Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1115: Tiểu nhi cuồng vọng !

Khách mời toàn trường không nhịn được trừng lớn mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, sau đó lại không kìm lòng được, cúi đầu nhìn ly rượu trong tay mình.

Tiếp theo, toàn thể sôi trào.

- Thì ra hắn ta là người tạo ra loại rượu này!

- Rượu này là của hắn, vậy hắn đương nhiên biết rõ làm như thế nào thưởng thức! Hắn nói, mới là chính xác! Hoắc Vũ Manh mới là người nói sai !

- Có thể sáng tạo ra được mỹ tửu cực hạn như thế! Khó trách hắn chỉ cần thử qua một cái liền có thể biết được nguồn gốc cũng như quá trình ủ rượu Shirley !

- Vừa rồi vị trang chủ kia, nhìn hắn bằng ánh mắt sáng như đuốc không phải là không có lý do!

- Cho tới nay, đều là chúng ta có mắt mà không thấy thái sơn!

. . .

- Nếu như hắn là người tạo ra loại rượu này vậy có tính là gian lận không?

- Rượu là Trương gia chuẩn bị, tôi cũng không biết họ sẽ chuẩn bị rượu gì! Còn nữa, vận khí cũng là một phần của thực lực, may mắn quá cũng tính là gian lận sao!

- Còn nữa, cô không nghe vị mỹ nữ kia nói, rượu này đã được cải tiến qua mấy lần rồi sao!

- Đúng vậy!

. . .

Bạch Tiểu Thăng nói đến đó tất cả mọi người đều nhất trí tán đồng.

Rất nhiều người nhìn thấy ly pha lê rỗng tuếch trong tay mà vô cùng ảo não.

- Mình làm sao lại uống trực tiếp ly rượu 'Gặp gỡ bất ngờ' như vậy chứ!

- Uống sai phương pháp, có hối hận cũng đã muộn rồi!

- Đáng hận, không ngờ chúng ta lại dễ tin Hoắc Vũ Manh như vậy, lại đi chà đạp mỹ tửu!

Còn những người chưa uống rượu thì lập tức mặt mày hớn hở.

Bọn họ nhao nhao hướng tới quầy bar, yêu cầu người điều chế pha rượu cho mình theo cách của Bạch Tiểu Thăng.

Cổ Đại Tráng cao hứng, khóe miệng đã ngoác lên đến tận mang tai rồi.

Vừa rồi, hắn xém chút nữa đã không nhịn được mà uống rượu, nhưng mà vì suy nghĩ đến tình "Hữu nghị", mà nhịn xuống được.

Hiện tại xem ra, đã áp đảo đối phương rồi.

Không nghĩ tới vị Bạch tiểu ca này lại trâu như thế!

Lúc này thắng chắc rồi!

Cổ Đại Tráng hận không thể nhảy tưng lên đi tới quầy bar, sau đó lại nhìn Hoắc Vũ Manh và Tiễn Hạo Vũ làm trò mèo.

Nhân sinh khoái ý, cũng chỉ như thế là cùng!

Ánh mắt của Trương Vân Dao tràn đầy vẻ kính sợ, nhìn chăm chú vào người Bạch Tiểu Thăng, sau đó cũng chậm rãi di chuyển hướng về quầy bar.

Vừa rồi chỉ có nàng là nhạy bén nhất, uống một nửa, lưu lại một nửa, đặt cược cả hai cửa.

Cuối cùng quả là không lỗ.

Thưởng thức qua "Gặp gỡ bất ngờ" với phương pháp mới, rất nhiều người có loại cảm giác vui đến phát khóc.

- Thì ra, dư vị của rượu ngon là như thế này!

- Có thể uống được loại rượu ngon như thế, chuyến đi này không tệ rồi!

- Tôi nhất định phải mua một chút rượu này về, bằng bất cứ giá nào!

Rất nhiều người hưng phấn kêu la.

Điều này làm cho những người ảo não do đã uống hết rượu lúc trước giờ lại càng ảo não hơn, thậm chí còn nhìn Hoắc Vũ Manh bằng ánh mắt oán độc.

Tựa hồ ai oán buồn bực vì Hoắc Vũ Manh đã khiến cho bọn họ uống sai phương thức.

Thậm chí còn có người trầm thấp hừ lạnh,

- Còn nói cái gì mà mình là chuyên gia phẩm rượu, còn chủ trì qua rất nhiều buổi tiệc rượu, ta nhổ vào!

Người nói lời này, tự nhiên là không e ngại sẽ bị Hoắc Vũ Manh phát hiện, ngược lại còn phi thường muốn Hoắc Vũ Manh nghe được.

Hoắc Vũ Manh cũng thật sự nghe được.

Nàng lập tức dùng ánh mắt tức giận nhìn tứ phía, nhưng lại phát hiện rất nhiều người đang nhìn mình.

Hoắc Vũ Manh nhìn từng người thì thấy ai cũng giống là người phát biểu câu kia, nhưng tựa hồ, mỗi một người trong bọn họ ai cũng đều bình thản, dùng thái độ chứng minh không phải mình nói.

Hoắc Vũ Manh tức giận nhìn quanh một lượt, tìm không thấy nơi để phát tiết, lại cảm thấy được rất nhiều ánh mắt ẩn hàm sự trào phúng, trong thâm tâm vô cùng ủy khuất.

Nàng nhìn về phía Trương Vũ Đông, hy vọng được an ủi, lại phát hiện Trương Vũ Đông đang trò chuyện với Mạc Hân.

Trương Vũ Đông trò chuyện rất vui vẻ, còn thỉnh thoảng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Nụ cười của hắn tựa hồ như chấn kinh, lại mừng rỡ.

Đúng vậy, hoàn toàn không để ý tới phía bên mình!

Hoắc Vũ Manh tức giận đến mức dậm chân.

Nàng ngược lại không quan tâm đến thái độ của Trương Vũ Đông đối với Bạch Tiểu Thăng, trong mắt nàng toàn là hình ảnh hắn nói giỡn cười đùa với Mạc Hân!

Không thể không nói, có đôi khi cái nhìn của phụ nữ rất là đặc biệt.

Cừu hận mà Hoắc Vũ Manh dành cho Lâm Vi Vi, lập tức được chuyển dời lên hết trên người Mạc Hân.

- Lão Trương này thật là, làm như thế mà được sao, giúp người ngoài mà không giúp người một nhà!

Tiễn Hạo Vũ liếc mắt nhìn bên kia, sau đó nói thầm bên tai Hoắc Vũ Manh.

- Còn nữa, thân mật với mỹ nữ kia như vậy. Thật sự là quá mức.

Tâm lý của Tiễn Hạo Vũ lúc này tưởng chừng như chính là buồn bực Trương Vũ Đông không có suy nghĩ, buồn bực Trương gia vong ân phụ nghĩa.

Nhưng không, hắn đang để ý đến vụ cá cược với Bạch Tiểu Thăng !

Nhiều người như vậy đều nhìn thấy, đồng thời tán thành Bạch Tiểu Thăng thắng !

Làm gì !

Thật sự muốn cho Tiễn Hạo Vũ hắn cúi đầu xin lỗi cô gái hạ nhân đứng bên cạnh tên họ Bạch kia sao?

Còn phải trước mặt mọi người hô to ba tiếng,

- “Miệng ta tiện, thật xin lỗi” à .

Vậy thì mặt mũi cả đời của Tiễn Hạo Vũ hắn xem như vứt sạch rồi!

Đánh chết hắn cũng không thể làm như vậy được!

Tiễn Hạo Vũ một cái đều không muốn làm, hắn muốn hủy ước định.

Thế nhưng làm như thế nào để bội ước. . .

Tiễn Hạo Vũ đưa lực chú ý chuyển dời lên người của Hoắc Vũ Manh.

Phải nói, Hoắc Vũ Manh thật sự là một người phụ nữ rất thông minh.

Nhưng mà phàm là phụ nữ, ở những trường hợp đặc biệt thì dù có IQ cao đến mấy đều sẽ về không.

Hơn nữa, ví dụ thực tế, chỗ nào cũng có. . .

Hiện tại, Tiễn Hạo Vũ ở bên cạnh Hoắc Vũ Manh gấp gáp châm dầu vào lửa, bắt đầu thôi động để IQ của Hoắc Vũ Manh mau chóng về không.

Hoắc Vũ Manh nghe xong những lời của Tiễn Hạo Vũ nói thì tức giận nghiến răng.

Quả nhiên, trong ánh mắt của nàng càng lúc càng hiện ra sự cừu hận nồng đậm đến mức sắp mất đi lý trí.

. . .

Trương Vũ Đông và Mạc Hân đã đi về phía Bạch Tiểu Thăng, trên mặt hai người đều được che kín bởi nụ cười.

Bạch Tiểu Thăng cũng mang theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, mỉm cười nghênh đón hai người.

- Không nghĩ tới, anh Tiểu Thăng thế mà lại ở chỗ này, làm sao không thông báo trước cho em một tiếng, em sẽ tới đây thật sớm!

Mạc Hân vui cười nói, nhưng bên trong ngữ khí tựa hồ có chút oán hận.

- Anh cũng có biết rõ vị khách quý thần bí kia là em đâu.

Bạch Tiểu Thăng cười nói, vừa nói vừa dò xét Mạc Hân một chút, sau đó khen ngợi,

- Một năm không gặp em lại xinh đẹp hơn rồi.

- Nào có!

Mạc Hân xấu hổ trả lời một câu.

- Chào Mạc Hân.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng cười chào hỏi.

Bọn họ lúc trước tham gia qua việc giải cứu Mạc Hân, nhưng cũng không quen thuộc lắm.

Lúc Bạch Tiểu Thăng sáng tạo ra "Gặp gỡ bất ngờ", hai người họ cũng không ở cùng với hắn.

Nhưng về sau, Bạch Tiểu Thăng cũng có kể lại sự việc đó cho bọn họ nghe.

- Chào Vi Vi, chào anh Lôi Nghênh.

Mạc Hân cũng cười chào hỏi với bọn hắn.

Trương Vũ Đông đứng ở một bên cũng có cảm giác thật cao hứng,

- Không nghĩ tới mọi người là người quen cũ!

Dứt lời, Trương Vũ Đông nhìn Bạch Tiểu Thăng, tùy tâm mà cảm thán,

- Bạch tiên sinh thật đúng là lợi hại, thế mà có thể sáng tạo nên loại rượu cực phẩm như vậy!

Đối mặt với lời khen ngợi của Trương Vũ Đông, Bạch Tiểu Thăng chỉ cười khiêm tốn.

- May mắn mà thôi.

Trương Vũ Đông nghe vậy thì khẽ giật mình, sau đó gật đầu cười ha ha.

Nhưng trong đầu thì lại xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ.

Là may mắn sao?

Ngươi có biết, cái loại rượu này ở giới thượng lưu của Châu u, được hoan nghênh bao nhiêu không!

Nó rất nhanh sẽ nghiền ép các loại rượu nổi tiếng khác đấy!

Yến hội của các đại gia tộc đều lấy việc có "Gặp gỡ bất ngờ" làm vinh đó!

Trương Vũ Đông nghe qua kết quả điều tra của ba hắn Trương Thiên Dục, thậm chí loại rượu này ở giới thượng lưu còn được rất nhiều người săn đón.

Càng không nghĩ tới Bạch Tiểu Thăng chính là người sáng tạo ra nó!

Chỉ bằng vào giá trị hiện tại của loại rượu này. . .

Trương Vũ Đông đã cảm thấy trên thân của Bạch Tiểu Thăng mang theo kim quang.

Kỳ thực, lần này Mạc Hân đến đây, Trương gia bọn hắn lấy đại lễ đối đãi là do muốn cầm lấy quyền đại lý cho loại rượu này ở Hoa Hạ!

Trương gia ở trong nước, thực lực cũng không tính đỉnh cấp, nhưng là nhân mạch lại uyên bác, những gia tộc khác không cách nào sánh được.

Mạc Hân cũng là nhìn ở điểm ấy.

Nhưng mà, Mạc Hân vẫn chưa có quyết định cuối cùng.

Chính nàng cũng đã có nói, nàng chỉ cho phép phụ trách đại diện, rượu này không phải do nàng sáng tạo ra và người đó cũng chưa có đồng ý!

Không nghĩ tới, người sáng tạo ra nó lại chính là Bạch Tiểu Thăng!

Trương Vũ Đông sao không kinh hỉ cho được, sao không ngoài ý muốn cho được chứ!

Lúc này hắn nhìn Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt nóng rực.

Nếu có thể lấy được cái quyền đại lý cho loại rượu này, coi như chuyên cung cấp ở vòng đỉnh cấp, thì sinh ý của Trương gia bọn hắn cũng có thể nâng lên một tầm cao mới!

Liên quan đến sự phát triển của gia tộc trong tương lai, Trương Vũ Đông tự nhiên vô cùng coi trọng !

Hiện tại Bạch Tiểu Thăng còn là người quen cũ của ông nội Trương Hi, có phần tình nghĩa này, việc này, rất có triển vọng đó!

Trương Vũ Đông ngẫm lại những điều đó thì kích động không thôi.

Lúc Bạch Tiểu Thăng đang trò chuyện với Mạc Hân thì Hoắc Vũ Manh hầm hừ đi tới, Tiễn Hạo Vũ theo thật sát ở phía sau, ánh mắt ẩn ẩn chờ mong.

Nếu như Hoắc Vũ Manh náo loạn, vậy thì việc cá cược kia có thể sẽ bị mọi người quên đi!

- Anh Đông, những người này là ai vậy?

Hoắc Vũ Manh chen vào giữa Bạch Tiểu Thăng và đứng bên cạnh Trương Vũ Đông, sắc mặt khó coi, cứng rắn nói chen vào.

Cho tới bây giờ, nàng còn không biết rõ thân phận của Bạch Tiểu Thăng, thậm chí ngay cả Mạc Hân cũng vậy, nàng chỉ cho rằng là vị khách quý thần bí kia mà thôi.

Hoắc Vũ Manh thậm chí còn cảm thấy Bạch Tiểu Thăng và Mạc Hân đều người pha chế rượu, có lẽ chỉ là người bên trong vòng tròn Tửu Nghiệp Sư mà thôi.

Kỳ thực, Trương gia nay năm thành lập một công ty thuộc Tửu Nghiệp, nàng cũng biết đến.

Thậm chí, mọi người đều biết.

Nhưng bất luận là nàng hay là người khác, cũng không biết rõ, Trương gia thành lập công ty này chính là vì muốn làm đại diện cho Mạc Hân và rượu "Gặp gỡ bất ngờ" !

Mà Trương gia sở dĩ đồng ý yêu cầu của Trầm Bồi Sinh bên kia, làm cho Thượng Văn Thư rơi đài, cũng có được chỗ lợi tốt, đó chính là ở trong thị trường Tửu Nghiệp này sẽ có một tư cách tối cao.

Trương Vũ Đông mắt thấy Hoắc Vũ Manh có biểu hiện bất thiện, ngữ khí càng bất thiện thì lập tức nhíu mày.

Hắn không phải không thu được tin tức, không phải không biết rõ bên này xảy ra chuyện gì, Hoắc Vũ Manh là nhằm vào Bạch Tiểu Thăng, còn dựng lên một trận cá cược hoang đường!

Càng làm khó Trương gia bọn hắn!

Nếu như Bạch Tiểu Thăng chỉ là đại sự vụ quan của tập đoàn Chấn Bắc thì cũng thôi đi, cùng lắm thì ông nội hắn sẽ ra mặt, dùng tình nghĩa để xóa tan hiểu lầm.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng hiện tại lại là người sáng chế ra "Gặp gỡ bất ngờ", là người nắm giữ sinh ý của Trương gia bọn hắn, nếu như Bạch Tiểu Thăng không cao hứng, thì có thể đàm phán thành công sao?

Trong lòng Trương Vũ Đông căng thẳng!

Nếu chỉ riêng là vì một loại mỹ tửu, vì một thị trường duy nhất thì Trương gia bọn hắn cũng sẽ không thận trọng như thế.

Trong này còn có ẩn tình khác !

Trương gia chung tình với loại rượu này như thế, đồng thời không tiếc thành lập một nhà công ty lớn, còn không phải là vì cùng Châu u bên kia nối tiếp sao, nhờ vào đó để đả thông nhân mạch với gia tộc bên kia, dẫn đến phát triển sinh ý ngày càng rộng hơn.

Bố cục trong này khá lớn, Trương gia cũng không để lại chút thực lực nào.

Mạc Hân lại người trọng yếu nhất ở giữa vòng tròn, nàng không riêng gì là nhà pha chế rượu đỉnh cấp ở Châu u, mà bối cảnh gia tộc của nàng cũng đỉnh cấp không kém!

Hiện tại xem ra, rõ ràng Mạc Hân đặc biệt coi trọng đối với Bạch Tiểu Thăng.

Nếu như Bạch Tiểu Thăng không cao hứng thì Mạc Hân sẽ như thế nào!

Bố cục của Trương gia bọn hắn, tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng cực lớn!

Trương Vũ Đông căng thẳng trong lòng, sắc mặt lập tức trầm xuống,

- Vũ Manh, bọn họ là khách quý của Trương gia chúng tôi! Thái độ của cô như vậy là sao, phải tôn trọng bọn họ chứ! Tôi nghe nói cô vừa mới cùng Bạch huynh náo loạn xung đột? Sự tình đầu đuôi, tôi cũng đã biết. Là do cô không đúng, nhanh chóng hướng Bạch huynh xin lỗi đi.

Hoắc Vũ Manh là bạn cùng trường và cũng là bạn thân với hắn, nên hắn cũng rất hiểu tâm tư của cô gái này.

Cho nên, hắn mới kêu nàng xin lỗi Bạch Tiểu Thăng.

Thậm chí, điều này còn là vì Trương gia cùng Hoắc gia là bạn hợp tác, nhiều năm qua vẫn vô cùng nể tình đối với Hoắc Vũ Manh nên nàng càng ngày càng cao ngạo, khiến cho nàng ở đây như là một nửa chủ nhà, sai khiến mọi việc đối với hạ nhân.

Thế nhưng việc Trương gia dễ dàng tha thứ, là ở trên cơ sở Hoắc Vũ Mạnh không làm hỏng chuyện tốt của họ!

Hoắc Vũ Manh trừng lớn đôi mắt nhìn về phía Trương Vũ Đông.

Nàng không ngờ Trương Vũ Đông lại giúp đỡ người ngoài giáo huấn chính mình, còn ra lệnh cho mình!

Hoắc Vũ Manh lập tức kinh sợ.

Ngay cả Tiễn Hạo Vũ cũng không nghĩ đến Trương Vũ Đông lại không khách khí như thế, còn kêu Hoắc Vũ Manh xin lỗi đối phương?

- Lão Trương, anh đừng quá đáng! Vũ Manh dù sao cũng là người trong nhà, sao có thể xin lỗi với người ngoài được. Hơn nữa bọn hắn có cái lai lịch gì mà phách lối đến như vậy, theo tôi thấy bọn họ nên hướng Vũ Manh của chúng ta xin lỗi!

Lúc Tiễn Hạo Vũ nói những câu cuối còn trừng mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng,

- Tiểu tử, ta mặc kệ ngươi cái lai lịch gì, ngươi là một người đàn ông, cùng một người phụ nữ cố chấp như vậy là ngươi không đúng! Còn nữa, ngươi có biết rõ chúng ta và Vũ Đông có quan hệ như thế nào không, ta cũng cảnh cáo ngươi, được chỗ tốt nên thu liền thu đi, làm việc đừng quá mức!

Có ai khuyên can người khác như Tiễn Hạo Vũ không, đây rõ ràng là đổ thêm dầu vào lửa mà.

Trương Vũ Đông nghe vậy thì thay đổi sắc mặt, vội vàng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng vẫn yên lặng, nhưng sâu trong ánh mắt đó lại lạnh đến dị thường, giọng nói chậm rãi phát ra,

- Quá phận à, vậy tôi liền quá phận cho mọi người xem!

- Ngươi!

Tiễn Hạo Vũ giận dữ, tựa hồ hận Bạch Tiểu Thăng không thức thời, không biết sống chết!

Mạc Hân đã mang theo người của nàng đứng ở sau lưng Bạch Tiểu Thăng, mặt không biểu tình, nhưng mà xem bộ dáng chính là lấy Bạch Tiểu Thăng làm chủ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Bạch Tiểu Thăng chỉ cần nói một câu đi thôi nàng chắc chắn sẽ không quay đầu lại, cho dù là nàng đã có hơn nửa năm cùng Trương gia nói chuyện hợp tác!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đứng ở một bên khác cũng lạnh lùng nhìn họ.

Bọn hắn những người này đều đang đợi Bạch Tiểu Thăng ra lệnh một tiếng.

- Tiễn Hạo Vũ, đủ rồi!

Thời khắc bầu không khí vi diệu thì có một người vọt thẳng đến bên người Bạch Tiểu Thăng, giận dữ mắng mỏ với Tiễn Hạo Vũ.

Người đó chính là Cổ Đại Tráng.

Lúc này, Cổ Đại Tráng cũng không sợ.

- Tiễn Hạo Vũ, ngươi chỉ là một thiếu gia của Tiễn Gia, làm sao lại không có phẩm cấp đến thế? Làm người giảng thành tín, ngươi có hiểu không? Có chơi có chịu, ngươi có hiểu không? Chuyện này cùng nam với nữ thì có quan hệ gì chứ! Hoắc Vũ Manh chấp nhận khiêu chiến vậy thì phải theo quy củ, mọi người chúng tôi đều thấy được, có phải hay không! Còn nữa, lui một vạn bước, coi như nàng là một người phụ nữ không thể thực hiện được một trăm phần trăm ước định. Nhưng mà ngươi là một tên đàn ông, ngươi có lý do gì để không thực hiện chứ!

Một tiếng này của Cổ Đại Tráng rất vang dội, khiến cho toàn bộ khách mời chung quanh đều nghe thấy, nên lập tức chỉ trỏ.

- Đúng vậy, phải y theo ước định chứ!

- Đúng vậy, đặc biệt là gia đình giàu có như Tiễn Gia, càng phải tuân thủ quy tắc!

Đám người hiếm thấy lên tiếng ủng hộ, khiến cho lòng tin của Cổ Đại Tráng bạo rạp, lời nói vô cùng hùng hồn.

- Im ngay, Cổ Đại Tráng, ngươi. Hắn. Mẹ nó tính là thứ gì chứ!

Tiễn Hạo Vũ lập tức nổi giận.

Lúc đầu hắn chỉ muốn đứng ở bên cạnh Hoắc Vũ Manh châm dầu vào lửa để cô ta cùng họ Bạch trong mâu thuẫn, không nghĩ đến lại bị tên họ Cổ này móc ra!

- Đủ rồi, Vũ thiếu, ngươi bớt tranh cãi đi, là các người có chơi phải có chịu!

Trương Vũ Đông tức giận nói.

Hắn đương nhiên biết rõ nội dung cá cược, hắn kêu Hoắc Vũ Manh xin lỗi, kỳ thực là để tránh cho kết cục lúng túng kia xảy ra.

Không nghĩ tới, Tiễn Hạo Vũ người này lại đem cục diện làm cho không xong như vậy.

Tiễn Hạo Vũ thành sự không có bại sự lại thừa, lòng tự tôn lại lớn, cho là người họ Tiền thì có thể ở Trương gia vênh váo tự đắc.

Là do ông nội Trương Hi của mình nhớ tình bạn cũ, Trương Vũ Đông mắt không thấy tâm không phiền, cũng không nguyện ý làm cho quan hệ bạn bè của họ quá cương, nhưng mà Tiễn Hạo Vũ không thèm nể mặt mũi hắn, hắn cũng không nhịn được nữa.

Đã như vậy.

Vậy thì cứ theo như kết quả cá cược mà thực hiện đi.

- Thực hiện theo đúng lời hứa là gốc rễ của thương đạo!

Trương Vũ Đông nói ra câu đó khiến cho mọi người ngạc nhiên không thôi.

Hoắc Vũ Manh giống như là bị ủy khuất rất lớn, đôi mắt đẹp rưng rưng, phẫn nộ trừng mắt nhìn Trương Vũ Đông.

Nàng toàn tâm toàn ý đối với hắn như thế.

Hắn lại kêu mình thực hiện theo kết quả cá cược ngay trước mặt mọi người, tự làm nhục mình.

Hoắc Vũ Manh thương tâm đến cực độ, phẫn nộ gào thét.

- Ta không đồng ý!

Răng ngà của Hoắc Vũ Manh cắn vào nhau sắp nát, khuất nhục trừng mắt nhìn Trương Vũ Đông, sau đó lại chỉ tay về phía Bạch Tiểu Thăng,

- Anh vì bọn hắn mà để cho tôi chịu nhục, Hoắc Vũ Manh tôi đối với anh thực tình nhiều năm như vậy không thay đổi, để đổi lấy loại đãi ngộ như thế này sao? Trương Vũ Đông anh có khi nào tự vấn với lòng mình là, anh làm như vậy có xứng đáng với tôi không, anh, anh...

Hoắc Vũ Manh tức giận đến nỗi không nói ra lời.

Tiễn Hạo Vũ đứng ở bên cạnh cũng giận dữ như mèo bị dẫm phải đuôi,

- Trương Vũ Đông, chúng ta đã làm bạn bè nhiều năm như thế, vậy mà bây giờ anh lại đứng về phía người ngoài là như thế nào?

- Tốt, coi như Tiễn Hạo Vũ tôi có mắt như mù ! Tiễn Gia tôi năm đó giúp Trương gia các người như thế nào, anh cũng đã quên, Trương gia các người đều quên hết rồi!

- Hiện tại bởi vì một người ngoài mà anh để cho tôi phải chịu nhục ở nhà của anh, anh thấy được sao!

- Hôm nay ông đây không giữ lời hứa đấy, làm gì được nhau nào!

- Cái loại vong ân phụ nghĩa như anh thì có tư cách nói đến quy củ sao!

Tiễn Hạo Vũ điên lên rồi nên cũng không quan tâm chuyện gì nữa, thậm chí còn ở trước mặt mọi người ồn ào.

Các tân khách đều chỉ trỏ.

Trương Vũ Đông tức đến phát run.

Thần sắc của Bạch Tiểu Thăng vẫn không thay đổi, nhìn tất cả mọi chuyện đang diễn ra.

Từ đầu đến cuối, hắn đều không buộc Hoắc Vũ Manh và Tiễn Hạo Vũ thực hiện lời hứa.

Nhưng mà, hắn không nói, cũng không có nghĩa là hắn không cần Hoắc Vũ Manh và Tiễn Hạo Vũ thực hiện.

Hai người kia ở trước mặt mọi người nhục nhã hắn và Vi Vi, hiện tại còn muốn vứt bỏ hết mọi chuyện!

Nào có loại chuyện tốt như vậy!

Bạch Tiểu Thăng hắn cũng không phải là người lương thiện dễ bị bắt nạt!

Nếu như, Hoắc Vũ Manh thành thành thật thật làm theo những gì Trương Vũ Đông nói, chỉ là nói xin lỗi, hắn còn cảm thấy mình bị thua thiệt đó!

Cái thế giới này, không phải có người một mực hô “Nam Nữ Bình Đẳng” sao.

Quyền lợi thì yêu cầu bình đẳng, vừa đến lúc thực hiện nghĩa vụ thì cường điệu "Nàng là phụ nữ".

Còn nữa, cái này liên quan gì đến giới tính nam nữ.

Đã dám cá cược thì phải gánh chịu hậu quả chứ!

Theo Bạch Tiểu Thăng, nếu như hắn bại, cũng có chơi có chịu, hơn nữa đối phương chưa hẳn có thể xem ở mặt mũi của Trương gia mà nguyện ý buông tha cho bọn hắn !

Vậy thì mình còn khách khí làm gì!

Bốn phía lặng ngắt như tờ, các khách mời đều trừng lớn đôi mắt.

Hôm nay thật là náo nhiệt, sắp lớn chuyện thật rồi.

- Hoắc Vũ Manh, Tiễn Hạo Vũ, Trương Vũ Đông tôi hiện tại cảnh cáo các người, lập tức nhận thua với khách quý của Trương gia chúng ta !

Sắc mặt Trương Vũ Đông âm trầm như mây đen, trầm giọng quát.

Lúc hắn nói ra những câu này, người của Trương gia đã bày sẵn trận địa như để nghênh đón địch, ánh mắt lẫm liệt.

- Tôi không làm đó!

Hoắc Vũ Manh phẫn nộ rống to.

- Được! Trương gia vong ân phụ nghĩa, thế mà khiến cho ân nhân xin lỗi với người ngoài, mọi người đều thấy được rồi đó. Tôi là người nhà họ Tiền, khinh thường cách làm người của bọn hắn!

Tiễn Hạo Vũ kêu to,

- Hôm nay đừng nói là Trương Vũ Đông, cho dù là lão gia tử của Trương gia có đích thân đến cũng đừng hòng tôi nghe lời bọn hắn chịu nhục mà đi xin lỗi người khác! Đi, Vũ Manh, chúng ta đi không cần ở lại đây nữa!

Tiễn Hạo Vũ thật sự là hoàn toàn không để ý tới thể diện, thậm chí phách lối chơi xấu, muốn chọc giận Trương Vũ Đông đến mức bùng nổ.

Bạch Tiểu Thăng đã ra hiệu cho Lôi Nghênh, nếu như bọn họ muốn đi thì phải giữ bọn họ lại.

Lôi Nghênh ngấm ngầm gật đầu, cũng đã chuẩn bị kỹ càng.

Đúng lúc này, bên ngoài đại sảnh chợt truyền tới một giọng nói vô cùng to.

- Thật sao, tôi đích thân đến cũng không thể làm cho cậu dám chơi dám chịu sao?

- Tiểu nhi Tiễn Gia, lời này của cậu quá cuồng vọng rồi đó!

Bạn cần đăng nhập để bình luận