Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2472: Thuận lợi (1)

Ông già da trắng tóc muối tiêu được đám người Bạch Tiểu Thăng để mắt tới thật sự đến từ gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn, tuổi tác thực tế là hơn sáu mươi.

Nhưng bởi vì cuộc sống được đãi ngộ, được chăm sóc quá tốt nên trông ông ta rất có tinh thần, cơ thể cũng rất rắn chắc, còn rất có khí chất.

Vừa liếc mắt đã biết ông ta là kẻ có tiền, có khí chất của tinh anh trong xã hội.

Ông già người da trắng này uống rượu rất giỏi, đã đổi hai bạn rượu mà vẫn chưa có vẻ gì là say. Người đẹp trước đó là một cô gái con lai mặc chiếc váy màu xanh với dáng người nóng bỏng, bạn rượu trước mắt này lại là cô gái da trắng với dáng người đầy đặn, bị những lời hài hước của ông ta chọc cho lúc nào cũng cười khanh khách không ngừng.

- Quý cô xinh đẹp, chúng ta trò chuyện rất vui vẻ, không bằng tới phòng tôi, chúng ta làm một cuộc nói chuyện dài theo phong cách của nước M, giao lưu sâu hơn về văn hóa nước M, được không? Chỗ tôi còn có rượu ngon, Lafite năm 95 đấy.

Ông già một tay sờ đồng hồ của mình, mỉm cười làm động tác mời.

Cô gái với dáng người đầy đặn mỉm cười và đảo tròng mắt như đang suy nghĩ.

Tuổi lão già nước M này có hơi lớn nhưng nhìn vẫn còn rất phong độ, hơn nữa nhìn từ quần áo đến giày lại thêm nhẫn và đồng hồ đeo tay trên người đều là đồ đắt tiền, đây mới là thứ khiến cô ta xiêu lòng.

Khi cô gái sắp mở miệng đồng ý, một bóng người chạy tới nhanh như bay.

Khi đến gần, người đó không nói một lời lại chợt vỗ bàn một cái.

“Bộp” một tiếng, chén rượu trên bàn cũng suýt nữa nảy lên.

Ông già da trắng và người phụ nữ bị cảnh tượng đột nhiên xảy ra làm cho giật mình.

Vỗ bàn chính là một người đàn ông béo, lúc này khóe mắt như muốn rách ra, tròng mắt trợn trừng như sắp rơi ra ngoài, đủ thấy anh ta phẫn nộ đến mức nào.

Sau đó, người mập kia nắm lấy cổ áo của ông già là lôi ông ta dậy, một tay múp míp nắm chặt cổ áo đồng thời lòng bàn tay vẫn nắm một cái điện thoại.

Ông già theo bản năng giơ tay lên nắm lấy cổ tay đối phương, đồng hồ ép lên trên điện thoại di động.

- Cậu là ai? Cậu muốn làm gì?

Ông già giật mình nhìn người béo mập hỏi.

- Tôi là ai, ông nói tôi là ai? Đừng nói ông không quen biết tôi đấy!

Người béo mập đỏ mặt tía tai nhìn ông ta mà gào lên, nước bọt bắn lên trên mặt đối phương làm cho ông già người da trắng này trông vô cùng chật vật.

Lúc này vẻ mặt cô gái với dáng người đầy đặn kia vô cùng sợ hãi lại chẳng hiểu có chuyện gì xảy ra. Cô ta chỉ đành phải xoay mặt lại gọi người phục vụ:

- Waiter!

Thật ra người phục vụ đã chú ý thấy rắc rối ở bên này, anh ta đang vội vàng đến.

Đồng thời, mọi người xung quanh cũng chú ý nhìn qua.

Mọi người không rõ tình hình nên đều ngơ ngác nhìn nhau.

- Tôi không quen biết cậu, mong cậu hãy thả tôi ra!

Ông già cảm giác khó chịu ở cổ, kéo tay người mập xuống, đồng thời quát to.

Người béo mập với vẻ mặt hung ác lại không thể thả lỏng tay:

- Ông không quen biết tôi à? Ừ! Ông không quen biết tôi, ông vừa uống rượu với bạn gái của tôi thôi!

- Bạn gái cậu?

Ông già da trắng nghe vậy liền sửng sốt.

Những người xem náo nhiệt cũng không khỏi sững sờ.

- Hôm nay cô ấy mặc váy xanh, đặc biệt xinh đẹp, có người nói cô ấy ở đây mắt qua mày lại với một người đàn ông, còn là ông già, có phải là ông không?

Người béo mập tuyệt vọng kêu to.

Ông già da trắng sửng sốt một lát, sau đó ánh mắt chợt hiểu ra.

Trước đó ông ta quả thật có nói chuyện với một cô con lai mặc váy xanh, nếu không phải đối phương nói có việc phải rời đi trước, chắc ông ta lại có thể nói chuyện lâu dài với đối phương, chứ không phải là cô gái có dáng người đầy đặn trước mặt này.

- Tôi không quen biết cô ta, tôi chỉ uống vài cốc với cô ta thôi.

Ông già da trắng vội vàng giải thích.

Người béo mập nghiến răng nghiến lợi, rít lên ba từ qua kẽ răng:

- Tôi… không… tin!

Cô gái có dáng người đầy đặn vốn định lấy điện thoại di động ra, hình như tính gọi bảo vệ trên tàu, đột nhiên nghe nói vậy thì lập tức dừng lại, nhìn người béo mập với ánh mắt đồng tình một cách kỳ lạ.

Người béo mập cũng nhận thấy được ánh mắt của cô ta, lập tức nghiêm túc nhìn sang:

- Cô nhìn cái gì?

- Vậy tôi đi đây.

Cô gái có dáng người đầy đặn kia vội vàng cầm túi của mình lên và nhanh chóng rời đi.

Cô ta cũng không muốn dính vào rắc rối như vậy.

Đám khách trong quán bar xung quanh chờ đợi tới lúc này đều nhìn về phía người béo mập với ánh mắt thông cảm. Có vài người còn nhìn ông già người da trắng này với vẻ căm phẫn.

Nhân viên phục vụ trong quán bar vốn đi vội đến, muốn lớn tiếng ngăn hành vi của người béo mập lại, khi nghe nói tới đây thì bước chân cũng trở nên ngập ngừng, nhưng vẫn miễn cưỡng tiến lên khuyên bảo:

- Thưa ngài, bất kể nói thế nào thì ngài cũng nên thả ông ta ra trước đã...

- Nếu bạn gái anh như vậy thì anh sẽ làm thế nào?

Người béo mập kêu lên.

Nhân viên phục vụ lập tức ngậm miệng.

- Tôi thật sự không có liên quan gì với cô ta, chỉ đúng lúc gặp phải thôi. Cậu có thể điều tra cameras giám sát, tôi còn khuyên cô ta không nên uống nhiều ở đây, người nhà sẽ lo lắng. Cô ta vừa nghe kiến nghị của tôi liền đi rồi. Cậu cũng có thể xem camera giám sát.

Ông già da trắng cố gắng hết sức nói.

Cuối cùng cũng có người khách bên cạnh không nhịn được khuyên người béo mập.

- Ông ta nói vậy cũng không sai đâu. Tôi ngồi ở bên cạnh, bạn gái anh quả thật chưa làm chuyện gì thái quá với ông ta cả, đồng thời cô ta đã rời khỏi đây rồi.

- Tôi nghĩ anh nên liên lạc với bạn gái của anh xem. Có lẽ là do anh suy nghĩ nhiều thôi.

- Đúng vậy, thưa ngài, ngài không nên kích động, tôi rất hiểu tâm trạng của ngài.

Mọi người mồm năm miệng mười khuyên, cơn phẫn nộ của người béo mập mới dần dần giảm bớt.

Phía xa, ở bàn của đám người Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi vừa nhìn màn biểu diễn đặc sắc của tên mập Butch này vừa cầm điện thoại bấm thời gian.

Bạch Tiểu Thăng nói, điện thoại di động kia phải tiếp xúc với đồng hồ đeo tay smart từ ba đến năm phút mới có thể hoàn thành việc sao chép.

Điều kiện trước tiên là tài liệu đừng quá lớn.

- Lại dây dưa nữa, tôi cảm thấy một mình Butch đã có thể hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Lâm Vi Vi tiến tới bên cạnh Bạch Tiểu Thăng và nói nhỏ:

- Tôi cũng không ngờ, người này nhìn ngốc nhưng làm cao thủ biểu diễn thì phải cho điểm tối đa đấy.

- Đừng xem thường bất kỳ người nào.

Bạch Tiểu Thăng uống rượu nói:

- Thời gian đủ rồi, kịch bản cũng đã xong. Nói cho anh ta biết nên đổi người đi, đừng làm cho đối phương nghi ngờ.

Lâm Vi Vi lập tức gật đầu, sau đó đứng lên chụp bên kia, ánh đèn lóe lên.

Lúc này, trong quán bar này không thiếu người cầm điện thoại quay video, cho nên cũng không có người nào quá để ý tới hành động của Lâm Vi Vi.

Nhưng Butch thoáng nhìn thấy tia sáng lóe lên thì hiểu ý, trong tay do dự thả ông già ra, mặt thối lạnh lùng nói:

- Nể tình có nhiều người như vậy làm chứng cho ông, tôi tạm thời tin ông. Tôi sẽ lập tức gọi điện thoại cho cô ấy, hỏi cô ấy đang ở đâu!

Dứt lời, Butch xoay người chạy ra phía ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận