Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1620: Mã Tông Đình giãy dụa (1)

Vương Tuyền Thiên cười ha hả, giơ tay lên ném một phần báo cáo vắn tắt cho Vương Hách Lôi. Đây thật sự là một phần “báo cáo vắn tắt” dựa vào các bài báo được dính chung một chỗ.

Vương Tuyền Thiên không chỉ thích cấp dưới làm báo cáo cho mình phê duyệt, còn bảo thư ký mỗi ngày cắt và phân loại các tờ báo tài chính và kinh tế để làm cái này.

- Cha vẫn luôn quan tâm tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa! Bạch Tiểu Thăng có cải cách quả thật độc đáo, khiến cho người ta chú ý! Cha tin tưởng không chỉ là cha, ngay cả người phụ nữ Đổng Thiên Lộ kia cũng rất quan tâm tới bên đó!

Vương Tuyền Thiên nói.

Vương Hách Lôi tin tưởng điều này, hắn gật đầu và cầm tập báo cáo đó lật xem.

Gần như tất cả phía trên báo cáo vắn tắt đều là tin tức liên quan tới các công ty thuộc tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa

- Một tháng trước, các công ty của tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa bắt đầu liên kết với các công ty có danh tiếng bên phía Châu u để triển khai hợp tác. Theo cha được biết, nhóm kinh doanh của bọn họ cũng đi tham quan ở Châu u, đối tượng tham quan là tập đoàn Chấn Bắc khu Châu u. Cho nên cha có lý do tin tưởng, hai khu vực lớn của bọn họ đang hợp tác vượt qua châu lục với quy mô cao, Đây là một thời cơ lớn! Nếu như chúng ta bám lên được chuyến xe này sẽ có ý nghĩa chưa từng có đối với phát triển trong nước và khai thác thị trường Châu u!

Vương Tuyền Thiên tập trung tinh thần nói:

- Còn nữa, chính là mấy ngày gần đâu, cha còn phát hiện bọn họ có kinh doanh qua lại với gia tộc lớn Hoa kiều ở Châu u bên kia, cha cảm giác thu hoạch của Bạch Tiểu Thăng ở Châu u cũng không chỉ đơn giản là liên kết với một khu vực Châu u lớn trong tập đoàn của mình!

Vương Tuyền Thiên phân tích như vậy làm cho Vương Hách Lôi giật mình.

Nếu thật sự như vậy, vậy Bạch Tiểu Thăng thật sự không tầm thường!

Cho tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa cơ hội xem như mấy chục năm cũng chưa từng nghe thấy!

Nếu thật sự là vậy, hợp tác với Bạch Tiểu Thăng rõ ràng có ý nghĩ và tiền đồ còn đáng sợ hơn là hợp tác với tập đoàn Dược Mã!

- Con đã nói mà, Đổng Thiên Lộ làm sao có thể tích cực như vậy!

Vương Hách Lôi bỗng nhiên bừng tỉnh hiểu ra, nhìn Vương Tuyền Thiên hưng phấn nói:

- Theo cách nhìn này, quyết định này của cha quả thật rất đúng!

Trong lúc Vương Tuyền Thiên mỉm cười còn lộ ra vẻ đắc ý:

- Con vẫn còn phải học hỏi nhiều!

...

Nhà họ Mã.

Mã Tông Đình ngồi ở trên sô pha không nhúc nhích, hai mắt nhìn chằm chằm vào tin tức trên ti vi.

Sắc mặt của ông ta thâm trầm đến đáng sợ, giống như trạng thái sấm sét vạn quân ẩn vào mây đen.

Sáng sớm, ông ta đã liên tiếp đón nhận hai tin dữ lớn - tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa và Đằng Vân liên thủ, Bắc Phong Holdings, tập đoàn Hạo Vũ rời bỏ.

Cho dù là ông ta cũng nhất thời cũng khó có thể tiếp nhận được hai tin tức này.

Chấn động, phẫn nộ, còn có kinh sợ!

Vì sao lại biến thành tình trạng như vậy, tại sao đột nhiên như vậy!

Nói thật, trong đầu Mã Tông Đình rất hỗn loạn.

- Cha...

Bên cạnh, Mã Thiên Kình run giọng nói.

Ngay cả Mã Tông Đình cũng không khống chế được cảm xúc của mình, Mã Thiên Kình càng cảm thấy khủng hoảng hơn, không kìm chế được mà liên tục lẩm bẩm.

Mã Tông Đình trầm giọng nói:

- Ra ngoài!

Giọng nói của ông ta không cho phép người khác được nghi ngờ, không cho phép người khác phản đối. Hai thư ký biết rõ tính tình của Mã Tông Đình đã nhanh chóng rời đi. Mã Thiên Kình hành động chậm hơn bị ông ta trừng mắt. Ánh mắt kia quả thật giống như muốn ăn thịt người vậy, ngay cả Mã Thiên Kình làm con ruột cũng sợ đến mức cơ thể chấn động, chạy như trốn ra ngoài và khép cửa lại.

Mã Tông Đình vẫn ngồi ở chỗ đó không nhúc nhích, ánh mắt hung ác.

Trong phòng khách chỉ còn lại giọng nói của người đọc tin tức.

Mã Tông Đình ngồi lặng lẽ năm phút, bỗng nhiên cầm cái gạt tàn thuốc lá bằng ngọc với giá trị xa xỉ lên và ném mạnh qua.

Sau một tiếng bộp, ti vi cũng không còn phát ra tiếng nữa.

Tiếng động này cũng khiến cho Mã Thiên Kình còn có thư ký ở bên ngoài phòng khách sợ đến mức run rẩy.

Mã Tông Đình đập ti vi xong, cơn giận cũng giảm xuống vài phần, vẻ mặt trái lại đã dịu đi, ông ta cầm điện thoại di động lên gọi cho Đổng Thiên Lộ.

Điện thoại lập tức được tiếp nối.

Đổng Thiên Lộ không từ chối.

Xảy ra chuyện lớn như vậy, dù sao tránh cũng không tránh được, không bằng vui vẻ trả lời.

Đổng Thiên Lộ tất nhiên biết đạo lý này.

- Cô Thiên Lộ, cô làm vậy là có ý gì!

Giọng nói Mã Tông Đình "bình thản", ép hỏi rất trực tiếp.

- Tổng giám đốc Mã à, tôi đang muốn gọi điện thoại cho ông đây.

Ở trong điện thoại, giọng nói của Đổng Thiên Lộ vẫn như mọi khi, hòa nhã hoàn toàn không có gì khác thường:

- Tôi không phải đã sớm nói với ngài rồi sao, trong thời gian này, Bắc Phong Holdings chúng tôi một đường chinh chiến với tập đoàn Dược Mã các ông không hề hối hận, mặc dù điều đó mang đến lợi ích rất lớn cho đôi bên, nhưng cũng xuất hiện rất nhiều vấn đề, người lớn trong nhà tôi đã nhiều lần oán trách, tôi có thể làm sao đây? Tôi chỉ có thể tạm thời dừng hợp tác, để cho việc kinh doanh trong gia tộc được nghỉ ngơi lấy lại sức, tôi hành động như vậy cũng là thật sự bất đắc dĩ.

Nói vậy, có quỷ mới tin!

Mã Tông Đình thầm mắng, ông ta căn bản không tin lời của Đổng Thiên Lộ nhưng vẫn nén giận nói:

- Cho dù mọi người bỏ dở hợp tác, cũng không thể ngay lập tức được. Cô cứ nhất quyết đòi dừng vào lúc này sao! Qua thời kỳ này, tôi cũng không phải không đồng ý cho ba nhà chúng ta củng cố kinh doanh! Lúc này, tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa và Đằng Vân liên kết, cô sẽ không... sớm biết chứ!

Mã Tông Đình rất nghi ngờ, Đổng Thiên Lộ thậm chí Vương Tuyền Thiên có phải đã biết Bạch Tiểu Thăng và Lục Vân hợp tác, cho nên mới quyết đoán rời khỏi trận tuyến.

Sở dĩ bọn họ không thông báo với hắn, là bởi vì tập đoàn Dược Mã đang ở trong vòng xoáy, không có khả năng bứt ra ngoài, dù sao sau khi đối phương liên kết lớn, lại sẽ phát động phản kích đối với hắn.

Mã Tông Đình cho rằng, Đổng Thiên Lộ, Vương Tuyền Thiên vì mong bảo vệ lợi ích cá nhân mới thoát thân, thu hút bớt sức lửa cho mình.

Dù sao, đấu với Đằng Vân thì bọn họ chiếm ưu thế, cộng thêm một Bạch Tiểu Thăng, cho dù giai đoạn hiện tại bọn họ đột nhiên phát lực, chỉ là cảnh tượng thắng nhất thời.

Sau đó, cũng sẽ làm cho đối phương bị cuốn vào, rơi vào vũng bùn khó có thể tự mình thoát ra.

Hai nhà đều rất thông minh, tuyệt đối sẽ không hi vọng đến tình trạng này.

Đến bây giờ Mã Tông Đình còn cho rằng, nhà họ Đổng của Bắc Phong, nhà họ Vương của Hạo Vũ là ruồng bỏ, còn chưa suy nghĩ theo hướng "Đi theo địch".

Đối mặt với câu hỏi rõ ràng có ý tức giận của Mã Tông Đình, Đổng Thiên Lộ ở trong điện thoại vẫn bình tĩnh, thậm chí giọng nói còn có ý cười:

- Ngài Mã, ngài suy nghĩ nhiều rồi. Tôi đã sớm nói, nếu như Thăng Tỉnh Quốc Tế không thành công trong chuyện này, nhà họ Đổng tôi sẽ tạm dừng hợp tác. Về phần tập đoàn Chấn Bắc và Đằng Vân bên kia, tôi muốn chỉ là hoàn toàn trùng hợp. Ngài xem, vì biểu đạt áy náy, giữa chúng ta dừng hợp tác, đồng thời nhà họ Đổng chúng tôi đáng lẽ phải thu hồi rất nhiều đầu tư và định mức thị trường, nhưng không phải đã chuyển giao cho tập đoàn Dược Mã các ngài sao? Đây cũng là một chút cảm ơn của tôi đối với ngài sau khi chúng ta làm bạn linh minh.

Đổng Thiên Lộ thật sự nói đủ lời hay.

- Cô Đổng của tôi! Bây giờ cô nhường lại những điều này đều là lợi ích nhỏ!

Mã Tông Đình cuối cùng không nén được, giọng nói có phần xúc động phẫn nộ:

- Ở trong bước ngoặt này, cô làm sao có thể ruồng bỏ chúng tôi chứ! Cô làm như vậy mà không suy nghĩ xem, sau này hai bên chúng ta làm sao có thể qua lại được!

Lẽ nào, Bắc Phong Holdings các người muốn trở thành kẻ địch của tập đoàn Dược Mã tôi sao!

Mã Tông Đình gần như đã nói rõ uy hiếp.

Điện thoại bên kia, giọng nói của Đổng Thiên Lộ trước sau vẫn ấm áp chợt im lặng một lát, sau đó trở nên hơi lạnh lùng, lại không hề khiếp sợ:

- Ngài Mã, bây giờ ngài đang uy hiếp tôi sao? Cho dù Đổng Thiên Lộ tôi thân là nữ lưu nhưng không sợ nhất chính là uy hiếp! Ngài vẫn suy nghĩ quá nhiều rồi, xung đột với Đằng Vân bên kia, lúc này còn nói với tôi như vậy... Hừ, thích hợp sao?

Mã Tông Đình quả thật bị người phụ nữ Đổng Thiên Lộ này chọc cho tức nổ phổi rồi.

Cô ta rõ ràng đang uy hiếp ngược lại mình.

- Cô Đổng, làm người làm việc không thể như vậy được!

Mã Tông Đình thậm chí không nhịn được nói một câu như vậy.

- Còn nữa, Vương Tuyền Thiên với cô, các người nhất trí trong hành động, các người rốt cuộc muốn thế nào?

Làm người không thể như vậy! Lời này từ trong miệng Mã Tông Đình nói ra, thật sự có vài phần buồn cười.

Tập đoàn Dược Mã nhanh chóng đi tới lại đi theo con đường nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận