Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2285: Tôi là chủ vùng đất, tôi sợ ai (1)

Trong đại sảnh có bày một cái bàn tròn lớn, Bạch Tiểu Thăng ngồi một chỗ, bốn người ngồi vây quanh, từ phương hướng và vị trí của ghế ngồi lại thấy được bọn họ vừa mặt ngồi mỗi người một hướng.

Sở dĩ anh không lựa chọn dùng bàn dài theo phong cách Châu u là có ý riêng.

Nếu dùng bàn dài, Bạch Tiểu Thăng làm chủ nhà chắc chắn sẽ phải ngồi vị trí chủ tọa, lại có ý cao hơn ba người khác.

Nếu chỉ ăn cơm thì cũng thôi, nếu vừa ăn cơm vừa nói chuyện lợi ích lại có vẻ rất không thích hợp.

Thật giống như Bạch Tiểu Thăng là một người chủ trì, vô hình đặt mình đối lập với ba người khác.

Ba người khác lần lượt ngồi xung quanh, ngồi thế nào cũng thấy không cân xứng, còn có cảm giác đối lập.

Mà bàn tròn lại khác nhau, mọi người mỗi người một phía cũng không phân biệt chủ khách, nhìn qua sẽ thoải mái hơn.

Thấy Bạch Tiểu Thăng để ý chi tiết này, Hogson, Anlos âm thầm gật đầu, cho dù là Brady cũng không nói được lời nào.

Sau khi mọi người vào chỗ ngồi, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nâng chén:

- Đầu tiên, cảm ơn mọi người đã nhận lời mời của tôi, tới đây làm khách. Tôi mời mọi người một chén trước.

Hogson, Anlos đều cười, giơ chén rượu trong tay lên.

Brady cũng nâng chén, chỉ là trên mặt gần như không có ý cười.

Sau khi mọi người nhấp một ngụm rượu, Brady đặt cốc xuống, nói thẳng với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài mời chúng tôi tới đây sẽ không phải chỉ vì một bữa ăn tối chứ? Hay là nói, ngài còn có chuyện gì muốn nói thẳng trước mặt ba chúng tôi vậy?

Brady nói thẳng, đi thẳng vào vấn đề.

Hogson, Anlos liếc nhìn Brady nhưng không nói gì.

Cho dù trong lòng bọn họ cũng thấy tò mò, nhưng vẫn kiên trì chờ Bạch Tiểu Thăng mở miệng, nhưng Brady đã mở miệng giúp, bọn họ cũng vui vẻ nhìn thấy thành quả.

Đối mặt với lời truy hỏi như vậy, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, nói:

- Ngài Brady vội cái gì chứ? Cứ để chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện đi.

Khi nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng giơ tay lên cao.

Lúc này có người hầu cầm cái khay tới, đưa thức ăn đến trước mặt từng vị khách.

- Nơi này là hành cung của đại tù trưởng Ogad, tiêu chuẩn đầu bếp không thể xoi mói, ba vị nếm thử đi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói đồng thời mình đã gắp trước.

Đầu tiên là một món ăn nguội khai vị được chế biến đơn giản nhưng tinh tế lại phong phú, mùi vị rất ngon làm người ta phải tán thưởng.

- Tôi có biến một ít về tiến độ đầu tư, xây dựng của các vị ở các nơi trong Osan. Chắc ba vị đều có thể hoàn thành giao hẹn giai đoạn đầu vào cuối năm. Trong này có phía ngài Brady chậm hơn một chút.

Bạch Tiểu Thăng vừa ăn vừa nói với giọng đều đều.

Hogson, Anlos khẽ gật đầu, tán thành lời anh nói.

Người khác không sao nhưng Brady gắp thức ăn bỏ vào miệng, lập tức cảm thấy nhạt như nước ốc.

Phía tôi chậm à? Còn không phải là do cậu hại sao?

Trong lòng Brady tức giận, con dao ăn trong tay tiếp xúc với cái đĩa cũng phát ra âm thanh ma sát rất nhỏ, hình như đang biểu thị sự bất mãn của mình.

Mọi người xem như không nghe thấy.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói:

- Đại tù trưởng Ogad từng nói với tôi, ngài ấy rất hài lòng về tiến độ ở các nơi, cho nên muốn tiến thêm một bước mở rộng một vài thị trường, lĩnh vực cho các vị.

Những lời này lập tức ba người trong đó có cả Brady đều buông dao nĩa xuống, không hẹn mà cùng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bọn họ tới đây chính là để nghe tin tức có liên quan tới chuyện hợp tác, đặc biệt còn là tin tức tốt này.

Mà lúc này, chỗ Bạch Tiểu Thăng mở tiệc chiêu đãi bọn họ là ở Eisenlag, thật ra điều này đã nói rõ vấn đề rồi.

Ba người đều không phải là nhân vật tầm thường, đã sớm chú ý tới điểm ấy.

Chẳng lẽ Eisenlag sắp mở cửa với bọn họ sao?

Bất kể là Hogson, Anlos hay Brady, đều không hẹn mà trong lòng cùng nóng lên.

Thành phố dưới chân này quá quan trọng, có thể nói là trung tâm trong trung tâm kinh tế của Osan.

Trong kế hoạch ban đầu của ba người bọn họ trước đây đều không giống nhau, thậm chí khu vực trọng điểm ở đông, tây, nam, bắc Osan cũng khác nhau, nhưng đều không hẹn mà cùng để mắt tới nơi đây.

Trong kế hoạch của mỗi người đều có ít nhất một phần ba là tiến hành ngoài sáng trong tối vây quanh Eisenlag.

Nhưng ban đầu, Bạch Tiểu Thăng thay mặt đại tù trưởng Ogad tới đàm phán đã tạm thời không mở cửa Eisenlag cho người ngoài, thậm chí tạm hoãn lại trên toàn khu vực này.

Đây vẫn là chuyện trong lòng ba người rất quan tâm, bọn họ không ngờ bây giờ Bạch Tiểu Thăng lại nói cho bọn họ biết là có thể đàm phán.

Chắc hẳn bởi vì bọn họ đầu tư mở xưởng trải thảm toàn diện ở Osan, cho nên Osan cảm thấy có "cơ hội trưởng thành" sao?

Nhưng đàm phán trong trường hợp hình như có chút không thích hợp, đây là một bữa tiệc, hơn nữa còn là dưới tình huống cả ba người đang ở đây...

Điều này thật sự không hợp với lẽ thường...

Do đó, ba người Hogson không hẹn cùng cảm thấy Eisenlag chưa chắc đã mở cửa như bọn họ suy đoán.

- Không biết đại tù trưởng Ogad muốn mở cửa khu vực nào?

Hogson không nhịn được hỏi.

Đây cũng là điều Anlos và Brady rất nóng lòng muốn biết.

Kết quả, lúc này có người hầu đưa món ăn khác tới, đó là một món canh đặc.

Bạch Tiểu Thăng cầm lấy thìa, mỉm cười đánh tiếng:

- Không vội, chúng ta chậm rãi trò chuyện. Nào, mấy vị, canh này phải bỏ rất nhiều đồ quý hiếm mới nấu được, nó rất ngon, lại bỏ thêm một vài gia vị và nguyên liệu hiếm có, vị thật sự không tệ đâu, các vị nếm thử đi.

Anh vừa nói vậy, mọi người cũng chỉ có thể uống canh trước.

Chờ bọn họ đưa canh vào miệng, Bạch Tiểu Thăng mới đúng lúc nói:

- Chính là chỗ này, nơi mở ra chính là Eisenlag!

Bạch Tiểu Thăng nói những lời này, suýt nữa làm cho ba người kia thất thố.

Hogson nuốt một ngụm xuống, canh nóng nuốt gấp làm cho gương mặt ông ta lập tức đỏ bừng.

Anlos khẽ run tay làm nước canh hơi sánh ra ngoài.

Brady suýt nữa phun canh trong miệng ra, vội vàng dùng khăn ăn bịt miệng.

Đúng như bọn họ mong muốn, Osan sắp mở ra Eisenlag cho bọn họ!

Đây tuyệt đối có xem như là tin tức bùng nổ!

Ba người ngạc nhiên, trong lòng ba người cũng thấy nghi ngờ.

Bạch Tiểu Thăng lại chịu trách nhiệm trao đổi chuyện này với người ngoài sao? Vậy tại sao anh lại tự nhiên thật sự lựa chọn tuyên bố trong một bữa cơm tối chứ?

Còn là bữa tiệc tối lấy danh nghĩa riêng của anh để mọi người tập trung lại?

Trong lòng ba người cảm thấy nghi ngờ về điều này, nhưng lại lập tức ném ra sau đầu.

Lúc này điều bọn họ quan tâm nhất chính là Osan muốn mở ra khu vực nào của Eisenlag.

Là thành phố ban đầu hay các thành phố phụ ở xung quanh?

Hoặc nói là giải phóng quy hoạch khu vực mới như lời đồn đại?

Những khu vực khác nhau sẽ ảnh hưởng đến bố cục chỉnh thể của mọi người ở Eisenlag, thậm chí là bố cục ở khu trung bộ cũng như cả nước Osan.

Vào lúc người ta nóng lòng nóng mắt, không ngờ người hầu lại bê thức ăn lên, Bạch Tiểu Thăng lại muốn mọi người tiếp tục ăn cơm.

Giờ còn ăn thế nào được nữa!

Ba người Hogson không nhịn được đều muốn lên tiếng.

- Các vị, Eisenlag mở ra, tương lai người tiến vào đây sẽ không chỉ có các vị mà còn có phía thứ tư!

Bạch Tiểu Thăng lại nói trước khi họ mở miệng.

Lời này làm cho ba người định nói chợt dừng lại, không hẹn mà xoay sang nhìn nhau.

Bạch Tiểu Thăng nói phía thứ tư, ba người đều đã nghe nói qua.

Có người nói là “bạn” của Bạch Tiểu Thăng nhưng thật hay giả lại không biết được rồi...

Trong lòng Brady bỗng nhiên thoáng động.

Anh ta cảm thấy đây là một cơ hội.

Eisenlag là trung tâm mà ba người ngồi đây đều nhất định phải giành được lợi ích, điểm này không thể nghi ngờ. Trước khi Osan chuẩn bị mở ra với mọi người, Bạch Tiểu Thăng không ngờ lại nhắc tới "phía thứ tư" có liên quan mật thiết đến mình.

Đây là muốn bị nhằm vào còn gì!

Bạn cần đăng nhập để bình luận