Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2528: Xoay chuyển tình hình (2)

Lý Vận Nguyên trầm giọng quát ngăn hai người lại, sau đó nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng hỏi:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài tới vì chuyện gì?

Lý Vận Nguyên cũng muốn tìm một bậc thang cho Bạch Tiểu Thăng, chỉ cần Bạch Tiểu Thăng tùy tiện nói chút lý do, ông đều sẽ nói giúp cho Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng đúng là đã đường đột trong chuyện này rồi.

Tự ý xông vào hội trường, không chỉ hai Phó chủ tịch đối diện không buông tha người, cho dù là Bạch Tuyên Ngữ cũng khó đối phó được.

Lý Vận Nguyên nghĩ, có thể Bạch Tiểu Thăng ở bên ngoài nghe được động tĩnh, nghe được kết quả bên trong, nhất thời không cam lòng mới đẩy cửa đi vào.

Nhưng như vậy cũng càng không dễ giải thích được, trước đó không nói Bạch Tiểu Thăng ở bên ngoài nghe ngóng có thích hợp hay không, bản thân hành vi này chính là tối kỵ.

Lý Vận Nguyên cắn răng, âm thầm quyết định bất kể thế nào cũng phải tránh cho Bạch Tiểu Thăng bị chỉ trích về hành vi này.

Phó chủ tịch Ma Căn xảy ra vấn đề lớn như vậy cũng có thể được xử lý nhẹ, dựa vào đâu mà Bạch Tiểu Thăng phải bị phạt trong chuyện này!

Vậy trên đời này có còn công lý chính nghĩa hay không!

Vào giờ phút này, Bạch Tuyên Ngữ ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, trong ánh mắt lạnh lùng kèm theo ẩn ý không rõ.

Nghe Lý Vận Nguyên hỏi, Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh khách sáo nói với ông:

- Phó chủ tịch Lý Vận Nguyên, tôi tới tham gia hội nghị.

Một câu nói đã khiến cho mọi người, bao gồm cả Lý Vận Nguyên đều sửng sốt.

Bạch Tiểu Thăng nói gì không được, lại còn nói lời này...

- Đùa kiểu gì vậy? Đây là cuộc họp mà chỉ có cấp Phó chủ tịch mới có khả năng tham gia. Bạch Tiểu Thăng cậu có cấp bậc gì, cậu chỉ là tổng giám đốc sự nghiệp!

Một vị Phó chủ tịch bên cạnh Ma Căn quát.

- Chúng ta nói lại lần nữa, cậu không có tư cách tham gia!

Người còn lại cũng cao giọng nói.

Ôn Ngôn, Lý Vận Nguyên lập tức nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt phức tạp.

Bạch Tiểu Thăng nhất định là không cam lòng mới đến đây, nhưng cấp bậc của cậu ta thật sự không thể tham gia vào đây.

- Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tuyên Ngữ lên tiếng.

Những người khác tạm thời im lặng.

- Tôi nể tình cậu mới có cống hiến rất lớn cho tập đoàn, tốn khá nhiều công sức trong chuyện này nên khó tránh khỏi làm ra một vài hành vi không thỏa đáng, không truy cứu về loại hành vi này của cậu nữa. Nhớ kỹ, lần sau đừng phạm phải, nếu không tôi sẽ không khách sáo với cậu nữa.

Bạch Tuyên Ngữ trực tiếp vung tay chỉ ra ngoài:

- Đi ra ngoài đi, nhớ đóng cửa lại.

Phó chủ tịch Ma Căn nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, âm thầm cười nhạo.

Người này đúng là điên rồi, không ngờ vì quan tâm tới chuyện của mình mà cho rằng có thể tự tiện xông vào hội nghị để xoay chuyển kết quả.

Ma Căn bỗng nhiên vô cùng chờ mong Bạch Tiểu Thăng chống lại không nghe theo, tranh cãi với Bạch Tuyên Ngữ.

Vậy sẽ đặc sắc lắm!

Giống như Ma Căn mong muốn, Bạch Tiểu Thăng thật sự không rời đi, ánh mắt xuyên qua mọi người nhìn Bạch Tuyên Ngữ.

Trong ánh mắt chú ý của, Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên cười, lấy ra một tờ giấy được gấp vuông vắn chỉnh tề, mở ra cho Bạch Tuyên Ngữ cùng mọi người xem.

- Năm đó, lão chủ tịch ngài Bạch Chấn Bắc từng lập ra một quy định, qua nhiều năm như vậy vẫn chưa từng có một lần nào dùng tới, đương nhiên, cũng không bị huỷ bỏ.

Bạch Tiểu Thăng chậm rãi nói:

- Ông cụ Bạch xuất thân từ Trung Quốc, Trung Quốc từ xưa có câu nhường ngôi làm người hiền. Nói vậy, mọi người hẳn cũng hiểu rõ tôi muốn nói là quy định gì rồi chứ?

Mọi người ở đây đều sửng sốt.

Bạch Tuyên Ngữ lộ ra ánh mắt không thể nào hiểu được.

Ôn Ngôn cũng giống vậy.

Hai người này khoe khoang là hiểu rõ tất cả tập đoàn lại chưa từng nghe nói qua quy định cổ quái này.

Cho dù là các Phó chủ tịch ở đây cũng có một hai người nhất thời lộ ra vẻ mặt mờ mịt.

Nhưng Lý Vận Nguyên dường như nhớ tới điều gì, ông kinh ngạc, bất chợt vẻ mặt chậm rãi trở nên không thể tin nổi.

Lý Vận Nguyên bỗng nhiên đứng dậy, đi tới trước mặt Bạch Tiểu Thăng và cầm lấy tờ giấy trên tay anh, cẩn thận đọc nội dung phía trên.

- Bạch Tiểu Thăng, anh đang cố chơi trò mê hoặc gì vậy? Không có quy định nào của tập đoàn mà tôi không biết, tôi chưa từng nghe nói có quy định gì liên quan tới nhường hiền của Trung Quốc cả.

Bạch Tuyên Ngữ nói với vẻ khẳng định.

- Có!

Lý Vận Nguyên bỗng nhiên lên tiếng ngắt lời, xoay người cầm tờ giấy của Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt sáng ngời.

Bạch Tuyên Ngữ sửng sốt, không thể nào hiểu được nhìn về phía Lý Vận Nguyên.

Ôn Ngôn cũng thế.

Các Phó chủ tịch lớn tuổi đang ngồi dường như cũng đã nghĩ ra, vẻ mặt không thể tin nổi.

Lý Vận Nguyên trầm giọng nói:

- Năm đó lão chủ tịch dẫn dắt mấy người chúng ta dốc sức đánh ra giang sơn, khi đó tập đoàn không khổng lồ như vậy, chỉ là một công ty nhỏ, ông ấy lại sắp xếp cho mấy người chúng tôi vào vị trí Phó chủ tịch, sau đó sửa đổi một quy định rất thú vị, nói một khi sau này công ty kiêu ngạo, mà đám anh em chúng ta muốn lui ra, có thể nhường danh hiệu của mình lại cho người hiền được công ty tán thành, nói công ty sẽ có thể để cho chúng tôi hưởng đãi ngộ Phó chủ tịch để dưỡng lão!

- Không sai, tôi nhớ có quy định này!

- Tôi cũng nhớ!

Hai người có cùng lập trường với Lý Vận Nguyên nhất thời gật đầu, ánh mắt bọn họ như được thắp sáng, đầy vẻ hồi ức, hình như trở lại thời kỳ phấn đấu khi còn trẻ.

Cho dù là hai vị Phó chủ tịch bên cạnh Ma Căn cũng lộ ra ánh mắt khác thường, hình như đã nghĩ tới.

Thật ra quy định này phần nhiều giống như một trò đùa trước đây, nhưng lại được viết vào quy định chính thức mà thôi.

Thử hỏi, có vị Phó chủ tịch nào sẽ chắp tay nhường chức vụ của mình lại cho người khác trong cùng công ty, cho dù là người được công ty tán thành.

- Thì sao?

Bạch Tuyên Ngữ bỗng nhiên có cảm giác thật kỳ lạ.

Lý Vận Nguyên giơ tờ giấy trong tay lên, lớn tiếng nói:

- Phó chủ tịch Lộ Thành An hiện tại nhường chức cho Bạch Tiểu Thăng, cái này xem như là chứng cứ. Bạch Tiểu Thăng mỗi năm đều như một ngày, cẩn trọng, liên tục lập công cho tập đoàn, rất được trên dưới tập đoàn tán thành! Thư nhường chức thật sự hữu hiệu, nhân chứng là Tư Đồ Dần!

Ba từ "Tư Đồ Dần" vừa nói ra, tất cả mọi người ở đó lập tức yên tĩnh.

Ngay cả Bạch Tuyên Ngữ cũng không nói được lời nào.

Tư Đồ Dần không chỉ đơn giản là thư ký, trợ lý của lão chủ tịch Bạch Chấn Bắc, ông còn là người bảo vệ tập đoàn!

Trước đây, bất kể là Bạch Tuyên Ngữ lên chức Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, hay Ôn Ngôn làm quản lý chính Bộ giám sát, đều do ông tới chuyển lời.

Ông có thể đại biểu cho lão chủ tịch!

Lúc này, bất kể là Bạch Tuyên Ngữ hay ai khác, không ai dám không thừa nhận điều này!

Nếu không chính là phủ nhận quyền uy của Tư Đồ Dần! Phủ nhận quy định của lão chủ tịch!

Tất cả mọi người đều im tiếng.

Bạch Tuyên Ngữ không nói được lời nào. Nếu anh ta không công nhận tờ giấy này, có phải cũng không công nhận chức vụ của ông bây giờ hay không...

Hai mắt Ôn Ngôn lập tức sáng ngời.

Lộ Thành An nhường chức lại cho Bạch Tiểu Thăng, vậy Bạch Tiểu Thăng chính là Phó chủ tịch của tập đoàn!

Bảy Phó chủ tịch, đủ rồi!

- Tôi nói tôi tới tham gia cuộc họp, tôi tới muộn rồi sao?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Ôn Ngôn mỉm cười nhìn Bạch Tiểu Thăng, gằn từng từ:

- Không sớm không muộn, vừa vặn.

- Bạch Tiểu Thăng, Phó chủ tịch!

Bạn cần đăng nhập để bình luận