Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 69: Tôi có chuyện muốn nói!



Lý Minh Đồng đem phiền phức ném cho phòng quảng cáo và phát triển, thế nhưng là liên quan đến tường bao quanh thì cũng chỉ do một phần của phòng quảng cáo, lỗi chính là phòng phát triển!

Hiện tại, Trần Đại Nha không còn tâm tư cùng hắn tranh luận, vội vàng gật đầu một cái, chạy chậm đến đi nghênh đón những người lãnh đạo.

Lý Minh Đồng đi theo phía sau hắn, khóe miệng lộ ra một tia âm hiểm lại tươi cười đắc ý.

Vây cản là hắn để trưởng phòng quảng cáo thay đổi đi, ngay tại bên đường tìm một nhà xưởng nhỏ làm, làm ẩu, cực thô tục, nói thật ra, gắn về sau, Lý Minh Đồng đi xem qua một chút, đều cảm thấy buồn nôn, là làm xấu hạng mục.

Nếu là cái này rơi vào đại sư trong mắt thì sao?

Từ lần trước Tống giai đại sư phát cáu, Lý Minh Đồng liền có được một bài học. Tống giai đại sư tôn trọng tính nhân văn, chán ghét cứng nhắc và những doanh nghiệp làm chỉ vì tiền, đối tác phẩm của mình vô cùng yêu quý!

Lý Minh Đồng cố tình làm, đến một màn như thế, không cao minh lắm, thậm chí không tính là thủ đoạn, nhưng vô cùng trực tiếp, hữu hiệu nhất.

Bạch Tiểu Thăng chưa từng gặp mặt đại sư, đại sư cũng không biết người này, khi hắn biết Bạch Tiểu Thăng cùng tường che kia có liên quan thì ấn tượng đầu tiên sẽ vô cùng xấu!

Người và người ấn tượng đầu tiên vô cùng quan trọng, về sau lại muốn thay đổi, khó!

Mà cái này, cũng chỉ là bắt đầu!

Lý Minh Đồng trong lòng đắc ý.

Từng bước cờ, nắm giữ chính là hắn, sắp đặt cũng là hắn.

Coi như Tống giai đại sư thì thế nào cũng là con cờ của hắn!

Liền Thượng Văn Thư, Vương Duệ cũng như thế!

Nghĩ đến những thứ này, Lý Minh Đồng hưng phấn toàn thân khô nóng.

Trần Đại Nha chạy đến cổng trung tâm marketing, chính là đón tiếp nhóm người Tống giai đại sư.

Hắn nhìn trộm xem xét, sau mấy vị lãnh đạo sắc mặt đều không tốt.

Ngược lại, đại sư muốn tốt một chút, ít nhất là không có hiện ra vẻ mặt giận dữ.

- Đại sư, mời ngài tới bên này, mấy vị lãnh đạo đến hội nghị phòng nghỉ chân một chút, ở nơi đó chúng tôi chuẩn bị xong trà bánh.

Trần Đại Nha cẩn thận từng li từng tí cười theo.

Tống đại sư, Ngô khu trưởng, lễ phép đối Trần Đại Nha gật gật đầu, ở nhân viên dẫn đầu theo phòng họp mà đi.

Thừa dịp thời gian này, Thượng Văn Thư kéo Trần Đại Nha đến bên cạnh, lông mày vặn thành u cục, vội vã không nhịn nổi mà thấp giọng hỏi thăm.

- Cái tường che kia là chuyện gì xảy ra!

Không có khả năng có trùng hợp như vậy sự tình, lại gặp đại sư đến, liền đổi thứ như vậy!

Thượng Văn Thư có chút ảo não, hắn biết Vương Duệ đối đại sư cũng rất kính sợ, không dám ở đó làm cản trở, cho nên thư giãn chủ quan.

Quả nhiên, xảy ra chuyện rồi!

- Lý Minh Đồng nói là phòng quảng cáo, phòng phát triển tự tiện cải biến, theo tôi thấy, phòng phát triển muốn chịu oan ức, Lý Minh Đồng căn bản là tại nhằm vào Bạch Tiểu Thăng.

Trần Đại Nha hạ giọng gấp rút nói

- Có thể là Vương tổng hay không...

- Không phải!

Thượng Văn Thư khoát khoát tay.

Vương Duệ người này kiêu hoành bá đạo đã quen, hắn tự mình tham dự thủ đoạn đều là đi thẳng về thẳng, cường ngạnh làm chủ. Những này mánh khoé, hắn không có khả năng tự mình tham dự, mà lại, thủ đoạn này thực sự không cao minh!

Thượng Văn Thư hồi tưởng, lúc ấy Vương Duệ trong mắt toát ra đến kinh ngạc cùng phẫn nộ, cũng là thật.

Căn cứ vào Trần Đại Nha nói, càng giống là Lý Minh Đồng tự tiện hành động...

Thượng Văn Thư một mực chú ý hạng mục, cũng rõ ràng Lý Minh Đồng, Bạch Tiểu Thăng hai người mâu thuẫn.

Chỉ là không nghĩ tới, cái này mâu thuẫn đã kích thích để Lý Minh Đồng dám trước mặt Vương Duệ chơi thủ đoạn!

- Lật thuyền trong mương, Vương Duệ, ông cũng có thời điểm khống chế không nổi tình cảnh!.

Thượng Văn Thư cảm khái không thôi, đối Trần Đại Nha bĩu môi, vội vàng hướng phòng họp mà đi.

Giờ phút này, Vương Duệ chính nắm chặt Lý Minh Đồng, đầy mắt lửa giận.

- Nói, kia tường che kia là xảy ra chuyện gì? Có quan hệ với ông có phải không!

Vương Duệ sát khí tràn ra ngoài.

- Là Bạch Tiểu Thăng!

Lý Minh Đồng vô cùng khẳng định nói.

- Hai ngày trước, tôi tổ chức họp với phòng cậu ta, quảng cáo, hậu cần phải làm tuyên truyền, cái này ngài có thể điều tra, là thật. Tôi cũng không biết, bọn hắn cuối cùng làm sao làm thành như vậy!

Lý Minh Đồng một mặt ảo não, tựa hồ thật không có quan hệ gì với mình.

Vương Duệ ánh mắt lạnh lẽo, nhìn thẳng Lý Minh Đồng, trong lòng Lý Minh Đồng thấy phát sợ, có chút bất an.

Loại lời này lừa gạt người khác còn có thể, lừa gạt Vương Duệ tổng còn kém chút.

Lý Minh Đồng đột nhiên cảm giác được, cái lời nói này có chút ngu xuẩn.

- Đã như vậy, vậy kế tiếp, tôi không hi vọng lại cái gì rắc rối đến người.

Vương Duệ âm trầm nhìn Lý Minh Đồng, vỗ vỗ bờ vai của hắn, lực tay khá lớn, để Lý Minh Đồng cảm thấy đau nhức.

Dứt lời, Vương Duệ quay người rời đi.

Lý Minh Đồng nhịn không được nuốt ngụm nước miếng, không kêu một tiếng liền đi theo phía sau.

Nguyên bản hắn xem ra tựa hồ hoàn mỹ không một tì vết kế hoạch, trở lên vô cùng nguy hiểm.

Bất quá, liều ta tự tổn tám trăm, cũng muốn để ngươi Bạch Tiểu Thăng tử thương một ngàn!

Lý Minh Đồng trong mắt xuất hiện một vòng ngoan độc, hắn không nghĩ dừng lại.

Phòng họp lớn được trang trí kĩ lưỡng, nước trà, điểm tâm đều là cực tốt.

Bất quá Tống giai đại sư chắp tay sau lưng, nhiều hứng thú nhìn đồ vật treo trên tường đó là bản đồ thiết kế cảnh quan, khi thì trầm tư, khi thì lộ ra một vòng ý cười.

Xem ra, lão sư tâm tình cũng không tệ lắm, không bị đến tường che kia ảnh hưởng!

Ngô khải binh khu thở ra một hơi thật dài, yên tâm, ngồi nhàn nhã uống trà.

Thượng Văn Thư, Trần Đại Nha, Vương Duệ, Lý Minh Đồng, lần lượt tiến phòng họp. Bọn hắn nhìn thấy Tống giai đại sư đang quan sát bản đồ treo tường của hạng mục, không dám đánh nhiễu, liền ở một bên kiên nhẫn chờ đợi.

- A, các cậu đã tới.

Nhìn trong chốc lát, Tống giai đại sư phát hiện đám người, áy náy cười một tiếng.

- Mọi người nhìn ta cái ông già này, chỉ có ngần ấy yêu thích. Có đôi khi quá mê mẩn, các vị thứ lỗi đi.

Chính là đại sư khiêm tốn, khách khí.

Đám người cười theo.

- Ta đi lòng vòng xung quanh, tháng này mọi người đối rất nhiều chi tiết đều có cải thiện, cái này rất tốt.

Tống giai đại sư đảo mắt đám người.

- Ta vẫn là cường điệu, thương nghiệp cuối cùng muốn tập trung vào người, vào thể nghiệm của họ, lúc đó mới có thể bền vững. Tôi muốn là tác phẩm của tôi có thể lâu dài hơn một chút.

Tống giai đại sư để đám người liên tiếp gật đầu.

- Thầy giáo vẫn là có truy cầu như vậy!

Ngô khải binh khu trưởng gật đầu cười nói, bất quá khi hắn nhìn về phía Thượng Văn Thư mấy người thời điểm, thần sắc là nghiêm túc.

- Tôi cùng Thượng tổng, Vương tổng đều là người quen, có hai câu nói, tôi cũng liền không khách khí.

- Ngô khu trưởng ngài nói.

Thượng Văn Thư, Vương Duệ vội vàng nói.

- Một hạng mục, chi tiết không đơn thuần là chỉ kiến trúc, thiết kế phương diện, nhỏ đến như một cái tường che, cho dù là lâm thời, cũng không thể quá thô ráp, tựa như vừa rồi cái kia, các người cam đoan không có người đầu tư nhìn thấy, bọn hắn sẽ nghĩ như thế nào, chúng ta cái danh xưng tiêu chí thương nghiệp và nhân văn dung hợp, liền là trình độ này?

Ngô khu trưởng thấm thía cường điệu.

- Thầy giáo căn dặn, mọi người nghe được đi!

Ngô Khải Binh khu trưởng ngay ở trước mặt Tống giai đại sư, hết chuyện để nói. Bởi vì hắn biết, nhà mình lão sư tính tình ngay thẳng, kiểu gì cũng sẽ nói chuyện này, cùng nó để lão sư nói, còn không bằng để hắn cái này học sinh tới nhắc nhở.

Thượng Văn Thư, Vương Duệ tranh thủ thời gian gật đầu nói phải.

Tống giai đại sư, mặt không biểu tình.

Chuyện này, mắt thấy sắp trôi vào quá khứ.

- Ngô khu trưởng, tôi có chuyện muốn nói!

Không nói tiếng nào Lý Minh Đồng, bỗng nhiên tiến về phía trước một bước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận