Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 684: Không thể bị đánh bại



Lỗi Trát cau mày nghiêng cổ, nhìn Trử Đại Sơn, bỗng nhiên lắc đầu.

Trử Đại Sơn nhìn thấy nét mặt của đối phương, lập tức trừng mắt,

- Vẻ mặt của cậu thế này là có ý gì?

- Anh, không xứng!

Lỗi Trát nói bằng ngôn ngữ cứng rắn,

- Quá yếu!

Trử Đại Sơn lập tức nổi giận.

Còn không có so đấu, vậy mà nói mình quá yếu? Thật đáng chết.

- Cậu có biết tôi là ai không?

Trử Đại Sơn chỉ vào bộ ngực mình, tự hào nói,

- Tôi là giảng viên võ thuật cao cấp khoa Thể dục đại học Bắc Kinh!

- Quán quân hai lần liên tiếp tại giải thi đấu của giới võ thuật tỉnh An Giang!

- Hơn nữa, cậu có biết lão sư của tôi là ai không?

Trử Đại Sơn chỉ về phía Tôn Huyền Bắc giới thiệu,

- Quán quân giới nữ của giải thi đấu võ thuật toàn quốc năm xưa! Cậu nói tôi quá yếu!

Trử Đại Sơn trông càng ngày càng dữ tợn, xoay cổ, khớp xương kêu cọt kẹt.

- Vậy để tôi cho cậu kiến thức một chút!

Lời nói vừa dứt, Lỗi Trát mặt không biểu tình, bình thản quay đầu hỏi Chu Chi Hào,

- Cậu chủ, tôi có thể đánh anh ta tàn phế hay không?

- Không được!

Chu Chi Hào lập tức từ chối, nhấn mạnh,

- Không thể đánh chết, không thể đánh tàn phế, chú ý chừng mực một chút.

Nét mặt Lỗi Trát trông bất đắc dĩ, gật gật đầu.

Trử Đại Sơn nghe lời nói của hai người này, tức giận đến nghiến răng ken két.

Đây chẳng phải xem thường mình hay sao?

- Đến đây!

Trử Đại Sơn rống to.

- Đại Sơn, đừng xúc động!

Tôn Huyền Bắc bỗng nhiên hét lên.

Bà đã nhìn ra gã Lỗi Trát kia tuyệt đối không đơn giản.

Trử Đại Sơn gật đầu với lão sư, nhưng ngay lập tức, liền lao vọt tới đối phương.

Bạch Tiểu Thăng tập trung quan sát.

Lỗi Trát này mang đến cho hắn một cảm giác vô cùng không tốt, có chút tương tự với Lôi Nghênh!

Trử Đại Sơn, sợ là không trụ được. . . Bạch Tiểu Thăng nghĩ thầm.

Hai người đàn ông to lớn như hai chiếc xe tăng húc vào nhau, thi xem nắm đấm ai lớn.

Tuy nhiên, chỉ lát sau, một người bay ngược ra ngoài kèm theo một tiếng rên đau đớn.

Chính là Trử Đại Sơn!

Bạch Tiểu Thăng chau mày, hắn nhìn thấy sự chênh lệch rõ ràng.

Từ thời điểm, gã Lỗi Trát kia lấy cứng đối cứng. Trử Đại Sơn đấm một quyền thẳng tới, anh ta cũng một quyền thẳng tới. Trử Đại Sơn đồng thời đánh ra song quyền, hắn cũng đồng thời đánh ra song quyền.

Cứng đối cứng, Trử Đại Sơn lại có thể bị đánh bay!

Sức mạnh của hai bên có sự chênh lệch rất lớn!

Khuôn mặt Tôn Huyền Bắc thay đổi, khẽ quát một tiếng,

- Lấy nhanh đánh chậm!

Trử Đại Sơn tấn công trở lại.

Không biết là nghe được lão sư dạy bảo hay là chính mình thay đổi chiêu thức, động tác của anh ta trở lên dũng mãnh gấp đôi.

Nhưng mà, Lỗi Trát lại càng nhanh hơn!

Bạch Tiểu Thăng khẽ thở dài một chút.

Tốc độ của hai bên có sự chênh lệch rất lớn!

Đánh đấm mới qua hai phút đồng hồ mà Trử Đại Sơn đã rơi vào tình huống liên tiếp bị ăn đòn.

- Gã Lỗi Trát là cao thủ thực chiến! Xuất thân từ con đường chiến đấu đi lên, mặc dù Trử Đại Sơn có tài năng cao, nhưng hàng ngày đều giảng dạy trong trường đại học, nói về độ khốc liệt đến tàn nhẫn trong sinh tồn, hoàn toàn thua xa đối phương, anh ta thua là điều hiển nhiên.

Bạch Tiểu Thăng trong lòng mặc niệm.

Trử Đại Sơn hoàn toàn trở thành một bao cát thịt, không hề có sức chống cự trước từng cú đấm của Lỗi Trát.

Chỉ sợ, gã Lỗi Trát này còn chưa đánh hết sức!

Trong ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng xuất hiện vẻ ngưng trọng.

Chu Chi Hào không nhanh không chậm nhìn về phía bên kia, dương dương đắc ý, cười nói,

- Ah ha ha, tôi cười đến chết mất, đồ đệ quán quân võ thuật toàn quốc, hai lần quán quân giới võ thuật toàn tỉnh, cũng không có gì hơn! Có tiếng mà không có miếng! Lỗi Trát, anh giảm bớt chút sức lực đi, cũng không thể làm bị thương người ta, dù sao lão sư Trử đây khoa chân múa tay, vẫn còn kiếm cơm được đấy!

Tôn Huyền Bắc không quan tâm đến những lời châm chọc của họ Chu, lúc này gương mặt bà hiện rõ vẻ lo lắng.

Người đang bị đánh là học trò của bà.

- Đủ rồi, dừng tay lại.

Tôn Huyền Bắc nhìn về phía Chu Chi Hào hét lên.

- Tôn lão, ngài lại có lúc hướng tôi cầu xin à, vậy tôi có thể cho ngài chút mặt mũi rồi!

Chu Chi Hào nghiêm sắc mặt,

- Nhưng mà, sau khi nhận thua, ngài làm thế nào đến đây, thì hãy trở về như thế! Lớn tuổi rồi, tốt hơn hết là nên chờ đợi, đừng không biết lượng sức mình chạy tới làm náo động, lại bị mất mặt!

Bị làm nhục như vậy, ngay cả Bạch Tiểu Thăng nghe được cũng nhíu mày.

Ánh mắt Tôn Huyền Bắc dữ dằn, không phản bác lại, chỉ nói,

- Để bọn họ ngừng. . .

- Không bao giờ!

Một tiếng gào thét như hổ gầm vang lên.

Bạch Tiểu Thăng sững sờ, Tôn Huyền Bắc, Chu Chi Hào cũng sững sờ.

Người phát ra tiếng gầm chói tai, không ai khác chính là Trử Đại Sơn đang chịu đòn.

Theo tiếng rống, Trử Đại Sơn vung nắm đấm lên như kẻ điên, đẩy lui Lỗi Trát, thậm chí trong đó có một quyền đấm trúng chính giữa khóe miệng Lỗi Trát chảy ra máu tươi.

Tại thời điểm này, mặt mũi Trử Đại Sơn bị bầm dập, một bên hốc mắt bị rách da, máu chảy ra theo khóe mắt, một bên mắt kia lại tròn vo, nhìn trừng trừng mang theo vẻ hung hãn.

Nhìn hắn như thế, Tôn Huyền Bắc đứng lên, đau lòng khuyên,

- Đừng đánh nữa!

- Lão sư!

Trử Đại Sơn rống to,

- Con còn có thể đánh, người đừng có cầu tên hỗn đản ấy!

Trử Đại Sơn không muốn lão sư của mình chịu nhục.

- Đại Sơn, đừng đánh nữa!

Tôn Huyền Bắc không đành lòng nhìn hắn chịu thiệt.

- Tôn lão, để cho anh ta đánh tiếp đi!

Sau lưng Tôn Huyền Bắc đột nhiên có một giọng nói vang lên.

Bạch Tiểu Thăng vòng qua ghế sô pha, đi đến phía trước, nhìn Trử Đại Sơn nét mặt bình tĩnh mà trịnh trọng nói,

- Là nam nhân, thua không đáng sợ, đổ máu cũng không đáng sợ! Không bao giờ nói mình bại, luôn mang trái tim bất khả chiến bại, người đó sẽ không bại!

- Chiến!

Bạch Tiểu Thăng gầm thét một tiếng, vang như tiếng chuông.

Tôn Huyền Bắc giật mình nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Làm sao mình cảm thấy người này khá quen?

Chu Chi Hào liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng đầy ngạc nhiên, trong lòng nghi ngờ nhưng không nhớ ra được gặp qua người này ở đâu.

Thực tế, hắn cũng đã nhìn qua ảnh chụp của Bạch Tiểu Thăng chỉ là không nhớ kỹ thôi.

Trử Đại Sơn cười cảm kích với Bạch Tiểu Thăng một tiếng, sau đó dùng một con mắt nhìn hằm hằm Lỗi Trát, hét lớn một tiếng,

- Đánh tiếp!

Lúc này.

Trong phòng khách quý ở tầng trên cùng, Chu Huyễn đang trò chuyện với Mưu Ngọc Thiên khá là lạnh nhạt, thờ ơ.

Vốn hắn nghĩ có thể đợi một lát rồi xuống dưới gặp lại sư tỷ mình, nhưng lại cảm giác được hiện tại nên xuống thì tốt hơn.

Loại tâm trạng rối loạn này ảnh hưởng tới suy nghĩ của hắn.

Hắn nói chuyện cùng với Mưu Ngọc Thiên có đến vài lần hỏi một đằng, trả lời một nẻo.

- Cậu Chu?

Mưu Ngọc Thiên không nhịn được trầm giọng hơn.

- Ah!

Chu Huyễn bừng tỉnh lại, thấy Mưu Ngọc Thiên đang mỉm cười với mình, đột nhiên cảm giác có chút xấu hổ.

- Nếu cậu có chuyện gì đó, cậu có thể giải quyết nó trước.

Mưu Ngọc Thiên cười đề nghị.

Chu Huyễn nở nụ cười gượng gạo, lại không từ chối, đứng dậy nói,

- Khiến anh Mưu chê cười rồi, tôi thực sự là có chút việc cần phải giải quyết. Tôi đi xuống một chuyến, mong anh ở chỗ này chờ một lát! Mười phút đồng hồ sau, tôi sẽ trở lại!

- Được thôi.

Mưu Ngọc Thiên vui vẻ đồng ý.

- Trầm Ngọc, cậu ở đây tiếp chuyện với anh Mưu đợi tôi một lát.

Chu Huyễn phân phó một tiếng.

- Vâng.

Trầm Ngọc lễ phép nói.

Hắn là trợ lý của Chu Huyễn, có rất nhiều chuyện cũng có thể tham gia vào được.

Khi Chu Huyễn đi ra khỏi phòng, không quá hai phút đồng hồ, điện thoại trong tay Mưu Ngọc Thiên bỗng vang lên.

- Cái gì, thư kí của thị trưởng ngài Trương Manh muốn đến kiểm tra? Vâng, tôi sẽ lập tức trở lại!

Mưu Ngọc Thiên nhận được cuộc điện thoại quan trọng.

Tắt điện thoại, Mưu Ngọc Thiên quay sang Trầm Ngọc đang đi cùng bên cạnh nói,

- Nhanh, đưa tôi đi tìm Chu Huyễn ngay lập tức, tôi muốn nói với cậu ấy một tiếng, bây giờ tôi có việc gấp phải quay về.

Trầm Ngọc không biết rõ tình hình bên kia, nhưng ở nơi này, hắn không dám trì hoãn thời gian, nhanh chóng dẫn Mưu Ngọc Thiên vội vàng đi qua.

Tầng dưới, tại phòng khách KTV Thiên Thừa.

Tiểu Phùng, Lôi Nghênh tìm một nữ nhân viên phục vụ, thông báo số phòng muốn đi, nữ nhân viên phục vụ lập tức trở lên vô cùng cung kính.

Chỗ đó phải là khách quý cao cấp mới có thể đi.

- Xin mời hai vị đi theo tôi, bên này có thang máy chuyên dụng có thể đi thẳng tới đó!

Bạn cần đăng nhập để bình luận