Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1516: Lão thái thái nhà họ Tần (1)

La Đan Luân vừa tiếp đón một người bạn của ông nội hắn, trên đường quay lại cổng chính, đi tắt qua bên này, nhất thời hứng khởi, muốn tới đây nhìn một cái.

Tuy rằng hắn đã gọi điện thoại cho Hàn Đông Thịnh bảo Hàn Đông Thịnh thêm mắm dặm muối đâm chọc sau lưng Bạch Tiểu Thăng một một phen, để giải cơn tức ngày đó hắn bị mất mặt ở Ngụy gia.

Nhưng sau đó nghĩ lại, La Đan Luân cảm thấy hình như không quá thỏa đáng.

Thật không thể làm quá mức với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng là người mà Ngụy gia chấp nhận, lại có liên hệ với Ngụy Tuyết Liên, vạn nhất nếu như hắn tức giận, đi nói với Ngụy Tuyết Liên, vậy thì hình tượng của mình chẳng phải bị hủy rồi sao.

Lại nói, người tới chính là khách, Bạch Tiểu Thăng đến là để chúc thọ cho ông nội, còn có mặt mũi của Thorne ở trong đó nữa, đây không phải là địa phương và thời cơ tốt để "báo thù".



Vẫn còn nhiều thời gian mà.

Cho nên, La Đan Luân muốn đến nhìn xem tình huống bên này như thế nào, đồng thời cũng ra lệnh hủy bỏ hành động nhằm vào Bạch Tiểu Thăng.

Kết quả, cách thật xa hắn đã nghe được giọng nói của Tần Tiểu Yêu.

Sao nha đầu này lại ra mặt cho Bạch Tiểu Thăng, còn lấy uy danh của Tần gia bức Hàn Đông Thịnh đến mức không thể không xuống đài được!

La Đan Luân quả thật vừa sợ lại vừa giận.

Kinh hãi là, Tần Tiểu Yêu từ đâu chạy tới quấy rối, không ngờ còn giúp Bạch Tiểu Thăng nữa!

Buồn bực nhất chính là ở ngay trong nhà mình mà còn để cho Bạch Tiểu Thăng khoe khoang uy phong. . .

m thanh của La Đan Luân vang lên trước tiên, sau đó người mới tiến vào phòng bên đại sảnh.

Bất quá sau khi đi vào, nhìn thấy trận thế ghế dựa bày ra bên trong, ngay cả bản thân La Đan Luân cũng phải sững sờ.

Dường như không hề có chút nào giống với những gì hắn đã dặn dò!

Thật không hề biết rằng, Hàn Đông Thịnh đã "lĩnh hội" ý tứ của hắn một cách lệch lạc như vậy, rồi cứ thế tự do phát huy một phen.

Nguyên bản, La Đan Luân nói đóng cửa hội nghị, được Hàn Đông Thịnh sửa chữa thành công khai mở đại hội.

Có lẽ Hàn Đông Thịnh cảm thấy cứ như vậy, có thể làm cho Bạch Tiểu Thăng bị mọi người chế nhạo càng nhiều hơn.

Kết quả, ăn trộm gà không thành còn bị mất nắm gạo, ngược lại hắn còn trở thành kẻ xui xẻo bị tất cả mọi người nhìn chòng chọc vào.

Không những thế, ngay cả đám anh em cũng cùng lúc bị Bạch Tiểu Thăng chế nhạo một trận.

La Đan Luân không phải người ngu, chỉ nhìn qua một cái lập tức biết rõ chuyện gì đã xảy ra, không khỏi ném cho Hàn Đông Thịnh một cái lườm.

Nhưng mà ánh mắt Hàn Đông Thịnh lại tràn đầy chờ mong nhìn hắn.

Sự tình làm thành cục diện hiện tại, hắn đã phát huy một cách "quán triệt" tất cả chỉ thị của La Đan Luân, tuy rằng lại không có chút thành tích nào, chính mình còn mất hết mặt mũi trước mặt mọi người, nhưng La Đan Luân cũng không thể mặc kệ được, ít ra cũng phải trút giận cho các anh em mới được!

Không riêng gì Hàn Đông Thịnh có ý tứ này, tất cả mọi người đang ngồi ở nơi đây đều dùng ánh mắt lấp lánh nhìn về phía La Đan Luân, trong ánh mắt hoàn toàn có tầng ý tứ này.

Vừa rồi, có thể coi như mấy người bọn họ kìm nén đến sắp hỏng, bọn họ cứ thế mà bị một người áp chế gắt gao, chuyện này truyền đi thì mất mặt biết bao nhiêu!

Trước mắt, La thiếu gia đã tới, thời điểm để bọn hắn xoay người đã đến!

La Đan Luân phát hiện ánh mắt mà mấy người bạn này nhìn mình, nhất thời cảm thấy hơi kỳ quặc, luôn cảm giác đám gia hỏa thường ngày giở đủ trò gian trá không ngừng khi dễ, bắt nạt người khác kia, ngày hôm nay dường như phải chịu một cơn uất ức vô cùng to lớn vậy, đều là một bộ dạng tha thiết mong chờ.

Cứ coi như Tần Tiểu Yêu có tinh ranh quỷ quái, thông minh sáng suốt như thế nào thì cũng không có khả năng làm đến mức độ như thế.

Vậy thì cái kẻ làm ra việc này chính là Bạch Tiểu Thăng!

La Đan Luân không khỏi khó hiểu, từ lúc Bạch Tiểu Thăng tới đây đến bây giờ, nào có được bao lâu, sao mà chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã quay ngược lại khi dễ người của mình rồi?

La Đan Luân cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- La Đan Luân, anh tới thật đúng lúc, cái đồ chó má kia dám công khai hội đàm thương vụ, quả thật là đồ khốn khiếp mà. Đã vậy còn chuẩn bị cho chúng tôi hai cái thớt gỗ đặt ở cửa ra vào nữa, chẳng lẽ xem chúng tôi giống như chó ngồi ở chỗ đó à, anh nói xem anh định khi dễ ai đây? Tôi cho anh biết, chúng tôi bảo gã họ Hàn kia nhường lại một chỗ ngồi, xem như tiện nghi cho gã, cũng tiện nghi cho mấy thằng cha đang ngồi ở đây rồi! Tôi còn chưa đi tìm anh gây phiền phức thì anh cũng nên thầm cảm thấy vui mừng đi. Thế nào, anh còn không hài lòng hử? Hừ, tôi cho anh biết, anh dám nhục nhã Tần Tiểu Yêu tôi, chuyện này tôi tuyệt đối sẽ không để yên đâu! Hiện tại anh đã đến thì tốt rồi, bây giờ chúng ta lập tức đi tìm người phân xử đi!

Tần Tiểu Yêu xổ một tràng liên thanh như đại bát nổ không ngừng, bộ dạng cắn chết không buông tha.

La Đan Luân nhìn hai cái thớt gỗ nhỏ kia một chút, sau đó lại nhìn mấy cái ghế sô pha đơn được ngồi đầy, nhịn không được vỗ trán một cái.

Hàn Đông Thịnh chính là muốn nhục nhã Bạch Tiểu Thăng như vậy, còn tiện thể kéo luôn cả Tần Tiểu Yêu xuống nước?

Thật là thiếu thông minh mà!

La Đan Luân biết rõ, tuy rằng cái con nhóc Tần Tiểu Yêu miệng còn hôi sữa so với mình nhỏ tuổi hơn rất nhiều, nhưng ở nhà họ Tần lại vô cùng được sủng ái, lại nhìn bản thân mình ở nhà họ La, quả thực là hai loại cảnh ngộ, huống chi hôm nay bà nội của nó tới, nếu như ầm ĩ tới chỗ lão thái thái bên kia, chính mình nhẹ thì bị cha răn dạy, còn nghiêm trọng hơn có lẽ ngay cả ông nội mình cũng phải đích thân ra mặt bày tỏ áy náy, kế đó nhất định mình sẽ bị trừng phạt một phen.

Nguyên bản La Đan Luân còn muốn xuất hiện thật bá khí, dựa vào nơi này là nhà họ La gia để có thêm khí thế, kết quả phải làm cho Tần Tiểu Yêu dừng ngay những lời lẽ mỉa mai châm chọc kia lại, không nóng nảy quở trách nữa.

- Tiểu Yêu, đám bạn bè của anh này em còn không biết rõ sao, mỗi lần tập hợp cùng một chỗ, kiểu gì cũng sẽ tổ chức cái hoạt động gì đó. Lúc này chính là phong cách thương vụ, có điều cũng chỉ là một trò chơi mà thôi. Em nhìn em kìa, còn tưởng là thật à! Sao có thể đi quấy rầy bà nội em cơ chứ!



La Đan Luân mỉm cười làm lành với Tần Tiểu Yêu, nói đến mức ngay cả hắn cũng đều không tin.

Nguyên bản cõi lòng còn tràn đầy chờ mong La Đan Luân sẽ giúp anh em trong nhà xả giận, kết quả một giây sau, La Đan Luân liền sợ hãi, Hàn Đông Thịnh và cả đám người đang ngồi đằng kia nhất thời đều choáng váng.

- La thiếu gia, đây xem như là không chịu trách nhiệm à. . .

Quả nhiên, con nhóc nhà họ Tần có tiếng là "tiểu ma đầu" Tần Tiểu Yêu này, ngay cả La thiếu gia cũng không dám gây!

Trong lòng mọi người kêu khổ không ngừng.

Trong lòng Hàn Đông Thịnh cũng thực bi thương.

Cái tên quản gia nhà họ La kia rõ ràng biết rõ Tần Tiểu Yêu ở đây, trở về không có khả năng không nói cho La Đan Luân trái lại còn lên tiếng bảo mình thu thập đối phương, xảy ra chuyện lại đẩy một cái sang mình, đây không phải đang hố người sao!

Bất quá Hàn Đông Thịnh thật đúng là không dám trở mặt với La Đan Luân, đành phải âm thầm ném cho La Đan Luân một cái nhìn đầy vẻ u oán.

Một bên, Bạch Tiểu Thăng lại hứng thú nhìn vẻ mặt không ngừng biến hóa của La Đan Luân.

Người bên ngoài xem không thấu nhưng hắn có thể nhìn ra được.

La Đan Luân nói chuyện với Tần Tiểu Yêu, lúc nhắc tới bà nội Tần Tiểu Yêu còn theo bản năng sâu sắc nhìn mình một chút.

Phản ứng này, quả thật rất thú vị.

Tần Tiểu Yêu cáo trạng, La Đan Luân sợ bà nội người ta, trong này có chuyện gì của mình hay sao?

Chẳng lẽ La Đan Luân đang lo lắng đắc tội mình, ân nhân cứu mạng của Tần Tiểu Yêu, sẽ làm cho lão thái thái Tần gia càng thêm nổi giận chăng?

Nếu như lo lắng điều này thì một màn làm khó dễ trước mắt kia sẽ không xuất hiện.

Tên quản gia nhà họ La kia đã biết quan hệ giữa mình và Tần Tiểu Yêu, nếu như trở về báo cáo lại, chỉ sợ là La Đan Luân nhất định sẽ không để cho bên này có những cử động ngu xuẩn như vậy, dù sao cũng sẽ không xen lẫn Tần Tiểu Yêu vào.

Mà Hàn Đông Thịnh bọn họ muốn làm cho mình khó xử, không thể không có lý do, tối thiểu nhất cũng nhận được sự chỉ thị của La Đan Luân.

Vậy thì thật thú vị!

Chẳng lẽ La Đan Luân không biết mình là ân nhân cứu mạng của Tần Tiểu Yêu, không biết rõ Tần Tiểu Yêu ở chỗ này?

Tuy rằng hắn không hiểu lắm vì sao tay quản gia kia lại không thông báo cho La Đan Luân, nhưng cũng có thể đây là sự thật.

La Đan Luân thật sự không hề biết những điều này, vừa rồi Tần Tiểu Yêu uy hiếp, nhắc đến bà nội con bé, La Đan Luân tự dưng đi nhìn mình làm gì?

Bạch Tiểu Thăng tâm tư nhạy cảm, ngay lập tức phát giác trong này có việc gì đó mà mình không biết, thậm chí ngay cả Tần Tiểu Yêu cũng không biết được.

Nhưng mà La Đan Luân lại biết rõ.

Đó là cái gì đây?

- Anh bảo không nói cho bà nội tôi thì tôi không nói nữa sao? Tôi cứ nói, tôi liền nói đấy!



Tần Tiểu Yêu nhìn thấy La Đan Luân sợ hãi, nhất thời hăng hái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận