Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 433: Bạch Tiểu Thăng, càng kỳ quái hơn!



Trong khoảng thời gian Lâm Vi Vi không có ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng cùng Tống Giai Giai hàn huyên một hồi. Qua thăm dò sơ bộ của hắn, nha đầu này có thể là sinh viên, nghiên cứu sinh phương diện truyền thông, hiểu biết rất nhiều, cũng đã ở nước ngoài tham gia qua rất nhiều khóa học thực tiễn, có thể nói năng lực của nàng không thấp, năng lực thích ứng cũng rất mạnh, nhưng mà muốn thích ứng với thị trường trong nước chỉ sợ còn phải cần một khoảng thời gian tôi luyện nữa.

Nói chung Bạch Tiểu Thăng đối với nàng vẫn là tương đối hài lòng.

Tống Giai chắc cũng không thể nào nghĩ tới mình đang được một vị đứng đầu của một công ty lớn phỏng vấn như thế này.

- Em phát hiện anh nói chuyện rất khôi hài, với lại tài cao học rộng, rất biết cách nói chuyện, anh làm việc tại truyền thông Trung Kinh nhất định rất xuất sắc, bây giờ chắc đang là chức vị quản lý phải không, em cảm thấy qua mấy năm là anh có thể lên tổng thanh ra rồi đó nha.

Tống Giai nhìn Bạch Tiểu Thăng tán dương một câu.

- Có đúng không, vậy anh phải cám ơn lời nói tốt đẹp của em rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Hai người đang nói chuyện thì ở nơi xa đang náo loạn hỗn tạp, còn mơ hồ truyền đến âm thanh thấp giọng hô.

- Oa, thật là Thương Uyển Uyển sao!

- Thương Uyển Uyển lại về Trung Kinh sao, sao một chút tin tức cũng không có a!

- A, tôi rất thích nàng, thật sự rất muốn xin chữ kỳ của nàng!

. . .

Ở nơi xa, có một đám nữ nhân chen chúc quanh Doãn Đông Lôi, hắn thì dương dương đắc ý cầm điện thoại di động phát từng đoạn video nhỏ.

- Anh tôi là bạn của Thương Uyển Uyển, chỉ một hai chữ ký không thành vấn đề, thậm chí hôm nào tôi có thể mời vị đại minh tinh này đi ăn cơm. Nếu có hứng thú, tôi sẽ mang mọi người đến đó nhìn một chút.

Doãn Đông Lôi cất giọng nói.

- Thất tốt! Mặt mũi của anh Lôi lớn thật, ngay cả đại minh tinh như Thương Uyển Uyển cũng có thể mời nàng cũng đi ăn cơm khoe với bạn bè. . . Wow, quá có mặt mũi rồi!

Vu Tiêu Tiêu ở bên người Doãn Đông Lôi đang rất kích động, tiếng của cô ấy là lớn nhất.

Thương Uyển Uyển sao?

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cười lên, nàng nổi danh như vậy sao? Sao chính mình hoàn toàn không có loại cảm giác này, Vi Vi cũng không có hứng thú với cô ấy, thật không thể lý giải được.

Những nữ nhân này lại đối với một nữ nhân khác sùng bái như thế, có cần thiết hay không?

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu.

Hắn nhìn về phía Tống Giai lại giật mình, ánh mắt của nàng thẳng tấp.

- Thương Uyển Uyển!

Tống Giai Giai hưng phấn mà xiết chặt nắm đấm, dùng sức lắc lư, nhịn không được hướng Bạch Tiểu Thăng nói.

- Anh cũng làm việc ở truyền thông Trung Kinh, anh đã từng thấy qua Thương Uyển Uyển sao!

- Đã gặp qua.

Bạch Tiểu Thăng trả lời.

Làm sao ngay cả Tống Giai Giai cũng như thế. . .

- Vậy anh có nói chuyện với nàng chưa, nàng có phải hay không rất hiền hoà, rất thân thiết, giọng nói của nàng cũng siêu ngọt ngào phải không? Nhất định là vậy rồi, em rất thích tất cả các bài hát của cô ấy, phim của ấy đóng em cũng đã xem qua không bỏ sót tập nào!

Tống Giai Giai hưng phấn mà nói, bộ dáng như một tiểu nữ hài.

Nàng cũng là Fan hâm mộ của Thương Uyển Uyển?

Bạch Tiểu Thăng một trận im lặng.

- Thương Uyển Uyển đường đường là một đại minh tinh, đến truyền thông Trung Kinh cũng phải là tổng giám đốc tự mình nghênh tiếp, làm sau một con mèo, con chó cũng có thể đến gần? !

Bạch Tiểu Thăng vừa định trả lời, lại bị một âm thanh cắt ngang.

Bạch Tiểu Thăng nhìn sang thấy được Doãn Đông Lôi đang đi về phía bọn họ, Vu Tiêu Tiêu cùng một ít người cũng theo sát phía sau.

Hắn tới đây làm gì?

Bạch Tiểu Thăng nhíu nhíu mày.

- Mỹ nữ, nếu cô muốn biết rõ sự tình của Thương Uyển Uyển, đại khái có thể hỏi tôi a, anh của tôi mặc dù chỉ là tổng thanh tra của truyền thông Trung Kinh, nhưng mà tên tuổi của Doãn gia chúng tôi cũng không phải đồn thổi, Thương Uyển Uyển cũng sẽ cho chúng tôi mấy phần mặt mũi, mời đi ăn bữa cơm cũng không có vấn đề gì.

Doãn Đông Lôi cười cùng Tống Giai bắt chuyện.

Nhưng vượt qua khỏi dự kiến của Bạch Tiểu Thăng, Tống Giai Giai vừa rồi còn hưng phấn như là tiểu nữ hài vậy mà vừa thấy người tới là Doãn Đông Lôi, thần sắc lại bình tĩnh hơn rất nhiều.

- Có đúng không, vậy thật là lợi hại a.

Tống Giai Giai không mặn không nhạt nói một câu.

Bạch Tiểu Thăng đã nhìn ra, nàng đối với Doãn Đông Lôi loại con cái nhà giàu này, tựa hồ cũng không ưa.

Nha đầu này, ngay cả việc liên quan đến thần tượng của mình cũng có thể khắc chế, không sai, không sai!

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được âm thầm gật đầu.

- Không quan hệ, chờ cô muốn gặp mặt đại minh tinh tùy thời có thể với tới tìm tôi.

Doãn Đông Lôi nhún vai cười một tiếng, nói ra vô cùng nhẹ nhõm.

Sau đó, Doãn Đông Lôi chuyển hướng qua Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt chuyên chú.

- Ngươi thì là bạn trai của Lâm Vi Vi sao?

- Đúng vậy.

Bạch Tiểu Thăng đạm mạc nhìn hắn, hỏi lại.

- Ngươi có chuyện gì không?

Doãn Đông Lôi nhìn thẳng Bạch Tiểu Thăng, vui cười nói.

- Tôi chợt nghĩ đến muốn nói với ngươi một câu. . . Tôi cảm thấy ngươi cùng với nàng không phải rất xứng a! Tôi thì còn tạm được!

Một câu của Doãn Đông Lôi làm toàn trường yên tĩnh.

Người chung quanh hoàn toàn kinh ngạc nhìn hắn.

Cái này. . . Đơn giản. . . Quá phận!

Trước mắt công chúng chạy đến trước mặt một người đàn ông, nói người ta cùng bạn gái không xứng, nói chính mình mới phù hợp!

Cái này là người bình thường có thể nói được sao!

Ngay cả Vu Tiêu Tiêu cũng ngẩn ngơ, sau đó thầm than.

Doãn Đông Lôi cùng với nàng sớm bắt chuyện qua, nói muốn tìm tiểu tử kiếm chuyện, còn muốn nàng sau đó phải phối hợp, cùng Lâm Vi Vi bên kia diễn kịch.

Nhưng Vu Tiêu Tiêu vạn lần không nghĩ tới, Doãn Đông Lôi lại đi kiếm chuyện trực tiếp như thế. . .

Đây đâu phải là gây chuyện bình thường mà là chạy đến để đánh nhau đó!

Đôi mắt của Vu Tiêu Tiêu xoay chuyển, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nàng muốn nhìn một chút người nam nhân anh tuấn này sẽ phản ứng như thế nào.

. . .

Bạch Tiểu Thăng nghe xong cũng sững sờ.

Nhị thiếu gia Doãn gia này làm việc thật là khoa trương! Không, hẳn phải nói là phách lối a!

Doãn Đông Lôi khiêu khích nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Phía sau hắn ngoại trừ những nam nữ đang xem náo nhiệt còn có hai tên người hầu khỏe mạnh.

Hắn không sợ Bạch Tiểu Thăng tức giận, càng không sợ Bạch Tiểu Thăng động thủ.

Bạch Tiểu Thăng dám động thủ, hai tên tráng hán phía sau mình sẽ đồng loạt lên đưa hắn vào chỗ chết.

Loại nhục nhã trước mặt mọi người như vầy mà nam nhân kia vẫn có thể nhịn được sao!

Chỉ cần Bạch Tiểu Thăng vừa động thủ, bên ngoài nháo trò, Mạnh Hải Sơn liền ra tới, nổi trận lôi đình, đem những người gây chuyện đuổi đi hết.

Hắn dùng hai người hầu đã có thể loại được Bạch Tiểu Thăng!

Sau đó Lâm Vi Vi đi ra Vu Tiêu Tiêu sẽ trước mặt mọi người trào phúng nàng nói nàng tìm về một nam nhân không hiểu lễ nghi, thô bạo.

Công khai nói xấu cũng không sao.

Thử nghĩ xem dưới tình huống không rõ chân tướng Lâm Vi Vi sẽ phản ứng như thế nào.

Một nữ nhân bởi vì nam nhân mà bị nhục nhã, tám thành hoặc xấu hổ hoặc oán giận, giận chó đánh mèo đến lúc đó hắn lại nhảy ra cứu nguy!

Lại thêm cô và chú của Lâm Vi Vi trước mặt tác hợp, hắn không tin Lâm Vi Vi không động lòng!

Doãn Đông Lôi tính toán rất tốt.

Đương nhiên, kế hoạch này không phải là không có lỗ hỏng, ngược lại là có trăm ngàn chỗ hở, bất quá coi như thất bại, hắn cũng không có tổn thất gì, coi như là một trò chơi thôi!

Doãn Đông Lôi thích mỹ nữ, cũng biết chơi!

Tính thế nào, hắn cũng có lợi.

Bạch Tiểu Thăng an tĩnh nhìn hắn, một câu cũng không nói.

Nguyên lai là một con hàng sợ hãi! Vu Tiêu Tiêu không khỏi thất vọng.

Người chung quanh cũng không ngừng chỉ chỉ trỏ trỏ, âm thầm lắc đầu.

Tống Giai Giai ở bên cạnh lại rất gấp.

- Ngươi cảm giác, ngươi biết nói chuyện sao?

Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt cười một tiếng, đối với Doãn Đông Lôi nói một câu nhẹ nhàng.

Hắn rốt cục cũng cãi lại rồi, nhưng mà lại để cho người ta thất vọng.

Doãn Đông Lôi đắc ý cười một tiếng.

Bỗng nhiên hắn thấy hoa mắt, một bàn tay thon dài của Bạch Tiểu Thăng đã trực tiếp nắm lấy cái cằm của hắn, sau đó, hắn chỉ nghe được “ca” một tiếng, cảm giác đau đớn ập tới, muốn kêu lên nhưng lại phát hiện tiếng kêu của mình rất cỗ quái.

- Đã không biết nói chuyện, vậy cũng đừng nói nữa!

Bạch Tiểu Thăng hất ống tay áo lên, quay người rời đi.

Hai người hầu phía sau Doãn Đông Lôi thấy choáng!

Vu Tiêu Tiêu cũng thấy choáng!

Đám người ở đây cũng thấy choáng!

Doãn Đông Lôi không hợp thói thường, Bạch Tiểu Thăng. . . Càng kỳ quái hơn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận