Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2531: Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng (1)

Vừa, Ôn Ngôn nói nhiều với anh như vậy dường như là vô dụng, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại có vẻ có thâm ý.

Bạch Tiểu Thăng không muốn suy nghĩ xem tại sao anh ta phải muốn nói vậy, có ý định gì. Đặc biệt Ôn Ngôn vừa cùng mình sóng vai chiến đấu, lại có thể nói là bạn, anh em của mình.

- Chỉ hy vọng, tất cả đều là do mình suy nghĩ nhiều.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng nghĩ.

Sự thật là anh cũng biết, mình rất có khả năng không phải là suy nghĩ nhiều.

Ôn Ngôn biểu đạt đã vô cùng rõ ràng, chính là ám chỉ mình, Bạch Tuyên Ngữ sẽ là "người đè ép", đối đầu cả hai bọn họ.

Sau này, bọn họ rất có khả năng sẽ phải đối phó Bạch Tuyên Ngữ như Ma Căn!

Bạch Tuyên Ngữ sẽ giống như Phó chủ tịch Ma Căn vậy sao...

Bạch Tiểu Thăng âm thầm lắc đầu.

Làm sao có thể vậy chứ? Bạch Tuyên Ngữ làm sao có thể giống Ma Căn được.

Ma Căn là tùy ý ngầm chiếm tài sản của tập đoàn, thỏa mãn cái lợi của bản thân.

Bạch Tuyên Ngữ mặc dù có thời gian ngang ngược, cố chấp, hành sự làm người ta không thích, nhưng anh ta là một lòng vì các tập đoàn mà bất chấp tất cả.

Mà điều để cho Bạch Tiểu Thăng bất lực chính là về sau, người như vậy thật sự có thể trở thành đối thủ lớn nhất và kình địch của mình.

Bởi vì vị trí của Bạch Tuyên Ngữ là mục tiêu của anh!

Dù sao, Bạch Tiểu Thăng anh muốn chạy tới là vị trí chủ tịch hội đồng quản trị thật sự, còn phải trong vòng một, hai năm này đuổi Bạch Tuyên Ngữ xuống khỏi vị trí đó!

Từ trước đến nay Bạch Tiểu Thăng chưa từng do dự trước đối thủ, nhưng lần này lại khác.

Từ góc độ của tập đoàn, Bạch Tuyên Ngữ này mới thật sự giống với một "nhân vật chính", mình mới là người đoạt quyền.

Tại sao lại phải diễn vở kịch tranh quyền đoạt chức như trong thời cổ đại chứ...

Bạch Tiểu Thăng âm thầm thở dài và khẽ lắc đầu, cố loại bỏ vài suy nghĩ linh tinh trong đầu.

Anh rốt cuộc đang suy nghĩ, xoắn xuýt gì vậy?

Đầu tiên là nghi ngờ Ôn Ngôn kết bè kết phái chống lại người đối diện, lại cảm thấy không nên coi Bạch Tuyên Ngữ là kẻ địch, là đối thủ.

Mình không khỏi suy nghĩ quá nhiều rồi.

Ôn Ngôn đúng là đã bị ông anh trai không chung huyết thống Bạch Tuyên Ngữ này áp chế vô hình từ nhỏ, vẫn phải sống ở dưới bóng tối, hiện tại nhất thời thắng một ván nên không kìm được vui mừng, có lỗi gì sao?

Nếu mình tiếp nhận nhiệm vụ kế thừa, xem vị trí chủ tịch trở thành lý tưởng và mục tiêu theo đuổi của mình, điều này cũng có lỗi gì?

Chỉ cần hành vi trong sáng vô tư, quang minh lỗi lạc đi lấy vị trí cao nhất lại có vấn đề gì chứ?

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ cẩn thận, trong lòng trở nên thông suốt, ngay cả bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Thư ký nam đeo kính đi theo sau lưng Bạch Tiểu Thăng đột nhiên cảm thấy ngài Bạch Tiểu Thăng này bước nhanh hơn nhưng cũng không nghĩ nhiều, cho là anh vội vàng muốn đi gặp chủ tịch Bạch Tuyên Ngữ, lập tức theo sát.

Hai người nhanh chóng đến cửa phòng làm việc của Bạch Tuyên Ngữ.

Thư ký nam đeo kính kia gõ lên cánh cửa, nghe được bên trong có tiếng trả lời mới đẩy cửa ra và thò người vào bẩm báo một tiếng:

- Chủ tịch, ngài Bạch Tiểu Thăng tới.

- Mời anh ta vào.

Bên trong truyền đến giọng nói mạnh mẽ lại đầy cảm xúc của Bạch Tuyên Ngữ.

Thư ký nam kia đứng thẳng, nhìn Bạch Tiểu Thăng cung kính cười và làm động tác mời.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, bước nhanh vào văn phòng.

Chờ sau khi Bạch Tiểu Thăng đi vào, người thư ký kia từ bên ngoài đóng cửa lại.

Bạch Tiểu Thăng bước vào văn phòng này của Bạch Tuyên Ngữ, trước mắt lại sáng lên.

Không gian bên trong đặc biệt rộng lớn, vô cùng khí thế, nổi bật lên khí phách của tập đoàn, thiết kế cũng đặc biệt để tâm, có một khí thế hoàn toàn tự nhiên.

Cả mặt tường bên cạnh là bằng kính còn có khả năng điều chỉnh ánh sáng, có thể nhìn rõ bầu trời trong vắt, tòa lầu, tầm mắt đều có thể được thử thách.

Bạch Tiểu Thăng nhìn lướt qua cảnh trí trong văn phòng này, ánh mắt lại nhìn người ngồi sau bàn.

Đó chính là Bạch Tuyên Ngữ.

Lúc này, Bạch Tuyên Ngữ đang chăm chú nhìn Bạch Tiểu Thăng, là quan sát rất nghiêm túc.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh đi tới, Bạch Tuyên Ngữ cũng đứng dậy và vòng qua bàn của mình bước ra.

- Chủ tịch Bạch Tuyên Ngữ.

Bạch Tiểu Thăng tươi cười bình thản, nói trước.

- Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tuyên Ngữ gật đầu, bất chợt nói:

- Mời sang bên này ngồi đi.

Trong khi nói chuyện, Bạch Tuyên Ngữ đi về phía ghế sô pha bên cạnh, Bạch Tiểu Thăng cũng vội vàng đi theo.

Sau khi hai người ngồi xuống, Bạch Tuyên Ngữ nói thẳng:

- Tôi chỉ nói với cậu mấy câu, sẽ không quá mười phút đâu. Thời gian của tôi có hạn, cậu cũng có thể quá bận rộn, tôi lại không cho người đưa trà, đưa cà phê đến quấy rầy chúng ta.

Bạch Tiểu Thăng cũng không ngờ, Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị còn tiết kiệm cả chén nước...

Nhưng thật ra Bạch Tiểu Thăng cũng không để ý, tùy ý khẽ gật đầu.

- Liên quan tới bổ nhiệm của cậu, trong hai ngày tới tôi sẽ chính thức thông báo. Cậu yên tâm, nếu ngài Tư Đồ Dần đã làm chứng, tôi nhận chức phó chủ tịch của cậu, tập đoàn cũng thừa nhận.

Bạch Tuyên Ngữ cho Bạch Tiểu Thăng một viên thuốc an thần trước.

Bạch Tiểu Thăng cười:

- Cảm ơn tập đoàn và chủ tịch ưu ái, tôi nhất định sẽ...

Bạch Tuyên Ngữ giơ tay lên ngăn cản Bạch Tiểu Thăng nói hết.

- Thôi không cần, cậu nói không quen những lời cảm ơn buồn nôn đó, tôi nghe cũng không quen. Cậu có thể nhận được vị trí phó chủ tịch cũng là thời vận, người nên được cảm ơn hơn chính là ngài Tư Đồ Dần và ngài Lộ Thành An.

- Hôm nay tôi sẽ đi thăm ngài Lộ Thành An luôn, nếu điều kiện cho phép, tôi sẽ trực tiếp cảm ơn ông ấy, đồng thời nói cho ông ấy biết, ông ấy sẽ không nhìn nhầm người.

Bạch Tiểu Thăng nghiêm túc nói.

Bạch Tuyên Ngữ gật đầu, nói:

- Cậu không nhất định phải nói với tôi về điều này. Tôi muốn nói là liên quan tới chuyện sắp xếp làm việc. Cậu vẫn chưa quen với trách nhiệm nghĩa vụ Phó chủ tịch, còn chưa biết cậu có thể gánh vác được tất cả chức vụ Phó chủ tịch không. Cho nên tôi kiến nghị với cậu chỉ tiếp một phần nhỏ công việc trong tay của Phó chủ tịch Lộ Thành An, đợi sau này chậm rãi quen thuộc rồi nói sau.

Bạch Tuyên Ngữ nói vậy rõ ràng là muốn cho Bạch Tiểu Thăng thân phận nhưng lại hạn chế quyền lực của anh.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng chân thành, nói cảm ơn:

- Cảm ơn chủ tịch yêu mến, tôi lại một lần nữa biểu thị sự biết ơn.

Bạch Tuyên Ngữ thấy Bạch Tiểu Thăng dường như đồng ý, cũng cười thỏa mãn.

- Chỉ có điều về kiến nghị vừa rồi của ngài chủ tịch, thứ lỗi cho tôi không thể chấp nhận được.

Bạch Tiểu Thăng nhã nhặn nói.

Anh từ chối.

Khóe miệng Bạch Tuyên Ngữ vừa nhếch lên mỉm cười lại không cười nữa, thậm chí còn nhíu mày, bất chợt nói:

- Bạch Tiểu Thăng, tôi cũng chỉ muốn tốt cho cậu thôi. Cậu còn trẻ tuổi như vậy lại nhảy một cái trở thành Phó chủ tịch của tập đoàn, bao nhiêu ánh mắt đang tập trung vào cậu, muốn xem cậu gây ra lỗi lầm, xấu mặt, cẩn thận một chút cũng không phải là chuyện xấu. Cậu cần gì phải không chịu nghe theo lời khuyên bảo như vậy chứ?

Thật ra Bạch Tuyên Ngữ lo lắng công việc trong tập đoàn sẽ xuất hiện hỗn loạn.

- Tôi dám hỏi chủ tịch Bạch Tuyên Ngữ, khi ngài lên chức Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, có người nói với ngài như vậy, nói ngài quá trẻ tuổi, có thể uy vọng không đủ, không đủ khiến mọi người phục, năng lực chưa đủ, không có cách nào gánh vác tất cả công việc, tốt nhất chỉ tiếp quản một phần, giao cho các vị phó chủ tịch khác hay không?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Một câu chửi hay!

Bạch Tuyên Ngữ khẽ nhíu mày, nhìn chằm chằm vào hai mắt Bạch Tiểu Thăng, thấy Bạch Tiểu Thăng không tránh không né, ánh mắt kiên nghị thì chân mày bất chợt giãn ra.

Sau đó Bạch Tuyên Ngữ khẽ gật đầu, nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi hiểu rồi. Nếu cậu có ý muốn thử, muốn gánh vác trọng trách này, tôi tất nhiên sẽ không ngăn cản cậu. Vậy cậu cứ nhận lấy tất cả công việc đi. Chỉ có điều tôi đã nói trước, cậu không nên có bất kỳ sai lầm nào trên phương diện công việc! trước đây khi tôi làm Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị cũng đã lập quân lệnh trạng với thành viên hội đồng quản trị, đừng tưởng rằng trở thành Phó chủ tịch mà làm không tốt để xảy ra sai sót là không sao. đây không phải là bát sắt, tối thiểu cậu bưng lên thì không thể có lỗi được!

- Tôi cũng có thể lập quân lệnh trạng với ngài, ngài chủ tịch.

Bạch Tiểu Thăng nói thẳng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận