Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1751: Ôn Ngôn nói như vậy

Ở trong ấn tượng của Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn là kiểu người cực thông minh, cho dù anh tiếp xúc không nhiều nhưng vẫn có nhận thức sâu sắc về ông ta.

Trong thời điểm Bạch Tiểu Thăng cố gắng thăm dò, Ôn Ngôn đã dựa vào đôi câu vài lời, chắc chắn anh đang điều tra Landvo.

Phải biết rằng Landvo và Bạch Tiểu Thăng, một người là tổng giám đốc sự nghiệp, một người là giám đốc điều hành, đều xem như là người quyền cao chức trọng.

Ôn Ngôn dám nói thẳng lời này có thể nói là "cực kỳ không chịu trách nhiệm", cũng khá lớn mật.

Cũng chính bởi vì ông ta là người thông minh như vậy, dám buông lời "cực không chịu trách nhiệm" với Bạch Tiểu Thăng như vậy, thật ra đã vô hình biểu lộ một loại thái độ - ông ta tin tưởng anh, cho rằng quan hệ giữa ông ta và anh gần như đã đến tình trạng có lời gì cứ nói thẳng!

Ôn Ngôn đã sớm nói ông ta bằng lòng kết giao với người bạn Bạch Tiểu Thăng này, đồng thời từ lúc đầu đã tích cực cung cấp giúp đỡ, tác hợp Bạch Tiểu Thăng và Sách n Tư làm khu Châu Á và khu Châu u hợp tác.

Cho dù là làm bạn mà có thể làm được tình trạng này cũng đủ rồi.

Bạch Tiểu Thăng không ngốc, hoàn toàn có thể nghĩ đến những điều này.

Bạch Tiểu Thăng cầm điện thoại di động và trầm ngâm vài hơi thở, quyết định đã liên hệ với Ôn Ngôn thì sẽ tin cậy ông ta, ăn ngay nói thật với ông ta.

Cho dù Ôn Ngôn có vấn đề thì lùi một vạn bước, Ôn Ngôn bị Landvo thu mua thật sự lừa gạt mình, cũng chỉ lừa gạt đi một phần bản gốc chứng cứ, chỉ tăng thêm một ít độ khó khi mình đối phó Landvo mà thôi.

Dù sao, lấy cá tính cẩn thận của Bạch Tiểu Thăng, cho dù anh đưa ra chứng cứ, cũng sẽ không đưa hết ngay lập tức.

So sánh về hậu quả, có thể nhận rõ Ôn Ngôn có lòng tốt hay rắp tâm hại người cũng rất quan trọng đối với Bạch Tiểu Thăng.

Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thăng thẳng thắn nói:

- Không sai, Ôn Ngôn, tôi đúng là đang điều tra tin tức xấu về Landvo, hơn nữa cũng có. . . chứng cứ xác thực!

Bạch Tiểu Thăng thậm chí bỏ đi chữ ngài khi xưng hô với Ôn Ngôn, cũng đang thả ra một tín hiệu cho đối phương.

Ôn Ngôn cũng cảm nhận được chút biến hóa vi diệu này, mỉm cười và nói:

- Theo hiểu biết của tôi về cậu, cậu biết vấn đề tồn tại, nhất định sẽ nhân thể đi điều tra rõ ràng, chuẩn bị cẩn thận! Khi cậu làm việc ở khu Châu Á, bên phía tôi đã chú ý tính cách ghét ác như thù, còn có năng lực điều tra rất mạnh của cậu nữa. Thành thật mà nói, nếu như cậu không phải là một giám đốc điều hành thực quyền, tôi cũng muốn chuyển cậu tới chỗ của tôi!

Ôn Ngôn hình như cũng rất tán thưởng về tính cách của Bạch Tiểu Thăng.

Vừa nghe ông ta nói như vậy, Bạch Tiểu Thăng cũng khẽ cười:

- Nói vậy, tôi bất giác đã bỏ lỡ cơ hội được sớm thăng chức vào tổng bộ rồi sao?

Ôn Ngôn nghe vậy liền cười ha ha.

- Thôi đi, nếu như cậu bị điều vào phòng chúng tôi, chức vụ chắc chắn sẽ không quá cao, càng không thể so sánh được với chức giám đốc điều hành đâu.

Ông ta hòa nhã nói.

Sau khi trò chuyện mấy câu, quan hệ của hai người dường như thân thiết hơn trước rất nhiều.

- Nói điểm chính đi, Tiểu Thăng, cậu điều tra ra được bao nhiêu chứng cứ liên quan tới Landvo? Nếu như chính xác, tôi sẽ giúp cậu nộp lên trên, đồng thời chủ trương cố gắng thúc đẩy tập đoàn triển khai điều tra đối với Landvo!

Ôn Ngôn nói chuyện rất chắc chắn với Bạch Tiểu Thăng, cũng đưa ra một sự bảo đảm.

Landvo không thể là nhân vật bình thường, mà là một nhân vật lớn trong sáu sự nghiệp của tập đoàn, thật sự nắm giữ quyền cao chức trọng!

Cho dù Ôn Ngôn là quản lý cao cấp của phòng giám sát, bộ thứ bảy trong tổng bộ, nhưng muốn động vào Landvo, tối thiểu cũng phải do các phó tổng giám đốc quyết định.

Ôn Ngôn nói giúp là đã rất nể tình rồi, còn muốn chủ trương thực hiện điều tra, chứng tỏ mức độ ủng hộ không nhỏ.

- Theo tình hình trước mắt, chỗ của tôi nắm giữ được chứng cứ xác thực có. . .

Bạch Tiểu Thăng nhặt một ít chứng cứ rõ nét cho Ôn Ngôn nghe.

Những điều này rất quan trọng, nhưng tuyệt đối chưa tính là quan trọng nhất trong những gì bọn họ đang nắm giữ.

Thứ nhất, thứ quan trọng hơn còn cần xác nhận thêm một bước, thứ hai, Bạch Tiểu Thăng cũng tuân theo nguyên tắc cẩn thận, dự định tiết lộ từng phần cho Ôn Ngôn biết.

- Cậu điều tra bao lâu về những điều này?

Ôn Ngôn đột nhiên hỏi.

- Không đến một tuần lễ, năm sáu ngày.

Bạch Tiểu Thăng thành thật trả lời.

Ôn Ngôn lập tức chà chà ngợi khen:

- Năm sáu ngày lại có thể điều tra ra được như vậy thì đúng là lợi hại!

Sau đó, Ôn Ngôn lại nghiêm túc nói:

- Nhưng cậu có thể nói chuyện với tôi về vấn đề của Landvo, nhưng những thứ này sợ rằng không đủ. Có phải trong tay cậu còn nắm một số lượng lớn chứng cứ chưa được xác định đúng không? Tôi tin tưởng những điều cậu nói mới chỉ là bắt đầu, thứ quan trọng vẫn ở phía sau!

Ôn Ngôn có thể nhận thấy rõ những điều này, Bạch Tiểu Thăng cũng không thấy lạ.

Đã nói trước ông ta là một người thông minh, còn là loại đặc biệt thông minh!

- Không sai, tôi quả thật có một số chứng cứ chưa được xác định, tôi cũng không thể vọng ngôn, tôi cần thời gian nhưng không nhiều!

- Lấy chứng cứ của chỗ của tôi, nếu như có thể đề nghị trụ sở chính chính thức điều tra về Landvo, tôi tin tưởng các ngài sẽ thu hoạch lớn hơn nữa!

- Lấy chức vụ của Landvo, hắn lại đại biểu cho một số công trạng lớn! Bắt lấy hắn thì có thể làm cho ngài Ôn đạt được thành tích tiến thêm bước nữa!

Một câu cuối cùng của Bạch Tiểu Thăng là nửa đùa nửa thật.

Sở dĩ Bạch Tiểu Thăng nhắc tới một điểm cuối cùng là bởi vì mỗi người làm việc gì đều sẽ có mưu đồ, hoàn toàn tùy thuộc vào một khí phách có đôi khi rất khó kiên trì tới cùng, nếu trong đó gặp phải cản trở gì sẽ có thể thay đổi ý định ban đầu.

Bạch Tiểu Thăng nhắc chuyện này “có thể có lợi” cho Ôn Ngôn.

- Làm cho tôi tiến thêm một bước à? Vậy thì miễn, chuyện này là do Bạch Tiểu Thăng điều tra ra được, công lao và thành tích lớn tới mức nào cũng nên tính ở trên đầu cậu.

Ôn Ngôn mỉm cười và nói.

- Vậy tôi nhận không nổi đâu.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười.

Tuy nói như vậy, nếu Ôn Ngôn thật sự có thể đưa phần công lao và thành tích cho mình, Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ không từ chối.

Có thể tăng chút công lao và thành tích trên con đường thăng chức, anh sẽ rất vui mừng, dù sao cho tới bây giờ cuộc hành trình kế thừa đã sáu năm, con đường tiếp theo chắc chắn phải sẽ càng thêm gian khổ.

- Nói chung, dưới tình huống bên cậu bảo đảm ổn thỏa, cố gắng đẩy nhanh tốc độ điều tra, lát nữa tôi sẽ gửi mail riêng của tôi, cậu gửi đồ cho tôi. Vì lý do an toàn, cậu gửi thư điện tử là được, chứng cứ giấy tờ thì tôi cần cậu tới trụ sở chính bên này, trực tiếp trình lên cho các phó tổng giám đốc!

Ôn Ngôn nói vậy rất rộng rãi, cũng là cho Bạch Tiểu Thăng ăn một viên thuốc an thần.

Ông ta nói như vậy là đang cho Bạch Tiểu Thăng biết ông ta sẽ không có ý giấu những chứng cứ này.

- Được.

Bạch Tiểu Thăng liền nói ngay.

- Còn nữa, cậu ở Nam Mỹ phải chú ý an toàn!

Ôn Ngôn cố ý bổ sung một câu, nhắc nhở.

Thường ngày có rất nhiều tin tức không hay về Landvo, hắn ở Nam Mỹ giống như đại quan biên giới, lại thêm tồn tại vấn đề nuốt chiếm, kinh doanh đen, nếu ép hắn thật sự nóng nảy, chắc chắn sẽ bất chấp tất cả.

- Cảm ơn!

Bạch Tiểu Thăng nói cảm ơn.

Nhưng sau đó Bạch Tiểu Thăng hỏi Ôn Ngôn một vấn đề:

- Bên ban ngành của các ngài thật sự không nắm giữ được tình hình gì về những chuyện Landvo đã làm sao?

Thật ra trong lúc nói chuyện với Ôn Ngôn, Bạch Tiểu Thăng lại có thể phát hiện ra Ôn Ngôn biết tình hình của Landvo, bất luận là bao nhiêu nhưng nhất định là biết.

Bên đầu điện thoại, Ôn Ngôn im lặng một lát rồi thản nhiên nói:

- Chúng tôi quả thật có một phần chứng cứ về hắn! Cộng thêm của cậu thì chắc có thể tiến hành điều tra về hắn! Trước kia chúng tôi không muốn đánh rắn động cỏ, nhưng bởi vì có cậu, chúng tôi tất nhiên không cần chờ đợi nữa.

Ôn Ngôn thẳng thắn làm cho Bạch Tiểu Thăng cười thoải mái.

Anh đã biết bên kia không thể không quan tâm tới hành vi của Landvo mà!

Trong điện thoại, Ôn Ngôn nghiêm túc nói một tiếng:

- Bạch Tiểu Thăng, tôi chờ mong cùng cậu giải quyết hắn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận