Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2539: Anh em Kurt (1)

Lúc này, cô gái tóc vàng mắt xanh, xinh đẹp đồng lòng người trước mặt Bạch Tiểu Thăng đang kinh ngạc, ánh mắt ngây ra nhìn về phía anh.

Cô ta chắc chắn không ngờ được, Bạch Tiểu Thăng – quản lý cấp cao của tập đoàn Chấn Bắc lại chơi chiêu này ở trước mặt mọi người, sai cấp dưới "ăn vạ đòi tiền" mình!

Điều này quả thật là hoang đường!

- Anh làm vậy thì tính là lãnh đạo gì chứ? Anh thật sự là quản lý cao cấp trong trụ sở chính của Tập đoàn Chấn Bắc sao?!

Người phụ nữ kia không nhịn được tỏ ra nghi ngờ về thân phận của Bạch Tiểu Thăng.

Cô ta đã gặp qua không ít lãnh đạo cao cấp trong tòa nhà cao chọc trời này.

Bất kể là Sách n Tư, Tưởng Quát, còn là lão Brown, phu nhân Margaret, ít nhất cô ta đều đã gặp qua.

Những người này, có ai không phải là phong thái xuất sắc, dáng vẻ hơn người, ai có thể nói ra những lời như vậy, làm ra chuyện như vậy chứ?

Nếu gắn cách nói và làm việc này vào trên người những người đó, cô ta nghĩ cũng không nghĩ.

- Cô đây nghĩ tôi thành nhân vật gì lớn sao? Tôi làm sao có khả năng đó chứ!

Bạch Tiểu Thăng toét miệng cười và nói:

- Cô nhìn đi, lúc trước tôi đi bộ tới đây, ngay cả một người đi theo cũng không có, vậy hẳn phải biết thân phận tôi không cao như cô nghĩ rồi. Bởi vậy nếu xảy ra xung đột với quý cô vừa nhìn đã biết là có lai lịch lớn như cô, vậy người thua thiệt rất có khả năng là cô đấy.

Bạch Tiểu Thăng đánh vào phương diện tâm lý, trực tiếp đặt mình xuống thấp một chút.

Một vài người khoe khoang thân phận cao quý, ỷ vào thân phận của mình, sợ mất mặt hạ thấp thân phận, thường không thích dây dưa với người có "thân phận thấp".

Đây cũng là cách thức để giải quyết mọi chuyện nhanh nhất, thuận lợi nhất.

Người phụ nữ kia tức giận tới nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng vài giây.

Người phụ nữ thấy Bạch Tiểu Thăng lấy điện thoại di động ra, nhìn có vẻ như thật sự muốn báo cảnh sát, cô ta lại không muốn nữa.

Hôm nay cô ta cần đi tới trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc, còn muốn ra sân một cách chói mắt, nếu thật sự vì một chuyện nhỏ như thế mà bị cuốn lấy, còn ầm ĩ tới mức phải vào Cục cảnh sát, vậy quá mất mặt.

Cô ta có thể làm lớn chuyện, nhưng không thể mất mặt!

Người phụ nữ kia trừng mắt với Bạch Tiểu Thăng với vẻ hung dữ rồi xoay người rời đi, còn đánh tiếng với vệ sĩ của mình:

- Chúng ta đi!

Những người vệ sĩ kia nào dám không theo, tất cả vây quanh người phụ nữ vội vàng rời đi.

- Mới vậy đã đi rồi sao? Cô còn chưa dẫn nhân viên của tôi đi tới bệnh viện mà.

Bạch Tiểu Thăng ở phía sau, còn cao giọng nói với.

Người phụ nữ kia nhổ nước bọt, khẽ mắng:

- Người có đức hạnh gì vậy, sao cũng vào được trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc!

Bên đường có đậu mấy chiếc xe, người phụ nữ lên một chiếc xe đặt trị giá mấy triệu, cả đoàn xe liền nhanh chóng lái rời.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn bọn họ rời đi xa và bất giác cười, lúc này mới quay đầu nói với Thụy Thu:

- Xem ra mọi chuyện được giải quyết rồi.

Lúc này, Thụy Thu cũng đang ngạc nhiên quan sát Phó chủ tịch Bạch nhà mình.

Khi ở trong phòng làm việc, cô ta đã nghe Lâm Vi Vi nói rất nhiều chuyện lý thú về Bạch Tiểu Thăng, trong đó có rất nhiều chuyện vặt vãnh không đáng để ý tới nhưng lại có cách xử lý linh hoạt. Cô ta không ngờ lần này mình lại tận mắt chứng kiến.

Lúc này, Thụy Thu được Bạch Tiểu Thăng giải cứu trong lúc gặp rắc rối, cô ta vừa có cảm giác thú vị lại vừa cảm thấy trong lòng ấm áp. Nghe thấy Bạch Tiểu Thăng nói với mình như vậy, cô ta đỏ mặt vội vàng nói:

- Cảm ơn ngài!

- Đây là chuyện nên làm thôi.

Bạch Tiểu Thăng thoáng nhìn đống cà phê bị đổ bên đường và nói với Thụy Thu:

- Cô đi mua thêm một phần cho mọi người, tôi không đợi cô được, tôi về văn phòng đây.

- Được.

Thụy Thu liên tục lên tiếng trả lời, bước nhanh về phía quán cà phê cách đó không xa.

Đi được mấy chục bước, Thụy Thu quay đầu, thấy Bạch Tiểu Thăng đang cúi người nhặt cà phê bị đổ trên mặt đất và mang ném vào thùng rác.

Sau khi làm xong tất cả, anh mới bước chậm về phía tòa nhà trụ sở chính.

Thụy Thu thấy vậy, ánh mắt chợt sáng và thì thào nói một tiếng:

- Thật soái!

Lúc này, người đẹp tóc vàng mắt xanh đang ngồi chiếc xe lao thẳng đến tòa nhà trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc.

Đoạn đường phía trước cũng không dài, chỉ có điều đoạn đường này sầm uất nên xe qua lại đông đúng, bọn họ bị tắc đường.

Người đẹp tóc vàng ở trong xe nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, vẫn cảm thấy tức giận, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Không ngờ bị một kẻ nhãi nhép không thân phận địa vị gì làm cho hỏng việc, đúng là tức chết tôi rồi...

Người đẹp này nói xong đột nhiên nhận ra có điểm không thích hợp, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc nghi ngờ:

- Đúng là chọc mình tức tới ngu người rồi! Người phụ nữ kia rõ ràng là nhân viên đẳng cấp rất cao, người có thể là lãnh đạo của cô ta thì ít nhất cũng phải là người quản lý chính trong các phòng ban, đặt ở các bộ sự nghiệp ít nhất cũng phải là cấp bậc Tổng giám đốc sự nghiệp, Phó tổng giám đốc mới đúng!

Cô ta lập tức nhận ra, Bạch Tiểu Thăng có lẽ không phải là tôm tép nhỏ gì đó, rất có khả năng là mục tiêu tốt nhất để lần này mình cố ý gây sự!

- Mình bị hắn lừa gạt rồi!

SÁnh mắt người phụ nữ sắc bén, không khỏi muốn xuống xe trở lại tìm đối phương tính sổ.

Nhưng lúc này phía trước đã thông đường, chiếc xe bắt đầu tăng tốc nên cô ta đành thôi.

- Hừ, dù sao anh cũng phải quay về tổng bộ, chờ tôi biết rõ ràng anh là ai, chúng ta lại tính khoản nợ này!

Người đẹp tóc vàng hung hăng nói.

Dù sao chuyện đã xảy ra, hắn không thể chống chế được!

Dám sai khiến thuộc hạ tới "ăn vạ đòi tiền" mình à?

Tôi sẽ không để yên chuyện này đâu!

- Tôi sẽ làm ầm ĩ đến trước mặt những lão già kia, làm cho hắn gặp xui xẻo! Xem hắn ở trước mặt các Phó chủ tịch, còn dám giở trò nữa không!

Người đẹp tóc vàng cong môi cười lạnh.

...

Bạch Tiểu Thăng đi thẳng về tòa nhà trụ sở chính của tập đoàn.

Chỉ cách tổng cộng chưa tới một con đường, Bạch Tiểu Thăng cũng là người thường xuyên rèn luyện nên đi bộ thoải mái, chỉ một đoạn đường nhỏ như vậy cũng không đáng để nhắc tới.

Khi Bạch Tiểu Thăng về tới tòa nhà trụ sở chính, tất cả nhân viên quản lý cao cấp đều dừng chân mỉm cười, ân cần chào hỏi anh.

Dù sao, Bạch Tiểu Thăng cũng là một vị Phó chủ tịch trẻ tuổi nhất, truyền kỳ nhất trong tập đoàn từ trước tới nay, bây giờ mọi người trong tổng bộ đều biết.

Bạch Tiểu Thăng khách sáo trả lời từng người, đầy lịch sự lại có phong độ làm người ta âm thầm khen ngợi, cũng chọc cho một vài nữ nhân viên trẻ tuổi phải đỏ mặt, tim đập thình thịch, không ngừng mơ mộng.

Bạch Tiểu Thăng quay về văn phòng của mình, sau khi đi vào mới phát hiện người của tổ thư ký vẫn đang khẩn trương bận rộn làm việc.

Sau khi những người này tiến vào trạng thái, làm việc lại giống như dây chuyền sản xuất trong nhà xưởng vậy, mọi việc đâu vào đấy, hiệu suất cao lại có trật tự, ngay cả kết nối công việc cũng không cần tốn thêm nửa câu, nhìn lại hoạt động theo quy luật thẩm mỹ.

Lúc làm việc giống như máy móc với hiệu suất chính xác cao, lúc nghỉ ngơi giống như tùy ý tự tại giống như bạn bè, đây chính là yêu cầu của Bạch Tiểu Thăng đối với mọi người trong giai đoạn hiện nay.

Chợt nhìn qua có thể có vài chỗ không hợp lý, nhưng chính vì thay đổi với cường độ cao như vậy mới có thể làm cho mọi người thật sự liên kết thành một khối.

- Chủ tịch Bạch.

- Chủ tịch Bạch!

Thấy Bạch Tiểu Thăng bước vào, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh dẫn đầu, mọi người dừng tay, ngẩng đầu chào anh.

Bạch Tiểu Thăng nhìn mọi người cười, nói:

- Các người cứ làm đi.

Mọi người cười và lại cúi đầu tiếp tục công việc.

Lúc này, những công việc do Lộ Thành An để lại trước đó, bọn họ đã tiếp nhận thành công gần hết.

Phóng tầm mắt trong toàn bộ công ty, phóng tầm mắt tới tất cả đội thư ký cũng chỉ có mình bọn họ đạt được hiệu suất này.

Trước đây không lâu, Bạch Tiểu Thăng thậm chí mời Bạch Tuyên Ngữ - Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị tới một lần để xem xét thành quả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận