Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 382: Cậu nghe được cái gì



- Đại biểu cho công ty con truyền thông Trung Kinh cấp dưới của tập đoàn, cùng Collison công ty chính thức ký kết hợp đồng. Lần ký kết này, công ty Collison không có kèm theo điều kiện!

- Nhiệm vụ kết thúc mỹ mãn, độ hoàn thành phán định là cấp cao nhất, lấy được hai mươi điểm!

- Trước mắt tổng điểm ở cấp phó tổng giám đốc là 75 điểm, khoảng cách đến cấp tổng giám đốc còn có 25 điểm.

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng, liên tiếp vang lên âm thanh nhắc nhở nhưng nó làm hắn vui đến không ngậm miệng lại được.

Không uổng công hắn bận rộn một trận, nhìn thấy điểm số nhảy vọt một đoạn dài, đúng là quá sung sướng!

Bây giờ cách cấp tổng giám đốc chỉ còn 25 điểm, thăng cấp đang ở trong tầm tay!

Bạch Tiểu Thăng cả người vui vẻ hẳn lên.

So với hắn, Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh, hoàn toàn loạn cả lên.

Hai người bọn họ đối với sự kiện lần này hoàn toàn không hiểu nổi, thật là quỷ dị mà.

Lúc đầu họ nghĩ là Bạch Tiểu Thăng cùng Ariel có gì đó, nên mới thúc đẩy ký kết hợp đồng. Nhưng sau khi ký kết xong Ariel lại cùng Kevin lập tức quay trở về Châu u, giống như là bọn họ lại đoán sai rồi. . .

Bất quá, trong tâm Trần Trường Khoảnh, không hiểu sao lại có cảm giác an tâm không ít. . .

Trải qua chuyện này, Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh không thể không đem giai đoạn hai của kế hoạch đối phó với Bạch Tiểu Thăng tạm hoãn lại. . .

Liên tiếp mấy ngày, công ty vô cùng yên bình.

Bạch Tiểu Thăng vui đến thanh nhàn, đi dạo quanh hai cái phòng ban mà mình quản lý.

Nhưng mà, làm sao có thể yên bình lâu được!

Nhất là Bạch Tiểu Thăng cùng Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh đã trải qua vài chuyện không nể mặt mũi.

Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh sở dĩ chậm chạp không động, là không có thời cơ cùng điều kiện để ra tay.

Với lại, Trần Trường Khoảnh kinh ngạc phát hiện, từ lúc Kevin, Ariel vừa đi, Trần Cửu Tranh cũng không nhiệt tình đối phó với Bạch Tiểu Thăng nữa.

Như vậy sao được!

Song phương đã công khai trở mặt, không còn vòng vo nữa, nếu không có chú hai ủng hộ, bọn họ rất khó triệt để thu thập họ Bạch kia, không lẽ để bọn họ chủ động cùng họ Bạch dàn xếp ổn thỏa, làm xong cái này rồi mặt mũi để ở đâu!

Trần Trường Khoảnh đợi mấy ngày, rốt cục cũng kìm nén không được nữa, chạy tới khu biệt thự Nguyệt Hồ, tìm chú hai của mình nói chuyện.

Đối với việc này Tống Trường Không cũng vô cùng lo lắng.

Lại lần nữa đến nhà chú hai, Trần Trường Khoảnh phát hiện chú hai của mình trước đây rất thích câu cá, lần này hiếm thấy chú không có đi câu cá, mà là ở trong phòng khách tiếp đãi hắn.

Hàn huyên vài câu, Trần Trường Khoảnh rốt cục kìm nén không được, mở miệng.

- Chú hai, chuyện liên quan tới Bạch Tiểu Thăng, chú đến thực chất là nghĩ như thế nào, muốn đối phó hắn, ngoài mặt con cùng với Tống Trường Không sợ là đã cố hết sức, cần nhờ chú bận bịu giúp đỡ.

- Bạch Tiểu Thăng.

Trần Cửu Tranh lẩm bẩm cái tên này, cau mày, khẽ gật đầu.

- Trưởng khoảnh a, chú nhắc nhở riêng cá nhân con một chút.

Trần Cửu Tranh không có tiếp tục cái đề tài này, ngược lại nói sang chuyện khác.

Trần Trường Khoảnh cũng không có xen vào nhẫn nại mà nghe.

- Người này, con cũng quen biết, chính là Collison Kevin. Tại thời điểm chú du học ở nước Anh, quen biết hắn.

Trần Cửu Tranh nhớ lại chuyện xưa, nói.

- Người này, so với chú trẻ hơn hai tuổi, nhưng mà tâm nhãn tốt hơn chú rất nhiều, với lại còn có thể tính toán. Là loại người đi một bước tính ba bước! Ánh mắt vô cùng độc! Chú nói với con như thế thôi, trong nhóm học sinh của chúng ta, có một bạn học, đến từ Châu Phi. Con biết đó nhấc đến Châu Phi, ấn tượng của mọi người tựa hồ không hề tốt đẹp gì, bạn học kia cũng chỉ là người bình thường, rất hiền hoà, ăn mặc cùng chi phí sinh hoạt cùng với người bình thường không có gì khác biệt. Con củng biết giống như những người có tiền kia, con cái của nhà giàu sang đi học toàn bằng những loại xe thể thao, mỹ nữ vây quanh, nhìn là đã biết là kẻ có tiền! Lúc chúng ta cùng với bọn nhà giàu đó hòa mình với nhau, chỉ có Kevin, đối với người bạn học Châu Phi đó tiếp cận đủ kiểu, thậm chí có một lần còn trở thành trở thành trò cười của chúng ta.

- Nhưng con biết không! Thì ra vị bạn học Châu Phi kia, nhà bọn họ có một mỏ vàng, một mỏ dầu! Là phú ông số một số hai trong giới chúng ta! Chỉ cần lấy tầng quan hệ kia, Kevin đã đào được món tiền đầu tiên trong đời! Đã kiếm được một trăm triệu!

Trần Cửu Tranh cảm thán không thôi.

- Ta cùng Kevin quan hệ cũng tính là tốt, nhưng tên tiểu tử này trong lợi ích sẽ không chia sẻ cho bất luận kẻ nào một chén canh, cuối cùng hắn chỉ nói cho ta biết một câu: Từ chi tiết nhận biết người có tiền!

Trần Trường Khoảnh bội phục gật đầu.

- Nghe hiểu chứ?

Trần Cửu Tranh cười hỏi.

Trần Trường Khoảnh gật gật đầu.

- Thật nghe hiểu?

Trần Cửu Tranh cười lại hỏi.

Trần Trường Khoảnh khẽ giật mình, nháy mắt mấy cái, chần chờ rồi cũng gật đầu.

Câu chuyện cũ này rất đơn giản, có cái gì nghe không hiểu sao. . .

- Chú là muốn nói cho con biết, mỗi người thành công cũng không phải tình cờ.

- Nói láo!

Trần Cửu Tranh nhắm mắt lại.

- Ta nói là, Kevin tên khốn khiếp này, từ trước đến nay đều làm ra vẻ bí ẩn, sau khi chính mình ăn đủ chỗ tốt, lưu cho ta một câu nói, so với nói nhảm có gì khác nhau! Có lời gì, cũng không nói trực tiếp!

Trần Trường Khoảnh . . .

- Chú sở dĩ nói với con những này, là bởi vì Kevin, lần này không hiểu tại sao lại đem hiệp ước kí kết, rồi lòng bàn chân như bôi dầu chuồn đi, trước khi đi lại còn để lại cho chú một câu nói, vẫn là một câu Anh ngữ.

Ánh mắt Trần Cửu Tranh sáng tối chập chờn.

- Nói là 'Người không thể xem ẻ bề ngoài' ! Là chỉ Bạch Tiểu Thăng!

- Kevin tên gia hỏa này, mặc dù mỗi lần cũng ra vẻ bí ẩn, không có lửa làm sao mà có khói! Cho nên đối cái này Bạch Tiểu Thăng, chú bỗng nhiên có loại cảm giác đắn đo không yên!

Trần Cửu Tranh nhắm lại hai mắt, trầm giọng nói.

- Rõ ràng đã điều tra tất cả, hắn không có gì đặc thù, lại có thể bất tri bất giác làm dịu được Kevin! Điều này rất đơn giản sao! Đối với người này, chúng ta hẳn là phải cẩn thận một chút!

Trần Trường Khoảnh trong lòng nghiêm nghị.

Vậy cuối cùng là muốn nói Bạch Tiểu Thăng thật ra không đơn giản, chú hai là cẩn thận, vậy mình là đứng mũi chịu sào sẽ gặp xui xẻo!

Cái này không được!

Từ xưa tới nay, Trần Trường Khoảnh đối với Bạch Tiểu Thăng có kiêng kị, nhưng không phục nhiều hơn, lúc nào cũng muốn đánh bại hắn, mắt thấy chú hai muốn bỏ qua, hắn sao có thể đồng ý!

- Chú hai, chuyện đã thành ra như vậy! Chú cũng không thể có ý định rút lui!

- Trần Trường Khoảnh thẳng thắn nói

- Chú có biết thời điểm Bạch Tiểu Thăng cùng chúng ta trở mặt uy hiếp chúng ta như thế nào không?

Trần Cửu Tranh tò mò nhìn hắn.

- Bạch Tiểu Thăng nói, từ lúc hắn vào tập đoàn đến nay đã ức hiếp qua nhiều người, có người bị phát điên, có người thất nghiệp, có người thì bị giáng chức, có người tiền đồ mất sạch, còn có người bi quan tuyệt vọng.

Trần Trường Khoảnh khắc sâu câu này trong ký ức, thêm mắm thêm muối nói cho Trần Cửu Tranh nghe

- Hắn nói, mỗi một người đắc tội với hắn, hắn cũng sẽ ghi khắc trong tâm khảm! Sẽ từng cái mà trả lại, bao gồm con, bao gồm Tống Trường Không, thậm chí bao gồm cả chú!

Trần Trường Khoảnh trầm giọng nói.

- Lui mười ngàn bước mà nói, nếu như Bạch Tiểu Thăng thật sự cất giấu bối cảnh hoặc thủ đoạn kinh người gì đó, chúng ta liền đợi hắn đến đối phó chúng ta sao, sao không tiên hạ thủ vi cường!

Nghe Trần Trường Khoảnh nói một phen, ánh mắt Trần Cửu Tranh trở nên âm trầm.

- Bạch Tiểu Thăng nói như vậy thật sao, cũng muốn trả thù chú? !

Trần Cửu Tranh hừ lạnh một tiếng.

- Không sai, hắn đối với chú chỉ mặt gọi tên! Con là sợ chú tức giận, mới không dám nói cho chú biết!

Trần Trường Khoảnh nói như thật.

Trần Cửu Tranh trên mặt ẩn ẩn có chút tức giận, cười lạnh.

……………………...

Team: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận