Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 297: Điều kiện của Thương Uyển Uyển



Bạch Tiểu Thăng trước mặt mọi người tuyên bố hủy bỏ nam chính, Trần Trường Khoảnh cũng theo đó đồng ý.

Phối hợp sao lại ăn ý như thế!

Tống Trường Không trong lòng nhất thời giật mình.

Hai người này, ý kiến làm sao lại thống nhất như vậy! Bọn họ sẽ không phải là ở sau lưng mình đạt thành thỏa thuận gì đó chứ, có phải là muốn chế ngự mình hay không!

Tống Trường Không sau khi nghi ngờ, trong lòng trở nên hỗn loạn.

Các khách quý nghị luận ầm ĩ, bọn họ chỉ là tò mò mà thôi.

Đối với việc loại bỏ Lục Phạm Ngữ, những người này thực sự cũng không có cảm giác gì. Những nhà đầu tư này không quan tâm đến cái Lục Phạm Ngữ, Trương Phạm Ngữ, hay là Mã Phạm Ngữ gì đó, chỉ cần Thương Uyển Uyển ở đây, ai cũng có thể thay thế.

Cái gì mà tiểu thịt tươi(*), nếu thật cần phải lưu ý điểm này, bọn họ chỉ cần xin Tống Trường Không tìm một vị tiểu thịt tươi có trọng lượng hơn là được.

(*): dùng để gọi các bạn nam thần trẻ tuổi đẹp trai và đang hot

Nói đến cùng, Lục Phạm Ngữ tự cho là các nhà đầu tư lớn đến vì coi trọng mình, chẳng qua đó chỉ là các nhà đầu tư tầm trung và cỡ nhỏ mà thôi, ở nơi này, có ít người thậm chí không đủ tư cách có mặt, chớ nói là quyền lên tiếng.

Tống Trường Không hơi do dự một chút, nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng đánh cho mình một anh mắt, ông ta lập tức giật mình, mới nhớ tới, bây giờ không phải là lúc mà mình có thể do dự, đường đường là tổng giám đốc lại có thể ở trước mặt mọi người lại rầu rĩ sao?

Nếu mình lúc này mà do dự sẽ làm người khác hiểu lầm.

- Mọi người đều nghe được, đây là quyết định của công ty!

Tống Trường Không lập tức đổi sang vẻ mặt uy nghiêm, giơ một tay lên.

- Bảo vệ, đem Lục Phạm Ngữ mang ra ngoài, thông báo phòng hành chính, trước sáng mai thông báo lệnh xử lý ra ngoài!

Tống Trường Không vừa nói xong, Lục Phạm Ngữ đã co quắp ngã xuống.

Cái gì nam chính, cái gì ngôi sao, xong, toàn bộ đã xong. . .

Lục Phạm Ngữ dốc hết toàn lực ngẩng đầu nhìn về phía Thương Uyển Uyển, trước mắt cơ hội duy nhất để chuyển mình chỉ có chị Thương mình mới quen này.

Kết quả, Thương Uyển Uyển cũng không thèm nhìn hắn, giống như căn bản vốn không biết người này, phối hợp cùng Trần Trường Khoảnh ở bên cạnh mỉm cười nói chuyện với nhau.

Trong đôi mắt của Lục Phạm Ngữ chỉ còn một mảnh tro tàn.

Hắn từ đầu đến cuối đều sai lầm một chuyện, ở trong mắt nhân vật lớn, hắn có thể chạy đến dệt hoa trên gấm, nhưng nếu hắn không có giá trị, thì cũng chẳng khác gì cây cỏ . . .

Mọi người nhìn thấy bảo vệ lôi Lục Phạm Ngữ đi, còn mang theo cả Thu Nhã.

Hai người kia cả người đang trong trạng thái ngây ngốc, chỉ sợ nằm mơ đều không nghĩ tới, hôm nay mình lại rơi vào kết cục như thế.

Người của phòng truyền hình điện ảnh đều rung động, kính sợ nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng trên đài.

Bạch tổng không hổ là Bạch tổng, thật không phải là người bình thường, đúng là không thể cầm lẽ thường để suy đoán!

Mới làm chủ phòng truyền thông, trong vòng một ngày, đuổi đi bảy người, phạt nặng mười hai người! Tham gia tiệc rượu ở phòng truyền hình điện ảnh, trực tiếp tiếp quản luôn phòng này, còn đuổi đi nam chính sắp đóng phim truyền hình trước mắt mọi người. . .

Bạch tổng, quả nhiên giống như trong truyền thuyết, rất hung bạo. . .

Những người nghệ sĩ kia có trai có gái, trí tưởng tượng rất cường đại đem hình tượng của Bạch Tiểu Thăng trở thành ma vương mà ngay cả hắn cũng không nghĩ tới…

Nhìn thấy Lục Phạm Ngữ, Thu Nhã tại chỗ nhận nghiêm phạt, Bạch Tiểu Thăng lại tiếp quản phòng truyền hình điện ảnh, Triệu Tiểu Huỳnh, Cao Á vui mừng nhảy nhót như chim sẻ.

Cao Đại Chí cũng rất vui mừng, nhưng trong lòng lại cảnh giác, âm thầm quyết định, về sau Bạch Tiểu Thăng phân phó việc gì, mình nhất định phải dốc hết toàn lực, với lại cho làm gì thì làm nấy, muốn loại bỏ nghệ sĩ nào thì loại bỏ nghệ sĩ đó, chỉ cần không động chạm đến vị trí tổng thanh tra, làm thế nào đều được. . .

- Sau đây tiệc rượu chính thức bắt đầu, mọi người vui chơi thỏa thích nhé!

Tống Trường Không tuyên bố.

Đám người reo hò vui vẻ.

. . .

Tiệc rượu ngày hôm nay, bởi vì Bạch Tiểu Thăng, mà đề tài nói chuyện lại nhiều hơn rất nhiều, đặc biệt là nhân viên phòng truyền hình điện ảnh, càng thể hiện vẻ mặt hưng phấn, âm thầm nghị luận

Nhưng mà có người sung sướng thì cũng có người lo âu, những người cùng Lục Phạm Ngữ đứng chung một chỗ, thậm chí ở ngay trước mặt chỉ trích qua Bạch Tiểu Thăng, đều hết sức lo sợ.

Đương nhiên, đây cũng là chuyện tốt, có thể để cho bọn họ thu liễm một chút.

Thương Uyển Uyển rất hứng thú cùng Bạch, Trần hai người trao đổi chút chuyện về phương diện âm nhạc.

Tống Trường Không bưng ly rượu, cùng những nhà đầu tư nói chuyện vui vẻ với nhau giống như bạn bè lâu năm, chỉ có điều không ai chú ý đến thi thoảng ông ta sẽ hướng về phía Bạch Tiểu Thăng nhìn một chút.

- Bạch Tiểu Thăng cậu rất tốt, đánh rắn dập đầu, lại để cho cậu nhẹ nhàng cầm đi một phòng, tôi sao có thể cam lòng!

Tống Trường Không càng nghĩ càng thấy may mắn, đặc biệt là màn "phối hợp" của Bạch Tiểu Thăng, Trần Trường Khoảnh để loại bỏ nam chính Lục Phạm Ngữ, làm cho ông nghẹn cả lòng, hiện tại ly rượu trong tay, uống vào cũng không có thêm cảm giác gì.

- Không được, mình không thể quên chuyện này một cách đơn giản như vậy, ít nhất, cũng phải làm cho Bạch Tiểu Thăng, Trần Trường Khoảnh tranh đấu.

Tống Trường Không thầm nói.

Đang suy nghĩ, Tống Trường Không nhìn thấy Thương Uyển Uyển bưng một ly rượu, vẻ mặt mỉm cười hướng về phía mình đi đến.

Tống Trường Không mỉm cười nghênh đón.

- Thương tiểu thư, đối với tiệc rượu lần này có hài lòng không?

Tống Trường Không cười nói.

- Vừa mở màn liền đá nam chính đi, làm cho Uyển Uyển có chút kinh hãi, tình hình nam chính giờ hết sức nguy ngập, giờ tôi thủ vai nhân vật nữ chính há không phải cũng đang tràn ngập nguy hiểm sao.

Thương Uyển Uyển khanh khách cười một tiếng.

Tống Trường Không biết nàng đang nói đùa, cũng ha ha cười một tiếng.

- Phòng điện ảnh truyền hình của chúng tôi, nhưng dựa hoàn toàn vào Uyển Uyển tiểu thư, có thể thiếu ai cũng không thể thiếu cô được.

- Tống tổng đã nói như vậy, Uyển Uyển cũng không khách khí với ngài. Xin cho mượn một góc khuất để nói chuyện, chúng ta trò chuyện một chút về các vấn đề liên quan tới hợp đồng.

Thương Uyển Uyển làm động tác mời, mỉm cười nói.

Tống Trường Không là nhân vật bậc nào, hiển nhiên là nhận ra Thương Uyển Uyển muốn ngay tại chỗ lên giá!

Hợp đồng của bọn họ còn treo ở đó mà chưa có ký, chỉ là ước định ngoài miệng.

Đúng là một lớp đã san bằng, một lớp khác lại nổi, hai cái phó tổng đã đủ đau đầu, hiện nay lại nhiều thêm một Thương Uyển Uyển!

Tống Trường Không thực sự cảm giác rất đau đầu, nhưng ngoài mặt, Tống Trường Không vẫn như cũ mỉm cười mời, sau đó theo Thương Uyển Uyển đi đến một góc của đại sảnh.

Trợ lý của Thương Uyển Uyển, trợ lý của Tống Trường Không đang đứng cách họ khoảng hai mươi mấy bước, cũng lẳng lặng đứng thẳng ở đó, không cho người khác đến quấy rầy hai người.

Nhìn thấy hai vị này đang nói chuyện, những người khách quý kia cũng tự nhiên biết điều mà không đến quấy rầy.

Nhìn thấy Tống Trường Không, Thương Uyển Uyển vừa nói vừa cười, cùng nhau trò chuyện vui vẻ, xem ra đàm phán cũng không tệ lắm.

Sau mười mấy phút.

Tống Trường Không, Thương Uyển Uyển đi ra, trên mặt hai người đều xuất hiện nụ cười, chủ và khách đều vui vẻ.

Nhưng mà, đi đến nơi không ai nhìn thấy, Tống Trường Không sắc mặt lạnh xuống, trở nên rất khó coi.

- Thương Uyển Uyển này, thật đúng là bảng hiệu lớn, kèm theo điều kiện rất hà khắc, đúng là khó giải quyết!

Tống Trường Không lông mày vặn lại trông rất khó chịu.

Sợ điều gì sẽ gặp điều đó, quả nhiên vấn đề này không có thay đổi.

Kỳ thật trước đây, ông ta cũng có dự cảm này, cùng Thương Uyển Uyển hợp tác cũng không quá thuận lợi, mà chứng thực điều đó lúc đầu trợ lý của đối phương cũng nhiều lần mượn cớ từ chối.

Bây giờ, Thương Uyển Uyển kèm theo rất nhiều điều kiện hà khắc, gộp tất cả lại cũng là một cái phiền phức rất lớn.

Tống Trường Không chỉ cảm thấy được hôm nay toàn là sự tình gây phiền lòng, nhưng mà lúc ông ta vô tình nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Thăng, lại nhìn sang Trần Trường Khoảnh ở xa xa, đôi mắt sáng lên, lập tức lại cười.

- Việc bực mình này, không thể để bản thân mình gánh được. Bạch Tiểu Thăng lấy đi phòng truyền hình điện ảnh quá dễ dàng! Trần Trường Khoảnh lại cùng cậu ta có dấu hiệu đến gần, mình sẽ để bọn họ đấu nhau. Đây chẳng phải là một cơ hội tốt sao!

- Hoàn Mỹ!

Tống Trường Không cười một tiếng, rất hài lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận