Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 315: Phó tổng phạt phó tổng



Cái này đều đồng ý, một chút do dự cũng không có!

Tống Trường Không vốn cho là Thương Uyển Uyển thấy các điều khoản không bình đẳng này. Tất nhiên sẽ tức giận, coi như không trước mặt mọi người nổi trận lôi đình, sắc mặt cũng tuyệt đối sẽ không tốt, coi như nàng có đầy đủ hàm dưỡng, không ở trước mặt mọi người thay đổi sắc mặt nhưng tất nhiên sẽ cùng mình cò kè mặc cả chứ.

Dọc theo đoạn đường này, Tống Trường Không đều đang suy nghĩ nếu Thương Uyển Uyển một khi cùng mình cò kè mặc cả thì có thể bỏ qua điều kiện nào trên hợp đồng.

Đương nhiên, bên phía Bạch Tiểu Thăng hắn sẽ đi giải thích, Bạch Tiểu Thăng dù không thông tình đạt lý, nhưng thế nào cũng phải cho hắn hai phần mặt mũi đi, dù sao hắn vẫn là tổng giám đốc ở đây mà.

Kết quả.

Thương Uyển Uyển chẳng những không có tức giận, ngược lại rất vui mừng đồng ý ngay. Làm Tống Trường Không tưởng chính mình cầm sai rồi, tờ giấy kia là những điều kiện có lợi cho Thương Uyển Uyển.

Về phần Trần Trường Khoảnh, Tống Trường Không quyết định không đưa ra ở trước mặt mọi người.

Hiện nay là thời buổi rối loạn, tất cả nên lấy ổn định làm chủ, để cho Thương Uyển Uyển ký hợp đồng mới là chuyện quan trọng nhất.

Nhưng mà, Tống Trường Không sơ sót. Hắn chỉ mới nghĩ tới phản ứng của Thương Uyển Uyển, không nghĩ tới Thương Uyển Uyển đảo mắt qua phần sau, nhìn thấy chuyện Trần Trường Khoảnh bị "Xử phạt". Nàng vô ý thức đem giấy đưa cho Trần Trường Khoảnh.

Không được!

Thời điểm Tống Trường Không kịp phản ứng, đã chậm.

Trần Trường Khoảnh nghi ngờ tiếp nhận tờ giấy kia, đọc nhanh như gió, nhìn thấy điều kiện kèm theo của Bạch Tiểu Thăng đưa cho Thương Uyển Uyển, hắn khiếp sợ.

Nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng đối với mình "Xử phạt", Trần Trường Khoảnh sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Xen lẫn kinh sợ!

Đúng là hắn cùng Thương Uyển Uyển liên hợp lại, đùa bỡn Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng vị Bạch tổng này vậy mà dám xử phạt đối với đồng cấp, phạt phòng mình một phần bốn tài chính đưa cho phòng truyền thông internet mới?

Hoang đường!

Còn có chuyện nào hoang đường hơn so với chuyện này sao!

- Tống tổng, đây là có chuyện gì, Bạch Tiểu Thăng cậu ta có ý gì đây!

Trần Trường Khoảnh sau khi kinh sợ, lắc lấy tờ giấy trong tay, hỏi Tống Trường Không

- Phạt tài chính phòng game online? Cậu ta đang phạt phòng game online, hay là phạt tôi!

Trần Trường Khoảnh trong lúc nhất thời khó có thể tiếp nhận, cảm xúc rối loạn, vậy mà ngay lập tức trách móc.

- Cậu ta dựa vào cái gì!

Một câu này làm toàn trường yên tĩnh.

Trên mặt mỗi người, đều mang theo vẻ khó tin.

Muốn nói lại thôi, là náo đến quá mức một chút.

Bạch Tiểu Thăng Bạch tổng phái người cản lại Thương Uyển Uyển, cũng cản lại Tống tổng. Nhưng mà dù sao Bạch Tiểu Thăng không ở đây, hắn có thể nói những người kia xuyên tạc ý của hắn.

Có cái cớ để giải thích, có lí do để thoái thác.

Nhưng bây giờ, Tống Trường Không Tống tổng đều tự mình đi qua tìm Bạch Tiểu Thăng nói chuyện, lấy tờ giấy kia ra.

Nhìn Tống tổng có chút khẩn trương đưa cho Thương Uyển Uyển, tất cả mọi người đều ẩn ẩn có chút suy đoán.

Tờ giấy kia, khẳng định là Bạch tổng làm ra, nội dung bên trong có liên quan đến hợp đồng.

Phản ứng của Thương Uyển Uyển đã xác nhận điểm này.

Mọi người rất khâm phục!

Nói chuyện hợp tác như vậy. . . Còn có ai!

Toàn bộ truyền thông Trung Kinh, không, toàn bộ Trung Kinh có thể đem hợp đồng đàm phán thành công như vậy. . . Còn có ai!

Tại lúc mọi người còn đang chấn kinh, một làn sóng rung động mới càng lớn hơn lại tới.

Thương Uyển Uyển đem giấy đưa cho Trần tổng, trong đó lại có xử phạt đối với Trần tổng và phòng game online? !

Cái này, cái này không phải là đang làm mất mặt mình trước mọi người sao?

Vu Thanh, Mộ Dung Yến nghẹn họng trân trối.

Lâm Bắc Thần càng giống như bị sét đánh, cả người chỉ có tròng mắt còn có chút di động.

Ngày xưa hai vị phó tổng minh tranh ám đấu, đều chỉ vụng trộm đọ sức, vương không thấy vương, công khai xử phạt phòng dưới tay đối phương như thế, quá không hợp lí!

Im lặng một lát, bỗng nhiên toàn trường vang lên một trận bàn tán.

Tại đây đều là tổng thanh tra cùng các quản lý tinh anh, bọn họ tin tức rất linh thông.

Chuyện hai vị phó tổng tranh đấu, trong lòng mọi người đều rõ ràng.

Bạch tổng hai lần ký kết thất bại, về sau lại có Trần tổng muốn ký hợp đồng cùng Thương Uyển Uyển, người có tâm chỉ cần suy nghĩa một chút, trong lòng đều rõ ràng!

Nhất định là Trần tổng chơi xỏ Bạch tổng, bây giờ tới lượt Bạch tổng báo thù!

- Lần này, Trần tổng đúng là có chút quá đáng, Bạch tổng phản kích, cũng là hợp tình lý!

- Đúng vậy a, Bạch tổng hai lần bị đùa giỡn, coi như là phật cũng tức giận.

- Ai, Trần tổng đúng là có chút quá mức, bây giờ xem anh ta làm thế nào. . .

Trong tiếng bàn tán, dư luận vậy mà đều nghiêng về một bên.

Trần Trường Khoảnh tự nhiên nghe được.

Hắn biến sắc, trợn mắt nhìn quanh bốn phía, hết lần này tới lần khác tìm không thấy ai đang nói, những người tinh ranh kia đều đang nhìn hắn, không có thấy miệng ai đang nói.

Nhưng tiếng nghị luận vẫn chưa dừng lại.

Trần Trường Khoảnh sắc mặt lúc trắng lúc xanh, cả người tức giận đến đang phát run.

Thương Uyển Uyển đứng ở bên cạnh, có chút đồng tình nhìn hắn.

Vị Bạch Tiểu Thăng kia, có lẽ mới là người mà anh không thể trêu chọc!

Thương Uyển Uyển trong lòng âm thầm cảm thán.

Lần này, anh cùng tôi đều nhìn sai rồi!

Chỉ là tôi tỉnh táo lại, mà anh còn không có tỉnh!

Trong mắt đẹp của Thương Uyển Uyển chớp động một vòng dị sắc.

Trần Trường Khoảnh này về sau càng ít tiếp xúc càng tốt!

Anh ta trêu chọc phải Bạch Tiểu Thăng, sớm muộn sẽ phải chết!

Chỉ tiếc sự hợp tác với Trần Cửu Tranh bên kia, sợ là cũng không thể tiếp tục!

Thương Uyển Uyển có chút tiếc hận, nhưng mà vì tránh cho vận rủi quấn tới, nàng chỉ có thể tán đồng bỏ qua.

- Đủ rồi, đều im miệng lại!

Tống Trường Không bỗng nhiên quát khẽ một tiếng.

Toàn trường yên tĩnh.

Không ai còn dám chỉ trích.

Tống Trường Không vẻ mặt đạm mạc bình tĩnh, nhìn Trần Trường Khoảnh.

Tóm lại, chuyện này, Trần Trường Khoảnh đã làm sai trước, đây là sự thật, không thể cãi lại.

Nói ngắn gọn, đây là hắn tự tìm.

- Trần tổng, chuyện này cũng là quyết định của công ty! Cấp dưới của cậu làm sai chuyện thì phải nhận phạt. . . Chuyện này, không cần nói nhiều!

Tống Trường Không vẻ mặt uy nghiêm nói.

Hắn mở mắt nói lời bịa đặt, đem trách nhiệm giao cho cấp dưới của Trần Trường Khoảnh, cũng là cho cậu ta có một bậc thang để bước xuống.

Trần Trường Khoảnh nổi giận, sau đó hắn hung hăng trừng mắt nhìn phòng truyền thông internet mới một chút, không nói một tiếng, quay đầu bước đi, ngay cả thang máy đều không đi.

Vu Thanh, Mộ Dung Yến tranh thủ thời gian đi theo.

Lâm Bắc Thần cũng hốt hoảng đi theo, mấy người bóng lưng chán nản, biến mất tại chỗ ngoặt, để cho người ta thổn thức không thôi.

Tống Trường Không thở ra một hơi nhỏ đến mức không thể nghe, thấy những tổng thanh tra kia đưa cổ nhìn theo, lập tức nổi giận.

- Đừng nhìn nữa, riêng phần mình trở về phòng các người đi! Họp báo cáo ngày hôm nay đổi thành cuối tuần!

Nháo đến bây giờ, Tống Trường Không cũng không có tâm tư đi họp.

Lúc các tổng thanh tra, quản lý muốn rời khỏi, bỗng nhiên có người hô lên một tiếng.

- Bạch Tiểu Thăng, Bạch tổng tới!

Nhóm người muốn rời đi dừng chân lại, đồng loạt nhìn sang.

Tại đây có hơn 100 người, thần sắc ai cũng kính sợ tách ra hai bên trái phải, nhường ra một con đường.

Bạch Tiểu Thăng thần sắc bình tĩnh đi tới, đi theo phía sau hắn là Lâm Vi Vi.

- Đã đàm phán ổn thỏa sao.

Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt mỉm cười, đối với Tống tổng nói.

- Làm phiền Tống tổng cho người đi làm một bản hợp đồng, đưa cho Thương tiểu thư ký.

- Thương tiểu thư, cô là người hợp tác mới với chúng tôi, xin theo tôi đi tham quan phòng truyền hình điện ảnh một vòng.

Bạch Tiểu Thăng nụ cười bình thản, lộ ra hai phần thân thiết.

- Tốt!

Thương Uyển Uyển rất khách khí.

Tống Trường Không thì lộ ra một nụ cười khổ. !!!

Bạn cần đăng nhập để bình luận