Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1941: "Trừng phạt" của Bạch Tiểu Thăng

Tây Nhã lên tiếng làm cho người bên cạnh không khỏi nhìn về phía cô. Vừa rồi, không ngờ cô lại cầu xin Bạch Tiểu Thăng giúp cho Jack. Lúc trước, thật ra có người có suy nghĩ này nhưng không dám, sợ chọc cho anh mất hứng.

Lúc này nghe Tây Nhã nói vậy, bọn họ lập tức yên tĩnh nhìn phản ứng của Bạch Tiểu Thăng.

Jack vừa giật mình vừa cảm kích nhìn về phía Tây Nhã.

Bạch Tiểu Thăng không mở miệng, hình như đang cho Tây Nhã chút mặt mũi.

Lúc này, Tây Nhã dùng mắt ra hiệu với mấy người có quan hệ tốt với Jack, những người này lập tức hiểu ý, thấy vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng còn dịu xuống nên lập tức thi nhau lên tiếng.

- Đúng vậy, ngài Bạch, thật ra trên rất nhiều phương diện, gia tộc của Jack rất có thực lực, tài nguyên trong tay cũng đáng để hợp tác.

- Chuyện này là do bản thân Jack có mắt không tròng, anh ta biết sai rồi, mong ngài đại nhân đại lượng không trách tiểu nhân.

- Ngài Bạch, trải qua chuyện này, Jack đã nhận được một bài học rồi, nhà Jack sẽ càng cố gắng hơn trong khi hợp tác với ngài.

Mọi người mồm năm miệng mười nói, Tây Nhã rèn sắt nhân lúc còn nóng, vội nói:

- Ngài Bạch, hôm nay, tất cả mọi người chúng tôi ngồi đây đều đã chứng kiến, nếu sau này bất kể là Jack hay gia tộc của anh ấy có gì bất kính với ngài thì chính là ném đi cái đức của thương nhân sẽ bị người người phỉ nhổ, chính bản thân chúng tôi cũng tuyệt đối sẽ không hợp tác với dạng người tiểu nhân như vậy. Mọi người thấy tôi nói có đúng không?

Tây Nhã nói lời này cũng thật độc.

Người bên cạnh đều gật đầu hùa theo:

- Không sai, đúng là đạo lý này, hôm nay chúng tôi cầu xin cho anh ta, nếu như anh ta phụ lòng thì chính là đánh mặt của chúng tôi.

- Vậy sau này tôi chắc chắn sẽ không làm bạn với bọn họ nữa.

- Không sai, không ai có thể nhiều lần phạm cùng một sai lầm cả, nếu vậy mọi người sẽ hoàn toàn không thể tin tưởng được nữa.

Nhiều người cùng lời, Jack biết rõ những lời này có hơi nặng nhưng không nói gì.

Lúc này, chỉ cần có thể làm Bạch Tiểu Thăng cảm động, anh ta đều nhận.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Jack ung dung nói:

- Ngài Jack, xem ra nhân duyên của ngài cũng không tệ lắm nên mới có nhiều người lên tiếng cho ngài như vậy.

Jack vội vàng nặn ra một nụ cười.

- Dù tôi không nể mặt ngài, cũng không thể không nể mặt mọi người.

Bạch Tiểu Thăng thoáng trầm ngâm một lát mới tùy tiện nói:

- Nếu như ngài cảm thấy có thể làm được như lời mọi người nói, tiếp nhận sự giám sát của bọn họ, tôi có thể suy nghĩ tới chuyện để cho gia tộc của ngài tham dự hợp tác.

Vừa nghe Bạch Tiểu Thăng nói vậy, Jack thật lòng ngạc nhiên vội hỏi:

- Tôi bằng lòng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Jack, cười.

- Ngài đúng là cố gắng hết sức vì gia tộc của mình, nhưng tôi muốn xem thử ngài vì gia tộc sẽ bằng lòng “hy sinh” lớn tới mức nào.

Bạch Tiểu Thăng cười với ý tứ sâu xa:

- Bây giờ tôi có thể tiếp nhận gia tộc ngài tham dự hợp tác, chỉ có điều hai bên chúng ta hợp tác một ngày thì ngày đó ngài không thể đảm nhiệm chức vụ gì trong việc kinh doanh của gia tộc ngài, ngài có bằng lòng không?

Bạch Tiểu Thăng nhấn mạnh:

- Nếu ngài bằng lòng, tôi sẽ đồng ý hợp tác với gia tộc của ngài.

Jack giật mình nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Anh ta tuyệt đối không ngờ được Bạch Tiểu Thăng lại đưa ra cho anh ta một lựa chọn như vậy.

Gia tộc hợp tác với Bạch Tiểu Thăng, anh ta lại bị đá ra khỏi cuộc.

Mọi người cũng giật mình nhìn Bạch Tiểu Thăng, trong lòng ớn lạnh và âm thầm bảo mình trở lại nhất định phải nói rõ với gia tộc, hợp tác tốt với ngài Bạch thì hai bên bình an, tất cả vui mừng, nhưng nếu một khi đi ngược lại, xem như tín nhiệm của anh hoàn toàn biến mất, anh sẽ rất nhẫn tâm, cầu xin tha thứ cũng phải bỏ ra cái giá rất đắt.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên để ý đến phản ứng của những người bên cạnh. Anh vốn muốn mượn Jack nhắn nhủ với về phía mọi người điều này.

Lúc này, vẻ mặt Jack trắng bệch.

Sự lựa chọn này quá khó khăn

Trong ở gia tộc, nếu tạm thời không đảm nhiệm chức vụ, nhìn thoáng qua thì không sao, nhưng phải biết là trong gia tộc lớn như bọn họ, mỗi người trong thế hệ đều cố gắng biểu hiện, đi tranh quyền, một khi bị loại bỏ quyền lực mà muốn đi vào thì sẽ rất khó khăn

Sau thời gian dài, anh ta làm gì có tư cách đi cạnh tranh vị trí tộc trưởng nữa.

Nhưng nếu bởi vì mình từ chối Bạch Tiểu Thăng, vậy anh ta cũng không có cách nào quay về ăn nói được với trong nhàn

Nếu làm gia tộc mất đi lợi ích sẽ bị tất cả mọi người phỉ nhổ, nói không chừng trở về còn bị lột mất quyền lực.

Bạch Tiểu Thăng làm vậy không phải là vấn đề lựa chọn, mà là một vấn đề mất mạng, thuận tiện chôn vùi tương lai của Jack.

Không quan tâm anh ta chọn thế nào đều là đường cùng.

Người bên cạnh tất nhiên cũng nhìn ra được lựa chọn đáng sợ này, không khỏi đồng tình nhìn về phía Jack.

Là đồng ý với Bạch Tiểu Thăng, bị tống ra ngoài việc kinh doanh của gia tộc, hay từ chối, liều mạng chịu trách phạt của gia tộc?

Loại người coi trọng công lợi giống như Jack thì hình như từ chối yêu cầu của Bạch Tiểu Thăng mới là lựa chọn hợp với tính cách của anh ta.

Khi mọi người cho là như thế, giọng nói của Jack hơi khàn khàn, trầm giọng nói:

- Ngài Bạch, nếu như ngài muốn kiên trì để cho tôi lựa chọn…

Mọi người nhất thời tập trung tinh thần lắng nghe xem cuối cùng Jack có cứng rắn từ chối yêu cầu của Bạch Tiểu Thăng hay không.

- Tôi bằng lòng để cho gia tộc của tôi hợp tác với ngài, còn hợp tác một ngày thì tôi sẽ không đảm nhiệm bất kỳ chức vụ gì trong việc kinh doanh của gia tộc.

Jack gần như cắn răng nói ra lời này.

Sau khi dứt lời, Jack lại giống như quả bóng bị xì hơi, trên mặt mệt mỏi nói không nên lời.

Mọi người xúc động.

Bọn họ không ngờ Jack còn có thể bằng lòng hy sinh như vậy.

Thật ra, cho dù những người đang ngồi đây có coi trọng công lợi, từ nhỏ vẫn tiếp nhận giáo dục lấy gia tộc làm đầu. Dù sao gia tộc có tồn tại dài lâu thì bọn họ mới có tương lai.

Jack xem như đã làm một chuyện khiến cho bọn họ cảm thấy đương nhiên nhưng cũng rất bội phục.

Lúc này mọi người nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt hy vọng, mong anh có thể thấy được sự chân thành của Jack mà thay đổi quyết định.

Bạch Tiểu Thăng nhìn kỹ vào hai mắt của Jack, vào giờ phút này, anh không nhìn thấy Jack có tính kế gì nữa, có chỉ là sự kiên quyết.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười:

- Cuối cùng tôi cũng được mặt tốt của ngài Jack khiến người ta phải khen ngợi.

Jack nghe Bạch Tiểu Thăng khích lệ thì cười thảm.

- Nhưng quyết định chính là quyết định, Bạch Tiểu Thăng tôi nói ra, xưa nay chưa từng thay đổi.

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói:

- Bắt đầu từ bây giờ, gia tộc của ngài cũng giống với bọn họ được hưởng hợp tác ngang nhau với bên phía của tôi. Mà ngài sẽ không đảm nhiệm bất kỳ chức vụ gì trong gia tộc của ngài.

Mọi người lặng lẽ nhìn về phía Jack.

Jack nghe Bạch Tiểu Thăng nói vậy, trên mặt thoáng tươi cười, lại dường như trút được gánh nặng.

- Cảm ơn ngài Bạch.

Jack cuối cùng cũng hoàn toàn nghiêm túc nói với Bạch Tiểu Thăng.

Bất kể là lời lẽ, thái độ hay là trong lòng Jack đều kính nể và e sợ trước sự "hành hạ" tâm sức của người cùng lứa tuổi này.

Anh ta thật sự bội phục.

Bạch Tiểu Thăng thấy vậy, cũng rất hài lòng về trạng thái này của Jack.

Chỉ có làm cho Jack có cảm giác kính và sợ, cảm giác hoàn toàn sợ mình thì mình mới có thể dùng được anh ta.

Theo Bạch Tiểu Thăng thấy, thẳng thắn mà nói thì nhân phẩm của Jack không ra sao, thủ đoạn ti tiện, gian kế vô số.

Nhưng anh không thể trông cậy người trong giới kinh doanh xung quanh anh đều cương trực công bằng được.

Giới kinh doanh chính là một chảo nhuộm lớn, loại người gì cũng có, khi làm ăn với người chính trực phải dùng người chính trực, muốn đối phó với kẻ gian nịnh thì người thành thật sẽ bị thua thiệt.

Đến lúc đó, phải có một người cũng gian nịnh nham hiểm đi làm việc.

Cái gọi là nghệ thuật quản lý người chính là dùng hết tác dụng của vật, dùng hết khả năng của người.

Bạch Tiểu Thăng sớm đã chọn trúng Jack, điều anh muốn làm chính là để cho Jack hoàn toàn thần phục.

Thấy Jack như vậy, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Ngài Jack, cho dù ngài mất đi chức vụ trong việc kinh doanh của gia tộc, nhưng cũng không cần làm kẻ ăn chùa không có lý tưởng.

- Ngài từng đắc tội tôi, trong lòng tôi không thoải mái lắm.

- Tôi thấy, nếu không ngài tới nghe tôi sai phái, làm việc cho tôi. Thời hạn thuê chính là thời gian hợp tác giữa tôi và gia tộc của ngài. Ngài thấy thế nào?

Bạn cần đăng nhập để bình luận