Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1730: Có thể nước ở đây rất sâu

Khi Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh quay về khách sạn thì trời đã tối rồi. Lâm Vi Vi đang lo lắng cho bọn họ. Cho dù biết hai người có bản lĩnh đặc biệt tốt, nhưng ở đây là nơi đất khách quê người, chiến đấu ở sân khách cộng thêm đối phương nhiều người còn có vũ khí như vậy thật sự có quá nhiều yếu tố bất lợi, Lâm Vi Vi làm sao có thể không lo lắng được.

Khi thấy hai người bọn họ bình an trở về, lúc này Lâm Vi Vi mới xem như thở phào nhẹ nhõm.

- Đã giải quyết xong chuyện đó rồi sao?

Lâm Vi Vi yên lòng, hỏi thăm chi tiết.

- Người thì dẫn về rồi, nhưng chuyện đó. . . vẫn còn chưa giải quyết xong!

Lôi Nghênh trả lời.

Lời này thật kỳ lạ khiến Lâm Vi Vi lập tức kinh ngạc.

Cái gì gọi là người dẫn về rồi nhưng còn chưa giải quyết xong chuyện này?

Bạch Tiểu Thăng thấy thế liền cười, vừa uống chén trà do Lâm Vi Vi đưa cho anh, vừa kể mọi chuyện đã xảy ra cho cô nghe.

- Cái gì? Không ngờ phía sau ngài Ruby này lại còn có một ngài Umea!

- Là ngài Umea này lập kế gài bẫy Daisy, hắn còn là ông chủ của Daisy sao?

- Anh rể của ngài Umea lại người đứng đầu phía Nam Mỹ của tập đoàn à!

Lâm Vi Vi nghe xong lại càng kinh ngạc hơn, trên gương mặt đầy vẻ không tin.

Nhìn chuyện này dường như đơn giản, không ngờ phía sau lại che giấu nhiều chuyện phức tạp như vậy.

Biết Bạch Tiểu Thăng muốn quan tâm tới cùng, còn muốn gặp mặt ngài Umea này, Lâm Vi Vi không nhịn được mà thở dài.

Đồng thời có thể giúp được cô gái Daisy kia cũng khiến cô yên tâm hơn.

Mặt khác, đối phương và phía bên mình có một tầng quan hệ như thế, chắc cũng dễ giải quyết.

- Vi Vi, cô tốt nhất đừng ôm hy vọng quá nhiều, cho dù tôi chưa từng gặp Umea này, nhưng tôi nhận thấy được Ruby là người thế nào, kết hợp với việc Umea tùy ý tính kế với một cô gái trẻ như vậy, tôi tin tưởng hắn không phải là người hiền lành. Sợ rằng sẽ không dễ dàng giải quyết được chuyện này đâu!

Lôi Nghênh xoa cằm và nói với Lâm Vi Vi.

Nghe anh ta vừa nói như vậy, Lâm Vi Vi lại lo lắng, lập tức nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Thật ra cũng không tệ như anh ấy nói đâu.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Lâm Vi Vi cười, sau đó trầm tư nói:

- Nhưng cũng nên tìm hiểu về Umea này, chuẩn bị trước một chút, đưa ra dự đoán sớm hơn cũng tốt.

- Vậy tôi sẽ lập tức đi điều tra về Umea kia? !

Lâm Vi Vi liền nói ngay.

- Không cần, bản thân tôi làm cũng được, trước khi ngủ tôi sẽ dùng điện thoại lên mạng tra một chút là xong thôi.

Bạch Tiểu Thăng thuận miệng nói.

Thật ra, khi Bạch Tiểu Thăng nói lời này, đồng thời trong đầu anh đã lặng lẽ ra lệnh cho Hồng Liên điều tra về Umea.

Hồng Liên rất nhanh đã kiểm tra được nữ tài liệu tồn tại trên mạng, sắp xếp tài liệu của Umea cho Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cũng điều tra qua về Ruby, nhưng so sánh tài liệu thì ngài Umea thật sự "Khiêm tốn", không ngờ dữ liệu trên mạng lại không nhiều bằng Ruby.

Điều mới là chỗ khiến Bạch Tiểu Thăng tò mò.

Một người làm kinh doanh lại cố ý duy trì sự khiêm tốn, rất ít xuất hiện trên ống kính như vậy sao?

Mặt khác, chỗ gia tộc của Umea từng là một gia tộc nhỏ không có tên tuổi, căn bản chưa được xếp hạng ở New Orange, cũng chỉ mười năm qua, bọn họ mới nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, một Umea bừa bãi vô danh đảo mắt đã biến thành thương nhân lớn đi đâu thắng đó, nhà đầu tư một khi ra tay đều có một vốn bốn lời.

Nhân vật như vậy lại có sự khiêm tốn không tương xứng, phần dữ liệu bên ngoài cũng cực ít, rõ ràng là có người đang can thiệp vào nguồn dữ liệu.

Hơn nữa đối phương còn tìm người như Ruby làm người phát ngôn!

Nếu nói chuyện này là bình thường, sợ rằng thật sự không tính là quá bình thường đâu! Bạch Tiểu Thăng khẽ nhíu mày.

Những dữ liệu Hồng Liên có thể tìm được thật ra ẩn chứa một ít manh mối nhỏ mà người bình thường khó có thể phát hiện ra, nhưng Bạch Tiểu Thăng lại nhạy bén chú ý được. Bạch Tiểu Thăng gần như theo bản năng suy tính một việc, nghi ngờ một việc.

Lịch sử phát tài của Umea và gia tộc không tính là bình thường, đây có phải là do người đứng đầu bộ phận sự nghiệp Nam Mỹ của tập đoàn “chiếu cố” "Họ hàng" hay không!

Sự "Chiếu cố" này đến trình độ nào. . .

Nếu như nước trong này rất sâu, vậy mình phải làm sao? Mình nên làm như không nhìn thấy, hay là phải. . .

Nên quản hay không đây!

Chỗ của mình ở khu Châu Á cách khu Nam Mỹ một đại dương, lần này mình tới đây để nói chuyện buôn bán, bàn chuyện hợp tác, nếu như quản chuyện này, có lẽ không chỉ là vấn đề có hợp tác được không, mà còn có thể chuốc thù oán từ đối phương!

Chức vụ của đối phương còn cao hơn mình nửa cấp nữa!

Bản thân Bạch Tiểu Thăng cũng không thể không thận trọng suy nghĩ về mấy vấn đề này.

Còn có một điểm nữa khiến Bạch Tiểu Thăng càng để ý hơn.

Rõ ràng trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc tồn tại phòng giám sát, chẳng lẽ bên này có vấn đề không bình thường mà hoàn toàn không phát hiện ra sao?

Bọn họ thật sự không phát hiện ra, hay đối phương có mánh khoé thông thiên, thậm chí có thể… lừa dối!

Càng suy nghĩ về điều này, Bạch Tiểu Thăng càng có cảm giác nghiêm trọng.

- Anh Tiểu Thăng, anh Tiểu Thăng?

Mãi đến khi Lâm Vi Vi không ngừng gọi, Bạch Tiểu Thăng mới bừng tỉnh.

- Anh đang suy nghĩ gì đấy? Sao tự nhiên lại trầm ngâm vậy!

Lâm Vi Vi không nhịn được hỏi.

- Không có gì!

Bạch Tiểu Thăng cười và lắc đầu.

Bây giờ Bạch Tiểu Thăng còn chưa tiện nói ra. Dù sao còn chưa "điều tra" về Umea, lại biết rất nhiều chuyện của hắn thật không dễ giải thích được.

Bạch Tiểu Thăng nghe tiếng nhạc vang lên.

- m thanh gì mà nghe quen tai vậy nhỉ?

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được nói.

Lâm Vi Vi buồn cười nói:

- Là điện thoại di động của anh đấy!

- À!

Bạch Tiểu Thăng mới chợt hiểu ra, cười tự giễu.

Xem ra chính mình suy nghĩ quá nhập tâm, ngay cả tiếng chuông điện thoại di động của mình mà cũng quên được.

Lôi Nghênh cũng bất đắc dĩ nhún vai.

Bạch Tiểu Thăng cầm điện thoại di động lên xem, lập tức kinh ngạc.

Không ngờ người gọi lại là Daisy!

- Mới đó mà đã có trả lời rồi sao? !

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được lẩm bẩm nói.

Xem ra, ngài Umea kai cũng rất tò mò về phía bên mình!

Đúng rồi, người có thể đến nhà ép Ruby thả người, dẫn Daisy đi, phá hỏng dự định an đầu, ngài Umea tất nhiên sẽ rất căm tức, lại thêm mình nói có quan hệ với người nhà họ Tần, hắn càng tò mò về bên mình hơn. Đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý!

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh thấy tên hiện ra trên điện thoại thì cũng biết chuyện gì xảy ra, lập tức nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng và chờ anh nói chuyện điện thoại.

Bạch Tiểu Thăng nhận nghe điện thoại và cười nói.

- Daisy à, đúng là tôi! Ừ, Umea đã nói cho cô biết hắn muốn gặp chúng ta sao? Địa điểm lại được quyết định ở. . . Được, được, tôi biết. . . Cô không cần lo lắng, chúng tôi sẽ nói chuyện với chủ nhân của cô để giải quyết chuyện này! Được rồi, cô yên tâm đi. Ngày mai chúng tôi sẽ qua đó. Không cần điều xe đến đâu, chúng tôi gọi xe là được rồi. Đến lúc đó làm phiền cô ra đón chúng tôi là được.

Ở trong điện thoại, Bạch Tiểu Thăng trò chuyện với Daisy về chuyện quan trọng xong, lại căn dặn cô:

- Khi ở trước mặt Umea, cô nhất định phải đối xử lãnh đạm với chúng tôi, cứ nói chúng tôi chỉ là một đám người Trung Quốc mới quen, thích xen vào chuyện của người khác, cô tuyệt đối không thể lộ vẻ phẫn nộ với hắn, chỉ cần hắn không làm rõ, cô cũng đừng vạch trần ra, giả vờ hồ đồ là được rồi. Cô cũng không nên tỏ ra mong chờ gì vào chúng tôi. . . Không sai, cô phải làm như vậy!

Sở dĩ Bạch Tiểu Thăng căn dặn Daisy như vậy cũng là vì suy nghĩ cho cô ấy.

Không quan tâm cuối cùng chuyện này sẽ thành thế nào, Bạch Tiểu Thăng cũng muốn bảo đảm an toàn cho cá nhân Daisy đã.

Mãi đến khi Daisy hứa sẽ làm theo căn dặn của mình, lúc này Bạch Tiểu Thăng mới cúp điện thoại.

- Đã hẹn xong rồi, ngày mai chúng ta sẽ qua gặp mặt ngài Umea!

Bạch Tiểu Thăng để điện thoại di động xuống, xoay mặt nói với Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh:

- Nhưng từ chỗ Daisy, tôi nghe được một tin tức…

Trong khi nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng cố ý nhìn về phía Lôi Nghênh, mỉm cười và nói:

- Nghe nói bên cạnh ngài Umea có thể có một người hết sức lợi hại được người khác gọi là Sát Thần, nghe nói là cao thủ chém giết trên chiến trường liều chết đi ra nên thủ đoạn rất độc ác, rất khó đối phó. Cô ấy sợ người này sẽ xuất hiện, bảo chúng ta phải đề phòng kẻo bị thua thiệt!

Lôi Nghênh nghe vậy thì cười giễu cợt, thản nhiên nói:

- Năm đó ở trên chiến trường, người được đồn đại lợi hại như vậy đã chết ở trong tay tôi không có một thì cũng một đám, tôi cũng muốn xem thử Sát Thần này lợi hại tới mức nào!

Chiến tích của Lôi Nghênh rất khủng khiếp, không cần thiết phải nhiều lời làm gì. Mà anh ta cũng sẽ không nói dối.

Bạch Tiểu Thăng căn bản cũng không lo lắng về chuyện này, chỉ thuận miệng nói ra, tạm thời xem như lòng tốt của Daisy.

- Điều thật sự làm cho tôi để ý là ngài Umea này, hắn có thể sử dụng người như Ruby làm thủ hạ, sản nghiệp liên quan đến tới xã hội đen. Tôi đang suy nghĩ, vậy ngài Umea và anh rể hắn – người đứng đầu bộ phận sự nghiệp Nam Mỹ có thể cùng dính dáng vào không, có thể không quản lý cao cấp của chúng ta xuống nước! Thậm chí…

- Nước sẽ rất sâu, rất đục!

Đây là Bạch Tiểu Thăng sớm tiết lộ tin tức cho Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh biết trước.

Hai người này cũng lập tức tập trung tinh thần.

- Nói chung, tất cả phải chờ ngày mai gặp mặt lại nói sau.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Hy vọng là do tôi suy nghĩ nhiều thôi, nếu không… sợ là tôi không thể không quan tâm tới được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận