Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2063: Bạch Tiểu Thăng quyết định (1)

Mắt thấy Bạch Tiểu Thăng vốn có vấn đề gì đó muốn nhờ mình giúp đỡ, nhưng sau khi nhận được một cuộc gọi điện thoại lại không còn vấn đề. Cho dù Hầu Doãn Thành bất ngờ nhưng cũng không hỏi nhiều, chỉ mỉm cười nghiêm túc căn dặn Bạch Tiểu Thăng:

- Nếu có vấn đề gì thì cậu cứ nói. Đặc biệt lần này ra ngoài, ở nơi đất khách quê người, sẽ không phải khỏi chuyện gặp phải vấn đề gì đó, Chúng tôi là người dẫn đầu đoàn doanh nghiệp, chính là tới hộ tống và bảo vệ người trong giới kinh doanh các cậu.

- Được.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu.

- Được rồi, bây giờ vấn đề của cậu đã không còn, vậy cậu nghe tôi nói một chút đi.

Hầu Doãn Thành một ngón tay đối diện vị trí:

- Tiểu Thăng tới đây ngồi đi. Tôi muốn chuyển hết những lời khen ngợi đã nghe suốt hai ngày nay tới cho ngươi. Lỗ tai tôi cũng sắp mọc thành kén rồi!

Tiếp theo, Hầu Doãn Thành chuyển những lời khen và tán thành cao độ của chính quyền Naria cùng chính quyền ở hai thành phố đối với Bạch Tiểu Thăng.

Hầu Doãn Thành nói xong rất phấn chấn, Lâm Vi Vi như nghe được lời cổ vũ, cho dù Lôi Nghênh cũng gật đầu không ngừng.

Duy nhất chỉ có người trong cuộc Bạch Tiểu Thăng này vẫn bình tĩnh vô cùng, giống như nghe chuyện của người khác.

- Được rồi, thằng nhóc cậu. Tôi nói tới miệng khô lưỡi khô, nói tới mắt bốc khói, cậu lại ngồi vững như Thái Sơn, bình tĩnh thật đấy.

Hầu Doãn Thành thấy thế, đúng là vừa bực mình lại vừa buồn cười, nói.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai, lầm bầm:

- Tôi chỉ theo bản năng một nhà kinh doanh làm việc, không đảm đương nổi lời ca ngợi của chính quyền hai thành phố lớn bọn họ, cũng không thấy tôi làm như thế có chỗ nào đặc biệt đáng để khen ngợi cả.

Hầu Doãn Thành trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng, chỉ tay vào anh mỉm cười nói:

- Tôi nên nói cậu khiêm tốn, hay thật sự không có cảm giác vinh dự đây.

- Được rồi.

Hầu Doãn Thành vỗ bắp đùi mình một cái, đứng lên và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Dù sao những gì nên nói tôi đều đã nói rồi. Nếu như cậu cảm thấy lần này cậu làm không có gì xuất sắc, vậy tiếp theo, cậu nên làm ra cho tôi vài hành vi để hai bên này nhất trí thừa nhận, tôi làm người dẫn đầu cũng tăng thêm mặt mũi.

- Bây giờ, tôi cũng phải bận lo chuyện của mình, các người chuẩn bị một chút, hai giờ mười lăm phút sẽ tập hợp ở đại sảnh, chậm nhất là hai giờ rưỡi chúng ta sẽ xuất phát. Đến lúc đó chuyến bay cũng không chờ người đâu.

Hầu Doãn Thành dặn dò.

- Được.

Hầu Doãn Thành nói xong liền xoay người rời đi.

Ba người Bạch Tiểu Thăng vội vàng đưa tiễn một đoạn.

Mãi đến khi Hầu Doãn Thành xua tay với bọn họ, bảo bọn họ không cần làm vậy, ba người mới có thể bỏ qua.

Nhìn theo Hầu Doãn Thành rời đi, ba người Bạch Tiểu Thăng cũng quay về chỗ ở của mình, đi thu dọn đồ đạc.

Chờ sau khi đóng kín cửa, Bạch Tiểu Thăng nói cho hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh biết về cuộc điện thoại mà Yelena gọi tới.

- Melany bạn gái của Yelena không ngờ lại vô ý nghe được tin tức liên quan tới Jenny, điều này cũng quá khéo rồi!

- Hóa ra Jenny mang theo chứng cứ chúng ta cần bên người à! Vậy sẽ tiết kiệm thời gian chúng ta kéo tơ bóc kén đi điều tra!

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh vừa mừng vừa sợ.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại để ý một câu nói của Lâm Vi Vi, thì thào lặp lại:

- Đúng vậy, điều này cũng thật quá trùng hợp!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi theo Bạch Tiểu Thăng nhiều năm như vậy, vẫn hiểu rõ tính tình và cách nói chuyện của anh, cả hai lập tức nhìn nhau.

Lâm Vi Vi thử dò xét nói:

- Anh Tiểu Thăng, anh... có ý gì? Anh cho rằng Melany kia không đáng tin à? Hay cho rằng tin tức này là giả?

Dù sao, Melany được Caroline bày mưu đặt kế, để đối phó với bọn họ mà thậm chí lừa gạt cả bạn gái của mình.

Ai dám cam đoan lần này cô ta không có vấn đề.

- Đối phương không thể biết được hành tung của chúng ta nhanh như vậy, thậm chí chú ý tới việc chúng ta đang quan tâm Jenny và Lục Không chứ? Vậy cũng quá đáng sợ rồi!

Lôi Nghênh trầm giọng nói.

Tuy nói vậy, nhưng nếu đối thủ là cô Caroline kia, Lôi Nghênh thật sự cho rằng cô ta có năng lực này. Ở trong lòng anh ta, đó là một người phụ nữ có thủ đoạn vô cùng đáng sợ, lại thêm bản thân có chức vị cao, con đường thu nhận tin tức cũng rất nhiều, có lẽ thực sự khó đối phó.

Thậm chí Lôi Nghênh cảm thấy trong những người phụ nữ anh ta từng gặp, tâm tư của người phụ nữ kia giống như yêu quái, có thể nói là đứng đầu.

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu, nói:

- Người phụ nữ cao ngạo giống như Caroline này, sẽ không dùng quân nào tới hai lần, Melany chắc thật sự ngẫu nhiên nghe được tin tức...

Nửa câu sau, Bạch Tiểu Thăng chưa nói, đó chính là quân cờ Caroline vứt bỏ không cần, cũng có khả năng không cảm thấy bị lợi dụng.

Nếu không, chuyện trùng hợp này thật sự có thể tương đương với trúng vé xổ số.

Bên phía bọn họ đang rầu rĩ, đối phương lại vội vàng đưa tới chứng cứ.

Nếu điều này thật sự không phải là trùng hợp, mà do đối phương chủ động tiết lộ, vậy Caroline làm như thế có mục đích gì chứ?

Để cho bọn họ chuyển ánh mắt và sự chú ý đặt ở trên người Jenny, sau đó ở nơi khác, lấy người khác tiến hành hợp tác quan trọng hơn, đi còn đường ngầm, vứt xe giữ tướng à?

Hay dụ dỗ thúc đẩy bọn họ tiến hành điều tra Jenny, mà cái bên phía Jenny gọi là hợp tác không thỏa đáng, nhưng thật ra là hợp lý hợp quy định, đây là một cạm bẫy hãm hại bọn họ?

Nếu như phương diện này có âm mưu, vậy chứng minh Caroline đã biết mình ở bên này, là ai nói cho cô ta tin tức này, là Jenny kia nhận ra mình à?

Tất cả những điều này đều không có căn cứ nào để suy đoán thêm, Bạch Tiểu Thăng cũng không phải là thần, anh cũng không thể nói được.

Thậm chí, bây giờ anh còn không thể phán đoán được đây thật sự là trùng hợp, hay bản thân mình suy nghĩ quá nhiều.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh thấy Bạch Tiểu Thăng đang trầm tư suy nghĩ thì không dám quấy rầy.

Khó khăn lắm mới chờ được ánh mắt Bạch Tiểu Thăng trở lại bình thường, Lâm Vi Vi mới cẩn thận thử dò xét:

- Anh Tiểu Thăng, anh nói xem, chúng ta rốt cuộc nên làm thế nào, là theo con đường này lấy chứng cứ, hay là bỏ mặc, dứt khoát làm theo suy nghĩ điều tra của bản thân chúng ta.

So với có cảm giác bị người ta nắm mũi dẫn đi, ngược lại còn không bằng tránh né thứ có thể là cạm bẫy này.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Lôi Nghênh, ánh mắt Lôi Nghênh sáng ngời nhìn anh.

- Có phải anh có suy nghĩ giống tôi không?

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên mỉm cười nói.

Lôi Nghênh cũng cười:

- Chúng ta đều nghĩ đến một chỗ. Tôi làm việc, anh yên tâm.

- Tôi yên tâm.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu.

Hai người này nói chuyện không đầu không cuối làm cho Lâm Vi Vi buồn bực nhìn trái nhìn phải, không đoán được ý của bọn họ.

Cuối cùng, Lâm Vi Vi không nhịn được nói:

- Hai người có thể có một người không nói vòng vo không. Có lời gì thì nói ra, em vẫn còn ở đây đấy.

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh nhìn về phía Lâm Vi Vi và cười ha ha.

- Các người cứ như vậy, em sẽ tức giận đấy!

Lâm Vi Vi lập tức thở hổn hển nói.

Đây là bọn họ xem cô thành người ngoài, còn bắt nạt chỉ số thông minh của cô không đủ à...

- Cô vẫn không hiểu sao? Tiểu Thăng bảo một mình tôi đi tới. Người phụ nữ kia có mang theo tài liệu không, thật hay giả thì nhìn qua sẽ biết thôi. Tôi có năng lực có thể bảo đảm ở dưới tình huống không kinh động đến cô ta, hoàn thành tất cả những điều này. Đợi tôi truyền tin tức tới cho Tiểu Thăng, xác nhận không sai lầm, chúng ta mới quyết định!

Lôi Nghênh giải thích với Lâm Vi Vi.

- Đúng là như vậy.

Bạch Tiểu Thăng cũng gật đầu nói.

Tiến hành kiểm tra đối chiếu sự thật mà thần không biết quỷ không hay, rồi quyết định bước tiếp theo nên hành động thế nào, một chiêu này không tính là cao minh, nhưng bởi vì có Lôi Nghênh tồn tại nên không thể nghi ngờ chính là một cách hay nhất.

Dù sao, Lôi Nghênh đã từng là u linh trên chiến trường, đối phương bị anh ta điều tra tới cùng còn có thể không hay biết đấy.

- Hay.

Lâm Vi Vi không nhịn được khen ngợi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận