Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2349: Ngoài dự đoán mọi người (2)

Trong thời gian ngắn, sự chú ý của mọi người đều tập trung vào trên người Bạch Tiểu Thăng.

Bất kể là Lộ Thành An, Lý Vận Nguyên, hay là Ma Căn, bất kể là Tưởng Quát, Sách n Tư, lão Brown hay là Caroline đều đang âm thầm chuẩn bị lí do.

Chỉ cần Bạch Tiểu Thăng tỏ thái độ, bọn họ hoặc ủng hộ hoặc là phản đối, hai bên lại có thể lập tức tranh cãi ầm ĩ.

Bạch Tuyên Ngữ híp mắt lại, chờ xem Bạch Tiểu Thăng nói thế nào.

Nếu như người này đùn đẩy, già mồm cãi láo, dây dưa, vậy anh ta ngược lại sẽ kiên trì tới cùng, lại phải làm cho Bạch Tiểu Thăng không thể không đi, ai nói cũng không có tác dụng!

Ôn Ngôn sẽ không lên tiếng.

Hắn hiểu rất rõ về tính tình của Bạch Tuyên Ngữ, có hai vị phó tổng giám đốc Lộ Thành An, Lý Vận Nguyên lên tiếng là đủ rồi, nếu anh ta nói chen vào, chỉ có thể phản tác dụng.

Anh ta đang đợi, chờ đợi một thời cơ thích hợp để biểu đạt một thái độ thích hợp.

Cố gắng hết sức nghĩ cách nào cứu vãn, còn phải giúp được Bạch Tiểu Thăng.

Ở đối diện Bạch Tiểu Thăng, bà Margaret trước sau không nói một lời, vẫn yên lặng nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Đối với người đàn ông này, bà ta đã nghe được rất nhiều chuyện ác việc xấu từ trong miệng của Caroline, cũng từ chỗ những người khác nghe được rất nhiều chuyện khoa trương.

Vào giờ phút này, hội nghị cao cấp nhất của tập đoàn quả thật chia làm hai phái xoay quanh hắn, điều này càng làm cho bà ta thêm tò mò về người thanh niên này, muốn xem cậu ta sẽ làm gì khi đối mặt với cục diện này.

Có thể nói, lúc này trước khi Bạch Tiểu Thăng mở miệng đã được tất cả mọi người "chú ý".

- Đây là một nhiệm vụ rất khó khăn.

Bạch Tiểu Thăng thở dài nói.

Bạch Tiểu Thăng nói không chỉ là là nhiệm vụ do Bạch Tuyên Ngữ điều động, còn là nhiệm vụ thăng chức mà Hồng Liên đưa ra cho anh.

- Tôi sẵn sàng dùng hết khả năng của mình để hoàn thành nó!

Một giây tiếp theo, Bạch Tiểu Thăng lấy một phóng thái không biết sợ hãi, hoàn toàn không do dự cao giọng nói.

Chỉ hai câu đã đập bay một trận bão táp tranh luận có thể xảy ra.

Tất cả mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều giật mình nhìn Bạch Tiểu Thăng, mỗi người một tâm trạng khác nhau.

Không một ai ngờ được Bạch Tiểu Thăng lại dễ dàng nhận lời như vậy.

Không có kể khổ, không đòi hỏi thêm điều kiện.

Phó tổng giám đốc Ma Căn, Caroline lập tức thấy mất hứng, chỉ có điều lại có thể lập tức mang tới rắc rối cho Bạch Tiểu Thăng khiến bọn họ cảm thấy có chút hả hê.

Nhưng hả hê, cười trên nỗi đau của người khác cũng bởi vì mất hứng và có phần nhạt nhẽo.

Bà Margaret đối diện Bạch Tiểu Thăng lại âm thầm lắc đầu.

Bà ta từng nghe nói quá nhiều bình luận liên quan tới việc Bạch Tiểu Thăng ngang ngược lại giảo hoạt, thấy anh được nhiều người ủng hộ như vậy, không ngờ lại không kiên cường, điều này khiến bà ta ít nhiều có chút thất vọng.

Xem ra, con người đều sẽ trưởng thành. Ngài Bạch Tiểu Thăng làm tù trưởng một năm, đã biết không thể chống đối cấp trên rồi.

Người như vậy cũng lại dễ đối phó. . .

Lộ Thành An, Lý Vận Nguyên cũng rất bất ngờ, nhưng hai người thấy Bạch Tiểu Thăng vô tư tiếp nhận công việc do tập đoàn bổ nhiệm mà không nói điều kiện, thật lòng cũng có chút cảm động.

Bọn họ không nhìn nhầm người!

Tưởng Quát, Sách n Tư, lão Brown giật mình, trong lòng lại đều thầm thở dài, lựa chọn tôn trọng quyết định của Bạch Tiểu Thăng.

Chỉ có điều bọn họ đều cho rằng, bỏ qua lợi ích cá nhân trận, quyết định này của Bạch Tiểu Thăng thật sự khiến người ta phải khâm phục.

Ôn Ngôn lặng im nhìn Bạch Tiểu Thăng, anh ta ngược lại cho rằng Bạch Tiểu Thăng quyết định như vậy tất nhiên phải có suy tính riêng của mình.

Nếu đã vậy, anh ta lựa chọn tin tưởng Bạch Tiểu Thăng là được rồi.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, cậu đồng ý. . . Không có gì khác muốn nói nữa sao?

Bạch Tuyên Ngữ cũng không nhịn được nói.

- Không.

Bạch Tiểu Thăng nói một từ lại làm cho Bạch Tuyên Ngữ nghẹn lời mất mấy giây.

- Được, tốt.

Ở trước mặt của mọi người, Bạch Tuyên Ngữ khen ngợi Bạch Tiểu Thăng:

- Tập đoàn chúng ta lại cần phải có những người như ngài Bạch Tiểu Thăng, không sợ khó khăn, không nói điều kiện, những thành viên lãnh đạo cấp cao đồng ý bỏ ra chính là may mắn của tập đoàn chúng ta. Trong tương lai, tập đoàn cũng sẽ tuyệt đối không phụ công những người đã bỏ công bỏ sức.

Bạch Tuyên Ngữ nói lời này, cực kỳ giống với vẽ một cái bánh lớn cho những người người đứng đầu doanh nghiệp phía dưới.

Rất nhiều người đang ngồi đây đều lên tiếng phụ họa, đều khen ngợi Bạch Tiểu Thăng.

Thật thật giả giả, lại không ai được biết rồi.

- Vậy bây giờ, cuộc họp đến đây kết thúc, các vị có thể rời đi trước. Mời ngài Bạch Tiểu Thăng và bà Margaret ở lại một chút.

Bạch Tuyên Ngữ nói.

Hội nghị kết thúc, mọi người mang theo tâm trạng riêng của mình rời đi.

Cuối cùng, trong phòng họp lớn chỉ còn lại Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tuyên Ngữ và quý bà Margaret.

- Tôi thay mặt bộ sự nghiệp thứ sáu, trân trọng cảm ơn ngài Bạch Tiểu Thăng gia nhập vào công việc bên chúng ta.

Quý bà Margaret mỉm cười, đưa tay qua.

- Đây là chuyện nên làm thôi.

Bạch Tiểu Thăng cười, giơ tay bắt.

Bạch Tuyên Ngữ nhìn hai người chào hỏi xong, mới nói:

- Trong một năm tới, tập đoàn vẫn phải dựa vào hai vị chung sức hợp tác.

- Quý bà Margaret.

Bạch Tuyên Ngữ nhìn về phía Margaret nói:

- Tiếp theo, mời bà giới thiệu một chút về tình hình bên phía bà, còn phải phân ra một vài khu vực cho ngài Bạch Tiểu Thăng chịu trách nhiệm.

Margaret khẽ cúi người gật đầu, sau đó ấn nút điều khiển ở trước bàn mình.

Các phương tiện thiết bị trong phòng họp này, bà ta là người cũ nên sử dụng rất quen thuộc.

Bạch Tiểu Thăng thấy hình chiếu lập thể ở chính giữa bàn tròn được nâng lên, đó là hình trái đất.

Margaret kéo ngăn kéo kín dưới bàn.

Mỗi chỗ ngồi đều có một cái tương tự, bên trong là găng tay đặc biệt, sau khi đeo vào có thể "Tay không" điều khiển bản đồ lập thể này.

Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc nhìn Margaret điều khiển cho hình chiếu khu vực Châu Đại Dương trên trái đất được phóng to, phía trên là phạm vi nghiệp vụ của bộ sự nghiệp thứ sáu.

- Ở những quốc gia màu đỏ vừa gặp sóng thần tấn công. Ở đây, cảng do chúng ta xây dựng bị thiệt hại nặng, công trình tổn hại tới 70%, nhưng cảng xây xong, trong năm mươi năm sau vẫn có cơ hội kinh doanh Nơi đây cũng thế gặp sóng thần, chỉ có điều bị hao tổn là một công ty khai thác quan trọng của chúng ta, chính là khai thác dầu mỏ ở đáy biển. . .

Margaret giới thiệu một lúc, Bạch Tiểu Thăng đều cố gắng ghi nhớ.

Trên thực tế, Hồng Liên cũng lập ra mô hình bàn đồ tương tự ở trong đầu anh.

Margaret nói xong tình hình, lại nói:

- Tôi đánh dấu một vài đất nước ngoài hòn đảo thành màu đỏ, những khu vực này đều mời ngài Bạch Tiểu Thăng chịu trách nhiệm. Sau đó, tôi sẽ gửi danh sách cho ngài Bạch. . .

Từ đầu đến cuối Bạch Tuyên Ngữ chỉ yên lặng nghe Margaret nói.

Chờ quý bà Margaret nói xong, Bạch Tuyên Ngữ nhìn Bạch Tiểu Thăng nói:

- Tình hình là như vậy, nội dung chi tiết hơn thì mời hai vị trao đổi riêng.

- Tình thế trước mắt đang khẩn cấp, các người vẫn nên mau chóng xuất phát đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận