Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2494: Người ngông cuồng (1)

Bing là con trai Ryder - Tổng giám đốc công ty HBB, còn một vị Phó tổng giám đốc của công ty HBB, các vị khách xung quanh gần như đều biết thân phận của anh ta, thậm chí ngay cả cô Clark cũng không ngoại lệ.

hai thân phận này của Bing đều không phải là giả!

Công ty HBB ở trong rất nhiều doanh nghiệp địa phương ở Wanyu này tuyệt đối là tồn tại đầu rồng trong ngành, cho dù đặt ở trong toàn bộ châu Đại Dương cũng được xem là doanh nghiệp lớn có tiếng tăm lừng lẫy!

Hai năm gần đây, tập đoàn Chấn Bắc tăng thêm vốn đầu tư và nâng đỡ cho công ty HBB, thúc đẩy nó mua bán và sáp nhập, tiếp nhận mấy công ty con của tập đoàn làm cho nó lớn hơn, nhảy vọt thành con rồng lớn, hóa thân vào top 5 giữa trăm nghìn doanh nghiệp của cả Bộ sự nghiệp thứ sáu!

Nước lên thì thuyền lên, giá trị con người của ba Bing Ryder nhờ vậy cũng tăng lên gấp bội, thậm chí có can đảm nhiều lần chất vấn tổng giám đốc sự nghiệp phu nhân Margaret, tự nhiên trở thành người đứng đầu một phương.

Con dựa vào ba quý, ở đây có rất nhiều doanh nhân lớn, người quản lý nổi tiếng, Bing cũng xem như là lọt vào tầm mắt.

Hơn nữa, bất kể dựa vào cách thức thủ đoạn nào, nếu Bing làm tới Phó tổng giám đốc công ty HBB, lại không còn là vai diễn vặt không quan trọng nữa.

Nhưng chính là một người như ngài Bing lại bị mắng ở đây.

Người thanh niên mắt đen, tóc đen ngồi ở đó, bắt chéo hai chân ngồi đường hoàng còn giễu cợt có phải anh ta "ngứa da" hay không...

Đây là không để ý tới công ty HBB, không để ý tới ngài Ryder.

Người này có lai lịch gì...

Một đám khách xung quanh đều kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, ngay cả cô Clark cũng ngẩn người.

Dưới ánh mắt chăm chú của nhiều người như vậy, vẻ mặt Bing lúc trắng lúc xanh.

Ban đầu anh ta còn tưởng dựa vào uy phong của ngài Kleb sẽ làm thằng nhóc Châu Á này kiêng kỵ vài phần, thậm chí phải ngoan ngoãn cúi đầu ở trước mặt mình.

Dù sao, ngay cả phu nhân Margaret cũng phải khách sáo với ngài Kleb.

Người Châu Á này chỉ có Phil làm chỗ dựa, dù thế nào cũng không dám lỗ mãng ở trước mặt ngài Kleb ngay trong đám đông mới đúng.

Nhưng ngoài sự tưởng tượng của mọi người, người thanh niên Châu Á này thật sự không cho mình chút mặt mũi nào.

Bing khiếp sợ, cũng cảm thấy uất sức, nén giận. Đám người Tiver, Kuna, Finn phía sau anh ta cũng biến sắc.

Nghe Bạch Tiểu Thăng sỉ nhục Bing như vậy, gương mặt Kleb cũng thoáng tối lại, ánh mắt hơi thâm trầm nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bing là lấy danh nghĩa của mình ra đánh tiếng với đối phương, đối phương sỉ nhục Bing cũng chính là sỉ nhục mình.

Người nào lại dám lớn mật như thế!

Lúc này, Bing liếc nhìn xung quanh, phát hiện Lôi Nghênh cũng không ở đây thì ánh mắt lập tức sáng lên.

Nghĩ đến đây là trường hợp cao cấp, anh ta hẳn không được phép đi theo.

Người to lớn kia không ở đây, dũng khí của anh ta lập tức lại tăng lên.

Bing hất cằm, cúi đầu nhìn Bạch Tiểu Thăng và lớn tiếng nói:

- Anh đang uy hiếp ai, ở đây, anh chú ý lời nói của mình một chút cho tôi! Ở trước mặt ngài Kleb và các vị quý khách, sao anh có thể làm càn như vậy được!

Bing vừa dứt lời liền vỗ vào cái bàn trước mặt của Bạch Tiểu Thăng quát:

- Anh tính là thân phận gì, cũng không biết làm sao bước vào đây! Anh cũng xứng ngồi cùng với cô Clark à? Bây giờ, ngài Kleb muốn nói chuyện quan trọng với cô Clark. Anh thức thời thì đi nhanh đi!

Bing muốn đuổi Bạch Tiểu Thăng ra ngoài.

Theo anh ta nghĩ, trong trường hợp này, người Châu Á này sẽ không dám ra tay!

- Đúng vậy, đây là chỗ nào, sao có thể để cho cậu làm càn, thô lỗ, dã man được!

- Đây là bữa tiệc cao cấp của tập đoàn Chấn Bắc chúng tôi, ở đây đều là ông trùm trong giới kinh doanh. Anh có thân phận gì chứ!

- Nhanh xin lỗi ngài Bing, xin lỗi ngài Kleb, xin lỗi mọi người đi!

Ba người Tiver, Kuna, Finn trốn sau lưng Bing, lên tiếng hát đệm, hò hét cổ động.

Các vị khách xung quanh đều nhìn Bạch Tiểu Thăng, âm thầm chỉ trỏ bàn tán.

Cô Clark không khỏi lo lắng liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Người này xem ra cũng không thích Kleb giống mình, hơn nữa hình như từng có mâu thuẫn với Bing.

Mọi người đều nói trẻ người non dạ không sợ hãi, cậu ta thật sự là cái gì cũng dám nói.

Hiếm lắm mới có người thanh niên mà mình nhìn thuận mắt, chỉ là nhìn có chút không đủ thận trọng vững vàng.

Mình cũng không thể ngồi nhìn cậu ta chịu thiệt được!

Dù sao, bây giờ Kleb giống như mặt trời ban trưa, sau này có thể là giám đốc điều hành Bộ sự nghiệp thứ sáu, làm người còn có mấy phần thâm hiểm.

Đắc tội với Kleb thì về sau người này sẽ không có trái cây ngon ăn đâu.

Nghĩ tới đây, cô Clark lên tiếng cố gắng giảng hòa:

- Được rồi, được rồi, các người đừng nói nữa, đừng vì những chuyện nhỏ nhặt này mà ầm ĩ đến mức mọi người đều không vui. Ngài Kleb, tôi mời ngài qua bên kia uống một chén nhé.

Trong khi nói chuyện, cô Clark đứng lên, lại muốn mời Kleb đi tới chỗ quầy bar.

Hiếm khi được cô Clark "chủ động" mời, còn ở trước mặt rất nhiều khách quý như vậy, Kleb chợt cảm thấy mở mặt mở mày, cho dù nhất thời khó quên được khó chịu vừa rồi, nhưng anh ta muốn thể hiện phong độ của mình trước mặt mọi người, trước mặt cô Clark.

Kleb lập tức cười rộng lượng, nói với cô Clark:

- Được, đám thanh niên quá ồn ào, chúng ta lại qua bên kia đi.

Bing nghe vậy thì không khỏi thất vọng.

Thật ra anh ta ra mặt như vậy vẫn có chút tâm tư nho nhỏ, muốn Kleb chống lại Bạch Tiểu Thăng, đến lúc đó anh ta ở bên cạnh xem náo nhiệt.

Trong trường hợp này, Kleb làm sao có thể chịu thiệt, vậy người xui xẻo còn không phải là thằng nhóc Châu Á sao?

Vừa nghĩ như thế, quả thật làm cho người ta vô cùng chờ mong.

Kết quả không ngờ cô Clark lên tiếng, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, làm cho cuộc phong ba khiến cho người ta chờ mong lại biến mất.

Tiver, Kuna, Finn cũng dùng một ánh mắt "Coi như anh gặp may mắn" nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Cô Clark vừa đứng lên, còn chưa đi thì cổ tay trắng như tuyết đã bị người ta kéo lại. Sau đó đối phương khẽ dùng lực, cô ta lại lập tức ngồi xuống.

Cô Clark lập tức kinh ngạc nhìn về phía người kéo mình.

Bạch Tiểu Thăng nhìn cô ta mỉm cười:

- Cần gì phải uất ức mình chứ, cô Clark.

- Hơn nữa chúng ta trò chuyện rất tốt, còn chưa nói xong, cô đi cái gì.

Bạch Tiểu Thăng nhất thời chuyển tầm mắt, gương mặt trầm xuống, bình tĩnh nhìn Kleb:

- Nên đi phải là người khác.

Bing thấy tình hình chợt thay đổi thì lập tức ngạc nhiên.

Bạch Tiểu Thăng lại liếc nhìn anh ta, tiện tay phất một cái như đuổi ruồi.

- Tránh ra một chút. Đám thanh niên các anh có thể có thiệp mời, không cần cứ đứng ỳ ở đây không chịu đi. Một điểm quy củ cũng không biết, thật không rõ ba anh dạy anh thế nào nữa.

- Anh…" Sau khi Bing lấy lại tinh thần, vẻ mặt nhìn Bạch Tiểu Thăng cũng có phần vặn vẹo.

Nhìn qua người đàn ông này không lớn tuổi hơn bọn họ bao nhiêu, không ngờ lại thái độ như người lớn tuổi để trách mắng bọn họ.

Bị trách mắng như trẻ con ở trước mặt mọi người như vậy, có lẽ còn khiến anh ta khó chịu hơn là anh ta bị đánh một trận.

Cuối cùng Bạch Tiểu Thăng nhìn Kleb, ánh mắt bình tĩnh, giọng nói không một chút tình cảm:

- Ngài Kleb, những người tuổi trẻ này không hiểu chuyện, ngài cũng không hiểu chuyện hay sao mà chạy lung tung tới cắt ngang cuộc nói chuyện của người khác?

Lời này làm cho Kleb cũng thoáng ngây người.

Bạch Tiểu Thăng rộng lượng nói:

- Anh nói xin lỗi thì tôi cũng sẽ không tính toán nữa.

- Còn nữa...

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày nhìn anh ta, nói thêm một câu:

- Về sau mong ngài không cần tới gần cô Clark nữa, khí chất và tu dưỡng của các người không thích hợp ở gần nhau. Tuổi tác của ngài còn thiếu một chút, khí chất cũng thiếu một chút đấy.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói ra lời này, bốn người Bing đều trợn tròn mắt.

Bản thân Kleb cũng sửng sốt, cho rằng mình nghe nhầm.

Các vị khách xung quanh cũng lập tức im lặng, kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Người thanh niên trẻ tuổi này đang giễu cợt Kleb ở trước mặt mọi người!

Đôi mắt đẹp của cô Clark trợn trừng, ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Vừa rồi, người đàn ông này còn ra tay kéo cô ta lại, không cho cô đi đối mặt với người đáng ghét này, bây giờ còn lên tiếng thay cho cô ta.

Cô Clark bất giác đạt một bàn tay khác lên cô tay bị Bạch Tiểu Thăng kéo lại của mình, chỉ cảm thấy tim đập một cách khác thường.

Giờ phút này, bất kể người thanh niên trước mắt này liều lĩnh cũng được, không để ý tới hậu quả sau này cũng được, ở trong lòng cô ta chỉ có một từ "soái".

Bạn cần đăng nhập để bình luận