Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 738: Ngươi thật là cuồng ngạo



Bạch Tiểu Thăng sửng sốt, hắn chỉ vừa mới ngồi xuống đã có người muốn hắn đứng lên?

Giọng điệu này, thật sự là quá ngang ngược!

Bạch Tiểu Thăng ngẩng đầu nhìn qua hướng phát ra âm thanh.

Mấy người Trần Hiểu Á, Lâm Kha cũng bị kinh động, quay đầu nhìn sang.

Chỉ thấy một người đàn ông trẻ tuổi ước chừng hơn ba mươi đang từ ngoài cửa đi vào, phong độ ngời ngời, làn da trắng nõn, ánh mắt của hắn lộ ra vẻ xoi mói, hắn nhìn Bạch Tiểu Thăng, Chu Bình sau đó rất nhanh tập trung ánh mắt lên người Bạch Tiểu Thăng.

Phía sau hắn, có tới mười mấy người đi theo.

Những người kia, đều là những người có tướng mạo không tầm thường, hai mắt sắc sảo, sắc mặt có mấy phần ác liệt, lộ ra vẻ kiêu căng!

- Là Trương Vũ Đông?

Lâm Kha nhịn không được hơi nhíu mày.

- Nhân vật xếp thứ năm của sảnh chữ ‘Huyền’, là tên hỗn đản chuyên gây chuyện, sao hắn lại tới đây?

Trần Hiểu Á cũng nhíu mày, nhỏ giọng nói với Bạch Tiểu Thăng.

- A, thì ra là một nhân vật lớn?

Sắc mặt Bạch Tiểu Thăng hơi thay đổi, mỉm cười nói.

Xem ra, hắn là tới tìm mình...gây phiền phức? Nhưng mình căn bản không quen biết hắn, cũng chưa từng trêu chọc hắn, vậy hắn vì sao muốn gây chuyện với mình?

Bạch Tiểu Thăng tư duy nhanh nhẹn, trong vài hơi thở, bỗng nhiên hiểu ra, là do “Giang Tả Uy?”

Lúc này, Giang Tả Uy đang cùng Trầm Nhất ngồi tại hành lang phía xa nhỏ giọng nói chuyện, vị trí của bọn hắn ngược lại vô cùng thuận tiện quan sát tình huống xảy ra bên này.

- Đến rồi, đến rồi, vừa đến đã gây chuyện, là mười mấy người đó nha, nhưng đó lại là một phần ba tinh anh của sảnh chữ ‘Huyền’, không hổ là Trương Vũ Đông, quả là có lực kêu gọi! Lần này tên họ Bạch kia đen đủi rồi!

Trầm Nhất vô cùng hưng phấn nói, sắc mặt có chút ửng hồng vì kích động.

Giang Tả Uy khẽ nhếch khóe miệng, cười lạnh.

Mọi chuyện đang diễn ra, tự nhiên là do sắp xếp của hắn!

Mới vừa rồi, hắn tìm được Trương Vũ Đông, sau đó kể lại kỹ càng tỉ mỉ chuyện Bạch Tiểu Thăng ngang ngược thế nào với bọn người sảnh chữ “Hoàng”, không coi bọn người sảnh chữ “Hoàng” ra gì.

Đương nhiên, rất nhiều chi tiết trong đó là do hắn thêm mắm thêm muối, bịa đặt lung tung.

Trầm Nhất ở bên cạnh nhìn chằm chằm, tùy thời đều muốn bổ sung, để cho sự việc được miêu tả càng thêm chân thật sinh động.

Khi nghe xong, Trương Vũ Đông liên tiếp hừ lạnh, đối với thái độ của tên họ Bạch tương đối tức giận.

Nói gần như đã đủ rồi, Giang Tả Uy tăng thêm một mồi lửa,

- Cái tên họ Bạch này, hắn nói những người ở sảnh chữ “Huyền” của anh hắn còn không để trong mắt, chúng tôi còn không tin, khi quản gia Vệ Phong tới, chúng tôi mới biết rằng hắn nói là sự thật. Chỉ bất quá, trước khi quản gia Vệ Phong đến, hắn còn nói những lời khó nghe một chút...

Giang Tả Uy cố ý ấp a ấp úng.

- Hắn nói cái gì?

Trương Vũ Đông hối thúc hỏi.

- Hắn nói...

Giang Tả Uy giống như hạ quyết tâm nói ra.

- Hắn nói chính mình có thể tiến vào sảnh chữ ‘Huyền’ nhưng lại không đi, là bởi vì hắn thấy sảnh chữ ‘Huyền’ đều là những hạng người mua danh chuộc tiếng, không đủ tư cách làm bạn, không bằng làm bạn với bọn người ở sảnh chữ ‘Hoàng’ chân thực chất phác, còn nói... Nói các ngươi bất quá là dựa vào các bậc cha chú nâng đỡ, là nhờ người trong nhà có quyền thế đủ lớn, nếu không chỉ sợ ngay cả sảnh chữ ‘Hoàng’ cũng không xứng đáng tiến vào…

Giang Tả Uy nói, căn bản chính là những suy nghĩ trong đầu của hắn.

- Đủ rồi!!!

Lúc ấy, Trương Vũ Đông nổi giận quát một tiếng, ánh mắt âm lãnh đến dọa người

- Hắn thật sự dám nói như vậy!

- Đúng vậy a, tôi dám cam đoan đây là sự thật!

Giang Tả Uy vội vàng đưa mắt nhìn về phía Trầm Nhất.

Nhờ Trầm Nhất trợ công.

Trương Vũ Đông nhìn về phía Trầm Nhất.

- Không đúng!

Trầm Nhất thề thốt phủ nhận.

Giang Tả Uy giật mình. Trương Vũ Đông lại càng nhíu chặt lông mày.

- Lời của Uy thiếu gia, thực tế đã giảm nhẹ đi đôi chút, lời tên họ Bạch nói ra còn quá đáng hơn so với lời Uy thiếu gia kể!

Trầm Nhất tiếp tục nói

- Tuy nhiên, hiện tại có hai người đẹp Trần Hiểu Á, Lâm Kha đi theo che chở hắn, Uy thiếu gia hiện tại muốn tìm hắn tính sổ, các nàng cũng sẽ nói đỡ giúp hắn, nói không có chuyện này! Cho nên, tôi liền muốn khuyên Uy thiếu gia, thôi được rồi, đại trượng phu nhiều một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, coi như không nghe thấy là được. Nhưng tôi đâu có nghĩ tới, Uy thiếu lại khăng khăng muốn đến gặp ngài, ngài cùng hắn kết giao, là đã nể mặt hắn, vậy mà tên họ Bạch kia lại tùy ý nhục mạ ngài!

Trầm Nhất lấy hành động làm một trận hỗ trợ thần kỳ.

Giang Tả Uy cũng kinh sợ không thôi.

Trầm Nhất đã hoàn mỹ ngăn chặn lỗ hổng trong lời nói của chính mình, coi như Trương Vũ Đông trở thành phe đối lập với Trần Hiểu Á, Lâm Kha, hai cô gái chỉ có thể giúp Bạch Tiểu Thăng một lát, cũng không giải quyết được sự việc rối rắm này!

Giang Tả Uy quăng một ánh mắt khen ngợi về phía Trầm Nhất.

Cuối cùng thì Trương Vũ Đông, đã nổi giận!

Hắn lập tức kêu gọi một đám anh em, đi thẳng tới nơi này, nói là muốn tính sổ với tên họ Bạch!

Trước mắt, Giang Tả Uy nhìn Trầm Nhất cười một tiếng nói

- Sự việc này diễn ra hoàn mỹ, công lao của cậu là không thể bỏ qua !

- Uy thiếu gia quá khen, tôi chỉ cố hết sức làm tròn trách nhiệm mà thôi.

Trầm Nhất cười ha ha một tiếng.

Bọn vừa đi khỏi một lát, từ phía bên ngoài đã đi tới một đoàn người.

Cầm đầu là hai người, một người là Vệ Phong, một người khác, là Tống Giai đại sư.

Vệ Phong một đường báo cáo cho Tống Giai đại sư những nhân vật tới nghe nhạc hội.

- Ha ha, mấy cái lão già kia đều lười vận động, đúng trong dự liệu của tôi. Những đứa con cháu kiệt xuất của bọn hắn, cũng bị kéo đến cùng một chỗ, giao lưu tình cảm, nếu không đến vậy thì quên đi. Hội âm nhạc này, chỉ có chúng ta thưởng thức!

Tống Giai đại sư cười nói.

Dù sao, đây là lễ vật Bạch Tiểu Thăng chuẩn bị cho hắn! Hắn tự nhiên muốn tới!

- Mấy tên thanh niên thiên tài của sảnh chữ Huyền’ cũng đi tiếp đãi các vị trưởng bối, đều đã đi hết, còn có người nào ở lại sao?

Tống Giai đại sư đột nhiên hỏi.

Vệ Phong suy nghĩ, cười đáp,

- Trương Vũ Đông cũng tính là một người.

- Trương Vũ Đông.

Tống Giai đại sư vừa nghe vừa gật đầu, thầm đọc cái tên, trong đầu cũng nhớ đến người này, nhịn không được gật gật đầu.

- Đúng, không sai, nếu bàn về lực ảnh hưởng, lực kêu gọi, hắn cũng có thể tính là một người. Ông của hắn đang ở bên kia trò chuyện không có đến đây, cũng không có để ý đến hắn. Tốt, vậy ta đem hắn giới thiệu cho Bạch Tiểu Thăng!

Tống Giai đại sư muốn mở rộng giao tiếp cho Bạch Tiểu Thăng, Vệ Phong cùng không kỳ quái, hắn cười đáp.

- Xem ra, ngài là thật lòng yêu thích Bạch Tiểu Thăng, muốn cho hắn giao tiếp rộng rãi một chút, học tập thêm kiến thức!

- Cậu nghĩ là tôi để Bạch Tiểu Thăng đến học tập hắn sao? Cậu nghĩ sai rồi, Trương Vũ Đông tuy rất tốt, nhưng cùng Bạch Tiểu Thăng so sánh, hắn còn kém xa lắm.

Tống Giai đại sư rất là tôn sùng Bạch Tiểu Thăng.

- Không thể nào, Trương Vũ Đông cũng là một người phi thường lợi hại.

Vệ Phong cười đáp.

- Cậu chờ xem, có cơ hội cho bọn hắn đối mặt, cậu liền biết rõ vì sao ta lại nói như vậy.

Tống Giai đại sư cười một tiếng, cũng không giải thích thêm.

- Tôi rất muốn xem, nhất định là sẽ rất kịch tính.

Vệ Phong cười đáp.

Hắn không biết là, chỉ là câu nói vô tình của hắn lại rất phù hợp với tình hình hiện tại.

Trò hay đã sắp đến giai đoạn mở màn.

- Thằng nhãi, tao nghe nói mày rất xem thường người sảnh chữ ‘Huyền’, mày có năng lực gì, có tư cách gì, mà dám bàn tán về bọn tao.

Trương Vũ Đông đứng ngay trước mặt Bạch Tiểu Thăng, gắt một cái.

Mặt Bạch Tiểu Thăng không biểu tình, cúi đầu nhìn xuống dưới chân, nhìn bãi nước bọt bên chân.

Vừa rồi, Trần Hiểu Á, Lâm Kha đã đi qua hỏi thăm qua Trương Vũ Đông tại sao lại đến, xem có hiểu lầm gì không.

Trương Vũ Đông không nói.

Là do Giang Ta Uy giấu diếm hay là có nguyên nhân khác.

Hắn dám trắng trợn tìm đến mình gây phiền toái, còn dám nhổ nước bọt về phía mình.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ, chính mình phải có nghĩa vụ cho hắn hiểu rõ, thân phận của hắn so với mình không đáng một xu.

- Ngươi gọi Trương Vũ Đông sao?

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Trương Vũ Đông cười lạnh một tiếng, thanh âm thấu xương,

- Ngươi quả thật có chút cuồng ngạo!

Bạn cần đăng nhập để bình luận