Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 795: Tôi muốn chứng cứ



- Bạch Tiểu Thăng! Bạch, Tiểu, Thăng.

Đối mặt với lời khinh miệt cùng thanh âm chế giễu từ bốn phía vọt tới, sắc mặt của Mục Bắc Thần tím tái như màu gan heo, hai mắt hắn trợn lên như muốn lồi ra, biểu lộ mang theo một loại dữ tợn, hai tay của hắn bởi vì dùng sức quá lớn mà nắm chặt tay mà run rẩy, hai cánh tay cũng nổi lên từng cái từng cái gân xanh.

Hắn hận đến cắn nát răng nanh, hô hấp dồn dập, thậm chí hơi thở giống như thiếu dưỡng khí bị ngạt.

Nhưng hắn lại không thể nào phản bác, bởi vì những điều Bạch Tiểu Thăng mắng. . . Là sự thật!

Mục Bắc Thần nguyên bản trong lòng có chút xoắn xuýt về thủ đoạn chiến thắng của chính mình, thậm chí có lúc sa sút tinh thần, vẫn là Trần Cửu Tranh khuyên bảo hắn.

Chỉ là hắn nhất thời quên đi, không có nghĩa là hắn không còn quan tâm đến chuyện này.

Ngược lại, chuyện này bị hắn kiềm chế ở trong lòng, trong lúc bất tri bất giác như cỏ dại thêm mưa rào thuận lợi điên cuồng phát triển.

Bạch Tiểu Thăng ở trước mặt mọi người nhục mạ, để cho Mục Bắc Thần hắn không kịp chuẩn bị, phòng tuyến tâm lý còn chưa kịp định hình, liền bị một đao đâm vào trong lòng. Hơn nữa, vừa rồi Lý Hạo Phong tuyên bố "Bạch Tiểu Thăng đệ nhất" tin tức này đối với hắn quá mức rung động. Khiến tâm tính hắn mất cân bằng, năng lực phản ứng, năng lực suy tính cũng như năng lực ẩn nhẫn hoàn toàn lâm vào tình trạng mất khống chế tại chỗ.

Trước mắt, phản ứng của hắn đã được mọi người bên ngoài "Nghiệm chứng", Bạch Tiểu Thăng nói chính xác.

- Mục Bắc Thần, theo lệ, đến lượt cậu lên tiếng.

Lý Hạo Phong nhìn về phía Mục Bắc Thần, đem nét mặt và phản ứng của hắn thu hết vào trong tầm mắt, thanh âm không mặn không nhạt hờ hững nói.

Sử dụng thủ đoạn, theo Lý Hạo Phong lý giải. Cho dù có ti tiện một chút, hắn thậm chí cũng có thể tiếp thu.Thế nhưng, nam tử hán đại trượng phu dám làm dám chịu! Đó mới là khí độ của một thượng vị giả nên có!

Giống như Mục Bắc Thần vậy, trải qua dăm ba câu bị trêu chọc liền có thái độ như thế, thậm chí trong lòng đại loạn.

Thật là ngu ngốc!

Tại phòng giám sát Tổng bộ khu Đại Trung Hoa khu.

Hạ Hầu Khải một bên thổi thổi lá trà đang trôi nổi trong chén nghi ngút khói, một bên nhìn chằm chằm vào màn hình, lão nhìn thấy phản ứng của Mục Bắc Thần như thế, trong đôi mắt không ngăn được có một chút thất vọng.

Dưới cái nhìn của lão, tên Mục Bắc Thần này gần đây biểu hiện không tệ, chính mình cũng có phần coi trọng ái tài, coi như là người mà Trần gia nâng đỡ, lão đầu tử tự giác cũng có thể dùng lợi ích đem hắn kéo về phía bên mình, lại không nghĩ rằng bị Bạch Tiểu Thăng chọc giận đến tình cảnh như thế này.

- Aizzz, đáng tiếc.

Hạ Hầu Khải lầm bầm thở dài một tiếng, lập tức liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng trong màn hình, lại cười.

- Hảo tiểu tử, ỷ vào ưu thế tuổi trẻ của chính mình, cố ý 'Không giữ mồm giữ miệng', liều lĩnh chấp nhận nguy hiểm bị người trách mắng, liền làm cho đối thủ trở nên chật vật như thế! Không tệ không tệ!

- Thú vị nhất chính là, án lấy những biểu hiện của hắn trong quá khứ, có được sự ổn trọng, nhưng lại không khéo léo, thế mà lại có thể dám trước mặt mọi người kiếm tẩu thiên phong! Thủ đoạn trắng đen vốn không kiêng kỵ. Hạ Hầu Khải suy nghĩ một lúc, lại cười nói.

- Ta cảm thấy mình đã đánh giá hắn đủ cao, lại không nghĩ rằng, vẫn như cũ lại khinh thường hắn.

- Bạch Tiểu Thăng, ngươi không tệ.

Trong phòng học bên cầu thang, Mục Bắc Thần dưới cái nhìn chăm chú của Lý Hạo Phong, chịu đựng mọi người xung quanh chỉ trỏ bàn tán, chợt quát to một tiếng.

- Lý Hạo Phong đại sự vụ quan, tôi nghĩ tôi cũng như mọi người ở đây muốn biết rõ Bạch Tiểu Thăng hắn dựa vào cái gì đạt được danh hiệu đệ nhất! Hắn đạt được công trạng gì, lấy gì có thể vượt qua tôi, vượt qua Trịnh Thanh Hồng. Tôi muốn nhìn chứng cứ.

Mục Bắc Thần kêu to một phen, để cho đám người giật mình. Mọi người vừa hai mặt nhìn nhau, vừa nhìn về phía Lý Hạo phong, muốn coi hắn phản ứng như thế nào.

Mục Bắc Thần bên cạnh Trịnh Thanh Hồng ánh mắt phát lạnh nhìn hắn.

Có lẽ là sau lần trúng gió có di chứng về sau, khuôn mặt Trịnh Thanh Hồng vẫn còn có rất đơ, mặt không biểu tình gì, chỉ là trong đôi mắt hiển hiện một sự thất vọng cùng thương hại.

Trước mặt mọi người muốn chứng cứ? Người nắm quyền Bộ sự vụ đều là lão chủ sự hồ đồ sao?

Nước cờ hỏng này của Mục Bắc Thần, sao mà quá ngu xuẩn, xem ra đã mất hết mọi thứ!

- Ồ? Ngươi đang chất vấn tính chính xác của kết quả này sao?

Lý Hạo Phong mỉm cười hỏi lại.

Trong ánh mắt của hắn lại lộ ra sự ác liệt.

Theo Lý Hạo Phong, cái này không phải là chất vấn kết quả, mà là chất vấn tính công bằng liêm chính của Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, chất vấn sự công chính của Bộ sự vụ.

Vốn Lý Hạo Phong bởi vì biểu hiện của Mục Bắc Thần đối với hắn có mấy phần khinh thị, còn hiện tại càng nhiều hơn là sự tức giận.

Giữa lúc Lý Hạo Phong đang muốn phát uy, lại nghe được một âm thanh trầm ổn truyền đến tai nghe bluetooth của hắn: Hạo Phong, cứ cho hắn chứng cứ.

Đây chính là thanh âm của Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa Hạ Hầu Khải!

- Được.

Lý Hạo Phong thần sắc nghiêm nghị, thấp giọng trả lời.

Dứt lời, Lý Hạo Phong liền nhìn về phía Mục Bắc Thần.

Mục Bắc Thần hai mắt vằn vện tia máu, tư thế quật cường nhìn chằm chằm vào hắn, không chút nào chịu thối lui, cũng là có vài phần dũng khí.

- Vào ngày ba mươi, cũng chính là ngày hôm trước, Bạch Tiểu Thăng cùng với sáu công ty địa phương ở tỉnh Thượng Vân đạt thành hợp tác cùng nhau ký kết hợp đồng. Nội dung chính của các bản hợp đồng liên quan đến vấn đề hợp tác quảng cáo, đầu tư, quan hệ đại chúng, truyền hình điện ảnh các loại, những công ty này phân biệt là Công ty bất động sản Hoàng Gia, tập đoàn Wanhua Jinhui và bốn hãng phim công nghiệp Winds . . .

Lý Hạo Phong không nhìn bất cứ tư liệu gì, mở miệng lập tức nói ra những công trạng của Bạch Tiểu Thăng.

Đã gặp qua là không quên được chính là một trong những bản lĩnh của Lý Hạo Phong.

Dù sao, có thể ngồi vào vị trí đại sự vụ quan này được Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa đặc biệt thưởng thức, tất nhiên phải có chỗ siêu phàm hơn người.

Theo Lý Hạo Phong giảng giải, mọi người bên dưới phòng học liên tục phát ra tiếng kinh hô trầm thấp.

- Tôi biết rõ Công ty bất động sản Hoàng Gia, danh sách xếp hạng tất cả các công ty quốc nội có thể lọt vào Top 50 a.

- Tập đoàn Wanhua Jinhui, nguyên lai trụ sở cũng ở Thượng Vân sao? Tôi cũng có ấn tượng lớn về nó.

- Bốn hãng phim công nghiệp Winds, gần đây nhất có một bộ phim phát hành hơn hai tỉ, chính là sản phẩm bọn họ đầu tư quay chụp, doanh thu kinh người.

Nên biết rằng, mọi người đang ngồi bên dưới, đến từ các nơi phân bố trên khắp cả nước, thậm chí còn người đến từ nước ngoài, ngay cả bọn hắn cũng nghe qua tên tuổi của những công ty hợp tác cùng Bạch Tiểu Thăng, đủ thấy thực lực của những tập đoàn công ty này không phải tầm thường.

Mục Bắc Thần nhịn không được rung động, trợn trừng hai mắt.

- Ngày thứ ba mươi mốt, cũng chính là ngày hôm qua, Bạch Tiểu Thăng lại cùng bốn công ty nữa ở tỉnh Thượng Vân đạt thành hợp tác, những công ty này phân biệt là Quỹ ngân sách Hồng Vân, Công ty đá quý Đại Nguyệt. . .

Giọng nói của Lý Hạo Phong vững trải từng chữ từng chữ rõ ràng, lại như cây châm từng nhát từng nhát đâm vào tim Mục Bắc Thần.

Những cái tên này cũng không phải là công ty nhỏ!

Bạch Tiểu Thăng trong vòng hai ngày, cùng với mười công ty trong tập đoàn ký kết hợp đồng?

Cái này làm sao có thể! Chuyện này phía sau chắc chắn có vấn đề!

Người phụ trách tỉnh vực sản nghiệp của tỉnh Thượng Vân là ai?

Mục Bắc Thần cố gắng hết sức hồi tưởng lại.

Cả nước tổng cộng có ba mươi bốn tỉnh vực, thì cũng chỉ có ba mươi bốn người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực. Trước đây, Mục Bắc Thần có thể đọc vanh vách như nước chảy mây trôi tên từng tỉnh từng người, nhưng bây giờ lại mất cả nửa ngày.

Thượng Văn Thư!

Đúng rồi, người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực của tỉnh Thượng Vân là một người mới nhậm chức —— Thượng Văn Thư.

Mục Bắc Thần nghĩ tới.

Có thể để cho các công ty trọng điểm của một tỉnh cùng hợp tác với công ty truyền thông Trung Kinh, trừ phi là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực dốc hết sức phối hợp!

Có điều muốn điều khiển một vị phụ trách sản nghiệp tỉnh vực không phải rất khó khăn sao!

Để cho người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực của tỉnh Hà Đông hỗ trợ, đều cần một vị đại sự vụ quan tự thân xuất mã.

Như vậy, là ai điều khiển Thượng Văn Thư - người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực của tỉnh Thượng Vân!

Chẳng lẽ sau lưng Bạch Tiểu Thăng có người?

Mục Bắc Thần cố hết sức suy nghĩ, lại cảm thấy trong đầu choáng váng như muốn ngất, nhưng cái gì cũng không nghĩ ra.

- Như thế nào, Mục Bắc Thần, ngươi đã hài lòng chưa?

Lý Hạo Phong liếc nhìn hắn, mở miệng hỏi.

Mục Bắc Thần bị người bên cạnh đẩy vai một cái, mới chợt tỉnh táo lại, thời điểm nhìn về phía Lý Hạo Phong nét mặt còn có chút mờ mịt.

- Trong này nhất định có vấn đề, Bạch Tiểu Thăng. . . Những cái hợp đồng hợp tác này không bình thường.

Mục Bắc Thần la lên.

Đây chỉ là những suy nghĩ trong lòng của hắn, theo bản năng hô lên trong miệng.

Bên cạnh, Trịnh Thanh Hồng nhịn không được lạnh nhạt liếc mắt nhìn hắn, khẽ lắc đầu.

Cái loại trạng thái hiện nay của Mục Bắc Thần, thật không thích hợp để mở miệng, mở miệng đều là vấn đề càng nói càng vô lý.

- Đủ rồi.

Ánh mắt của Lý Hạo Phong u lãnh, để Mục Bắc Thần không rét mà run.

- Ngươi làm cho ta rất thất vọng a, Mục Bắc Thần!

Chỉ một câu nói, khiến cho ánh mắt của Mục Bắc Thần tràn đầy hoảng sợ, hai chân khẽ lảo đảo không vững.

Khi hắn phản ứng lại, biết bản thân mình không nên phát biểu lung tung như thế.

Nhưng đã quá muộn rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận