Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 257: Bạch Tiểu Thăng, người bạn chí cốt!



Bạch Tiểu Thăng cùng Ron uống đến chín giờ tối mới rời đi.

Chỗ ở của Bạch Tiểu Thăng, cũng không tính xa, nó ngay tại bên trong nội thành, là một bộ nhà trọ xa hoa, bên trong đầy đủ mọi thứ, cũng có được một cái ban công lớn.

Mở cửa tiến vào nhà, Bạch Tiểu Thăng có chút say, rót cho mình cốc sữa, bưng đến ban công hưởng một chút gió đêm.

Đứng ở trên ban công, nhìn bóng đêm Trung Kinh, Bạch Tiểu Thăng có chút hoảng hốt, cảm giác nơi này vẫn là Thiên Nam, cảm giác ban công sát vách, còn có một người con gái tóc dài như thác nước, cười tươi như hoa.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được quay đầu nhìn sang. Một người đàn ông râu ria xồm xoàm quấn khăn tắm đúng lúc đi tới, bên trong miệng ngậm điếu thuốc, nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, cũng sững sờ, cười ha hả nói,

- Anh em, cũng ra hóng mát hả.

Bạch Tiểu Thăng không nói một lời, quay đầu trở về phòng.

. . .

Một màn tốt đẹp, nếu gặp lại, thì cần có thực lực.

Bạch Tiểu Thăng uống một hơi cạn sạch cốc sữa bò, để cho tinh thần mình tỉnh táo một chút, ngồi trước máy vi tính, bật lên, nhìn xem hình ảnh khởi động của máy, trí nhớ xa xăm.

Ước hẹn ba năm, mình cần làm cho tất cả vấn đề giữa chúng ta, biến thành không là vấn đề.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được xiết chặt nắm đấm.

. . .

Tạo một file mới, Bạch Tiểu Thăng đối mặt với màn hình máy tính có chút trầm tư, hồi ức, sắp xếp những phần cần làm kia.

Trọn vẹn mười mấy phút, hắn không nhúc nhích giống như tượng gỗ, sau đó hai con mắt thâm thúy, nhảy nhót thần thái.

Bạch Tiểu Thăng hai mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm màn hình, mười ngón tay, ở trên bàn phím nhanh chóng đánh chữ. Âm thanh gõ rất có tiết tấu, giống như châu lớn châu nhỏ rơi trên khay ngọc, thanh thúy êm tai, theo suy nghĩ của Bạch Tiểu Thăng, trên màn hình máy tính, nhanh chóng hiện ra từng hàng chữ.

Như Ron nói, có ít người ở trên thương nghiệp, trời sinh kỳ tài. Bọn họ có thể nhìn xuống đại cục, cũng có thể nhìn rõ từng chi tiết rất nhỏ.

Bạch Tiểu Thăng chính là tồn tại như vậy.

Càng đáng sợ hơn là, dạng người này, còn tùy thời tùy chỗ có thể thu được được số liệu chuẩn xác nhất, tin tức, cùng tư liệu.

Như hổ thêm cánh!

Bạch Tiểu Thăng quên đi thời gian, quên đi tất cả, cả người đều đắm chìm tại ở công việc này mà không thể tự thoát ra được.

Sau đó, toàn bộ ngày cuối tuần. Bạch Tiểu Thăng trừ ăn cơm, đi ngủ và nghỉ ngơi buông lỏng ra, thì đều đám chìm vào việc này.

Ron mập là người tốt, đối với mình rất chân thành.

Đối với dạng người này, Bạch Tiểu Thăng cũng thành tâm thực lòng, nghĩ hết khả năng giúp hắn.

]

Ngoài ra, Trung Kinh truyền thông cùng công ty Kesson vừa mới ký kết hợp tác, giá trị mấy trăm triệu, mà những cái đó chỉ là giai đoạn hợp tác thứ nhất, Trung Kinh truyền thông cũng muốn tại Châu Âu mở ra thị trường, tiếp sau đó còn liên tiếp đầu nhập, một cái đồng bạn hợp tác cường đại, so với một cái đồng bạn sắp sập càng có lợi hơn.

Dính đến công ty, tập đoàn và lợi ích của mình, của mình, Bạch Tiểu Thăng cũng không dám qua loa.

Dưới sự toàn lực ứng phó của Bạch Tiểu Thăng, tất cả phần tài liệu đó, dần dần đầy đủ, tỉ mỉ chính xác, chẳng những có suy nghĩ sáng tạo, còn có số liệu hoàn chỉnh chống đỡ.

Dù là hiện nay vẫn chưa xong, nhưng nếu đưa cho Ron nhìn, đều sẽ làm cho người nhân sĩ chuyên nghiệp này, trở nên khiếp sợ.

Đây đã không phải là một người, trong thời gian ngắn như vậy có thể làm được, nếu đổi thành người khác, trừ phi có kho số liệu khổng lồ tỉ mỉ chính xác, cùng với sự giúp đỡ của đoàn đội phụ trợ mới làm được.

Làm đến tình trạng này, thì rất nhiều sách lược trong đó, thậm chí có thể trực tiếp sử dụng.

Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng vẫn như cũ không hài lòng, hắn cảm giác được, còn có thể làm tốt một chút. . .

Cuối tuần, có việc nhỏ xen vào.

Bạch Tiểu Thăng đang ở trên giường nghỉ ngơi.

Dương Thiến Nhi gọi tới một cuộc điện thoại, nàng rốt cục làm xong, tiếp qua một đoạn thời gian sẽ trở lại.

Hơn nửa tháng qua, Dương Thiến Nhi không biết những biến hóa bên trong công ty, vẫn còn đối với thân phận của Bạch Tiểu Thăng canh cánh trong lòng.

- Trước đó, anh quen biết Tống tổng sao? Nếu không sao ông ấy sẽ đích thân phỏng vấn anh, còn trực tiếp để anh làm phó tổng, còn có, ông ấy làm sao có thể trực tiếp bổ nhiệm phó tổng? Tôi rất hoài nghi, anh có phải có chuyện gì còn giấu diếm tôi hay không!

Dương Thiến Nhi hỏi không ngừng.

Bạch Tiểu Thăng đau đầu nhất, chính là tình huống như vậy.

Không tốt giải thích a, nhất là đối với Dương Thiến Nhi.

Anh xem nàng như đồ đần rồi lừa gạt, kết quả phát hiện nàng hiểu rất rõ ràng, anh xem nàng như người sáng suốt để đối phó, nàng lại ngu ngu ngốc ngốc.

Bạch Tiểu Thăng mới đầu muốn nói qua loa tắc trách, phát hiện không được, nghĩ nói dối một chút, phát hiện càng nói lỗ hổng lại càng nhiều.

Cuối cùng, hắn không còn cách nào khác.

- Tôi không nói cho cô, muốn biết rõ thì trở lại rồi nói sau.

Bạch Tiểu Thăng bị công việc làm cho mệt mỏi, chỉ cảm thấy được đầu óc mơ màng, dứt khoát nói câu tiếp theo,

- Cô ở bên đó, ăn ngon ngủ ngon nhé. Tôi còn có việc, cúp máy trước.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng tắt điện thoại, tiện tay ném đi.

Thế giới, trở nên yên tĩnh.

Nhưng mà chờ buổi tối Bạch Tiểu Thăng lần nữa khởi động máy, bị tin nhắn báo liên tiếp làm giật mình, đều là các tin mắng hắn, còn uy hiếp, muốn đến chỗ bà nội của Bạch Tiểu Thăng cáo trạng.

- Cô bé chết tiệt, phản rồi, còn dám cáo trạng.

Bạch Tiểu Thăng bị uy hiếp, hầm hừ lầm bầm nói.

Sau đó, hắn trực tiếp điện thoại cho quản lý mới của tổ lấy tin và biên tập.

- Ở chỗ nào đó? Trong nhà hả, gần đây không có tăng ca sao. Giờ lập tức tăng ca cho tôi! Cho Dương Thiến Nhi bọn họ, thêm nhiệm vụ phỏng vấn ngoài định mức!

Bạch Tiểu Thăng cúp điện thoại, hắc hắc cười lạnh.

- Ai bảo cô dám uy hiếp tôi! Bạch Tiểu Thăng tôi rất dễ bắt nạt sao? Có đôi khi, tôi là người đàn ông bụng dạ hẹp hòi a!

Đương nhiên, đây chỉ là khúc nhạc dạo ngắn, điều hoà sinh hoạt một chút, cảm giác không tệ.

Một tuần.

Bạch Tiểu Thăng xử lý xong sự vụ của công ty, đem Lâm Vi Vi gọi đến,

- Vi Vi, cô thông báo cho Ron tiên sinh của Kesson một chút, đến phòng làm việc của tôi một chuyến, tôi có chuyện nói cùng hắn.

Lâm Vi Vi lập tức đi làm.

Không có đến nửa giờ, Bạch Tiểu Thăng cửa phòng làm việc bị mở ra, Ron vội vàng tiến đến, đôi mắt chớp động mong chờ.

- Tiểu Thăng, cậu có phải muốn cùng tôi nói về chuyện kia hay không, cậu tiến hành đến bước nào, cần tôi làm cái gì?!

Ron xoa xoa hai tay.

Bạch Tiểu Thăng cười không nói, trực tiếp ném qua một xấp văn kiện, bên trong là một chồng tài liệu dày.

Ron khó hiểu cầm lầy, ngồi ở trên ghế sô pha, bắt chéo chân xem qua.

Mới lật hai trang, sắc mặt của hắn liền đầy sự chấn kinh, thả xuống cái chân đang bắt chéo, ngồi thẳng người, khó thể tin nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Chỉ làm một chút. . . Làm xong!

Ron kinh ngạc tột độ.

- Ông kích động quá vậy, nhìn rồi, giờ cho chút ý kiến phê phán chuyên nghiệp xem sao.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được duỗi lưng một cái, hắn cũng mệt muốn chết rồi.

Ron xem, thần sắc càng ngày càng chuyên chú, càng ngày càng nghiêm túc, trong ánh mắt càng ngày càng chấn kinh.

Bạch Tiểu Thăng nói trong vòng ba ngày sẽ đưa cho hắn, thì đúng là hoàn thành trong vòng ba ngày, Ron chỉ cho nó là một tư tưởng rất hời hợt, chỉ là sáng ý, kết quả, đây rõ ràng là phương án được tổ chức cặn kẽ đầy đủ số liệu.

Hai tay Ron run rẩy, có chút mừng rỡ xen lẫn kinh hãi.

Hắn cho là đoàn đội của mình rất lợi hại, hiện tại xem ra, hiệu suất thấp hơn bên Bạch Tiểu Thăng nhiều.

- Cậu ta nhất định là vận dụng đoàn đội cường đại của tập đoàn, hết sức đi làm! Bạch Tiểu Thăng, là đồng bọn thương nghiệp tốt nhất, bạn bè tốt nhất, rất ý tứ a!

Ron nhìn hai tay đang run rẩy của mình, hai mắt đều chứa nước mắt, hắn bị thành ý của Bạch Tiểu Thăng làm cho rất cảm động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận