Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 616: Tuyên bố nhiệm vụ tấn cấp!



Chuyện này Vương Tân Thành Tự nói với mình, cũng là việc của tập đoàn nội bộ sự vụ cho dù nói với Lâm Vi Vi, Ron cũng vô ích.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ nghĩ sau đó nói chuyện khác.

Ví như lúc nãy Lâm Vi Vi nói vòng vo, trước mắt thấy công ty thế nào, thấy đề nghị thế nào.

Khu làm việc mở rộng, Ron đối với sự phát triển của công ty nghĩ như thế nào.

Nhưng lời còn chưa nói ra thì trong đầu Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên “Keng” một tiếng, vang lên âm thanh nhắc nhở.

Sau đó là tiếng của Hồng Liên

- Nhiệm vụ từ tổng giám đốc thăng cấp thành người phụ trách tỉnh vực.

- Nội dung nhiệm vụ: Tại những nhân tài mới tuyển trong tập đoàn, người cuối cùng thắng lợi hoặc cuối cùng thu lợi là người thành công.

- Nhiệm vụ quyết định sau khi hoàn thành, tự động bổ sung phân số sai biệt, hoàn thành thăng cấp.

- Nhiệm vụ quyết định sau khi hoàn thành, nhận được khen thưởng đặc thù, tự lựa chọn khu vực hoặc bộ phận muốn nhận chức.



Nghe tới mấy cái này, cả người Bạch Tiểu Thăng an tĩnh lại.

Lâm Vi Vi, Ron ngạc nhiên phát hiện, hai con ngươi của Bạch Tiểu Thăng sáng ngời, có hưng phấn và chiến ý mơ hồ.

Đến tột cùng Vương Tân Thành nói cái gì mà Bạch Tiểu Thăng lại phấn khởi như thế.

Lâm Vi Vi cùng Ron liếc nhau, trong ánh mắt mờ mịt.

Bạch Tiểu Thăng lúc thì nhíu mày, khi thì trầm tư.

Hắn đang suy tư mỗi một chữ của nhiệm vụ lần này.

Lâm Vi Vi, Ron lẳng lặng chờ đợi.

Đột nhiên cửa phòng làm việc bị gõ.

Lâm Vi Vi, Ron giật mình vội vàng muốn đi ra mở cửa, cố gắng không quấy rầy đến Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng mà Bạch Tiểu Thăng đã bình tĩnh lại, thấy động tác vội vã của bọn họ, lập tức hiểu là họ sợ quấy nhiễu mình.

- Không có gì đáng ngại, tôi đã xong.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

Lúc này hai người mới yên tâm.

Cửa mở, mỹ nữ tiếp tân lại lần nữa bước vào, nhìn Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng nói

- Ông chủ, lại có người tìm.

- Lại tìm tôi?

Bạch Tiểu Thăng có chút hiếu kỳ hỏi.

Mỹ nữ tiếp tân gật đầu.

- Dẫn hắn vào đi.

Bạch Tiểu Thăng thấy thế thì nói.

Mỹ nữ tiếp tân lui ra ngoài, không bao lâu sau cô ấy đưa vào mấy người.

Cầm đầu là một người đàn ông nhìn rất già dặn khoảng bốn mươi tuổi, đầu tóc trắng bệch, nhưng tinh thần rất tốt.

Phía sau hắn còn đi theo mấy người.

- Ngài là Bạch Tiểu Thăng tiên sinh đúng không?

Người đến nho nhã lễ độ, trong lời nói lộ ra mấy phần khiêm tốn.

- Là ta, ngươi là?

Bạch Tiểu Thăng tò mò hỏi.

Người đàn ông kia cười một tiếng, tự giới thiệu

- Ngài khỏe chứ Bạch tiên sinh, tôi là người quốc tế tập đoàn Thiên Tuyển ủy thác đặc biệt đại biểu cho pháp vụ Trịnh Tiền, những người này là nhân viên tài vụ của công ty.

Tập đoàn Thiên Tuyển quốc tế cùng tài vụ sao?

Bạch Tiểu Thăng bừng tỉnh đại ngộ, cười nói

- Các ngươi tới thật mau.

- Đúng, đổng sự đặc biệt gọi điện thoại qua, yêu cầu chúng tôi mau tới đây cùng ngài ký hợp đồng.

Trình Tiền cung kính nói.

Xem ra là hiệu lực do cú điện thoại của Vương Tân Thành.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, nửa đùa nửa thật nói

- Đổng sự của các ngươi có nói với các ngươi phải cho tôi một cái ưu đãi cao nhất hay không?

Lâm Vi Vi kế bên Bạch Tiểu Thăng có chút buồn cười.

Anh Tiểu Thăng là đang mặc cả hay sao.

Ron được Miranda thì thầm, cũng hiểu lại cùng Miranda nói thầm

- Cô đoán xem, lần này có thể ưu đãi bao nhiêu?

Miranda nghiêm túc suy nghĩ, yên lặng tính một chút.

- Dựa vào tiền lệ ở nơi này, tiền đặt cọc sẽ có chiết khấu bảy mươi phần trăm, bất quá ông chủ của chúng ta cùng đối phương quen thuộc, nhìn bộ dạng này, ưu đãi sẽ cao hơn một chút.

Miranda rất tin tưởng nói

- Tôi cảm thấy có thể tới 95%, tổng giá trị 95 triệu, vậy sẽ là khoảng 9,025 vạn.

Miranda thậm chí tính ra con số đại khái.

Ron gật đầu.

Bên kia, Trịnh Tiền đã nói với Bạch Tiểu Thăng

- Đổng sự nói cho tiên sinh định giá là 85%.

Một câu làm cho Miranda giật mình.

- 85%?

Cái này là sao vậy, ưu đãi lớn như vậy?

Cái này không phải mua quần áo, cái này là hơn trăm triệu vật nghiệp, vàng ròng bạc trắng.

Lập tức… Một ngàn ưu đãi hơn 4 triệu.

- Giá nội bộ.

Trịnh Tiền cười nói.

Bên trong ánh mắt còn lộ ra vẻ kính sợ.

Lúc ấy hắn cũng khiếp sợ với cái giá này, thậm chí hỏi lại ba lần, để đổng sự cũng thấy phiền.

- Được.

Bạch Tiểu Thăng hài lòng cười một tiếng, cũng không quá mức hưng phấn.

Số tiền kia, trước lấy 50 triệu trong thẻ, sau đó lấy 50 triệu bên trong đặc biệt tài chính của Hồng Liên, những số tiền còn lại chính mình cũng không động được…

- Không nghĩ tới, mình lại một nghèo hai trắng!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng ai thán.

- Chút tiền nhỏ lắp đặt thiết bị kia, các ngươi tự lo nhé.

Bạch Tiểu Thăng chuyển hướng sang Ron hỏi.

Trịnh Tiền hình như hiểu tiếng Đức, da mặt lập tức run rẩy.

Lắp đặt thiết bị, tiền nhỏ?

Cái này là khu làm việc hai ngàn mét vuông, lắp đặt thiết bị, có thể là tiền nhỏ sao…

Thế giới của người có tiền, không hiểu được…

- Không thành vấn đề, bên này chúng ta có thể dung lưu động số tiền khoảng 30 triệu.

Ron nói

Bạch Tiểu Thăng hài lòng gật đầu, thở phào một cái.

Nếu thật sự đòi tiền hắn, hắn sẽ lúng túng.

Hiện tại trong thẻ lương của hắn cũng có tiền, nhưng làm phó tổng, tổng giám đốc sáu tháng tiền lương không tới 400 ngàn.

- Được rồi, tôi cùng các ngươi ký hợp đồng.

Bạch Tiểu Thăng chào hỏi Trinh Tiền.

Dính đến vấn đề hợp đồng, có Hồng Liên hỗ trợ kiểm định rồi.

Về vấn đề thanh toán, cũng là Hồng Liên sai khiến cơ cấu hoàn thành.

Bạch Tiểu Thăng chỉ cần ký tên, cho Trịnh Tiền một chiếc điện thoại là được.

Cú điện thoại kia, Bạch Tiểu Thăng thậm chí không biết rõ là gọi cho ai, chỉ thấy Trịnh Tiền nói chuyện điện thoại xong, một mặt chấn kinh, ánh mắt nhìn mình càng thêm cung kính.

Bạch Tiểu Thăng cũng vui vẻ đến thanh nhàn.

Buổi trưa, Bạch Tiểu Thăng rũ Ron đi ăn cơm.

Buổi chiều, lại chờ trong chốc lát, Bạch Tiểu Thăng cùng Lâm Vi Vi tạm biệt, trở lại bắc trấn Ảnh Thị.

Đoàn làm phim làm việc bên này cũng thuận buồm xuôi gió, còn mấy ngày là có thể hoàn thành.

Bạch Tiểu Thăng cùng Cao Đại Chí, Thương Uyển Uyển chào hỏi. Ngày mai, hắn kết thúc năm ngày đi khảo sát phòng ban, trở lại Trung Kinh.

Đám người có chút không nỡ.

Đêm đó, Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa mời toàn bộ đoàn làm phim đi ăn tối.

Mắt thấy Cao Đại Chí, Triệu Tiểu Huỳnh, Cao Á, Văn Thanh, còn có rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, trên mặt Bạch Tiểu Thăng lộ ra nụ cười.

- Anh Tiểu Thăng, anh bỏ không được truyền thông Trung Kinh, bỏ không được mọi người hả?

Lâm Vi Vi nhìn hắn tâm sự.

- Mặc dù mới mấy tháng mà thôi nhưng phát sinh rất nhiều chuyện, mọi người cũng rất tốt.

Bạch Tiểu Thăng nhìn như hỏi một đằng trả lời một nẻo, ánh mắt lại không che giấu được tình cảm trong nội tâm.

- Nhất định phải đi sao?

Lâm Vi Vi lấy dũng khí hỏi.

- Đúng.

Bạch Tiểu Thăng trả lời không chút do dự,

- Bất quá không nhanh đâu, còn tới mất tháng nữa.

Dù sao phải hoàn thành tuyển bạt của tập đoàn.

Lâm Vi Vi muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ cười một tiếng.

Bạch Tiểu Thăng vừa muốn an ủi nàng, còn chưa mở miệng, điện thoại của hắn vang lên.

Bạch Tiểu Thăng nhìn qua dãy số lập tức trong lòng khẽ động.

Cái này là một cuộc gọi không tầm thường!

Bạn cần đăng nhập để bình luận