Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1365: Hợp tác thành công (1)

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng đang nói chuyện phiếm cùng với Lôi Đại Phong, cũng không phải là đang nói đến chuyện hợp tác.

Mục đích lần này đến đây là thu mua hạng mục đã thành công, ngay cả giá cả cũng đã đàm phán xong xuôi, vậy sự tình tiếp theo cũng không cần hai người bọn họ tham gia nữa.

Bạch Tiểu Thăng cùng với Lôi Đại Phong tính toán thống nhất vẽ ra đại khái sơ bộ, còn về điều kiện cơ bản và những phần còn lại phía sau, tự nhiên bên dưới có người hoàn thành.

Phía bên Bạch Tiểu Thăng, chính là hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi làm.

Lần thỏa thuận thu mua này, Bạch Tiểu Thăng bỏ ra tổng cộng bốn trăm năm mươi triệu, bao gồm cả mảnh đất, bốn khối công trình đang xây dở và tất cả vật liệu xây dựng ở đó.

Một trong những yêu cầu cơ bản, chính là trong vòng ba ngày, đối phương phải thu hồi lại hơn một trăm bản hợp đồng mua phòng kia, đồng thời án theo giá thị trường hiện hành đền bù giá cho những người đã mua nhà. Đây là do Bạch Tiểu Thăng cố ý yêu cầu.

Dù sao những người mua nhà kia đều là người dân bình thường, nhóm khách đầu tư không có dễ dàng mắc lừa như vậy. Những người dân bình thường đó tích lũy ít tiền này cũng không phải dễ dàng gì, không thể để cho bọn họ ăn thiệt thòi được.

Không lừa bịp người bình thường. Theo Bạch Tiểu Thăng, đây chính là đạo đức cơ bản nhất trong buôn bán.

Một trong những yêu cầu cơ bản chính là bên phía đối phương cần rút lại hơn một trăm bản hợp đồng mua bán trong vòng ba ngày, đồng thời tạo ra sự khác biệt cho người mua theo giá thị trường hiện tại. Đây là những yêu cầu cụ thể của Bạch Tiểu Thăng.

Hắn cũng đã thanh toán tiền đặt cọc, tiền hàng hai bên cũng đã thoả thuận xong.

Đối với chuyện này, Lôi Đại Phong cũng không có chút nghi ngờ nào. Thậm chí về khoản này, bản thân hắn cũng cảm thấy an ủi trong lòng đối với tác phong gọn gàng linh hoạt như thế.

Có số tiền kia, coi như thua lỗ cũng không đến mức khiến cho toàn bộ cơ nghiệp Đại Phong mất hết, cũng còn khả năng để cho hắn có thể đông sơn tái khởi.

Mà lúc này, hai người cũng không có tiếp tục trò chuyện về phần sinh ý thu mua này nữa, mà nói chuyện về những vấn đề khác.

Lôi Đại Phong vô cùng hiếu kỳ đối với thân phận chân thật của Bạch Tiểu Thăng.

Một lần tùy tiện liền có thể ký sinh ý trị giá mấy trăm triệu, đồng thời có thể trong thời gian ngắn ngủi ba ngày thỏa thuận và thanh toán dứt điểm. Đến tột cùng thì người thanh niên này có lai lịch gì, tại sao trên người lại có năng lượng lớn như vậy! Đây mới là địa phương khiến cho hắn cảm thấy hứng thú!

Người thanh niên Bạch Tiểu Thăng này, so sánh với phần sinh ý trước mắt của bản thân, càng làm cho Lôi Đại Phong để ý hơn.

Lôi Đại Phong thậm chí âm thầm tính toán sơ bộ, nếu như có thể đến gần hơn một chút với người thanh niên "Lâm Thăng" này, về sau có thể tìm kiếm sự hợp tác lớn hơn hay không?

Nhìn từ điểm này, Lôi Đại Phong đạt tiêu chuẩn là một thương nhân.

Một người thương nhân hợp lệ cũng không phải là người có thành tựu cao bao nhiêu, mà là người có thể cầm được thì cũng có thể buông được, một khắc trước là đối thủ là địch nhân sống chết, nhưng sau một khắc lại muốn cân nhắc hợp tác để cùng có lợi.

Ở phương diện này, hắn hợp tiêu chuẩn.

Bạch Tiểu Thăng cùng với Lôi Đại Phong trò chuyện rất vui vẻ, nội dung cơ bản chính là phương diện cung ứng nguồn vật liệu xây dựng ở thành phố Trung Kinh trong phần cơ nghiệp Đại Phong bên này.

Bởi vì phía kinh doanh của Phong Hòa cũng không có liên quan đến lĩnh vực cung ứng Vật liệu xây dựng này, đồng thời những công ty cung ứng vật liệu xây dựng liên quan đến Phong Hòa cũng không tiến vào Trung Kinh. Mà cái thị trường bên này gần như đã bão hòa nên không có ý nghĩa gì, vì thế Lôi Đại Phong cũng không lo lắng cơ hội buôn bán của mình sẽ bị tiết lộ. Lại thêm bản thân hắn cũng muốn thăm dò ý tứ của Bạch Tiểu Thăng, cho nên, quả thật hắn có nói một chút tin tức tương đối có giá trị.

Đương nhiên, ai cũng không phải ngu ngốc, những tin tức kia có chút là thật, nhưng cũng có chút là tin ba phải, một vài tin tức càng không phân biệt thật thật giả giả.

Lôi Đại Phong tự tin sẽ không tiết lộ bí mật buôn bán phía bên mình.

Đáng tiếc, hắn không biết rõ người thanh niên trẻ tuổi đang nói chuyện cùng với hắn là ai, có năng lực như thế nào.

Mặc kệ Lôi Đại Phong đã dùng đến những lời lẽ hết sức mơ hồ, ẩn tàng. Nhưng chỉ cần hắn nói ra, Bạch Tiểu Thăng liền có thể kết hợp biểu lộ của hắn để tiến hành phán đoán.

Tin nào là thật, cái nào là giả, phần tin tức nào chỉ là nói mát, tin nào khoa trương, tin nào có chút mơ hồ.

Bạch Tiểu Thăng căn bản không cần tốn nhiều sức, đã đạt được rất nhiều tin tức từ phía đối phương.

- Xem ra, cùng với những gì mà mình phán đoán trước đây, cũng không có chênh lệch gì quá lớn.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thầm nói.

Nụ cười trên mặt hắn càng tươi hơn, rất chậm rãi vừa nói vừa cười với Lôi Đại Phong.

Trong lúc lơ đãng, Bạch Tiểu Thăng liếc mắt nhìn ra ngoài cửa, thoáng thấy Lôi Minh Diệu đang ngó nhìn dáo dác, lúc sau còn bị dọa nhảy dựng lên một cái, nhanh chóng rụt đầu về lại.

Bạch Tiểu Thăng cũng không để ý, chỉ là cười cười. Đối với Lôi Minh Diệu cũng đã trừng trị, bởi vì cái hạng mục này mà nhà họ Lôi đã quấy nhiễu đến dân chúng địa phương, còn làm ảnh hưởng tới nhà họ Bạch nữa, hiện tại cũng coi như là giải quyết triệt để.

Thậm chí Lôi Đại Phong còn không biết rõ, kỳ thực trong lòng của Bạch Tiểu Thăng rất muốn cảm tạ hắn.

Bạch Tiểu Thăng đòi lấy cái hạng mục này thì xem như là đền bù cho Bạch gia.

Bạch Tiểu Thăng nhìn ra phía ngoài, Lôi Đại Phong cũng theo ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng nhìn qua, liền bắt gặp bộ dạng trốn tránh lén la lén lút của con trai mình, trong lòng nhất thời giận điên lên mà không có chỗ phát tiết.

Càng nhìn người thanh niên Bạch Tiểu Thăng có tuổi tác tương tự với thằng con trai kia của mình, hắn càng có cảm giác phiền muộn,

- Vì cái gì đều cùng tuổi với nhau, mà con trai của người ta như hổ, con trai của ta như trùng.

. . .

Bên này vẫn bận rộn đến trưa, hợp đồng sau khi sửa đổi ba bốn lần cuối cùng cũng hoàn chỉnh thành bản chính thức, song phương ký tên xác nhận.

Bạch Tiểu Thăng biểu thị buổi chiều sẽ gửi tới khoản tiền thanh toán đầu tiên.

Lôi Đại Phong cũng hứa hẹn sẽ mau chóng án theo yêu cầu của Bạch Tiểu Thăng, thu hồi hợp đồng mua bán đồng thời đền bù tổn thất rõ ràng đối với những người mua phòng.

Trên thực tế, những cuộc biểu tình của người mua nhà kia sau nhiều lần từ chối, cũng đã đề xuất một yêu cầu hoàn trả như vậy, tin rằng việc thực hiện tiếp theo sẽ không có gì khó khăn. Ngoài ra, chúng không phải là khoản bồi thường nhỏ, nên việc hoàn thành sẽ rất suôn sẻ.

Hiện tại, thời gian cũng đến giữa trưa, Lôi Đại Phong muốn mời ba người Bạch Tiểu Thăng ăn cơm.

Bạch Tiểu Thăng nhất quyết từ chối, mang theo hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đứng dậy rời đi.

Lôi Đại Phong cũng không có ép ở lại, mà là tự mình đưa bọn hắn đi đến cửa chính. Lôi Minh Diệu không biết từ chỗ nào xuất hiện, cũng xa xa đi theo phía sau.

Phía bên kia nằm vương vãi một đống mảnh vụn của chiếc xe Hummer, sau khi Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc ngước mắt nhìn thì lập tức minh bạch. Nhất thời hiểu ý nở một nụ cười, nhìn Lôi Đại Phong rồi dựng thẳng ngón tay cái lên tỏ vẻ thán phục.

Lôi Đại Phong dở khóc dở cười, còn có chút thẹn thùng.

Ngay cả Lôi Minh Diệu cũng cúi đầu không nói.

Nhân viên bảo an đang trực ở cửa chính gặp ba người Bạch Tiểu Thăng đi ra, lại nhìn thấy ông chủ lớn nhà mình đích thân đi theo đưa tiễn thì lập tức kinh hãi, nhanh chóng trưng ra nụ cười làm lành theo sát hộ tống.

Kỳ thực, Bạch Tiểu Thăng bọn họ muốn trước khi rời đi sẽ qua chào hỏi với bên Phong Hòa một chút, để cho bọn hắn phái xe tới.

Dù sao đi tới rời đi, không hợp thân phận.

Bên ngoài, một chiếc Mercedes Maybach ngừng lại đón ba người Bạch Tiểu Thăng, vẫn là vị thư ký trước đây đã đưa qua bản hợp đồng để trống chỗ ký tên kia, hắn tự mình lái xe tới.

Kỳ thực gặp lại Bạch Tiểu Thăng, trong mắt vị thư ký Tổng giám đốc của Phong Hòa kia cũng mơ hồ có một tia kính sợ.

Chỉ một cuộc điện thoại đã làm cho Tổng giám đốc đang dự hội nghị quan trọng quẳng xuống tất cả mọi thứ ưu tiên an bài, còn phái bản thân mình đến lái xe, riêng chuyện này cũng đã nói rõ vấn đề.

Cái người thanh niên trẻ tuổi trước mắt này quả thật là có lai lịch vô cùng đặc biệt!

Thái độ của viên thư ký Tổng giám đốc Phong Hòa kia đối với Bạch Tiểu Thăng cũng rất cung kính, thậm chí tự mình lái xe chạy tới cửa.

Trước khi đến đây, hắn đã thử thăm dò hỏi qua Tổng giám đốc, được hắn cho biết, đây chính là đặc sứ đến từ tổng bộ tập đoàn khu Đại Trung Hoa, quyền lực thậm chí cao hơn rất nhiều so với người phụ trách khu vực, lãnh đạm là không thể nào! Nhưng thân phận thực tế của hắn như thế nào, thì ngay cả Tổng giám đốc đều nói không biết, cũng không dám hỏi.

Người chính là như vậy, đối mặt với nhân vật càng thần bí thì sẽ càng cảm thấy kính sợ.

Lúc này, vị Tổng giám đốc Đại Bí của Phong Hòa cũng đang luẩn quẩn trong đầu những suy nghĩ đó.

Đợi ba người Bạch Tiểu Thăng lên xe, vị thư ký Tổng giám đốc của Phong Hòa lái xe đi.

Bạch Tiểu Thăng ngồi ở trong xe nhàn nhạt gật đầu đối với Lôi Đại Phong, xem như cáo biệt.

Lôi Đại Phong cũng nở nụ cười làm lành, gật đầu đáp lại.

- Phong Hòa là công ty lệ thuộc tập đoàn Chấn Bắc, người này sợ rằng địa vị còn trên cả Tổng giám đốc của Phong Hòa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận