Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1875: Đứa con của người có tội

Đối mặt với vẻ mặt gợi đòn của Kaden, Tây Nhã cuối cùng không nhịn được nữa mà xắn tay áo lên, muốn trị cho tên này một trận, càng ném ra một câu "ngang ngược" tuyên ngôn cha cô vẫn là tộc trưởng!

Cô muốn nói mình có đánh Kaden cũng chẳng việc gì!

Về phương diện dùng cha tới so tài cũng thật không ai có.

Ba người Bạch Tiểu Thăng đều cảm thấy buồn cười.

Kaden nghe Tây Nhã nói thế còn đi về phía mình đầy khí thế thì lập tức kinh hoàng.

Mặc dù bình thường Tây Nhã có lúc ngang ngược nhưng vẫn nói đạo lý, nhưng mấy chục năm trước khi cô còn là một cô bé thì đúng là Hỗn Thế Ma Vương, dựa vào mình là con gái của tộc trưởng nên thường được người lớn tuổi nuông chiều mà ngang ngược không chút e ngại, muốn gây sự thế nào, muốn bắt nạt ai đều mặc sức làm.

Khi đó, Kaden đã chịu không ít đau khổ.

Một lần chọc tới mắt, Kaden lôi cha hắn đi “kiện” Tây Nhã, khi đó ông nội còn khỏe mạnh lại trách ngược hắn là cậu con trai mà quá mức yếu ớt.

Lúc này thì hay rồi, bị đánh tới mặt mũi xám xịt không nói, quay lại hắn lại bị Tây Nhã chỉnh thảm trong thời gian tương đối dài.

Sau đó, Kaden không dám đi trêu chọc cô nữa, từ nhỏ đã bị ám ảnh.

Đã nhiều năm như vậy, con gái lớn mười tám liền thay đổi, Tây Nhã không chỉ thay đổi về dáng vẻ, còn có tính tình, đặc biệt là sau khi đi vào trong học viện, Tây Nhã càng phát triển theo phương hướng "dịu dàng". Cho nên Kaden đắc ý vênh váo đã quên mất - cô đã từng là một ma đầu!

Bây giờ, Kaden nghĩ tới cô gái này điên lên đáng sợ tới mức nào, trong lòng ít nhiều có chút khiếp sợ.

Nhưng đám anh chị em xung quanh lại bắt đầu kêu la.

- Tây Nhã, cô muốn làm gì? !

- Vẻ mặt cô như vậy, chẳng lẽ còn dám ra tay với anh Kaden sao?

- Làm càn, cô dựa vào là con gái của tộc trưởng mà không hề kiêng kỵ à?

- Cô sắp không còn là con gái của tộc trưởng nữa rồi mà vẫn dám phách lối như vậy sao!

- Dừng lại, cô có nghe không?

...

Mọi người liên tục lên tiếng trách cứ như rất khó có thể tha thứ cho hành vi của Tây Nhã, hình như bọn họ căn bản sẽ không sợ cô vậy.

Nhưng bọn họ rõ ràng đang lặng lẽ lùi lại, vừa kêu gào vừa để cho chỗ đứng của Kaden sát với phía trước...

Đám người bọn họ cũng không quên Tây Nhã trước kia đáng sợ tới mức nào...

Nhưng cuối cùng bọn họ lại tập trung ở bên cạnh Kaden, luôn muốn tăng khí thế cho hắn.

Kaden lập tức bị người bên cạnh đẩy lên hố lửa, trên mặt cũng không nhịn được cơn giận.

Dù sao, hắn còn phải "lãnh đạo" mọi người, còn phải e ngại mặt mũi của cá nhân hắn ở trong gia tộc nữa.

Kaden nghĩ tới đây đã lập tức đứng vững và ưỡn ngực đối mặt với Tây Nhã.

- Tây Nhã, cô đứng lại cho tôi! Cô dám làm như thế sẽ không có kết quả tốt đâu. Bây giờ ông nội đã không còn nữa!

Kaden quát.

Tây Nhã không lên tiếng mà tiến thêm một bước.

Vẻ mặt Kaden thoáng biến đổi và lùi lại một bước, chỉ vào cô rồi đổ tội danh:

- Tây Nhã, nếu như cô dám làm càn chính là có lỗi với sự bồi dưỡng của gia tộc đấy!

Tây Nhã không lên tiếng lại tiến thêm một bước.

Kaden liền lùi lại hai bước, sắc mặt hoảng sợ, giọng nói đều trở nên chói tai:

- Cô làm như thế là khiến cho tộc trưởng phải hổ thẹn đấy!

Kaden các lúc càng cao giọng, dùng lời lẽ nghiêm khắc quát cô dừng lại hoàn toàn chính là miệng hùm gan sứa, ngoài cứng không nổi, bên trong lại chột dạ...

Tây Nhã xem lời hắn nói như gió thoảng bên tai.

Đám người phía sau Kaden vừa lùi lại vừa lớn tiếng chỉ trích Tây Nhã.

Tây Nhã cũng hoàn toàn không thèm để ý tới.

Hôm nay, cô không đánh Kaden cũng không được, không ai có thể ngăn cản cô!

Ba người Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy tất cả nhưng không lên tiếng. Kaden thực sự gợi đòn, Tây Nhã ra tay là đúng.

Dù sao bọn họ cũng là khách.

Về phần Tây Nhã đánh người có thể có rắc rối hay không, điều này không phải là vấn đề.

Bạch Tiểu Thăng sẽ làm chỗ dựa cho cô!

Người có thể cứu lại toàn bộ gia tộc của Tây Nhã, ai dám không nể tình chứ?

- Chờ một lát, Tây Nhã!

Đúng lúc này, bỗng nhiên có người cao giọng hô to và từ trong đại sảnh chạy đến. Người này lập tức xông vào giữa Tây Nhã và Kaden, tách hai người ra.

Người chạy tới là một người đàn ông trẻ tuổi với dáng vẻ không tầm thường, có thể nói tướng mạo đường hoàng để hình dung.

Tây Nhã thấy anh ta, vẻ mặt cuối cùng cũng hơi xúc động:

- Mock.

Ba người Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được nhìn nhau.

Bọn họ từng nghe nói tới cái tên này, lúc ở trên xe tới đây Tây Nhã đã từng nói tới.

Mock chính là con trai của chú White – người uống rượu làm hỏng việc, xảy ra vụ bê bối quan hệ bất chính, làm cho cổ phiếu của gia tộc giảm mạnh!

Ban đầu, Mock được gia tộc xem là trọng điểm bồi dưỡng, mức độ được chú ý gần với Kaden. Cha anh ta gặp chuyện không may làm liên lụy gia tộc khiến địa vị của anh ta cũng xuống dốc không phanh, không chỉ bị người cùng thế hệ giễu cợt, khinh thường, mà người lớn tuổi trong gia tộc cũng nhất trí quyết định hủy bỏ rất nhiều tư cách và đãi ngộ của anh ta.

Mock cũng đã sa sút tinh thần một thời gian rất dài, có người còn nói là bị bệnh nặng một đợt.

Lúc đó, Tây Nhã còn đặc biệt gọi điện thoại khuyên anh ta.

Tây Nhã nhắc tới Mock với đám người Bạch Tiểu Thăng, còn tương đối thấy đáng tiếc. Mock tướng mạo đường hoàng còn đặc biệt có tài năng, có năng lực, khi còn bé đã không chỉ một lần gánh tội giúp cô. Cho dù dựa vào mức độ được nuông chiều của Tây Nhã, điều đó là không cần thiết, nhưng dù sao cũng là một phần tình cảm của người anh trai nên Tây Nhã vẫn rất cảm động và nhớ nhung.

Thấy được Mock đi ra ngăn cản, Tây Nhã mới dừng bước.

- Tây Nhã, em đừng không ra tay nữa. Bây giờ tộc trưởng cần sự trợ giúp của em chứ không phải tăng thêm rắc rối!

Mock tận tình khuyên bảo.

Bởi vì con người anh ta những lời này nên Tây Nhã mới nghe theo.

- Nếu không phải là Kaden miệng tiện, em mới không thèm để ý tới hắn, để ý tới bọn họ làm gì.

Tây Nhã lạnh lùng liếc nhìn đám người Kaden, cuối cùng mở miệng.

Cô lên tiếng như vậy là muốn nói mình không phải không thể ra tay nữa.

Ánh mắt Mock dịu xuống nhìn Tây Nhã như nhìn em gái và nhẹ nhàng nói:

- Không nên ở lại đây nữa. Bên phía tộc trưởng hẳn còn đang chờ em đấy. Em đi nhanh đi. Bác ấy cũng đang rất bận rộn, cần phải nói mấy chuyện đó với các chú bác nữa.

Khi Mock nói chuyện còn liếc nhìn đám người Kaden kia.

Mock có ý muốn nói ám chỉ tộc trưởng Taylor đang bị làm khó dễ, cần Tây Nhã đưa những hợp đồng và séc kia đi cứu trợ.

Tây Nhã được nghe lời ấy thì khẽ gật đầu và trừng mắt với Kaden.

Kẻ tập trung những người lớn tuổi lại để làm khó dễ cha cô, chỉ sợ chính là cha của Kaden!

Hai cha con này không có người nào tốt cả!

Kaden không dám nhìn thẳng vào Tây Nhã mà liếc mắt nhìn Mock với vẻ thâm trầm.

Ở trong mắt Kaden, Mock không tính là gì cả!

Cha anh ta chính là kẻ bỏ đi, là kẻ có tội làm hại gia tộc rơi vào tình trạng như vậy!

Anh ta là con trai của kẻ có tội thì tính là gì mà đứng ở trước mặt mọi người?!

Đặc biệt chuyện anh ta nói một câu làm cho Tây Nhã nghe lọt tai mà dừng lại, trong khi mình nói nhiều lời như vậy đều bị cô xem như gió thoảng bên tai.

Trước mắt bao nhiêu người, mình rõ ràng không bằng với con trai của kẻ có tội này!

Kaden rất khó có thể tiếp nhận được điều đó.

Nhưng ngại vì Tây Nhã ở đây, Kaden cũng đành nhịn không lên tiếng.

Đối mặt với Mock, vẻ mặt Tây Nhã hòa hoãn và chỉ vào ba người Bạch Tiểu Thăng nói:

- Những người này đều là bạn của em. Bây giờ em phải dẫn bọn họ đi gặp cha em.

Mock nghe vậy thì có hơi kinh ngạc.

Lúc này, Tây Nhã biết rõ tộc trưởng cha cô đang sứt đầu mẻ trán, nhưng vẫn muốn dẫn mấy người khách trẻ tuổi đến gặp sao?

Điều này chứng tỏ bọn họ rất không tầm thường!

Mock quan sát ba người Bạch Tiểu Thăng và mỉm cười, ôn hoà gật đầu với bọn họ.

Đám người Bạch Tiểu Thăng cũng mỉm cười gật đầu chào hỏi.

Cho dù là Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy người đàn ông này có vài phần khí chất đặc biệt.

- Đã như vậy, em nhanh dẫn bọn họ qua đi.

Mock mỉm cười và nói với Tây Nhã:

- Một lúc nữa, tôi sẽ qua tìm mọi người, xem chỗ tộc trưởng có gì cần anh giúp không. Dù sao tôi cũng là một thành viên trong gia tộc.

- Tôi nguyện vì gia tộc kính dâng tất cả!

Mock nói xong thì vẻ mặt tối lại, lẩm bẩm nói:

- Coi như là chuộc tội cho cha anh...

Tây Nhã gật đầu, sau đó dẫn theo ba người Bạch Tiểu Thăng đi thẳng mà không thèm liếc nhìn đám người Kaden.

Chờ Tây Nhã dẫn theo đám người Bạch Tiểu Thăng vào đại sảnh, mới xin lỗi Bạch Tiểu Thăng:

- Anh Tiểu Thăng, đã làm cho anh phải chê cười rồi.

- Không sao, trong nhà ai chẳng có vài chuyện xấu đâu.

Bạch Tiểu Thăng cười.

Hai người đang nói chợt nghe có một tiếng động mơ hồ đến vang lên.

- Tiếng bạt tai?

Lôi Nghênh ngạc nhiên nói.

Khi mọi người kinh ngạc quay đầu lại, mơ hồ nghe được một vài tiếng mắng chửi vọng đến, đặc biệt khó nghe.

- Mày dám ra vẻ với ông đây à? Cha mày là đồ bỏ đi! Cha mày là thằng khốn kiếp! Cha mày là kẻ có tội! Mày tính là gì chứ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận