ty con thuộc tập đoàn, tổng cộng năm người!

- Một người là người phụ trách những việc quan trọng, trực tiếp từ phía trên của công ty con, chỗ vi phạm gây ra vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, chứng cứ vô cùng rõ ràng, đã báo cho cơ quan tư pháp đệ trình tố tụng. Tăng thêm một điểm!

- Bốn người là người phụ trách nội bộ của công ty nhỏ, chỗ vi phạm gây ra vấn đề chứng cứ vô cùng xác thực. Xét đánh giá, tăng thêm hai điểm!

- Còn việc xét xử ở các khu khác thì bởi vì người tham gia cung cấp manh mối, đồng thời được hưởng ích lợi, tăng thêm hai điểm!

- Lần này tổng cộng gia tăng là năm điểm, điểm số hiện tại của cấp Đại sự vụ quan là tám mươi lăm điểm, khoảng cách đến cấp tổng giám đốc đại khu vực còn thiếu mười năm điểm!

Bạch Tiểu Thăng yên lặng nghe Hồng Liên báo cáo điểm số của mình.

Lúc mà hắn rời đi Thanh Cảng thì hắn được bảy mươi điểm, khoảng cách đến cấp tổng giám đốc đại khu vực còn thiếu ba mươi điểm.

Ở Nam Tự bên này cùng lắm cũng mới chỉ được nửa tháng mà thôi, nhiều lần thêm điểm, trọn vẹn kiếm được mười lăm điểm!

Hiện tại, khoảng cách đến cấp tổng giám đốc đại khu vực cũng chỉ có chênh lệch mười lăm điểm, chỉ cách khoảng một bước nữa thôi!

Mà bây giờ quá trình điều tra còn chưa kết thúc!

Vậy thì có ý nghĩa là điểm của hắn sẽ còn tăng lên nữa.

Thử hỏi, có ai trở thành đại sự vụ quan không đến một năm, liền có thể có tư cách leo lên vị trí tổng giám đốc đại khu vực không?

Chỉ có hắn, Bạch Tiểu Thăng!

Chỉ bằng vào cái này, đã đủ làm cho hắn kiêu ngạo! Tự hào rồi!

Đổi lại thường ngày, Bạch Tiểu Thăng chỉ cần nghĩ đến như vậy đã cười đến không khép miệng lại được.

Nhưng hiện tại, hắn lại trầm mặc.

Hầu như không có cảm giác mừng rỡ . . .

Không, phải nói cảm giác mừng rỡ của hắn đã bị phẫn nộ, bi thương bao trùm.

- Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, nếu như không phải là Hạ lão thì nhất định phải là mình!

- Trầm Bồi Sinh, ông không có tư cách này!

- Đợi tôi trở thành tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, sẽ tính toán với ông một thể!

Bạch Tiểu Thăng nắm chặt nắm đấm.

Cho đến hiện tại, trong tay hắn đã nắm giữ khá nhiều chứng cứ liên quan tới Trầm Bồi Sinh.

Nếu như Hạ lão đang giữ quyền, chỉ dựa vào những thứ kia, liền quá đủ khiến cho Trầm Bồi Sinh sấp mặt.

Đương nhiên, muốn thực sự hạ gục Trầm Bồi Sinh, chỉ sợ nhiêu đó còn chưa đủ.

Dù sao, Trầm Bồi Sinh là nhân vật bực nào, làm việc cẩn thận, lại còn có một đám tử trung!

Coi như hiện tại tay chân của hắn thì mười không còn bốn, cũng có thể tìm ra được khá nhiều dê thế tội, thay hắn nhận tội!

Cho nên, coi như Hạ lão vẫn còn, Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ không dễ dàng cầm chứng cứ để đối diện với Trầm Bồi Sinh mà hắn cũng sẽ như hiện tại, tận lực khả năng loại bỏ nanh vuốt, đem hết thảy những người có thể thay Trầm Bồi Sinh gánh tội loại bỏ hết, để xem dne619 lcu1 đó ông ta tự mình tự vệ như thế nào!

Mà trước mắt. . .

Hạ lão bệnh nặng.

Trầm Bồi Sinh nhảy lên trở thành thay mặt tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa.

Những chứng cớ này, liền càng không đủ!

Coi như mang tới tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc cũng chỉ sợ không có tác dụng mấy!

- Tuy nhiên, những thứ này nhất định sẽ được dùng đến! Nhất định như vậy!

Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Hắn đang nghĩ ngợi thì ở bên ngoài phòng làm việc có tiếng gõ cửa vang lên.

Bạch Tiểu Thăng dừng suy nghĩ chuyện này, nhìn về phía cửa rồi trầm giọng nói.

- Vào đi!

Gõ cửa khách khí như thế là ai nhỉ?

Nếu như là Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh thì gõ cửa ba tiếng rồi trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Đương nhiên, cũng có ngoại lệ, nếu như Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh dẫn người đến, cũng sẽ chờ Bạch Tiểu Thăng trả lời.

Cửa phòng làm việc vừa mở ra.

Đi vào chính là Lâm Vi Vi, cô bước sang một bên để cho hai người phía sau bước vào.

Lần lượt đi vào là hai người trung niên ước chừng khoảng bốn mươi năm mươi tuổi.

Hai người kia một béo một gầy, gương mặt đoan chính, khí chất cũng không tầm thường.

Trên mặt người gầy có vẻ ngưng trọng, người béo thì mặt đầy phẫn nộ.

Hai người vừa đi vào, Bạch Tiểu Thăng liền mỉm cười.

Hai người họ đều là sự vụ quan, mà lại là đám người ủng hộ Hạ Hầu Khải nhất.

Thật ra, Trầm Bồi Sinh trở thành đại diện tổng giám đốc thì đám người sự vụ quan dưới trướng của Bạch Tiểu Thăng cũng không phải không có người có tâm thay đổi.

Nhưng hai người này tuyệt đối sẽ không như vậy.

Sự vụ quan gầy tên là Vu Thư Lý.

Sự vụ quan béo tên là Tăng Nghị Nhiên.

Hai người tính cách khác biệt nhưng đều có một tấm lòng son.

Bạch Tiểu Thăng đều nhìn ra được.

Mặc dù sự vụ quan gầy Vu Thư Lý so sánh với sự vụ quan béo Tăng Nghị Nhiên tính tình nội liễm hơn nhiều, cũng biết thu liễm cảm xúc, nhưng do nhiều lần tiếp xúc bằng vào mắt nhìn người của Bạch Tiểu Thăng thì chắc chắn không có nhìn lầm.

- Đại sự vụ quan Tiểu Thăng!

Hai người sau khi đi vào, lần lượt chào hỏi Bạch Tiểu Thăng.

Trong giọng nói lộ ra vẻ bất thường.

- Thế nào, xảy ra chuyện gì sao?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Vu Thư Lý muốn nói, Tăng Nghị Nhiên lại đoạt trước mặt hắn, tức giận nói.

- Tôi thật sự không thể tin được, tên họ Trầm kia lại mặt trơ đến như vậy!

- Quả thực tức chết tôi rồi!

Bạch Tiểu Thăng dùng ánh mắt hỏi thăm.

Tăng Nghị Nhiên hầm hầm tiếp tục nói.

- Vừa rồi, bộ phận hành chính của tổng bộ có gửi thông báo cho tôi, còn có cả lão Vu nữa. Nói cái gì mà hai chúng tôi sử dụng vượt quyền, rất nhiều phương diện không có tuân thủ theo cách làm của sự vụ quan, muốn chiều ngày hôm nay hai chúng tôi phải về tổng bộ giải thích, nếu quá hạn thì giáng chức làm trợ lý sự vụ! Ngày mai không đến, liền khai trừ chức vụ! Ngài nghe một chút xem, đây là cái quyết định chó má gì vậy!

Bạch Tiểu Thăng khẽ giật mình, nhìn về phía Vu Thư Lý.

Vu Thư Lý cười khổ nói.

- Thật ra, phải nghiêm khắc dựa theo quy định mà nói, hành chính nói cũng xem là tốt, nhiều lắm thì tính xử phạt nặng. . . Nhưng lại là nặng quá mức! Nếu thật sự theo quy định mà nói thì hầu như chín phần mười sự vụ quan đều phải bị xử phạt! Cho nên, cái xử phạt này chính là nhằm vào chúng tôi! Chính là muốn đem chúng tôi khai trừ!

- Xế chiều hôm nay đến Lâm Hải, thuê máy bay đều không có khả năng! Ngày mai không đến thì khai trừ? Đi thì đi! Dù sao Hạ lão cũng không làm tổng giám đốc nữa, cái chức sự vụ quan này tôi làm cũng không có ý nghĩa!

Tăng Nghị Nhiên hầm hầm nói.

Bạch Tiểu Thăng hơi nheo mắt lại.

Trầm Bồi Sinh bọn hắn quả nhiên không có yên tĩnh, cứ thế mà ra tay!

- Sợ thì chả sợ, hai chúng tôi chẳng qua là vừa mới bắt đầu! Kế tiếp, bọn hắn sẽ đối với tất cả sự vụ quan chúng ta cho mà xem!

Vu Thư Lý nghiêm mặt, trầm giọng nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy cũng gật đầu.

Lần này, Trầm Bồi Sinh thế mà đem đầu mâu chỉ hướng sự vụ quan!

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng có chút bất ngờ.

Hắn và ba người Lý Hạo Phong đã thử nghĩ tới rất nhiều phương án để xử lý các tình huống khẩn cấp có thể xảy ra, nhưng đều là nhằm vào việc Trầm Bồi Sinh đối với bọn hắn làm khó dễ.

Tiếp thu ý kiến quần chúng, chuẩn bị đầy đủ, không cần phải nói kiên trì hai ba ngày, lại tiếp tục một tuần cũng không là vấn đề.

Vấn đề là, lần này Trầm Bồi Sinh trực tiếp vòng qua bọn hắn, đối với người phía dưới tiến hành xử phạt!

Phải biết, đại diện tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa cùng sự vụ quan chênh lệch cách xa, đại sự vụ quan có quyền lực của mình, khó mà tuỳ tiện xử phạt, còn sự vụ quan trong mắt người thay mặt tổng giám đốc trong mắt, liền như là sâu kiến, tùy ý có thể xử trí, càng đừng đề cập trợ lý sự vụ quan!

Sự vụ quan cùng trợ lý sự vụ quan là hai loại tồn tại, ở trong “kho” của khu Đại Trung Hoa có rất nhiều!

Coi như một hơi xử lý mấy chục người, hoặc trên trăm người thì trên lý luận cũng không thành vấn đề!

Trầm Bồi Sinh một phương vì cướp đoạt quyền lực, tại các bộ môn đều sắp xếp người một nhà, coi như xuất hiện đại quy mô điều động nhân sự, cũng hoàn toàn sẽ không ảnh hưởng đến công việc thường ngày!

Về phần cấp trên, tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc, sao lại quản loại sự tình này!

Đã để Trầm Bồi Sinh thay mặt chức vụ tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, liền kiểu gì cũng sẽ cho đủ quyền tự chủ chứ!

Chỉ cần không ảnh hưởng quá lớn, căn bản sẽ không ai để ý tới!

Mà lại đối với Trầm Bồi Sinh bên kia mà nói, cũng không cần xử trí trên dưới một trăm người.

Chỉ cần đem sự vụ quan trung thành với Hạ Hầu Khải rút ra hai, ba mươi vị để xử trí như vậy bọn hắn bốn vị đại sự vụ quan lại không có cách nào ngăn chặn, cũng đủ để bên này lòng người tan rã!

Lòng người đã mất còn nói gì đến dẫn đội ngũ!

Nói thật, những người bên ngoài này, mặc dù đều là Hạ lão bồi dưỡng, nhưng tóm lại người là có tư tâm, mà lại đều là có gia có nghiệp, hiện thực bức bách phía dưới, tổng sẽ đưa ra lựa chọn bất đắc dĩ!

Bọn người tâm tản ra, đội ngũ tản ra, bọn hắn bốn vị đại sự vụ quan liền triệt để thành quang can tư lệnh!

Hai ba ngày, sợ là trước khi tay chân của Trầm Bồi Sinh bị xử phạt thì bên bọn hắn lại triệt để hỏng mất!

Bạch Tiểu Thăng khẽ nhíu mày, trầm ngâm một lát, nghĩ một chút rồi lập tức ngẩng đầu lên nhìn Vu Thư Lý, Tăng Nghị Nhiên cười một tiếng, nói.

- Được, tình huống tôi đã biết. Hai vị không cần lo lắng, hết thảy, để tôi tới xử lý là được rồi!

Nghe Bạch Tiểu Thăng nói như vậy, hai người Vu Thư Lý, Tăng Nghị Nhiên liền nhìn nhau.

- Tiểu Thăng đại sự vụ quan, ngài có thể xử lý như thế nào chứ, hiện ở bên kia đều là người của Trầm Bồi Sinh, họ sẽ không nghe ngài đâu, ngài. . .

Tăng Nghị Nhiên còn muốn nói, lại bị Vu Thư Lý kéo lại.

- Tiểu Thăng đại sự vụ quan đã biết tình huống, ông cũng đừng có dài dòng nữa, tin tưởng Tiểu Thăng đại sự vụ quan đi!

Vu Thư Lý nói.

Sự tình đã ra khỏi thế cục mà bọn hắn sắp đặt lúc trước, bọn hắn không có cách nào nữa, chỉ có thể bị động chờ đợi tổng bộ xử trí.

Giờ phút này bọn hắn chỉ có thể đi tìm Tiểu Thăng đại sự vụ quan để ngài ấy đối sách xử lý!

Cũng đừng có cùng Bạch Tiểu Thăng tố khổ, gây áp lực cho ngài ấy.

Tăng Nghị Nhiên há to miệng, cuối cùng lại thở dài một tiếng.

Vị sự vụ quan béo này, vô cùng nghiêm túc nhìn Bạch Tiểu Thăng nói một câu.

- Tiểu Thăng đại sự vụ quan, cứ làm hết sức mình là được đừng miễn cưỡng bản thân! Nếu nhất định tôi phải trở về vậy thì tôi liền trở về! Dù sao đời này cũng đã không còn có duyên với chức vụ sự vụ quan, đổi công việc khác, cũng chẳng có gì ghê gớm!

So với Tăng Nghị Nhiên thì Vu Thư Lý lý tính hơn nhiều.

Bất quá, giờ phút này Vu Thư Lý cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng, gật đầu, nhẹ giọng nói theo một câu.

- Tôi cùng Lão Tăng, đối với chuyện này cũng không có suy nghĩ gì nhiều. Tiểu Thăng đại sự vụ quan, ngài làm hết sức là được, cũng đừng làm khó mình!

Đối với Bạch Tiểu Thăng, hai người thật sự rất coi trọng.

Vô luận là cách làm việc hay là cách làm người, Bạch Tiểu Thăng đều vô cùng có phong phạm của tổng giám đốc Hạ Hầu Khải năm đó!

Đối mặt với thái độ của hai người như thế, trong lòng của Bạch Tiểu Thăng có chút ấm áp, lúc này cười một tiếng, nói.

- Yên tâm đi, tôi sẽ không để cho hai vị vốn ở tuổi công thành danh toại lại đi tìm việc làm ở bên ngoài đâu!

Vu Thư Lý, Tăng Nghị Nhiên lần lượt cười một tiếng, gật gật đầu, sau đó rời đi.

Sau khi bọn hắn đi, Bạch Tiểu Thăng lại ngồi xuống nhíu mày trầm tư, suy nghĩ tìm biện pháp để giải quyết vấn đề.

Giúp bọn hắn đi đến cùng tổng bộ dựa vào lí lẽ để biện luận?

Người ta chính là không nói lý lẽ!

Vận dụng đặc quyền của đại sự vụ quan?

Có thể bảo vệ được Vu Thư Lý, Tăng Nghị Nhiên phải có lý do thuyết phục, mà các đó lại chỉ trị ngọn không trị gốc, không thể đảm bảo không có thêm mười người, hai mươi người sẽ bị giống như hai người bọn họ!

Nếu như lần tổng bộ nghị quyết là phiếu trống, tiếp tục để hai người lưu thủ công việc, bọn hắn rất có thể sẽ còn bị lấy dính líu khởi tố cơ mật thương nghiệp cũng không chứng.

- Chiêu này đủ hung ác, rút củi dưới đáy nồi!

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng tự nói.

Cửa phòng lại lần nữa truyền đến âm thanh.

Đưa tiễn Vu Thư Lý, Tăng Nghị Nhiên đi xong Lâm Vi Vi lại lần nữa vòng trở lại, gõ cửa vào phòng sau đó khép cửa lại.

- Anh Tiểu Thăng, thật ra, không riêng gì Vu Thư Lý, Tăng Nghị Nhiên nhận được lệnh xử phạt từ tổng bộ mà còn có bốn người khác!

Lâm Vi Vi đi tới, nói với giọng đầy vẻ nghiêm trọng.

- Bọn họ đều nhờ em hỏi anh đối sách!

Đôi mắt của Bạch Tiểu Thăng co rụt lại.

Chỉ là đợt thứ nhất, liền nhằm vào sáu vị sự vụ quan rồi sao!

- Còn có, hiện tại. . . Phía dưới đã truyền ra tin tức này! Em sợ trong đám người chúng ta, cũng có nội ứng của Trầm Bồi Sinh, bọn hắn thừa cơ cổ động cảm xúc!

Lâm Vi Vi có chút lo lắng nói ra suy nghĩ của mình.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu, chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí.

- Vi Vi, em đi nói cho Lôi Nghênh, hai người chú ý quan sát! Thu thập một chút, xem ai nhận được thông báo. Còn nữa, điều tra xem là ai đang cố gắng tung ra tin tức!

- Vâng!

Lâm Vi Vi quả quyết gật đầu, quay người rời đi.

Sau khi Lâm Vi Vi đi, điện thoại di động của Bạch Tiểu Thăng vang lên.

Cầm lấy nhìn thoáng qua, Bạch Tiểu Thăng liền bật máy tính lên, mở phần mềm gọi video.

Là Lý Hạo Phong đang gọi cho hắn.

Vừa cùng Lý Hạo Phong kết nối, bên kia Trịnh Thiên Hồng lại yêu cầu kết nối.

Không đến hai phút, Hứa Du Nhược cũng gửi tới yêu cầu.

Xem ra, vấn đề không chỉ mình mình gặp phải, Trầm Bồi Sinh cùng lúc tiến hành loại thủ đoạn ác độc này với bốn người bọn họ!

Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Video toàn bộ kết nối thành công, bị setting thành hình thức hội nghị.

Ba người Lý Hạo Phong, cũng liền lần lượt lên tiếng ——

- Ở chỗ tôi, có mấy sự vụ quan đều nhận được lệnh xử phạt từ phòng hành chính nhân sự tổng bộ, nói bọn hắn làm việc đi quá giới hạn, không theo quy củ, tóm lại đều là một chút lý do lung ta lung tung, chỉ bằng những lý do này, bộ phận hành chính nhân sự liền đem bọn hắn gián chức, khai trừ! Quả thực là khốn nạn. . .

- Chỗ tôi cũng thế! Xử phạt năm người! Theo tôi cảm thấy đây chỉ là mới bắt đầu, tiếp theo người liên quan đến sẽ càng nhiều hơn! Chúng ta đang tra người của bọn hắn, bọn hắn thế mà muốn thu thập người của chúng ta, thật là một cái thủ đoạn tốt!

- Phiền phức chính là, hiện tại rất nhiều người đều biết tình huống này, làm cho lòng người bàng hoàng. . . Thử hỏi, bọn hắn là sự vụ quan lại không có bất kỳ cái gì quyền lực hộ thân, đều là nhịn nửa đời người mới đi đến vị trí này, còn có cả một nhà cần phải nuôi sống, lần này dựa vào ân nghĩa của Hạ lão, thà rằng cùng tổng bộ đối kháng bên kia, cũng muốn đứng ở bên chúng ta, đây đã vô cùng không dễ dàng rồi. Trước mắt, thế mà phải đối mặt như thế vận rủi, tôi thấy nếu là tiếp tục như thế, tôi sợ. ..

Ba người Lý Hạo Phong phẫn nộ, bất đắc dĩ, nặng nề.

Tâm tình của mỗi người, đều cực kì không tốt.

- Tình huống bên tôi cũng giống các ông.

Bạch Tiểu Thăng cũng trầm giọng nói.

- Nguy cơ lần này, trên căn bản là lòng người, nếu như không thể xử lý thích đáng, thì sẽ khiến lòng người thất vọng. . . Tôi sợ, chúng ta so với bên phía Trầm Bồi Sinh càng nhanh sụp đổ hơn!

- Không tệ!

- Tôi cũng nghĩ như vậy.

Trịnh Thiên Hồng, Hứa Du Nhược biểu thị tán đồng.

- Phải nghĩ ra biện pháp, tuyệt không thể để bọn hắn đạt được mục đích!

Lý Hạo Phong cả giận nói.

- Hay là bốn người chúng ta liên hợp hướng tổng bộ khiếu nại!

Muốn trực tiếp hướng tổng bộ tập đoàn Chấn Bắc kháng nghị?

Trịnh Thiên Hồng, Hứa Du Nhược đều lắc đầu.

- Các ngươi không dám hay là sợ liên luỵ!

Lý Hạo Phong nổi giận quát.

- Coi như tổng bộ thụ lí, cũng phải có thời gian, đi đi lại lại, chờ bọn họ hỏi tới, sợ là bên này chúng ta cũng xong rồi.

Bạch Tiểu Thăng thở dài giải thích.

Vấn đề chính là thời gian, vốn là bọn hắn siết một đạo gông xiềng trên cổ Trầm Bồi Sinh.

Hiện tại, nó lại bọc lại trên đầu của bọn hắn.

- Vậy mấy người nói xem phải làm sao bây giờ! Kháng nghị? Hay là thỏa hiệp? Chẳng lẽ lại, còn muốn tìm truyền thông cho chuyện của nhà mình lộ ra ngoài ánh sáng, chỉ sợ cuối cùng kết quả làx tổng bộxử phạt sẽ trách cứ xử phạt chúng ta!

Lý Hạo Phong trầm giọng nói.

- Chẳng lẽ lần này, chúng ta liền thật bị buộc cùng đường mạt lộ sao!

Trịnh Thiên Hồng, Hứa Du Nhược trầm mặc không nói.

Bình tĩnh mà xem xét, bọn hắn có thể nghĩ đến đối sách, tinh tế cân nhắc đều chênh lệch chút ý tứ.

Lần này, Trầm Bồi Sinh cho bọn hắn một nan đề có thời hạn!

- Cùng đường mạt lộ?

Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm một lát, chậm rãi nói.

- Tôi thấy thì chưa hẳn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận