Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 937: Cảm ơn Bạch sự vụ quan!



Bạch Tiểu Thăng đưa ra chứng cứ chính xác cho đám Tổng giám đốc công ty con của tập đoàn ở Vân Hải này xem.

Những người ở chỗ này, không một ai may mắn thoát khỏi!

Đều bị tra ra bảy tám phần!

Đám người này không một ai không sợ hãi.

Chẳng phải trong một tuần, vị Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan này không có chút động tác nào, chỉ ở Vân Hải du sơn ngoạn thủy sao?

Hắn tiến hành điều tra lúc nào thế?

Còn tra rõ ràng, triệt để như thế!

Đám người không hiểu.

Nhưng mà, bọn hắn lại không hẹn mà cùng cho rằng đây mới là "Đương nhiên", không có suy nghĩ chút gì về vấn đề "Nội gián" cả!

Cũng là do ở trong lòng họ, sự vụ quan là những người rất đáng sợ.

Mà trong một tuần này, những người ở đây đã thông qua các loại con đường để tìm hiểu. Từ đó đối với vị Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan này sinh ra một loại kính sợ chưa từng có.

Cứ như thế, Bạch Tiểu Thăng đã được "Yêu ma hóa" lên.

Bạch Tiểu Thăng sự vụ quan làm việc một cách lôi lệ phong hành, làm ra rất nhiều đại sự kinh người. Hơn nữa thời gian sử dụng để xử lý chúng đều ngắn đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Bản thân hắn thực sự là một người không thể phỏng đoán theo lẽ thường!

Bây giờ, Bạch Tiểu Thăng dùng thời gian ngắn tra rõ ràng mọi chuyện, bọn hắn ngược lại cho rằng đây là điều bình thường.

Kể cả đại nhân vật đều chịu không được sự điều tra của Bạch Tiểu Thăng thì việc tra ra bọn hắn, còn cần bao lâu chứ. . .

Nhưng mà, dưới những chứng cứ vô cùng xác thực này thì Bạch Tiểu Thăng vốn có thể quét ngang tất cả bọn họ. Tuy rằng bọn họ quản lý không phải là công ty lớn, nhưng nếu một hơi quét ngang sản nghiệp một cái thành thị thuộc sở hữu tập đoàn. Phần chiến tích này, cũng không phải là nhỏ!

Nhưng Bạch Tiểu Thăng lại nói, nội dung báo cáo của hắn không liên quan đến bất luận một cái công ty cụ thể nào, cũng không liên quan đến bất luận một người cụ thể nào?

Đây là mở một mặt lưới, hay vẫn là thủ hạ lưu tình?

Nghe đồn, quan mới nhậm chức thì sẽ đốt ba đống lửa, thế mà bây giờ hắn lại không cần phần chiến tích này sao?

Nếu nói là do Bạch Tiểu Thăng e ngại chỗ dựa phía sau bọn họ thì đó là suy nghĩ nhiều. Những nhân vật mà Bạch Tiểu Thăng nhằm vào trước đó có người nào là nhân vật nhỏ chứ!

Tất cả mọi người đều có chút không hiểu nhìn vào Bạch Tiểu Thăng.

- Vân Hải, là một nơi tốt.

Bạch Tiểu Thăng nhìn vào mọi người xung quanh, không nhanh không chậm nói,

- Nó không chỉ là một cái thành phố rất đẹp, mà còn là một thành phố có tiềm lực lớn nhất! Tập đoàn đưa những công ty của mọi người đặt ở chỗ này thì chắc chắn mỗi một nhà đều đã đi qua tuyển chọn kỹ càng. Mà có thể nắm giữ công ty trong tay, cũng thể hiện sự tin tưởng của tập đoàn đối với mọi người!

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục nói,

- Có thể nói, mỗi một vị ở đây đều là người quản lý quan trọng của chúng ta. Nói một cách khác, mọi người càng có tiềm lực hơn so với những Tổng giám đốc của công ty ở địa phương khác, mà tập đoàn cũng muốn cho mọi người thêm cơ hội. Dù sao vấn đề của mọi người là có! Nhưng mà không đủ để hủy đi tiền đồ của các vị!

Bạch Tiểu Thăng đang nói những lời tâng bốc với những người này, thuận tiện cho ăn Định Tâm Hoàn, còn cho thêm một cái Cường Tâm Châm.

Lâm Kha thầm nghĩ, nếu là thường ngày đối diện với mấy người làm việc lâu năm ở chỗ này, thực sự là Tổng giám đốc cấp một, loại này canh gà có thể hù được ai chứ.

Quan trọng là, Bạch Tiểu Thăng rất xảo diệu!

Ban đầu hắn bới ra vết của đám người, khiến cho bọn hắn cảm thấy hoảng sợ, cảm thấy muốn xong đời, sau đó mới cho ăn canh gà.

Chuyện này có điểm giống với việc cho người chết chìm một cây cỏ cứu mạng. Huống hồ, thứ Bạch Tiểu Thăng cho là một cây Phù Mộc càng rắn chắc hơn.

Quả nhiên, các vị Tổng giám đốc ở đây đều đồng loạt gật đầu, bên trên mặt còn mang theo sự cảm động.

- Bạch sự vụ quan tuổi còn trẻ nhưng lại dùng ngự tâm chi thuật một cách cao minh như thế!

Hàn Đống là một người khác ngoài Lâm Kha phát giác được điểm này, không nhịn được ngầm sợ hãi thán phục.

- Vậy mình phải giúp hắn một tay mới được!

Hàn Đống nói thầm, sau đó lén cho con trai Hàn Thừa Nhân của mình một cái ánh mắt.

Hàn Thừa Nhân cũng bị lời nói của Bạch Tiểu Thăng xúc động, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của cha mình thì đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó lập tức hiểu ra.

Nên đánh phối hợp!

- Bạch sự vụ quan, ngài thật sự muốn cho chúng tôi cơ hội sao, Hàn mỗ ở đây cảm tạ!

Hàn Thừa Nhân mở miệng, vẻ mặt có chút kích động,

- Ai cũng biết ngài xử sự quả quyết, bình thường làm việc rất công chính. Nhưng lúc này lại xử chuyện không xử người, chỉ cảnh cáo chúng tôi mà không xử phạt, điều này đủ cho thấy tâm ý của ngài. Hàn Thừa Nhân tôi cam đoan, về sau sẽ giữ vững bản tâm, trung với cương vị!

Hàn Thừa Nhân dẫn đầu đứng ra nói chuyện thì Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía hắn, trong ánh mắt cũng có mấy phần khen ngợi, sau đó ngầm nhìn Hàn Đống một chút.

Cha con Hàn gia ngược lại có thể nắm chắc thời cơ, sự phối hợp này rất tốt.

Có Hàn Thừa Nhân dẫn đầu, những Tổng giám đốc ở đây cũng không cam lòng lạc hậu, nhao nhao lên tiếng.

- Cảm ơn Bạch sự vụ quan thương cảm, chúng tôi sẽ tự kiểm điểm bản thân, không còn dám đi quá giới hạn.

- Đúng vậy, sau này chúng tôi sẽ dùng công trạng để báo đáp sự tín nhiệm của ngài đối với chúng tôi.

- Từ nay về sau, chúng tôi sẽ làm người biết hổ thẹn sau đó dũng mãnh tiến lên, thay đổi những thứ lúc trước!

Những Tổng giám đốc này từng cái xúc động thề thốt.

Nhưng mà, trong lòng Lâm Kha rõ ràng, thật sự có bao nhiêu người cảm động thật thì khó mà nói.

Có lẽ lúc mới bắt đầu, bọn họ xác thực có chút xúc động. Nhưng mà những người này này đều có tuổi gần trung niên, lăn lội trong công việc nhiều năm như vậy đã sớm gặp không biết bao lần sóng gió.

Lần này bọn họ tỏ thái độ, chỉ sợ là có ba phần thật bảy phần giả.

Lâm Kha cũng rõ ràng, Bạch Tiểu Thăng cũng không có ấu trĩ đến mức đi tin tưởng, bởi vì tại quán cà phê Thiên Không, Bạch Tiểu Thăng cũng đã nói ——

Hắn chỉ cần bọn họ khắc sâu trong ký ức!

Hắn chỉ cần bọn họ biết rõ, nhược điểm của bản thân còn ở trong tay hắn!

Người có kiêng kị thì mới có thể thủ quy củ.

Sáng đi ra ngoài cầm "Gậy lớn", khi thu hồi lại có thể uy hiếp bọn họ là được!

Dưới một mảnh âm thanh cảm kích "Chân thành", Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, hai tay ra hiệu.

Tình cảnh này, hắn đã sớm đoán trước.

Gương mặt Bạch Tiểu Thăng tràn đầy vui vẻ, giống như bị mọi người làm cho xúc động.

Diễn kịch với nhau, diễn kỹ của hắn không hề kém hơn so với những người trung niên này.

- Tôi tin tưởng mọi người là thật lòng, như thế thì rất tốt!

Bạch Tiểu Thăng nói,

- Tôi đến Vân Hải cũng không phải là vì tra người nào đó mà tới. Một mặt là đi nghỉ phép, mặt khác tôi cũng đang bôn ba vì mọi người. Hiện giờ, tôi có thể nói cho mọi người một cái tin tức tốt!

Bạch Tiểu Thăng nói, khiến cho sắc mặt đám người đầy hiếu kỳ.

Cũng không biết là cái tin tức tốt gì đây, có thể hay không sẽ kinh sợ giống như vừa rồi. . .

- Tôi cùng Trử Thị Trưởng của Vân Hải qua nhiều lần nói chuyện, quyết định để cho Hội Liên Hợp các công ty Vân Hải tham dự vào giai đoạn phát triển tiếp theo của thành phố Vân Hải, đến lúc đó mọi người sẽ nhận được không ít đơn hàng lớn từ thị chính!

Bạch Tiểu Thăng nói.

Một câu nói này khiến cho toàn trường đều yên tĩnh, mỗi một vị Tổng giám đốc công ty đều không hẹn mà trừng lớn mắt.

Những chuyện này bọn họ thật sự không nghĩ đến!

Không riêng bọn họ, ngay cả Hàn Đống đều thất kinh, hắn cũng không nghĩ tới nó!

Bạch Tiểu Thăng lại còn ẩn giấu một chiêu này!

Cùng Chính Phủ hợp tác, tham dự tiến trình phát triển của thành phố. Đây chính là đường tắt vô thượng để thu hoạch được tin tức của chính phủ!

Cái xã hội bây giờ cái gì đáng tiền, tất nhiên là tin tức đáng tiền!

Thử ví von một chút, nếu như biết được phương hướng phát triển tiếp theo của thành phố, những công ty như bọn họ chỉ cần đi theo sau là có thể kiếm lời đầy bát đầy bồn rồi!

Trong lòng của những người ở đây, lập tức vô cùng nóng rực.

Cái sợ của Bạch Tiểu Thăng, có lẽ khiến cho bọn hắn thật sự sợ.

Cái lợi của Bạch Tiểu Thăng, khiến cho bọn hắn vì đó mà điên cuồng!

- Cảm ơn Bạch sự vụ quan!

Không biết ai nói một câu đó, nhưng tiếp theo đám nhân vật cấp chú này cùng nhiệt huyết reo hò,

- Cảm ơn Bạch sự vụ quan!

Phía dưới reo hò, loạn xị bát nháo!

Lần này là thật lòng, vô cùng chân thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận