Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1082: Không phân thắng bại ?



Vài ngày kế tiếp, toàn bộ Bộ Sự Vụ đều bị bao phủ bởi một loại không khí đặc biệt : kiềm chế, phấn khởi, xao động.

Rất nhiều người bận rộn, rất nhiều người thấp thỏm , rất nhiều người đang chờ đợi kết quả.

Ngày thứ hai Trần Vũ Thành về tổng bộ, chính thức trở thành một sự vụ quan kiểu mới, được hưởng một phần quyền hạn của đại sự vụ quan.

Cứ như vậy, hắn cùng Bạch Tiểu Thăng, một người là sự vụ quan kiểu mới được hưởng một phần quyền hạn của đại sự vụ quan, một người là đại sự vụ quan chân chính, lập tức có đầy đủ nhân lực vật lực, lập tức tiến hành thăm hỏi điều tra Quách Vân Tâm, Tôn Hữu Hợp ở bên lĩnh vực phụ trách sản nghiệp sản nghiệp cùng hơn hai mươi xí nghiệp trọng điểm.

Đáng nhắc tới chính là, về sau khi Trần Vũ Thành chính thức trở thành sự vụ quan kiểu mới , Lâm Ngọc cũng xin thông qua trở thành sự vụ quan kiểu mới luôn .

Đương nhiên, lại có người xin, nhưng dường như việc này giống như đá chìm xuống biển, không còn tin tức.

Ngày kế tiếp, việc điều tra cũng chính thức bắt đầu.

Tuy nhiên, việc điều tra cũng không được thuận lợi.

Những người kia giống như biết được vấn đề nghiêm trọng như thế nào, biết chắc rằng bên phía tổng bộ có chứng cứ vô cùng xác thực, không có chút hy vọng xoay người nào.

Rất nhiều người ở công ty bị điều tra hoảng sợ, thậm chí một số Tổng giám đốc ở công ty nọ thậm chí còn chạy trốn khỏi Lâm Hải.

Đối với những kẻ bỏ của chạy lấy người thì bọn Bạch Tiểu Thăng chưa hề khách khí bao giờ, trực tiếp đem chứng cứ trình lên Bộ tư pháp, đem ra tố tụng.

Đối với những người còn lại, họ cũng nói rõ, nếu như chúng tích cực phối hợp , khi khởi tố công ty cũng sẽ xin giảm án .

Cho dù như thế, việc điều tra vẫn không mấy hiệu quả.

Cho đến ngày thứ ba, Tổng giám đốc Hạ Hầu Khải mời đại sự vụ quan Trầm Bồi Sinh đi uống trà, sau đó liền đưa Lâm Ngọc gia nhập đội điều tra.

Ngay lập tức việc điều tra có mới phát hiện mới !

Có sự tham gia của Lâm Ngọc khiến việc điều tra đột nhiên tích cực hẳn. Quách Vân Tâm, Tôn Hữu Hợp cùng với những người khác, bỗng nhiên trở nên phối hợp hơn hẳn.

Tiến độ điều tra lập tức tăng nhanh.

Kể từ đó, rất nhiều sự vụ trợ lý ở tổng bộ, thậm chí ngay cả sự vụ quan đối với Lâm Ngọc cũng khen không dứt miệng.

- Sự vụ quan Lâm Ngọc thật không hổ danh là sự vụ quan gương mẫu, vừa mới trở thành sự vụ quan kiểu mới đã thể hiện được năng lực xuất sắc của mình. Từ khi hắn đích thân điều tra, tiến triển mỗi ngày có thể nói là ngàn dặm.

- Đúng vậy! Khách quan mà nói, đại sự vụ quan Tiểu Thăng cùng sự vụ quan Trần Vũ Thành đều kém hắn một chút.

- Nếu như sự vụ quan Lâm Ngọc có một ngày thành công thăng làm đại sự vụ quan, nhất định càng thêm lóa mắt, chắc chắn sẽ tiếp tục thăng chức lên làm ở Sự Vụ Bộ.

Đồng thời, cũng có rất nhiều âm thanh khịt mũi coi thường.

- Sự vụ quan Lâm Ngọc là đồ đệ yêu quý của đại sự vụ quan Trầm Bồi Sinh. Quách Vân Tâm, Tôn Hữu Hợp có khi lại dựa dẫm vào đại sự vụ quan Trầm Bồi Sinh cũng nên, cậu nói xem, hắc hắc, chỉ có thể hiểu ngầm không thể truyền miệng , hắc hắc. . .

- Sự vụ quan Lâm Ngọc ở vừa tham gia, liền lập được công trạng, người khác có thể làm được như thế sao?

- Xảy ra chuyện lớn như vậy, cơ bản thì Trầm lão cũng chẳng quan tâm, luôn duy trì thái độ trung lập, trước mắt mọi người thì đồng ý Lâm Ngọc tham gia, đương nhiên không tránh khỏi hiềm nghi, điều này rất đáng để suy nghĩ.

Quần chúng phân vân.

Có người thấy chướng mắt. Có người ánh mắt cao siêu.

Có thể thấy sáng tối đan xen cùng một chỗ với nhau, rất khó phân phân biệt.

Sau khi Lâm Ngọc gia nhập, Trần Vũ Thành đi tìm Bạch Tiểu Thăng , đóng cửa trò chuyện một phen.

- Ngoài ý muốn của tôi chính là lần này Trầm Bồi Sinh hoàn toàn không hề kiêng kỵ, cho phép Lâm Ngọc tham gia, thậm chí chúng tôi đều nghe nói, chính ông ta đưa ra yêu cầu đối với Hạ lão. Trước kia Trầm Bồi Sinh tuyệt đối không thể làm ra hành động này!

Trần Vũ nói ra nghi ngờ của mình.

- Lần này, giống như ông ta ...

- Chủ động quá mức, đúng không?

Bạch Tiểu Thăng than nhẹ một tiếng.

- Trầm Bồi Sinh có mời tôi đi ăn một lần.

Trần Vũ Thành nhíu mày im lặng, tiếp tục nghe.

- Trầm Bồi Sinh nói gần đây thân thể Hạ lão có vẻ không tốt.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Trần Vũ Thành nheo đôi mắt lại

.- Trầm Bồi Sinh cảm thấy thời cơ thích hợp đã đến, không bị gò bó tay chân, nên ngang nhiên đoạt quyền sao?

Bạch Tiểu Thăng cười cười.

Chính là ý này !

- Nhưng mà, lần này Trầm Bồi Sinh ra một quân cờ tốt!

Trần Vũ Thành cảm thán nói

- Chúng ta diệt trừ các thế lực chân tay của ông ta. Nhưng vẫn chưa đả động đến gân cốt, chỉ mới làm suy yếu lực lượng của ông ta ! Nhưng ông ta lại tỏ vẻ rất ổn, còn đem Lâm Ngọc đưa lên cao như vậy .. Thật ra tôi cũng rất muốn làm học trò của ông ấy đấy.

Kể từ khi Trầm Bồi Sinh đưa Lâm Ngọc lên, số lượng sự vụ quan kiểu mới cũng tăng lên, dẫn đến việc lên làm đại sự vụ quan dự bị cũng không phải là việc khó.

Tuy nói rằng đại sự vụ quan dự bị phải huấn luyện trong vòng 5 năm, nhưng do Bạch Tiểu Thăng lên làm chính thức quá nhanh, nên cũng có thể thông cảm được.

- Trầm Bồi Sinh không hổ là đại sự vụ quan lão luyện, chìm đắm trong công việc mấy chục năm nay, vẫn có thể gặp khó vượt khó, hóa họa thành phúc, đáng để hai ta học tập !

Bạch Tiểu Thăng cố ý trêu chọc.

- Chúng ta sao có thể nhìn con vịt được đun sôi còn bay đi được, không vội sao được?

Trần Vũ Thành hỏi vậy, bất quá biểu tình trên mặt hắn vẫn lạnh nhạt, giống như hắn không hề vội chút nào.

Bạch Tiểu Thăng cười cười

- Chúng ta cũng kiếm lời không ít đâu, anh không phải cũng lấy được danh hiệu sự vụ quan kiểu mới à.

- Lâm Ngọc cũng lấy được mà. Đây không phải là bất phân thắng bại sao.

Trần Vũ Thành nói.

- Nếu như không có cơ hội lớn như vậy, hắn có thể trở thành sự vụ quan kiểu mới sao?

Bạch Tiểu Thăng chân thành nói.

- Có Trầm Bồi Sinh trợ giúp, danh hiệu này khẳng định là của Lâm Ngọc !

Trần Vũ Thành tin tưởng điều này.

- Lần này tôi cùng Lâm Ngọc cùng tiến hành điều tra, tra đến nhiều người như vậy, công lao đều ở chỗ tôi với cậu, sau này còn phân cho Lâm Ngọc khoảng bốn phần, cũng tính như người chiến thắng

Trần Vũ Thành cảm thán.

- Đại sự vụ quan Trầm Bồi Sinh quả nhiên là cao thủ đánh cờ, trong tình cảnh như vậy mà còn có thể cùng chúng ta bất phân thắng bại !

- Bất phân thắng bại?

Bạch Tiểu Thăng nhìn Trần Vũ Thành, trên mặt mang ý cười mà không cười.

- Tôi sẽ để cho chuyện như vậy xảy ra sao?

Trần Vũ Thành thấy thái độ của Bạch Tiểu Thăng như vậy, môi không hiểu sao cũng mấp máy một chút, sau đó cũng nở nụ cười.

- Tôi biết rõ anh một bộ dáng trầm ổn , khẳng định có kế hay. Được, thú đoạn của anh tôi đã được chứng kiến rồi Có đôi khi tôi cũng muốn…

- May mắn hai ta là một đội!

Trần Vũ Thành mỉm cười nói.

Không biết Bạch Tiểu Thăng lại nghĩ ra ý định quỷ quái gì! Nhưng ngược lại thì bản thân mình cũng rất là chờ mong !

Hai ngày sau, ở Bộ Sự Vụ , trong một văn phòng nhỏ.

Khuôn mặt Quách Vân Tâm mang nụ cười, tích cực phối hợp với sự tra hỏi của Lâm Ngọc .

Thực ra, những vấn đề kia có thể bàn giao một lần cho rõ ràng. Nhưng lại kéo dài thành hai ba ngày, một mặt là khiến cho việc hỏi thăm điều tra càng thêm "Hợp tình hợp lý",mặt khác có thể ngăn chặn một chút chỉ trích, mặc dù có hơi vẽ vời .

Đương nhiên, càng quan trọng hơn là, có đầy đủ thời gian lên men, khiến cho uy vọng của Lâm Ngọc bắt đầu tăng lên.

Bọn họ sẽ là người làm cái phương diện “Công tác” này.

Quách Vân Tâm trả lời vấn đề cuối cùng của Lâm Ngọc xong, cả người giống như trút được gánh nặng, cười thân thiện nhìn vị học sinh của đại sự vụ quan Trầm Bồi Sinh trước mặt này.

Lâm Ngọc vô cùng hài lòng, gật đầu một cái với Quách Vân Tâm, không nói một câu lập tức đứng dậy rời đi.

Vì cái gì Quách Vân Tâm phối hợp như vậy, có phải lão sư đã cho hắn điều kiện gì hay không ?

Lâm Ngọc cũng không quan tâm lắm.

Hiện tại hắn đã thay đổi rất nhiều, chỉ biết rằng lão sư sẽ không hại chính mình, hiện tại lão sư có rất nhiều phiền phức, chính mình cũng không cần đem thêm phiền não cho lão sư nữa, chỉ cần hoàn thành công việc, cũng coi như có trách nhiệm với tập đoàn

Như vậy là đủ !

Lâm Ngọc cho rằng, có thể làm được mấy việc này, hắn cũng không hổ thẹn với lương tâm.

Quách Vân Tâm nhìn Lâm Ngọc rời khỏi, cũng đứng lên chuẩn bị rời khỏi.

Sau này, tập đoàn có khởi tố hắn, hắn chẳng những không có khẩn trương, ngược lại rất chờ mong.

Bởi vì có người nói với hắn, chỉ cần phối hợp tốt, người đó sẽ vì hắn mà mời luật sư tốt nhất. Nếu hắn vào tù, liền phán hắn vẫn là thiếu niên, đồng thời đền bù tổn thất cho hắn một năm 1 triệu.

Năm năm là 5 triệu, 10 năm là mười triệu.

Quách Vân Tâm luôn suy nghĩ như vậy.

Quách Vân Tâm vừa đứng dậy, cửa văn phòng liền được đẩy ra, một nam một nữ đi tới ——

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh.

- Chớ vội đi , Quách tiên sinh, chúng tôi cũng muốn nói chuyện vài câu với cậu.

Lâm Vi Vi mỉm cười nói.

- Tất cả đều đã nói xong !

Quách Vân Tâm cười lạnh.

Đây là người Bạch Tiểu Thăng phái đến ?

Bọn hắn tới làm gì ? Tất cả đều thú nhận với sự vụ quan Lâm Ngọc rồi, bọn hắn nếu như hỏi ra, cũng có làm được cái gì nữa?.

- Mới nói à? Vậy hiện tại không ngại nói nhiều thêm hai câu chứ?

Lôi Nghênh cười

- Yên tâm, sẽ không làm mất thời gian của cậu!

- Được được, các ngươi hỏi đi.

Quách Vân Tâm biết mình không qua được, lập tức có mấy phần uể oải ,cười lạnh.

Lôi Nghênh liếc nhìn Lâm Vi Vi, cười nói.

- Vi Vi, cô đi ra ngoài trước đi, chuyện tí nữa không thích hợp để cô nhìn!

Lâm Vi Vi cười một tiếng, đi ra.

Lôi Nghênh mỉm cười nhìn Quách Vân Tâm.

- Cậu đồng ý trò chuyện cùng tôi, thật sự là quá tốt !

Bạch Tiểu Thăng không ngại Lâm Ngọc gia nhập là bởi vì nếu Lâm Ngọc đến điều tra, những người này không ai dám vắng mặt ! Bớt đi chuyện của bọn hắn !

Thứ hai, sau khi Lâm Ngọc hỏi xong là lúc nội tâm bọn chúng lỏng lẻo nhất, chúng đều cảm thấy đã nói xong, không quan trọng việc nói lại lần nữa.

Hiện tại đứng trước bọn hắn là Lôi Nghênh "Không bạo lực" hỏi thăm !

. . .

Chờ Lôi Nghênh đi ra, Lâm Vi Vi liếc qua bên trong.

Chỉ thấy Quách Vân Tâm sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, hai mắt thất thần ngồi ở chỗ đó, bờ môi đang phát run, bên trong mắt đều là hoảng sợ.

- Không sử dụng vũ lực, liền có thể công kích điểm yếu nhất của đối phương, đem đối phương bức điên, môn kỹ thuật này của anh có thể mở cửa giảng bài đấy.

Lâm Vi Vi không nhịn được cảm khái với Lôi Nghênh.

- Anh được lắm đấy!

Lôi Nghênh cười một tiếng.

- Quá khen.

- Đi, tiếp tục nào, đây là người đầu tiên, chúng ta còn mười lăm người, anh Tiểu Thăng ra chiêu chim sẻ rình mồi này thật sự dùng rất tốt !

Lâm Vi Vi cười một tiếng.

Đề cập tới Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh cũng cười.

Bạch Tiểu Thăng nói qua với bọn họ, không sợ Trầm Bồi Sinh đến !

Không sợ bọn họ thu lợi, bởi vì chính mình bên này thu hoạch được càng nhiều !

Hơn nữa, phương pháp làm cho bọn họ ngột ngạt cũng có rất nhiều!

Giờ phút này.

Bạch Tiểu Thăng đang ở văn phòng của Hạ Hầu Khải, không phải trò chuyện, mà đang châm cứu để điều trị cho lão gia tử.

- Tôi vẫn đề nghị ngài về hưu đúng thời hạn, tuy nhiên kéo dài một năm nửa năm hẳn cũng không có vấn đề gì cả !

Bạch Tiểu Thăng một mặt cười, một mặt thì âm trầm.

Hạ Hầu Khải thoải mái nằm trên ghế, trong miệng "Ừm !”một chữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận