Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2359: Làm ăn lớn (2)

- Vậy không biết trên thân tôi có gì thu hút ngài Lever, có thể khiến cho ngài qua đây nói rõ tâm tư với tôi, còn muốn chia sẻ một cơ hội kinh doanh lớn như vậy?

Bạch Tiểu Thăng nói.

Lever nhìn vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng cũng biết, nếu hôm nay ông ta không nói ra một chút, người thanh niên khôn khéo trước mắt này sẽ tuyệt đối không tin ông ta.

- Hai nguyên nhân.

Lever giơ hai ngón tay, mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Thứ nhất, vừa rồi tôi nghe nói bên ngài có thể hẹn thời gian trực tiếp gặp mặt phía bên chính phủ Kustier, người qua nói chuyện còn có chức vụ không thấp.

- Trên thực tế, cho dù tôi đang lén lũng đoạn thị trường hương liệu hiện nay nhưng tôi không hề muốn tìm rắc rối cho mình, gây thù chuốc oán với những người xung quanh. Nhưng tôi lại muốn làm vụ kinh doanh phát tài này, vậy phải làm sao bây giờ chứ?

- Tôi cho rằng tôi hợp tác với phía chính phủ Kustier, không chỉ có thể đạt được mong muốn, còn có thể kiếm được một danh tiếng tốt, đây là một lần hành động đạt được nhiều mục đích. Nếu về sau chúng tôi còn có vụ kinh doanh không, vậy tất nhiên sẽ càng dễ dàng hơn nhiều, ngay cả tiền quảng cáo cũng có thể tiết kiệm được rất nhiều, không phải sao?

Thấy mặt mày Lever hớn hở nói vậy, Bạch Tiểu Thăng khẽ gật đầu.

Không thể không nói, Lever đúng là giỏi tính toán, thu cả danh và lợi, làm người tốt còn buôn bán lời, quả thật là phương thức tư duy lợi hại nhất.

Đây không phải là nhân vật đơn giản.

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên xuất hiện một manh mối, lại hỏi:

- Nếu vợ của ngài Lever là người Kustier, việc kinh doanh của gia tộc lại lớn, còn cần bắc cầu nối đường thay người bên ngoài sao?

Đúng như ông ta nói, ông ta muốn gặp người bên phía chính phủ Kustier, chắc hẳn không phải là chuyện gì khó.

Lever nhún vai:

- Trọng điểm kinh doanh của gia tộc chúng tôi không ở đất nước này, tôi và vợ cũng di cư ra nước ngoài nhiều năm, trước đây cho dù tìm người tiến cử nhưng đều không thấy thỏa mãn.

Cái này nói cũng có thể chấp nhận được.

- Vậy nguyên nhân thứ hai thì sao?

Bạch Tiểu Thăng lại hỏi.

- Thứ hai, ngài là người Trung Quốc.

Lever mỉm cười nói:

- Điểm này… rất quan trọng!

Bạch Tiểu Thăng hơi kinh ngạc dùng ánh mắt hỏi thăm.

Lever lại ngồi xích vào và hạ thấp giọng nói:

- Kustier cần hơn sáu mươi loại hương liệu, trong đó có nhiều loại hương liệu đắt tiền nhất và thiếu nhất đều ở Trung Quốc.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được kinh ngạc nhìn Lever.

Lever cười hắc hắc nói:

- Tôi lại tùy tiện nói một loại cho ngài vậy. Ngài biết Siracaka theo cách gọi của người dân ở đây mà tôi mới nói tới là gì không?

Bạch Tiểu Thăng làm sao biết được.

Lever cũng không giấu, lúc này nhỏ giọng nói ra một cái tên.

Bạch Tiểu Thăng lập tức ngẩn người, kinh ngạc nói:

- Đó không phải là một vị thuốc bắc sao?

Lever vội vàng suỵt một cái, sau đó cười hì hì nói:

- Nếu tôi đổi hơn mười loại hương liệu khan hiếm nhất khác thành tên ngài quen thuộc, ngài nhất định sẽ càng giật mình kinh ngạc hơn.

Chẳng lẽ… đều là vị thuốc bắc?

Bạch Tiểu Thăng không cần chờ nghe tiếp, bây giờ đã rất giật mình rồi.

- Thật ra cũng không hoàn toàn là thuốc bắc.

Lever nói:

- Trung Quốc các ngài không phải có một triều đại là 'Minh' sao? Năm đó còn chuẩn bị thuyền gỗ thật lớn đi tới các quốc gia, có người nói lúc đó bọn họ từng dừng lại ở Kustier, đem một vài hạt giống hương liệu thích hợp trồng và chia cho dân bản xứ, từ đó những hương liệu cũng mọc rễ, sinh sôi nảy nở ở bên này...

Nói chuyện này có hơi xa rồi.

Lever tiếp tục hăng hái bừng bừng nói:

- Tôi nói cho ngài biết, theo tôi được biết, phần lớn hương liệu đều có thể mua được ở Trung Quốc, tôi vốn tính qua mấy ngày nữa sẽ đi một chuyến tới Trung Quốc tìm nhà cung ứng hàng hóa, chỉ là còn chưa lên đường thôi. Ngài xem vừa rồi tôi uống cà phê xem tài liệu cũng là đang chuẩn bị tìm hiểu tin tức trước.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới nhớ ra, ban đầu anh thấy người này đang xem báo, trong lúc vô ý liếc mắt qua còn thấy trong tờ báo có giấu tờ giấy.

Vị này xem tài liệu cũng có thể nhìn ra cảm giác gián điệp, không phải ai cũng làm được đâu.

Nhưng trước khi đến tìm mình nói chuyện, ông ta đã cất tài liệu vào trong túi xách, bởi vì lúc này trên mặt bàn bên kia đã không nhìn thấy gì nữa.

- Chỉ có điều vẫn là câu nói kia, chọn phía hợp tác quá tốn thời gian, không phải là lựa chọn tốt nhất.

Lever rung đùi đắc ý nói.

- Thế nào, tôi đã nói hết với ngài rồi, ngài xem chúng ta có thể hợp tác được không?

Lever dứt lời, ánh mắt chờ mong nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm một lát mới nói:

- Ngài Lever, cảm ơn ngài đã tín nhiệm tôi, nói ra tin tức quan trọng như vậy cho tôi biết. Nhưng tôi vẫn không hứng thú lắm với thị trường này.

Bạch Tiểu Thăng nói vậy coi như là lời từ chối rồi.

Lever nhìn người trẻ tuổi này.

Thẳng thắn như vậy, ung dung bình tĩnh như vậy, càng chứng tỏ người này có mối làm ăn lớn hơn.

Lever là một doanh nhân khôn khéo, vẫn mỉm cười nói:

- Thật ra gia tộc chúng ta có có vụ kinh doanh khác còn không nhỏ, nếu không cũng không tư cách đó nuốt 80% thị trường hương liệu còn sót lại ở Kustier. Tôi nghĩ về sau chưa chắc đã không có cơ hội được tiến hành hợp tác với ngài Bạch.

Bạch Tiểu Thăng cũng gật đầu công nhận điều này.

- Còn nữa, tôi có một yêu cầu quá đáng.

Lever mỉm cười nói:

- Hy vọng ngài Bạch có cơ hội có thể giúp tôi bắc cầu nối đường, để cho chúng tôi được nói chuyện với lãnh đạo cấp cao của Kustier. n tình này, chúng tôi sẽ hậu tạ!

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một lát rồi nói:

- Cái này tôi thì tạm thời không thể đồng ý được. Bởi vì chuyện bên phía tôi còn chưa xử lý xong, nếu thuận lợi, tôi tất nhiên cam tâm tình nguyện giúp chuyện này.

- Vậy là tốt rồi.

Lever mỉm cười nói.

Sau đó, hai bên lưu lại số điện thoại và cách liên hệ với nhau.

- Bây giờ cũng không còn sớm, vậy tôi không quấy rầy nữa.

Lever mỉm cười đứng dậy, Bạch Tiểu Thăng cũng mỉm cười gật đầu.

Chờ Lever đi rồi, Bạch Tiểu Thăng mới phát hiện người bên bàn bên kia không ngờ lại đi cùng với Lever.

Nhìn bọn họ rời đi rồi, Bạch Tiểu Thăng lại quay mặt ra biển, vừa uống cà phê vừa nhớ lại những lời Lever đã nói, không khỏi mỉm cười:

- Ha ha, không ngờ, không ngờ là vị thuốc bắc.

Bạch Tiểu Thăng uống hết cốc cà phê thì thấy Lôi Nghênh trở về.

Không bao lâu, Lâm Vi Vi, Phil, Molia cũng trở về.

Ba người phụ nữ cầm theo túi lớn túi nhỏ, trò chuyện rất vui vẻ, còn nói có quá ít thời gian nên đi dạo chưa đã.

- Bây giờ không còn sớm nữa, chúng ta vẫn nên đi gặp người đại diện cho bên Kustier thôi.

Bạch Tiểu Thăng đứng lên nói.

Anh tạm thời không nói tới chuyện liên quan đến Lever.

Tất cả phải ưu tiên xử lý công việc của tập đoàn đã.

Sau đó, mấy người đi xuống tầng, gọi xe và đến chỗ chính quyền thành phố Lales.

Bạn cần đăng nhập để bình luận