Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1300: Trầm Bồi Sinh, kết thúc (1)

Dù sao cũng có Suoen Si che chở, có ba trong năm vị Sự Vụ Quan Chấp Hành ủng hộ, chưa hẳn không có khả năng thay đổi càn khôn!

Một khi cho Trầm Bồi Sinh thời gian giảm xóc cùng cơ hội, thì mọi án lớn đều có thể được hóa giải, hắn hoàn toàn có thể đem một số vụ án nghiêm trọng lên án, nói là mình bị cấp dưới lừa gạt, lại hoặc là có người lấy hắn làm cờ hiệu, hắn nhất thời thiếu giám sát, tóm lại đến lúc đó có hàng ngàn cái cớ để hắn lấy ra sử dụng.

Đối với loại nhân vật cáo già như Trầm Bồi Sinh này, khả năng có thể vượt qua một kiếp này rất cao.

Dù là vì vậy mà chức vụ tạm thời khó giữ được, nhưng cũng vẫn sẽ có cơ hội đông sơn tái khởi.

Dù sao nhân tài quản lý cao cấp có thể tọa trấn một phương là mặt hàng mà chỗ nào cũng bán chạy.

Tóm lại, Trầm Bồi Sinh trong mắt người khác so sánh với phía bên mình, ưu thế trên phương diện nào cũng đều nhiều hơn.

Nhưng tại loại cục diện này, Phương Bắc Quân vẫn lựa chọn đứng về phía mình.

- Xem ra, hắn thật sự quyết định ủng hộ mình!

Bạch Tiểu Thăng nhìn Phương Bắc Quân nở nụ cười.

Lúc này trong tâm lý của Bạch Tiểu Thăng quả thật rất sung sướng.

Lần này, coi như mình không nhìn lầm người.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng kinh ngạc, cũng không nhịn được nhìn nhau cười một tiếng.

Phương Bắc Quân lên tiếng, khiến cho bọn hắn chiếm được vị trí thứ nhất, còn mang đến cho đối phương đả kích nặng nề.

- Lão Phương, Phương Bắc Quân, ngươi biết rõ ngươi đang nói cái gì không?

Trầm Bồi Sinh kỳ thực cũng giống như là bọn người Lâm Ngọc, cũng đang đợi Phương Bắc Quân xoay chuyển ý định, nhưng mà Phương Bắc Quân khi nói xong lại không có động tĩnh nào nữa. Hắn rốt cuộc cũng nhịn không được nữa, thần sắc hơi vặn vẹo, nổi giận quát to.

Phương Bắc Quân vừa mở đầu đã nói như thế, đối với hắn sẽ có ảnh hưởng cực lớn!

Tối thiểu nhất, ba vụ Sự Vụ Quan Chấp Hành vốn được xem là đứng về phía hắn nay đã thiếu một người !

Phương Bắc Quân nói xong phần của mình cả người đều trở nên vô cùng dễ chịu.

Giờ phút này, lúc hắn nhìn về phía Trầm Bồi Sinh không hề có một loại áp lực nào cả.

Con người trước lúc đưa ra lựa chọn luôn là khoảng thời gian gian nan nhất nhưng một khi đã đi được bước đầu tiên thì cái loại hoảng sợ, lo lắng, bất an trước đây liền sẽ hóa thành mây gió không còn ảnh hưởng bởi nó nữa.

- Trầm Bồi Sinh, ngươi có bao giờ nghĩ tới, ngươi cũng có ngày hôm nay không?

Phương Bắc Quân mỉm cười hỏi ngược lại.

- Phương Bắc Quân!

Trầm Bồi Sinh giận không kiềm được, chỉ vào mặt Phương Bắc Quân, nghiêm nghị nói,

- Ngươi, ngươi cũng không phải thứ tốt gì, những việc ngươi đã làm, ta cũng biết rất rõ!

Trầm Bồi Sinh thật sự là bị chọc tức không hề nhẹ thậm chí nói chuyện cũng rất gian nan.

Phương Bắc Quân lập tức cười to,

- Cái chữ 'Cũng' này dùng đến vô cùng tốt.

Trầm Bồi Sinh nghe vậy thì giật mình biết mình nói sai, lập tức ngậm miệng lại.

Bất quá, ánh mắt Trầm Bồi Sinh nhìn Phương Bắc Quân lộ ra sự oán độc thật sâu.

Nhưng hiển nhiên, Trầm Bồi Sinh oán hận thì cũng vô pháp đối với Phương Bắc Quân lúc này, nó không tạo thành một điểm uy hiếp nào với hắn ta.

Coi như Suoen Si đối với hắn có thái độ bất thiện, chỉ sợ cũng sẽ không ảnh hưởng đến hắn.

Phương Bắc Quân không cùng Trầm Bồi Sinh đấu võ mồm, lại còn nhìn Trầm Bồi Sinh mỉm cười một cái.

Làm cho Trầm Bồi Sinh tức muốn nổ tung.

- Được rồi, các ngươi bớt tranh cãi đi.

Suoen Si mở miệng, nhàn nhạt nói một câu.

Trầm Bồi Sinh lúc này mới oán độc nhìn Phương Bắc Quân một chút, đè xuống những lời muốn nói.

Dù sao, Suoen Si cũng đứng về phía hắn, nếu như hắn không cho người ta mặt mũi, chọc giận Suoen Si, thì hắn sẽ không có quả tốt để ăn đâu.

Suoen Si nhìn về phía những người Sự Vụ Quan Chấp Hành còn lại, ánh mắt quét qua, rơi xuống người Ryan, lập tức cười nói,

- Ryan, thời điểm cậu làm việc ở khu Bắc Mỹ khu tôi cũng biết rõ con người của cậu, cậu là một người nam nhân ngay thẳng kiên định. Đối với chuyện này, cậu có ý kiến như thế nào?

Chỉ một câu nói đã khiến cho Trầm Bồi Sinh không quan tâm đến Phương Bắc Quân nữa, vội vàng nhìn về phía Ryan.

Ánh mắt của những người khác, cũng đều hội tụ trên người Ryan.

Cha của Tôn Jerry - Ryan bị mọi người nhìn chăm chú vẫn nở nụ cười bình thản, dùng ngữ khí gần như vô cùng xác thực không ngại nói,

- Vật chứng, nhân chứng đều có đủ, rõ ràng không sai, tôi cho rằng có thể báo cáo chi tiết, đối với Trầm Bồi Sinh tiên sinh tiến hành xử lý tương ứng!

Ryan gọn gàng mà linh hoạt, trực tiếp đứng về phía Bạch Tiểu Thăng.

Trong nháy mắt ánh mắt của Trầm Bồi Sinh hiện lên vẻ sợ hãi, nhưng rất nhanh hắn đã cưỡng ép khôi phục lại như thường.

Hắn cùng với Ryan cũng chưa từng gặp nhau trước kia, đối phương nói như thế nào, hắn cũng chỉ có thể nghe như vậy.

Sắc mặt của Trầm Bồi Sinh có chút khó coi, tay có chút phát run.

Dưới đài, sắc mặt của Lâm Ngọc và Trình Lưu cũng vô cùng khó coi.

Năm vị Sự Vụ Quan Chấp Hành thì đã có liên tiếp hai vị đứng ở phía đối diện, tình huống này có thể vô cùng không ổn!

Phía bên mình có Dư Hưng Diệu, Trữ Nhược Lan, vậy cũng chỉ có thể tính là ngang hàng.

Vậy còn dư lại một người mấu chốt, chính là người tên Sophia kia. . .

Suoen Si gật gật đầu, ánh mắt quét qua, rơi vào trên người Trữ Nhược Lan, có thể hiểu là Suoen Si tiên sinh muốn hỏi nàng vì thế nàng lập tức có chút khẩn trương.

Theo ý tứ nàng, tốt nhất là đợi thêm một vị, nhìn xem hướng gió mới lựa chọn là tốt nhất.

Suoen Si tựa hồ như nhìn thấu phản ứng rất nhỏ đó của Trữ Nhược Lan nên ánh mắt lướt qua rơi xuống người của Sophia.

Từ lúc vừa rồi, Sophia nhìn chăm chú vào Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt xem kỹ, tựa hồ đối với hắn cảm thấy rất hứng thú.

Vẻ mặt này của nàng Suoen Si tự nhiên cũng có chú ý tới.

- Sophia tiểu thư, tiếp theo cô nói một chút đi.

Suoen Si cười bảo.

Sophia cười, tại trước mắt mọi người nhìn về phía Trầm Bồi Sinh, nói

- Trầm tiên sinh vì khu Đại Trung Hoa đã cúc cung tận tụy, trong việc hành sự có đôi khi bất đắc dĩ, kỳ thực vẫn có thể hiểu, cá nhân tôi có thể lý giải.

Sophia vì Trầm Bồi Sinh lên tiếng làm mọi người rất là ngoài ý muốn, ánh mắt của Dư Hưng Diệu nhịn không được hiện lên sự vui vẻ, nếu mà bọn họ bên này chiếm cứ ba người, cũng coi như vượt trên Bạch Tiểu Thăng bên kia.

Trữ Nhược Lan nhìn về phía Sophia với ánh mắt hiếu kỳ, không nghĩ ra cô ta vì sao lại đứng về phía bên này.

Trong ánh mắt của Trầm Bồi Sinh cũng hiện lên một vòng kinh hỉ.

- Nhưng mà...

Giữa chừng Sophia lại thêm vào hai từ khiến cho nụ cười vừa hiện trên môi của Trầm Bồi Sinh lập tức cứng ngắc lại.

Dưới đài mấy người Lâm Ngọc, Trình Lưu vừa muốn cao hứng cũng sững sờ.

Vừa rồi, bọn họ chờ Phương Bắc Quân nói hai chữ "Nhưng mà" đó vậy mà lại không có kết quả.

Lại không nghĩ rằng, cài từ này bây giờ lại phát ra trong miệng của Sophia!

- Tôi cho rằng đây không phải là Trầm tiên sinh liên tiếp phạm phải nhiều sai lầm trọng đại như thế! Tôi tán thành những chứng cứ mà Bạch Tiểu Thăng tiên sinh mang tới, ủng hộ thuyết pháp của Ryan tiên sinh !

Sophia chân thành nói,

- Đối với Trầm Bồi Sinh tiên sinh tiến hành xử phạt !

Theo lời nói của Sophia thế cục đại biến !

Bạch Tiểu Thăng độc chiếm được sự ủng hộ của ba vị Sự Vụ Quan Chấp Hành !

Ánh mắt của Dư Hưng Diệu giờ phút này trở nên bất an.

Ánh mắt của Trữ Nhược Lan thì lấp lóe, lúc thấy Suoen Si mỉm cười gật đầu tâm lý của nàng bỗng nhiên chấn động.

Trữ Nhược Lan tựa hồ đã nhận ra được cái gì đó, lúc này chủ động mở miệng, lớn tiếng nói,

- Suoen Si tiên sinh, tôi cũng cảm thấy chuyện này nên lập tức báo cáo, Trầm Bồi Sinh tiên sinh chính là hắn sở tác sở vi, giao ra đại giới*!

*Có nghĩa là đã làm thì phải chịu trách nhiệm trước việc làm của mình

Trữ Nhược Lan đột nhiên lên tiếng, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Trầm Bồi Sinh hồi hộp nhìn qua, hiện tại hắn chỉ có cảm giác đầu váng mắt hoa, thân thể hơi phát run.

Ngay cả Trữ Nhược Lan. . .

Dư Hưng Diệu cũng khó có thể tin nhìn cô ta người mà mình hao tốn cự lớn, không tiết tất cả kéo tới phe mình.

Thế mà cũng phản bội rồi?

Sự việc của Trầm Bồi Sinh chứng cứ vô cùng xác thực, nhân chứng vật chứng đều đủ, dưới tình huống bốn vị Sự Vụ Quan Chấp Hành đều kiên trì cho rằng Trầm Bồi Sinh phải tiếp nhận trừng phạt, mình phải đối lập với đồng liêu sao?

Trong nháy mắt sắc mặt của Dư Hưng Diệu trở nên tái nhợt.

Suoen Si nhìn về phía Dư Hưng Diệu.

Bốn vị Sự Vụ Quan Chấp Hành cũng đều nhìn về phía hắn.

Nhìn thấy ánh mắt của bốn người, trong lòng Dư Hưng Diệu có cảm giác áp lực như bị núi lớn đè.

Cùng người khác người làm địch?

Trong nháy mắt Dư Hưng Diệu có cảm giác sợ hãi.

Lão Trầm, tâm lý của tôi thật sự là muốn ủng hộ ông!

Nhưng mà bốn so với một, tôi làm sao ủng hộ ông được đây.

Coi như tôi đứng ra ủng hộ ông, thì có hữu dụng sao, căn bản là không cải biến được cục diện a!

Mắt Dư Hưng Diệu nhìn về phía Trầm Bồi Sinh, tâm nói

Ông cũng phải thay tôi ngẫm lại, tôi về sau còn phải cùng những người này làm cộng sự !

Chuyện của ông có thể sau đó tiếp tục nghĩ biện pháp, nhưng mà sự lựa chọn này của tôi không thể đợi thêm nữa. . .

Thời khắc tâm lý của Dư Hưng Diệu xuất hiện thiên ngôn vạn ngữ thì Suoen Si lên tiếng hỏi,

- Dư Hưng Diệu, ý kiến của ông là gì?

Thân thể của Dư Hưng Diệu chấn động, lúc này mới nhìn về phía Suoen Si,

- Cái này, tôi, tôi cảm thấy các vị đồng liêu nói. . . Có lý, bất quá, chúng ta có thể phúc tra, làm rõ ràng một chút, như vậy là tốt. . .

Dư Hưng Diệu dùng ngôn từ mập mờ, nhưng vẫn nói sẽ hắn theo mọi người.

Đối với Trầm Bồi Sinh tiến hành xử lý.

- Lão Dư, ngươi ngươi...

Trầm Bồi Sinh khó có thể tin nhìn về phía Dư Hưng Diệu, run giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận