Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2335: Anh - kẻ lừa gạt này (1)

Ba người Bạch Tiểu Thăng cũng không ngờ bọn họ dừng dân ăn ở thành phố Ron một bữa, tự nhiên lại có thể gặp mặt khách hàng muốn hẹn gặp công ty mình ở đây.

Đây thật đúng là không khéo không thành sách.

Ba người cũng quyết định ở lại cùng ăn một bữa cơm.

Đương nhiên, cuối cùng sẽ không để cho Molia tính tiền, vậy thì thành ăn cơm chùa à. Ba người lại không thiếu tiền cho bữa cơm này, càng không ném được mặt mũi như vậy.

Bạch Tiểu Thăng cũng là nghe được Quách Vân của Thăng Tỉnh Quốc Tế sắp tới, muốn nhân cơ hội gặp mặt nói chuyện với anh ta vài câu, hỏi thử xem tình hình công ty gần đây thế nào, hỏi thử tình hình của Trịnh Đông Tỉnh ra sao, đây cũng là một cơ hội hiếm có.

Về chuyện Molia hiểu nhầm thân phận của ba người, ba người lại không để ý tới, cũng không lập tức giải thích.

Dù sao, chỉ cần đám người Quách Vân tới đây thì thân phận của bọn họ lại rõ ràng.

Một Phó tổng giám đốc Thăng Tỉnh Quốc Tế sao có thể so sánh được với thân phận của Bạch Tiểu Thăng. Đến lúc đó chỉ này chỉ có thể nói là một sự "ngạc nhiên" cho Molia, chắc chắn không có cách nói mạo danh gì đó.

Ba người hạ quyết tâm, thản nhiên ngồi xuống.

Molia nhìn Lâm Vi Vi lại nhìn Lôi Nghênh, trong mắt có vài phần kinh ngạc.

Tùy tùng và cấp trên mà ngồi cùng bàn trong trường hợp riêng quan trọng như vậy, khiến cô ta cảm thấy có chút không thể tin nổi.

Dù sao người do Molia dẫn đến chắc chắn không thể ngồi vào bàn này.

- Ngài Quách, không biết hai vị này là?

Molia mỉm cười hỏi thử.

Bạch Tiểu Thăng thấy Molia có chút quan tâm liền “À" một tiếng, nhìn Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh và cười nói:

- Bọn họ là trợ lý đắc lực của tôi, cũng là bạn bè rất thân thiết. Lúc này chúng ta đang trong trường hợp riêng, tôi nghĩ cũng không cần quá câu nệ.

- Cô Molia thấy chúng ta ngồi xuống không thích hợp sao?

Lâm Vi Vi cũng cười hỏi.

- Dĩ nhiên là không phải rồi, tôi rất chào đón.

Molia vội vàng khoát tay nói.

Cô ta chưa từng gặp mặt ngài Quách Vân này, còn chưa từng quen biết, có thể đối phương có thói quen này.

Nếu anh ta cũng thấy không sao, vậy mình cũng không tiện nói gì. Dù sao cô ta còn mong chờ sau cuộc nói chuyện lần này sẽ có tin vui đấy.

Molia nghĩ thế cũng đành thôi.

- Đúng rồi, ngài Trần Kiệt Khắc... chưa nói gì với ngài sao?

Molia thử dò xét nói:

- Tôi nghe nói anh ta là trợ lý đắc lực nhất của ngài.

Trần Kiệt Khắc? Lại nghe được một cái tên mới.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Sao vậy, anh ta nên tới đây sao? Hay là cô Molia muốn gọi anh ta qua?

Molia nghe vậy thì lập tức mỉm cười liên tục xua tay:

- Không không, tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi. Trước đây tôi từng gặp ngài Trần kia hai lần, chỉ có thể nói là tương đối quen thuộc.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn Molia đầy ẩn ý.

Là tương đối quen thuộc, hay là người kia đã bị Molia lén cho lợi ích.

Cuộc đối thoại bất ngờ này hẳn phải có người bắc cầu nối đường. Có thể bên phía Quách Vân chính là Trần Kiệt Khắc.

Để tránh lúng túng, Molia căn dặn người cấp dưới:

- Mang thức ăn lên, bây giờ cũng không còn sớm nữa, tôi nghĩ khách cũng đều đói rồi. Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện. Đúng rồi, bảo bọn họ mang hai chai Romani Conti thượng hạng lên đây.

Lúc này người bên cạnh Molia gật đầu, lặng lẽ đi làm.

Molia quay đầu lại, cười nói với ba người Bạch Tiểu Thăng:

- Mấy vị, thật ngại quá, ở đây không có rượu đế tốt, ngược lại có hai chai rượu vang mấy chục năm, tôi đã sớm bảo bọn họ mở rồi. Chúng ta lại uống chút rượu vang được không?

Trò chuyện hợp tác trên bàn rượu à?

Không ngờ người phụ nữ này còn hiểu được văn hóa bàn rượu.

Hơn nữa trực tiếp mở chai Romani Conti mấy chục năm, chắc hẳn đây là rượu ngon, đắt tiền nhất trong nhà hàng Michelin ba sao này.

Thật sự không thể nói là không bỏ tiền vốn.

Ba người Bạch Tiểu Thăng cũng đã nhìn ra, lần này gặp mặt sợ rằng bản thân chiếm quyền chủ động, nếu không đối phương cũng không làm đến mức như vậy.

Nếu đã vậy, bọn họ cứ ngồi thưởng thức rượu ngon là được rồi.

- Rượu vang cũng tốt, vậy uống rượu vang đi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Rượu nhanh chóng được mang lên, thức ăn cũng được dọn lên bàn ăn.

Molia khiêm tốn nhường ba người Bạch Tiểu Thăng thưởng thức rượu được, bọn họ cũng phải gật đầu.

Rượu này thật sự rất ngon, cũng là loại tốt nhất ở trong hầm rượu tại hành cung của đại tù trưởng Ogad.

Trong nghề trông cửa nói, Molia thấy phong thái ba người thưởng thức rượu chuyên nghiệp như vậy, trong lúc uống rượu có vẻ khen ngợi với loại rượu này nhưng không quá kinh ngạc, liền biết được bọn họ đều là người trong nghề.

Có thể bình tĩnh trước loại rượu ngon này, vậy cũng phải có tài sản, thân phận, địa vị đến trình độ nhất định mới có thể có được phong độ như thế.

Molia cầm ly rượu lên mời Bạch Tiểu Thăng rồi uống rượu. Sau đó cô ta để ly rượu xuống, dùng dao bạc, nĩa bạc nhấm nháp thức ăn đầy tao nhã. Cô ta ăn một miếng, nhai một lúc lâu mới nuốt xuống, sai một miếng này thì không ăn món này nữa.

Đây cũng là cách làm để duy trì dáng người.

Nhưng thời gian Molia ăn một miếng này đã đủ cho ba người Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh ăn xong một món ăn.

Người cấp dưới của Molia đúng lúc mở cửa, bảo phục vụ của nhà hàng bên ngoài vào thay đĩa thức ăn, mang món chính lên.

Nhân lúc này, Molia mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Quách, tập đoàn MMD chúng tôi thật sự rất chân thành muốn hợp tác cùng Thăng Tỉnh Quốc Tế của các ngài. Chúng tôi cũng chờ mong được gặp cấp cao hơn. Lần này, tôi đi ngang qua thành phố Ron, nghe nói ngài ở đây nên lập tức liên hệ với bên ngài, muốn cùng ăn một bữa cơm, trò chuyện một chút để tăng thêm tình cảm giữa hai bên.

Bạch Tiểu Thăng nghe được gật đầu.

Đã nói đến mức này, Molia hình như nhớ tới điều gì, cười hỏi:

- Tôi nhớ chúng tôi đi từ sân bay tới, sao lại nhìn thấy các ngài cũng ngồi cùng một chuyến tàu điện ngầm vậy?

Chuyện này làm cho Molia cảm giác có chút kỳ lạ.

Đám người Bạch Tiểu Thăng không phải đang ở thành phố Ron sao, sao lại từ sân bay tới?

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói:

- Chúng ta sắp rời khỏi thành phố Ron, đi Bắc Mỹ.

- Thật sao?

Molia kinh ngạc nói:

- Ngài cũng muốn đi Bắc Mỹ à?

- Đây là mệnh lệnh của tập đoàn.

Bạch Tiểu Thăng cười, không quên ăn món ăn chính đặt ở trước mặt mình.

Miếng thịt bò rất tươi, mùi vị cũng rất tuyệt.

Molia nghe vậy thì tròng mắt lóe lên. Cô ta cho rằng Bạch Tiểu Thăng sắp rời khỏi thành phố Ron, đi tới Bắc Mỹ để bàn chuyện hợp tác!

Vậy rất có thể sẽ đi tìm phía hợp tác giống như mình!

Bạn cần đăng nhập để bình luận