Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 267: Cười trên nỗi đau của người khác



Trần Trường Khoảnh nghe được tin tức này của phòng truyền thông mới, là lúc đang đọc một phần văn kiện.

Cái văn kiện này là Lâm Bắc Thần đưa tới, bản thân hắn thì đang cung kính đứng ở bên cạnh.

Vu Thanh là người nói tin tức này.

Trần Trường Khoảnh khẽ giật mình, Lâm Bắc Thần cũng ngẩn ngơ.

- Điên rồi, những người này đều mẹ hắn điên rồi, xuất tiền cho cái Bạch tổng kia làm hoạt động là đốt tiền a!

Lâm Bắc Thần sau khi hết khiếp sợ, nhịn không được mắng.

Thời điểm hắn làm tổng thanh tra, làm sao không thấy đám người kia tích cực cùng chủ động như vậy.

Lâm Bắc Thần có chút bực mình.

- Có lẽ là Bạch tổng cưỡng bách, cũng khó nói, người này nhất định là sợ thua! Vì làm cái hoạt động này để chồng cao công trạng, vậy mà không từ thủ đoạn như thế!

Lâm Bắc Thần hừ lạnh một tiếng, trấn an bản thân.

Trần Trường Khoảnh không nói một lời.

Hắn có chút nhíu mày, suy tư một hồi, lập tức cười.

- Không nghĩ tới, ngược lại đúng là một cái nhân vật lợi hại, ít nhất cái bản sự cổ động long người này, tôi chịu phục.

Trần Trường Khoảnh giống như rất tán thưởng.

Cái này khiến Lâm Bắc Thần sững sờ.

Trần tổng khen Bạch Tiểu Thăng?

- Nhưng mà, chỉ có năm ngày, bọn họ muốn dựa vào một trận hoạt động lớn để lật bàn, điều này có thể sao?

Trần Trường Khoảnh mỉm cười lắc đầu, đem văn kiện trong tay nhẹ nhàng ném ở một bên, đây là Lâm Bắc Thần lấy tới, là " Báo ngày" công trạng của phòng truyền thông internet mới.

Có thể lấy đồ vật này, Lâm Bắc Thần cũng là hao tốn nhiều sức lực a.

Trần Trường Khoảnh có thói quen, hắn nhất định phải giống một người chưởng khống giả, muốn khống chế tất cả người phía bên mình, sự việc, sự vật, đồng thời cũng muốn đối với tin tức "Địch nhân" rõ như lòng bàn tay.

Cho nên, Lâm Bắc Thần làm những thứ này, rất hợp tâm ý của hắn.

- Cho dù có người đầu tư cho hoạt động, khoản thu về cũng không ở bên trong tuần này, tôi cũng sẽ không nhận nợ.

Trần Trường Khoảnh lầu bà lầu bầu, trên mặt mang theo đùa cợt,

- Bạch Tiểu Thăng, cậu cũng coi như là một đối thủ thú vị, rất biết chơi a, nếu đổi thành người khác có lẽ sẽ không phải là đối thủ của cậu. Nhưng mà đáng tiếc, cậu gặp tôi!

Trần Trường Khoảnh cảm khái một câu.

Rất có tình cảnh của một câu thương tiếc (Trời đã sinh ra Du sao còn sinh ra Lượng), nhưng mà hắn mới là Gia Cát Lượng.

Lâm Bắc Thần đứng ở bên cạnh, khuôn mặt tươi cười,

- Ngài nâng cái Bạch Tiểu Thăng kia cao quá, hắn làm sao có thể cùng ngài so sánh!

Trần Trường Khoảnh hé miệng cười.

Lâm Bắc Thần vỗ mông ngựa rất được.

- Vu Thanh, Mộ Dung Yến, hai người bên đó thế nào?

Trần Trường Khoảnh hỏi.

Hắn cũng không vì đối thủ "Chắc chắn bại" mà thư giãn, ngược lại, trước khi chưa thành công, hắn làm việc rất nghiêm cẩn.

- Chúng ta quản lý bốn phần game online, đã làm thử hoạt động, công trạng đề thăng rõ rệt, tổng thể phản ứng tốt đẹp, có thể phát triển toàn cục.

Vu Thanh cùng Trần Trường Khoảnh báo cáo.

- Biên độ tăng công trạng còn đang thống kê, dự tính khoảng bốn giờ chiều sẽ có, tôi sẽ báo cáo kỹ càng cho ngài!

Mộ Dung Yến nói.

Hai người trợ lý này đều không phải nhân vật bình thường, phân công có độ, phối hợp ăn ý.

]

Trần Trường Khoảnh cần gì, thời điểm nói ra, bọn họ đều đã làm ra bảy tám phần, rất lợi hại!

Lâm Bắc Thần âm thầm líu lưỡi.

Có thể làm cho người tài giỏi như thế cam tâm tình nguyện làm trợ lý, vị Trần tổng này bối cảnh nhất định không đơn giản, nếu đi theo hắn, không sợ không có tiền đồ a!

Lâm Bắc Thần lửa nóng trong lòng.

Tái ông mất ngựa làm sao không phải là phúc đây. Bạch Tiểu Thăng làm cho Tống Trường Không cách chức của hắn, ngược lại đưa cho hắn một cái cơ duyên to lớn.

- Nói đến cùng, Lâm Bắc Thần tôi vẫn là người có phúc a!

Lâm Bắc Thần trong lòng âm thầm cảm thán.

Trần Trường Khoảnh giống như là ngồi rất mệt mỏi, đứng dậy ở trong phòng làm việc đi một vòng, Lâm Bắc Thần ánh mắt nhìn theo, luôn bảo trì khuôn mặt đối với Trần Trường Khoảnh.

Đi đến cửa phòng làm việc, Trần Trường Khoảnh tiện tay mở cửa.

Trong hành lang, truyền đến một trận tiếng nghị luận.

Thực tế hiện nay phòng Vận Doanh game online, bình luận về cuộc so tài, đều liên quan đến phòng truyền thông internet mới.

Hai bên tranh giành, tự nhiên lưu ý đến tin tức đối phương.

Phòng truyền thông mới không lấy được tài chính, bị quản lý ép đóng góp để làm hoạt động, đây đều là chuyện cười a, được cả phòng Game online nhiệt tình chế giễu.

Con người đều là như thế, chính mình thảm, thì cảm xúc sa sút, nếu nghe được đối phương thảm hại hơn, lập tức sinh động hưng phấn lên.

- Anh nói có thảm hay không, vừa mới lên chức quản lý, đã bị cưỡng chế lấy tiền ra, giúp công ty làm hoạt động!

- Ha ha, những quản lý kia, hiện nay có phải đều trợn tròn mắt hay không!

- Nhất định đang rất hối hận vì đã làm người quản lý này a, nhưng không bỏ tiền? Trừ phi là không muốn làm!

- Chậc chậc, cái Bạch tổng này đủ hung ác, ra một chiêu như vậy, quá độc ác.

- Xuỵt, anh nói nhỏ một chút. . .

Người phòng Game online, bây giờ đều bị tăng ca bận bịu làm mệt mỏi, có thể làm bị thương người nhưng không thương tổn tiền a!

So sánh thì vẫn là bên kia thảm hơn.

- Những người này, trong lúc đi làm còn ồn ào như vậy, tôi để bọn họ yên tĩnh một chút?

Lâm Bắc Thần xin chỉ thị.

Kỳ thật hắn rất tình nguyện nghe những lời này.

- Không cần, không khí âm u đầy tử khí, cũng không tốt. Đề tài này, cứ cho họ nói một chút a.

Trần Trường Khoảnh mỉm cười.

Xem ra vị Trần tổng này, cũng đang cười trên nỗi đau của người khác, không có ngoại lệ a. . .

Lâm Bắc Thần hiểu rõ.

- Bắc Thần, cậu là tổng thanh tra trước kia của phòng truyền thông internet mới, cậu nói xem, người cái phòng kia, cảm xúc hiện nay như thế nào?

Trần Trường Khoảnh đột nhiên hỏi.

Lâm Bắc Thần khẽ giật mình, lập tức cười lạnh.

- Không tốt đẹp mấy, nói không chừng hiện tại cũng sầu mi khổ kiểm, đang mắng sau lưng Bạch Tiểu Thăng.

Lâm Bắc Thần nói lại.

Trần Trường Khoảnh có mấy phần hào hứng.

- Tôi làm tân nhiệm phó tổng giám đốc, có phải hay không có quyền tuần sát ở bất luận một phòng nào trong công ty không?

Trần Trường Khoảnh hỏi.

- Nhất định có!

Lâm Bắc Thần rất khẳng định nói.

- Rất tốt, như vậy cậu đi với tôi một chuyến, chúng ta đến phòng truyền thông internet mới đi một vòng.

Trần Trường Khoảnh nói.

Yêu cầu này tới quá đột nhiên, nhưng mà Lâm Bắc Thần sau khi ngây người ngắn ngủi, nở nụ cười.

- Được, tôi cùng ngài đi xem một chút!

Trần Trường Khoảnh đây là muốn đi xem náo nhiệt.

- Vu Thanh, Mộ Dung Yến, hai người ở lại, tôi cùng Bắc Thần đi qua là được.

Trần Trường Khoảnh phân phó.

Hai người trợ lý của hắn, lập tức đáp ứng.

. . .

Lâm Bắc Thần lần này đi qua mang theo Trần Trường Khoảnh, không cần phải kiêng kị Bạch Tiểu Thăng nữa, hắn cũng rất hưng phấn, ở phía trước dẫn đường.

Trần Trường Khoảnh khoan thai đi ở phía sau.

Phòng truyền thông internet mới, phòng Vận Doanh game online, ở tầng khác nhau, nhưng có thang máy nên cũng không cảm giác được xa.

Rất nhanh, thang máy đến tầng của phòng truyền thông mới.

Cửa thang máy vừa mở, Lâm Bắc Thần cung kính dẫn Trần Trường Khoảnh ra ngoài.

Dự đoán không khí âm u đầy tử khí, giống như cũng không tồn tại, cả khu làm việc nhân viên đều có vẻ mặt hăng hái, trên mặt của bọn họ còn mang theo chút thần sắc phấn khởi.

Lâm Bắc Thần xuất hiện, hấp dẫn rất nhiều người chú ý, những người đứng gần đó, khách khí lên tiếng chào, sau đó vội vàng rời đi, cách khá xa, sau đó dứt khoát làm như không thấy.

Lâm Bắc Thần có chút giận dữ.

Trần Trường Khoảnh khẽ nhíu mày, nhìn những nhân viên kia, bỗng nhiên đôi mắt của hắn sáng lên.

Hắn thấy được một bóng hình xinh đẹp.

. . .

Lâm Vi Vi dáng người uyển chuyển, lại đi nhanh như gió, mang theo mấy phần tư thế hiên ngang.

- Cô gái này thật xinh đẹp.

Trần Trường Khoảnh nhịn không được khen.

- Cô ta gọi là Lâm Vi Vi, ban đầu là người của phòng hội nghị, giờ được điều đến nơi này.

Lâm Bắc Thần giới thiệu.

- Người phụ nữ này, tôi muốn có được!

Trần Trường Khoảnh hai mắt sáng như đuốc, quả quyết nói.

- Có cô ta?

Lâm Bắc Thần hai mắt trợn tròn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận