Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 338: Người này, cháu gọi không được. . .



Ngay cả tổng giám đốc của Collison, tiên sinh Kevin đều biết đến Bạch Tiểu Thăng, đồng thời đối với hắn biểu hiện ra hứng thú thật lớn, còn muốn gặp hắn.

Trần Trường Khoảnh ở trong lòng sau khi kinh ngạc thì còn mơ hồ có chút ghen ghét.

Hắn cùng với Bạch Tiểu Thăng không phải oan gia thì không gặp gỡ, sau nhiều lần tiến hành đọ sức, hắn lại không thể thắng nổi lần nào! Bị Bạch Tiểu Thăng hố, một lần so một lần thảm hơn!

Lần thứ nhất thua tiền thì cũng thôi đi, lần thứ hai vừa mất tiền lại còn mất mặt, mà lại còn ở ngay trước mặt toàn bộ tổng thanh tra của công ty nữa chứ!

Bây giờ lại nhắc đến Bạch Tiểu Thăng làm cho lửa giận của Trần Trường Khoảnh dâng cao.

- Ngài cũng biết Bạch Tiểu Thăng?

Trần Trường Khoảnh đè nén lửa giận cùng hận ý đối với Bạch Tiểu Thăng, hỏi lại.

Trần Cửu Tranh khẽ nhíu mày nhìn Kevin sau đó ngạc nhiên hỏi,

- Bạch Tiểu Thăng là người ở đâu?

Ông ta đúng là không biết rõ.

- Bạch Tiểu Thăng là một người rất có ý tứ!

Kevin cười cười cùng Trần Cửu Tranh, sau đó nói,

- Kesson lúc đến đàm phán một lần cuối cùng, cùng Ron gặp mặt chính là Bạch Tiểu Thăng, cậu ta ngày đầu tiên đi làm liền đem Ron cầm xuống.

Ồ?

Trần Cửu Tranh rất hứng thú liếc mắt sang phía Trần Trường Khoảnh.

- Cháu cũng từng nghe nói.

Trần Trường Khoảnh gật gật đầu.

Lúc đó, hắn còn chưa tới truyền thông Trung Kinh còn chuyện này là do sau đó mới nghe nói.

Trần Trường Khoảnh luôn luôn tin tưởng nếu là hắn cũng trùng hợp gặp phải chuyện này thì hắn cũng có thể cầm xuống Ron, cầm xuống cái phần hợp đồng kia.

Dù sao, đối phương cùng truyền thông Trung Kinh đã bàn bạc lâu như vậy, nếu lại kéo dài nữa thì đối với hai bên đều không có chỗ tốt gì.

Trần Trường Khoảnh với chuyện này biết rõ có giới hạn, đối với các chi tiết cũng không rõ ràng lắm.

Hắn có sự kiêu ngạo của mình, khinh thường đối với "Chiến tích" Bạch Tiểu Thăng tiến hành thâm nhập hiểu rõ.

Hắn cho rằng Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn dựa vào vận khí mà thôi!

- Đúng là kẻ may mắn!

Trần Cửu Tranh cũng có cái nhìn giống nhau.

Bọn hắn cho rằng Bạch Tiểu Thăng cuối cùng chỉ là nhặt được một cái tiện nghi mà thôi!

- Tôi nghĩ mọi người có chút không hiểu rõ tình hình cụ thể và chi tiết của lần ký kết kia rồi!

Kevin tiên sinh có chút tiếc nuối, bạn tốt của hắn còn có người trẻ tuổi hắn cảm thấy rất có tiền đồ, vậy mà lại đối với người này hay chuyện này, hoàn toàn không biết gì cả!

- Chuyện như thế nào?

Trần Cửu Tranh ngạc nhiên hỏi.

Kevin lại để bụng đến chuyện này cùng người này như thế làm hắn có cảm giác kỳ quái.

- Theo tin tức tôi nắm giữ, cái người gọi là Bạch Tiểu Thăng này lúc đó ở dưới tình huống không có chuẩn bị chút nào gặp mặt cùng Ron, cậu ta chỉ dùng thời gian một tiếng, đã để Ron ký hợp đồng rồi!

Kevin nói.

Không có chuẩn bị chút nào, ngẫu nhiên gặp, chỉ một giờ đã đem đối phương cầm xuống!

Trần Cửu Tranh rốt cục có chút giật mình.

Trần Trường Khoảnh cũng sững sờ, điểm đó hắn cũng không nghĩ tới.

]

- Là một nhân tài.

Trần Cửu Tranh rốt cục gật đầu nói.

- Ha ha, nhân tài sao?

Kevin cười to,

- Ông đánh giá thấp cậu ta rồi! Cậu ta chẳng những thúc đẩy ký kết cùng Ron mà còn để tên gia hỏa này đem tất cả ưu đãi sau nhiều lần đàm phán trước đây lấy được, toàn bộ hủy bỏ! Các điều khoản ký kết hoàn toàn theo hợp đồng nguyên thủy nhất!

- Cái gì!

Trần Cửu Tranh trừng lớn hai mắt, thất kinh nói.

Vậy mà để Kesson từ bỏ ưu đãi lấy được từ nhiều lần đàm phán trước, đó là vàng ròng bạc trắng a! Người nước ngoài lúc nào biến thành hào phóng như thế!

- Trường Khoảnh, có chuyện như vậy sao?

Trần Cửu Tranh nhịn không được hỏi.

- Cháu chỉ biết cậu ta cùng ngày đó đã thúc đẩy ký kết.

Trần Trường Khoảnh cũng không thể tin nổi.

Lúc đó hắn nghe được tin tức này thì trong lòng rất khó chịu. Hắn phiền nhất là người khác nói đi nói lại chút phá sự đó, làm như Bạch Tiểu Thăng rất tài giỏi không bằng.

Hiện giờ xem ra Bạch Tiểu Thăng ở chuyện này xác thực rất giỏi!

Trần Trường Khoảnh không thể nghĩ ra Bạch Tiểu Thăng làm sao lại làm được như vậy.

Loại chuyện này ngay cả hắn cũng không làm được!

Xem ra lý giải của mình đối với hắn xác thực quá ít! Trần Trường Khoảnh nhịn không được nắm chặt nắm, đấm quyết định sau khi trở về nhất định phải điều tra cặn kẽ chi tiết mọi chuyện về Bạch Tiểu Thăng.

- Hiện giờ, vị Bạch Tiểu Thăng tiên sinh này cũng đang ở bên trong tiệm này sao?

Kevin nhìn về phía Mộ Dung Yến hỏi.

- Đúng vậy.

Mộ Dung Yến vội vàng gật đầu.

- Hay lắm, tôi muốn gặp người này!

Kevin đối Trần Cửu Tranh cười nói.

- Cùng cậu ta gặp mặt, bây giờ sao?

Trần Cửu Tranh khẽ nhíu mày.

Bây giờ, thích hợp sao. . .

- Không có vấn đề gì, tin tức liên quan tới Kesson rất nhanh sẽ truyền tới, để cậu ta biết rõ sớm một chút cũng không có gì.

Kevin nhún vai,

- Về phần quan hệ của ông với tôi, ông có lo lắng cậu ta biết không?

Trần Cửu Tranh khẽ cười một tiếng.

Trò cười!

Ông ta đường đường là người tổng phụ trách sản nghiệp tỉnh An Giang của tập đoàn, sẽ phải sợ một cái phó tổng nho nhỏ sao.

- Để cậu ta biết rõ thì có làm sao!

Trần Cửu Tranh ngạo nghễ nói,

- Ông đã muốn gặp, vậy thì gặp. Trường Khoảnh, cháu đi gọi cậu ta đến.

Cái này. . .

Trần Trường Khoảnh không hề động, trên mặt có chút do dự.

- Làm sao?

Trần Cửu Tranh nghi hoặc hỏi.

- Chú hai, chú có thể không biết rõ, Bạch Tiểu Thăng này cùng người bình thường không giống nhau.

Trần Trường Khoảnh mắt nhìn về phía Kevin tiên sinh, có chút ấp a ấp úng đối với Trần Cửu Tranh nói.

- Làm sao lại không giống nhau?

Trần Cửu Tranh không kiên nhẫn nói,

- Chú không quản cậu ta làm sao không giống, cháu đem người gọi đến, không được sao.

Trần Trường Khoảnh cười khổ, cũng không còn lòng vòng.

- Chú hai, cháu sợ gọi không được Bạch Tiểu Thăng.

- Một người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực như tôi đang ngồi ở chỗ này, cũng không gọi được cậu ta sao?

Trần Cửu Tranh hừ lạnh hỏi.

- Trước đó, Thương Uyển Uyển bởi vì việc ký kết mà chọc giận cậu ta. Sau đó, không biết rõ vì nguyên nhân gì mà Thương Uyển Uyển chạy tới gặp cậu ta muốn ký hợp đồng, nhưng lại bị cản ở ngoài cửa ngay cả mặt cũng không thấy được. Về sau, cả Tống Trường Không đi đến cũng giống như vậy. Cuối cùng, vẫn là Tống Trường Không đi vào gặp cậu ta.

Trần Trường Khoảnh cẩn thận từng li từng tí nói.

Nói thật, hắn không muốn xách chuyện này ra.

Liên quan đến ký kết với Thương Uyển Uyển, cái này không phải để chú hai không vui à, nhưng mà nếu không nói thì hiển nhiên không được.

Trần Trường Khoảnh lúc nói chuyện tận lực không nói đến chính mình mà chỉ nói về Tống Trường Không.

Ngay cả người đứng đầu công ty đều không nể mặt mũi, Bạch Tiểu Thăng này cùng những người khác đủ để không giống nhau đi.

Trần Cửu Tranh ngẩn ngơ.

Lần này đổi thành ông ta bị kinh ngạc.

Không riêng ông ta, ngay cả Kevin ở bên cạnh cũng giống vậy.

- Cuối cùng, Tống Trường Không phải tới gặp cậu ta?

Trần Cửu Tranh không thể tin hỏi lại.

- Ngay trước mặt toàn bộ tổng thanh tra của công ty.

Trần Trường Khoảnh nghiêm túc tăng thêm một câu.

Trần Cửu Tranh, Kevin hai mặt nhìn nhau.

Ngay cả với người lãnh đạo trực tiếp cũng không cho mặt mũi, Trần Cửu Tranh là người phụ trách tỉnh vực đúng là tên tuổi rất lớn, nhưng mà không quản được người ta a, cái kia có thể nghĩ. . .

- Đó là một người thú vị.

Kevin cười đứng dậy,

- Vậy được rồi, tôi đi qua gặp cậu ta một chút!

- Làm sao có thể, Kevin tiên sinh!

Trần Trường Khoảnh nghẹn ngào nói.

Kevin tiên sinh là ông chủ của Collison a, địa vị rất cao quý, vậy mà giờ lại chạy tới gặp Bạch Tiểu Thăng, há không phải là đang tự hạ mình!

Đề cập đến Bạch Tiểu Thăng, Trần Trường Khoảnh trong lòng vốn có cảm giác khó chịu, bậy giờ càng có chút ước ao ghen tị.

Bạch Tiểu Thăng người này đúng là có cái vận khí cứt chó!

Sự tình tốt như thế tất cả đều là của hắn!

Trần Trường Khoảnh, không phục!

- Kevin tiên sinh đã muốn đi vậy thì tôi cũng không còn chuyện gì có thể nói.

Trần Cửu Tranh tại ánh mắt kinh ngạc của Trần Trường Khoảnh đứng người lên,

- Tôi cũng đi qua xem một chút, Bạch Tiểu Thăng này có năng lực gì!

Hai đại cự đầu, vậy mà lại muốn chạy tới bái phỏng Bạch Tiểu Thăng!

Bọn người Trần Trường Khoảnh đã im lặng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận