Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2682: Lại một lần nữa chấn động



Mọi người trong phòng họp nhìn thấy Bạch Tuyên Ngữ, phản ứng đầu tiên là đặc biệt chấn động. Bởi vì trong ấn tượng của bọn họ, ngài Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị ban đầu này vẫn đang hôn mê trong bệnh viện.

Nhưng bây giờ nhìn Bạch Tuyên Ngữ với vẻ mặt rạng rỡ, hai mắt đặc biệt có thần, bước chân mạnh mẽ, quả thật có tinh thần tới không thể có tinh thần hơn nữa!

- Mọi người, đã lâu không gặp!

Bạch Tuyên Ngữ đi lên đài chủ tịch, nhận lấy micro được đưa tới, chỉ nói một câu nói này lại làm cho tất cả mọi người ở đó sôi trào.

- Quá tốt rồi, chủ tịch Tuyên Ngữ hắn tỉnh rồi!

- Lúc này chúng ta đã có lãnh đạo!

- Hắn chắc chắn có thể dẫn theo chúng ta vượt qua nguy cơ!

Các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Chấn Bắc kích động hoan hô mà không để ý hình tượng.

Tất cả mọi người công nhận Bạch Tuyên Ngữ là một người lãnh đạo giỏi "giữ gìn".

Từ khi hắn đảm nhiệm Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị tới nay, bất kỳ gian nan nhấp nhô, rắc rối cản trở nào, hắn đều có thể dẫn dắt mọi người vượt qua!

Lần này cũng sẽ không ngoại lệ!

Bạch Tuyên Ngữ xuất hiện, giống như tiêm cho tất cả mọi người một liều thuốc an thần mạnh.

Ngay cả ánh mắt Perros cũng lộ vẻ kích động, vỗ mạnh vào bắp đùi người bên cạnh làm vị kia nhe răng trợn mắt, hoảng hốt né tránh.

Người duy nhất có tâm trạng phức tạp là Ôn Ngôn.

Anh ta giật mình, ngạc nhiên, lại cực kỳ áy náy, giống như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than.

Bạch Tuyên Ngữ bởi vì anh ta mà suýt nữa không tỉnh lại, ba tháng qua mỗi giây mỗi phút sự áy náy này đều đang hành hạ trái tim anh ta, thậm chí mỗi đêm anh ta đều có thể mơ thấy cảnh Bạch Tiểu Thăng rơi xuống cầu, vẻ mặt như phát điên của Bạch Tuyên Ngữ.

Ôn Ngôn theo bản năng co người lại.

Anh ta không biết làm thế nào đối diện với ánh mắt của Bạch Tuyên Ngữ, lại không nhịn được qua khe hở giữa đám người để nhìn về phía người đàn ông mà cho tới nay mình vẫn muốn vượt qua, muốn chiếm lấy, bây giờ lại vô cùng áy náy kia.

Bên kia, ánh mắt của tất cả phóng viên truyền thông, tin tức đều sáng ngời, cameras trong tay không ngừng vang lên tiếng click, tất cả ống kính đều tập trung vào ngài Bạch Tuyên Ngữ.

Rất nhiều người đã lập tức soạn tin, gọi điện về ban truyền thông của mình.

- Chủ biên, tít đầu! Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị ban đầu của tập đoàn Chấn Bắc - Bạch Tuyên Ngữ tỉnh rồi!

- Đúng đúng, đang ở hiện trường, hơn nữa tinh thần rất tốt, ông thấy được đúng không?!

- Bây giờ lại phải lên bản thảo, ngày mai sẽ in ở trang đầu!

...

Bạch Tuyên Ngữ xuất hiện lại có ý nghĩa không tầm thường, thậm chí có thể có nghĩa là tập đoàn Chấn Bắc không còn dễ dàng nhượng bộ như bên ngoài suy đoán.

“Chiến sự” với nhà Wolfgold sẽ dâng lên cao trào mới!

Vừa nghĩ tới những điều này, không người bên truyền thông nào không phấn khởi.

Bên kia, trong cuộc họp nội bộ của nhà Wolfgold cũng dâng lên sóng to gió lớn vì sự lộ diện của Bạch Tuyên Ngữ!

- Sao hắn lại tỉnh thế?!

- Chuyện này xảy ra lúc nào, nhìn hắn không giống với người mới ra viện!

- Tập đoàn Chấn Bắc vẫn luôn che giấu tin tức à? Những người này thật giảo hoạt!

Trong vô số tiếng kêu kinh sợ, Howard cũng nhíu mày, ánh mắt trở nên sắc bén.

- Hoảng loạn cái gì, cho dù Bạch Tuyên Ngữ đột nhiên xuất hiện cũng chỉ là một tin tức chấn động với bên ngoài thôi. Hắn không thể thay đổi hiện thực, thậm chí không thể thay đổi bên ngoài phán đoán tập đoàn Chấn Bắc chắc chắn thất bại!

Howard cao giọng ổn định lòng người.

Lúc này, Howard muốn nghe thử, sau khi Bạch Tuyên Ngữ lộ mặt sẽ nói gì, xem hắn còn có thể gây ra sóng gió gì!

Tại hiện trường cuộc họp của tập đoàn Chấn Bắc.

Bạch Tuyên Ngữ đứng ở trên đài chủ tịch, mỉm cười nhìn từng gương mặt quen thuộc lại nhiệt tình, trong lòng thấy ấm áp.

Ngài Tư Đồ Dần phái đội chữa bệnh đón hắn đi, tiến hành trị liệu bằng công nghệ mới, hắn đã bình phục từ một tháng trước.

Sở dĩ mới chậm chạp mãi bây giờ mới lộ mặt, cũng là để phối hợp với kế hoạch của Bạch Tiểu Thăng.

Hiện tại là thời điểm gặp lại mọi người, cảm giác này thật tốt.

Bạch Tuyên Ngữ đảo mắt nhìn qua, bỗng nhiên thoáng thấy Ôn Ngôn co người ở cuối đám đông, ánh mắt sợ hãi lén nhìn mình, vẻ tươi cười chợt đông cứng lại.

Thẳng thắn mà nói, cho dù là bây giờ, hắn vẫn hận tên khốn kiếp Bạch Tuyên Ngôn này.

Chỉ có điều Bạch Tuyên Ngữ cũng từng được Bạch Tiểu Thăng trấn an, biết Bạch Tiểu Thăng xem như đã không còn hận Bạch Tuyên Ngôn.

Hắn còn biết tất cả những gì Ôn Ngôn đã làm trong mấy ngày qua...

Nỗi hận trong lòng Bạch Tuyên Ngữ cũng biến thành không hận nổi, phần nhiều chuyển thành thương tiếc.

Trong một tháng qua, Bạch Tuyên Ngữ đã rất nhiều lần suy nghĩ, có phải hắn quá say mê trong tập đoàn mà quên trao đổi tình cảm giữa hai anh em hay không.

Bạch Tuyên Ngữ luôn nghĩ, nếu hắn có thể bớt ra một phần thời gian, cho dù một chút thôi để thành thật với Ôn Ngôn, có phải bi kịch sẽ không xảy ra.

Bạch Tuyên Ngữ rất nhanh đã lấy lại tinh thần, lại nhìn tất cả mọi người mỉm cười.

Hắn cầm micro lên, cao giọng nói với tất cả mọi người:

- Lần này, tôi rất vui mừng được trở về cùng làm việc với mọi người. Tôi biết lúc này tập đoàn chúng ta gặp phải rất nhiều vấn đề rắc rối, nhưng các người yên tâm. Tình hình sẽ nhanh chóng thay đổi thôi!

Bạch Tuyên Ngữ lại đưa ra lời tuyên bố hoàn toàn tự tin, những lời này nâng cao tinh thần của mọi người, làm cho mọi người lại hoan hô.

Rất nhiều người ở khu vực phóng viên đã tranh nhau giơ tay lên.

Bạch Tuyên Ngữ nhìn sang, có người sốt ruột không chịu được cướp lời nói:

- Ngài Bạch Tuyên Ngữ, xin hỏi ngài lấy đâu ra tự tin để nói những lời này vậy? Chỉ dựa vào một mình anh thì có thể thay đổi được xu hướng suy tàn của một tập đoàn có hàng nghìn doanh nghiệp sao? Điều này có phải quá tự phụ không! Hơn nữa theo chúng tôi được biết, ngài đã không còn là Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, lẽ nào ngài muốn làm trái lại quyết sách của bản thân các ngài, lại lên chức sao? !

Mấy vấn đề này không chỉ sắc bén, còn đặc biệt có tính công kích.

Trên thực tế, phóng viên này không phải phóng viên bình thường, hắn là đến từ một nhà truyền thông do gia tộc Wolfgold khống chế cổ phần.

Bây giờ chính là dẫn dắt tiết tấu!

Ngay cả Howard ở bên kia màn hình cũng không nhịn được đập bàn tán dương, biết được thân phận của phóng viên này liền gọi người “thêm đùi gà” cho phóng viên này.

Vấn đề càng sắc bén, các phóng viên ở hiện trường lại càng cảm thấy hưng phấn.

Tất cả ống kính đều ngắm chuẩn Bạch Tuyên Ngữ, muốn nghe thử hắn trả lời thế nào.

Ở hiện trường, lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Chấn Bắc lập tức bất mãn với vấn đề này của bên truyền thông, nhưng không thể phản đối ngay trước mặt tất cả truyền thông mặt, chỉ đành phải nhìn về phía Bạch Tuyên Ngữ, xem hắn trả lời thế nào để hóa giải nguy cơ.

Bạch Tuyên Ngữ mỉm cười cầm micro với phong độ tao nhã, không nhanh không chậm nói rõ từng chữ:

- Bạn phóng viên này có vấn đề sắc bén, nhưng yên tâm, tôi sẽ không tránh né mấy vấn đề này, sẽ trả lời các người từng câu một.

Hiện trường lập tức yên lặng, chỉ có giọng nói của Bạch Tuyên Ngữ vang vọng.

- Đầu tiên, người xoay cục diện bất lợi trước mặt của tập đoàn chúng tôi không phải dựa vào một mình tôi, tôi Bạch Tuyên Ngữ không tự phụ, tự luyến như vậy. Chúng tôi dựa vào là tất cả mọi người đang ngồi đây, là toàn thể nhân viên có trái tim thuộc về tập đoàn Chấn Bắc, tất cả nhân viên chúng tôi mới là nguồn gốc động lực để sáng tạo ra cục diện!

Những lời này của Bạch Tuyên Ngữ lập tức đốt lên nhiệt tình của tất cả mọi người ở đó, tiếng vỗ tay vang lên như tiếng sấm.

- Cắt, đúng là rất biết cách cổ động lòng người, nhưng có tác dụng gì sao?!

Howard nhìn hình ảnh truyền trực tiếp, phì cười.

Ai mà chẳng biết nói lời dễ nghe, nếu chỉ dựa vào những lời dễ nghe là có thể xoay chuyển được cục diện, vậy trên đời này cũng không cần tiền tài, tài nguyên, cãi nhau nữa.

Hai tay Bạch Tuyên Ngữ ấn xuống, ép xuống nhiệt tình của mọi người rồi mới nói tiếp.

- Thứ hai, lần này chúng ta còn tiếp đón mấy người bạn, một vài người bạn mới, một vài người bạn cũ, cái này sẽ giới thiệu sau.

Lời này lập tức làm cho ánh mắt đám người truyền thông sáng ngời, cũng khiến cho Howard cảnh giác.

Bạch Tuyên Ngữ nói vậy là kéo hợp tác mới cho tập đoàn sao? Chỉ dựa vào hắn à? Hay là dựa vào chút mặt mũi chẳng còn bao nhiêu của tập đoàn Chấn Bắc.

- Đồng thời, tôi phải trọng điểm nhắc tới một người, cậu ấy sẽ nhanh chóng gặp mặt mọi người, có cậu ấy ở đây, tôi cảm thấy chính là thêm một quả cân nặng nhất cho cán cân thắng lợi của tập đoàn chúng ta!

Bạch Tuyên Ngữ lại nói.

Điểm nóng này lập tức làm cho đám người truyền thông rục rịch.

- Thứ hai, nếu tôi không còn là Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Chấn Bắc, lại tuyệt đối không trở lại vị trí cũ trong thời gian ngắn.

Bạch Tuyên Ngữ cuối cùng nói.

Trả lời vẫn là phong cách ngắn gọn của Bạch Tuyên Ngữ lại khiến cho người ta mơ màng vô hạn.

- Người mà ngài nói rất nhanh sẽ gặp mọi người đang ở đâu?

Phóng viên trước đây đặt câu hỏi lại cao giọng nói.

“Một người” được Bạch Tuyên Ngữ nâng cao tới không thể lên cao được nữa lập tức thu hút sự chú ý của tất cả truyền thông.

Không chỉ truyền thông, tất cả lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Chấn Bắc ở đây đều đang ngơ ngác nhìn nhau.

Thậm chí ngay cả chỗ gia tộc Wolfgold cũng vô cùng nghi ngờ.

- Anh hỏi vấn đề này rất hay.

Bạch Tuyên Ngữ cười ha hả, chỉ tay ra cửa:

- Cậu ấy vừa vặn đang ở ngoài cửa, bây giờ tôi lại mời cậu ấy vào!

Theo những lời này của Bạch Tuyên Ngữ, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía cửa, ngay cả ống kính của đám truyền thông cũng di chuyển qua theo.

Rất nhanh, cửa phòng họp lại mở ra.

Một bóng dáng đi từ bên ngoài tới, bước chân nhẹ nhàng, trực tiếp lên đài chủ tịch.

Vừa nhìn thấy người này, tất cả mọi người ở đó lập tức im lặng tới mức có thể nghe được tiếng kim rơi, còn khoa trương hơn cả lúc Bạch Tuyên Ngữ lộ diện gấp trăm lần.

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.

Tất cả thành viên quan trọng của gia tộc Wolfgold đang xem ở trước màn hình lớn cũng kinh ngạc đến nghẹn lời.

Howard trực tiếp hít sâu một hơi và thở hắt ra, dùng giọng nói sửng sốt, chấn động, khó tin nói ra một cái tên:

- Bạch Tiểu Thăng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận