Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1913: Tình hình không bình thường

Lúc này, Yelena đang ngồi đối diện với Cooper, thức ăn trước mặt chỉ mới được động qua một chút. Đây không phải là thức ăn không hợp khẩu vị mà người có thận phận như bọn họ, vì duy trì sự tao nhã sẽ không ăn quá nhiều, chủ yếu là nói chuyện thôi.

Hai người đang uống trà, hình như vừa nói chuyện xong một việc.

Cooper thậm chí còn mỉm cười nói với Yelena:

- Tôi vẫn giật mình khi nhận được điện thoại của cô Caroline, nhưng chúng ta đáng lẽ nên nói chuyện ở bên trong quán cà phê chứ không phải ở đây. Dù sao nơi đây... không rất thích hợp.

Yelena đang cầm chén trà, mỉm cười nói với Cooper:

- Địa điểm gì có quan trọng sao? Hẳn là ngài Cooper càng để ý tới nội dung nói chuyện hơn mới phải. Ngài Cooper có thể từ từ suy nghĩ về những lời tôi vừa nói. Điều này là một chuyện tốt đối với gia tộc của ngài đấy!

Cooper cười ha hả nói:

- Đúng vậy. Nhưng làm vậy hình như không phù hợp với lập trường của cô và cả cô Caroline nữa. Dù nói thế nào đi nữa thì các người cũng là người của tập đoàn Chấn Bắc...

Cooper nói đến đây thì ngừng lại. Bởi vì hắn nhìn thấy một gương mặt quen thuộc đang tươi cười đi tới.

Đó chính là Lâm Vi Vi.

Bạch Tiểu Thăng có thân phận đặc biệt luôn dẫn theo một nam một nữ. Nam đặc biệt cao lớn phong độ, nữ xinh đẹp mang theo phong cách của phương đông.

Cooper có ấn tượng sâu sắc nên vừa liếc mắt đã nhận ra được.

Bởi vì đối phương tới rất gần thì Cooper mới chú ý thấy, hắn thậm chí cho rằng Lâm Vi Vi đã nghe được lời vừa nói.

- Hi, chào hai vị.

Lâm Vi Vi đi tới và mỉm cười thoải mái chào hỏi bọn họ:

- Không ngờ hai vị cũng ở đây sao? Hai người cùng ăn cơm à?

Lâm Vi Vi nhấn mạnh hai chữ “cùng”.

- Cô Lâm?

Yelena cũng nhận ra Lâm Vi Vi, đồng tử hơi co lại và đồng thời nhìn xung quanh.

Yelena không xa lạ gì Lâm Vi Vi. Dù sao, cô cũng là trợ lý của Bạch Tiểu Thăng!

Lúc này Yelena đang tìm xem có phải “người kia" cũng tới không?

- Ngài Bạch nhà các cô cũng tới đây sao?

Cooper rất tự nhiên rất có phong độ cười với Lâm Vi Vi và hỏi thăm trực tiếp.

Yelena cũng nhìn về phía Lâm Vi Vi.

- Ngài Bạch à, ngài ấy ở đó kìa!

Lâm Vi Vi chỉ cho hai người nhìn.

Cooper, Yelena lập tức nhìn theo hướng cô chỉ.

Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh ngồi ở đó bên cũng nhìn qua.

Ánh mắt của hai bên tiếp xúc với nhau. Bạch Tiểu Thăng nhoẻn miệng cười và thoáng giơ tay, xem như là chào hỏi.

Cooper cũng cười giơ tay lên cao.

Yelena ngồi thẳng hơn, trên mặt tươi cười lại hơi cúi người, xem như đã hạ thấp tư thế.

Hai bên chỉ gặp mặt một lần, ở đây cũng đâu phải trường hợp chính thức nên chào hỏi như vậy đã xem như là hợp tình hợp lý rồi.

- Hai vị quen biết lâu rồi, hôm nay cùng nhau ăn cơm à? Món ăn ở đây tuy không tệ nhưng không thích hợp để hẹn hò đâu.

Lâm Vi Vi cười hì hì nói.

Cooper nghe vậy lập tức biến sắc, trịnh trọng mỉm cười nói với Lâm Vi Vi:

- Cô Lâm, cô đừng hiểu nhầm, tôi và cô Yelena chỉ đang nói chuyện thôi, không có gì khác đâu.

Cooper đã từng nhìn thấy Lâm Vi Vi và Bạch Nguyệt Phong chuyện trò vui vẻ, biết cô gái này nói chuyện hợp với cô ấy.

Nếu nếu để cho Lâm Vi Vi hiểu nhầm về chuyện ở đây, đồng thời truyền tới tai của Bạch Nguyệt Phong, vậy sau này mình còn theo đuổi cô tiêu thư nhà họ Bạch thế nào được nữa.

Cho nên, Cooper lập tức giải thích cho mình.

Yelena cũng ngẩn người và bất chợt cảm thấy dở khóc dở cười vội vàng sửa lại:

- Cô Lâm, cô đúng là biết nói đùa, tôi và ngài Cooper không phải là quan hệ người yêu.

Thật ra không cần bọn họ giải thích, lúc này Lâm Vi Vi cũng đã nhìn ra được.

Quan sát ở khoảng cách gần như vậy, ánh mắt Cooper, Yelena nhìn nhau cũng không phải là đang yêu, nên chắc chắn không phải là quan hệ yêu đương.

Cho dù Lâm Vi Vi chưa từng yêu nhưng cô đi Bạch Tiểu Thăng làm việc, trong ánh mắt cũng rèn luyện ra sự nhạy bén.

Lâm Vi Vi lập tức mỉm cười nói:

- Hóa ra hai người đang nói chuyện làm ăn à? Vậy có phải tôi đã quấy rầy không?

Lâm Vi Vi hình như tò mò, còn lầm bầm một câu:

- Ngài Cooper, tôi nhớ bây giờ ngài đang quản lý công ty y dược mà! Chẳng lẽ công ty y dược cũng muốn lựa chọn sử dụng khoa học kỹ thuật hóa, trí năng hóa sao?

Trong khi nói chuyện, Lâm Vi Vi giống như vô tình cố ý còn liếc nhìn Yelena.

- Tôi phải nói thế nào với cô về vấn đề này chứ?

Cooper cười:

- Chỉ một vài lời thì không thể nói rõ được đâu!

Cooper căn bản không tính giải thích với Lâm Vi Vi. Hắn nói những lời này chính là nói cho Lâm Vi Vi biết, chuyện này không liên quan gì đến cô, bảo cô đừng hỏi nhiều nữa.

- Gia tộc của ngài Cooper cũng không chỉ kinh doanh y dược.

Yelena thuận miệng nói.

Cooper liếc nhìn cô ta.

Yelena vội hỏi:

- Chúng tôi trò chuyện là chuyện khác.

Nói xong, Yelena dùng ánh mắt từ chối người ngoài ngàn dặm để nhìn Lâm Vi Vi:

- Không tiện tiết lộ!

- Tôi chỉ thuận miệng hỏi thôi, hai người cứ tiếp tục dùng cơm đi, tôi không quấy rầy nữa.

Lâm Vi Vi rất thức thời cười ngọt ngào rồi xoay người rời đi.

Cooper và Yelena nhìn Lâm Vi Vi đi xa, sau đó liếc nhìn nhau.

Cooper có phần không vui, Yelena lại áy náy cười.

Lâm Vi Vi quay trở về chỗ bàn của Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh, quay lưng về phía hai người Cooper, Yelena.

Ở khoảng cách này nói có xa thì xa, nói gần lại không gần, nhưng nói chuyện bình thường vẫn có thể bị nghe được mơ hồ.

Cho nên Lâm Vi Vi chỉ dùng tiếng như muỗi kêu thì thào ba câu.

Câu đầu tiên là: Bọn họ không phải là quan hệ yêu đương, không phải người yêu.

Câu thứ hai là: hai người quả nhiên đang nói chuyện hợp tác, nhưng rất không rõ ràng, không muốn công khai.

Câu thứ ba là: Anh Tiểu Thăng, anh có nhìn thấy rõ ràng phản ứng của bọn họ không?

Bạch Tiểu Thăng ngồi ở đây có thể từ phía xa nhìn thấy phản ứng trên nét mặt của hai người khi nói chuyện với Lâm Vi Vi để tiến hành phân tích.

Cho nên, lúc đầu Lâm Vi Vi đi qua thử thăm dò chính là đang làm dẫn dắt thị lực cho Bạch Tiểu Thăng.

- Ăn cơm trước đã.

Bạch Tiểu Thăng cúi đầu nói bốn chữ này, sau đó giơ tay ra hiệu:

- Bồi bàn, cho chọn món ăn!

...

Thời điểm trước mắt này, khách hàng trong quán ăn không nhiều nữa nên cũng yên tĩnh hơn rất nhiều. Món ăn của đám người Bạch Tiểu Thăng cũng nhanh chóng được đưa lên.

Ba người không quá để ý tới thân phận hình tượng như Cooper, Yelena, bọn họ ăn rất ngon lành.

Bên kia, Cooper, Yelena thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn qua và khẽ trao đổi vài điều gì đó.

Không quan tâm bọn họ nói chuyện gì, đám người Bạch Tiểu Thăng vừa tới mà bọn họ đã đi thì thật sự có vẻ có hơi kỳ lạ, cho nên cho dù hai người không ăn gì vẫn phải cố nén tâm tư chờ thêm một lát.

Thật ra điều đó càng làm cho ba người Bạch Tiểu Thăng nghi ngờ hơn.

Thậm chí trong lúc Bạch Tiểu Thăng ăn cơm còn lầm bầm một câu:

- Thật sự có vấn đề à?

Qua khoảng nửa giờ, Cooper, Yelena mới đứng dậy rời đi. Khi qua bàn đám người Bạch Tiểu Thăng, hai người còn mỉm cười chủ động chào anh. Anh tất nhiên cũng ôn hoà trả lời.

Chờ Cooper, Yelena ra khỏi nhà hàng, Lôi Nghênh ngẩng đầu liếc nhìn và cầm lấy khăn ăn của mình lau miệng, sau đó anh ta liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt đang xin chỉ thị.

Bạch Tiểu Thăng khẽ gật đầu đồng ý, Lôi Nghênh mới đứng dậy bước nhanh ra ngoài.

Lôi Nghênh muốn qua xem thử.

Vừa rồi, Yelena nhận một cuộc điện thoại, vừa gọi điện thoại vừa nói với Cooper, bảo có người muốn gặp hắn và định dẫn hắn đi.

Cho dù cô ta nói những lời này không lớn nhưng bởi vì đang gọi điện thoại nên mơ hồ vẫn bị ba người nghe được.

Cooper thậm chí có phần bất mãn, không vui vì tiếng nói chuyện của Yelena.

Nhưng cuối cùng cô ta nói cũng đã nói rồi, đám người Bạch Tiểu Thăng bên kia lại dường như không nghe thấy nên Cooper cũng thôi không nói gì.

Lúc đó, đám người Bạch Tiểu Thăng quả thật không có gì phản ứng gì quá lớn, quá rõ ràng.

Một điểm biến hóa duy nhất chính là tốc độ ăn cơm Lôi Nghênh lại nhanh hơn.

Có lẽ đúng như Lâm Vi Vi đã nói, nếu như hai người này bí mật nói công việc gì đó, vậy chắc chắn phải liên quan đến tập đoàn. Nhìn bọn họ nói chuyện còn thỉnh thoảng nhìn sang bên này, thái độ che che giấu giấu cũng biết không bình thường.

Có thủ đoạn công ty Khoa học kỹ thuật BL đối phó với gia tộc Taylor trước đó, vậy lần này bọn họ có vài động tác có thể vẫn là bẫy người, hại người. Ở trong đó, Cooper lại đóng vai trò gì cũng đáng để cho người ta đặc biệt nghiền ngẫm, làm cho người ta tò mò.

Xuất phát từ suy nghĩ cho danh tiếng và lợi ích của tập đoàn, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên không thể mặc kệ được

Bạch Tiểu Thăng nhìn theo bóng Lôi Nghênh biến mất khỏi cửa nhà hàng, mắt híp lại và thì thào tự nói:

- Hi vọng là chúng ta suy nghĩ quá nhiều!

Bạn cần đăng nhập để bình luận