Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 351: Tên khốn kiếp Bạch Tiểu Thăng



Phòng họp thứ năm là phòng họp nhỏ nhất truyền thông Trung Kinh, nhưng mà lại có quy cách cao nhất, có công dụng đặc thù. Ví dụ như để tiếp kiến khách đặc thù hoặc là dùng để tổ chức họp giữa cao tầng.

Bây giờ Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh, đặc sứ William của Collison đang ngồi quanh bàn họp hình tròn trong phòng họp thứ năm,.

Collison mặc dù đã biểu thị là sẽ vô điều kiện tiếp nhận hợp đồng ban đầu của Kesson. Nhưng Kesson và Collison dù sao cũng là hai công ty khác nhau, mặc kệ là ở mặt tài nguyên hay vẫn là ở các phương diện khác, cũng là tồn tại sự khác biệt.

Cho nên rất nhiều thứ còn cần tiến hành điều chỉnh lại một lần nữa.

William cũng đã biểu thị qua, hắn hoàn toàn có thể thay thế tổng giám đốc Kevin của Collison quyết định tất cả tại đây.

Tống Trường Không đối với cái này rất vui mừng.

Lúc này hắn đã quyết định, hôm nay phải làm ra sự điều chỉnh trong dàn khung, phải nói rõ ràng về chuyện thay đổi hợp đồng, đồng thời báo cáo lại cho tập đoàn, coi như phía trên không xem thì cũng sẽ làm nổi bật hiệu suất làm việc của bọn họ, cao tầng của tập đoàn tất nhiên cũng sẽ rất hài lòng.

Trần Trường Khoảnh cùng William đối với điều này càng không có dị nghị gì, dù sao kết thúc càng sớm thì càng ít chuyện phức tạp.

Mấy người đang trò chuyện thì cửa phòng làm việc bị nhẹ nhàng gõ vang năm lần.

Trợ lý của Tống Trường Không đẩy cửa vào, cùng bọn người bọn họ gật đầu chào hỏi, sau đó nói với Tống Trường Không.

- Tống tổng, Bạch tổng đã tới!

Vừa dứt lời Bạch Tiểu Thăng đã tiến vào, thần sắc có vài phần nghiêm nghị.

- Bạch tổng, cậu rốt cuộc đã đến, được rồi nhanh ngồi vào chỗ đi, chúng ta bây giờ bắt đầu cuộc họp!

Tống Trường Không đã vội vã không nhịn nổi, hắn liếc nhìn về phía trợ lý,

- Cậu đến làm thư ký của hội nghị đi, dùng hệ thống của tập đoàn, dùng quyền hạn của tôi, chúng ta biểu quyết một hạng, cậu sẽ truyền đi một hạng!

- Vâng.

Trợ lý lên tiếng, ở bên cạnh tìm một chỗ ngồi, đem Laptop mở ra.

Dùng đến hệ thống của tập đoàn để truyền đi các quyết định bên trong cuộc họp thì tương đương với các văn kiện khẩn cấp, nó sẽ được ưu tiên xử lý. Nhưng mà dù nhanh hơn nữa cũng cần phải một ngày mới có thể trả lời lại. Đây có thể nói là hiệu suất rất cao rồi, dù sao công ty con cấp dưới của tập đoàn rất nhiều, các công việc hằng ngày phải giải quyết gộp lại rất kinh người.

- Bạch tổng, trợ lý của tôi ở trên đường chắc đã nói với cậu rồi. Công ty Kesson phải gán nợ, hiện giờ đang đứng trước nguy cơ phá sản, đang làm nốt các thủ tục pháp luật còn lại.

Tống Trường Không nói.

- Đúng vậy, chuyện này tôi cũng thấy rất đáng tiếc!

Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt nghiêm túc nói,

Kế hoạch mở rộng thị trường u Châu đã trình báo cho tập đoàn, không thể nào lại bỏ dở ở giữa chừng, công ty Collison lần này tới rất kịp thời a.

Bạch Tiểu Thăng đối với William cười cười.

William đứng dậy, đưa tay qua, cười nói,

- Chào Bạch tiên sinh.!

Bạch Tiểu Thăng bắt tay cùng William, dùng tay khác làm dấu mời hắn ngồi xuống, chính mình lại đến bên Trần Trường Khoảnh ngồi xuống.

- Chuyện này quá khẩn cấp nên tôi cũng không nhiều lời nữa.

William không hiểu tiếng trung nên Tống Trường Không cũng không kiêng kị, trực tiếp nói với Bạch Tiểu Thăng, Trần Trường Khoảnh,

- Kesson sụp đổ rồi, nhưng mà cái phần hợp đồng kia mới ký không đến một tháng, nếu để cho tập đoàn biết rõ thì cả ba người chúng ta đều không quả ngon để ăn! Tôi thì sẽ là không có năng lực, còn trên lý lịch của hai vị, đồng thời cũng sẽ bị ghi lại!

Tống Trường Không rất sốt ruột nên nói ra lời này rất ngay thẳng.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu, biểu thị đồng ý.

- Mặc dù chúng ta rất tận tâm tận lực làm việc cho công ty, cho tập đoàn, nhưng mà dù sao cũng phải cân nhắc đến khả năng lên chức cùng tiền đồ của chúng ta nên không thể để loại biến cố này tổn hại đến lợi ích của công ty, tổn hại sự tín nhiệm của tập đoàn đối với chúng ta. Lát nữa, chúng ta đem phần hợp đồng đại cương này chỉnh lại một lượt, tôi hi vọng ngày bình thường dù có không thoải mái gì đó thì cũng đừng làm ảnh hưởng đến lần biểu quyết này.

Tống Trường Không cố ý nói.

- Được!

Bạch Tiểu Thăng, Trần Trường Khoảnh trăm miệng một lời đồng ý.

Rất khó được a, còn có thời điểm có thể đồng lòng như thế sao. Tống Trường Không cảm khái trong lòng.

- Bạch tổng, trước khi cậu đến thì Trần tổng đã làm ra một chút điều chỉnh rất tốt, tôi cũng đã bổ sung mấy điểm, William tiên sinh cũng đã biểu thị đồng ý, tiếp đó cậu nghe một chút. Nếu không có ý kiến gì thì chúng ta sẽ tiến hành biểu quyết.

Tống Trường Không ra hiệu cho Trần Trường Khoảnh đến đọc.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu, nhìn lão Trần.

- Đầu tiên, hạng thứ nhất bên trong nội dung liên quan tới việc điều chỉnh thời gian, giai đoạn hợp tác thứ nhất thời gian triển khai sẽ phải trì hoãn lại, ban đầu định ra là tuần đầu tiên của tháng mười một, nhưng giờ cần phải điều chỉnh đến giữa tháng mười hai. . .

Trần Trường Khoảnh nói ra.

Trần Trường Khoảnh nói xong, Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu, rất thống khoái nói,

- Đồng ý.

- Đồng ý.

Tống Trường Không cũng gật đầu nói.

Trợ lý Tống Trường Không nhanh chóng gõ bàn phím, sau đó xem lại một chút, xác định không có sai chữ nào thì trực tiếp gửi đi.

Người trợ lý này trước kia từng làm qua công việc ghi chép nhanh nên làm công việc loại này vẫn chưa hề có sơ suất nào.

- Hạng thứ hai liên quan tới vấn đề hình tượng người phát ngôn quảng cáo của ba giai đoạn, căn cứ vào tài nguyên hiện có của Collison, đề nghị điều chỉnh là. . .

Trần Trường Khoảnh tiếp tục nói.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu

- Đồng ý.

- Đồng ý.

Tống Trường Không cũng nói,

Trợ lý của Tống Trường Không nhanh chóng gõ xong, xem lại rồi gửi lên trên.

Một mạch làm xong.

Cứ như thế, có mười mấy hai mươi điều trong dàn khung hợp đồng cần phải sửa đổi, Trần Trường Khoảnh đọc còn Bạch Tiểu Thăng, Tống Trường Không thì liên tiếp đồng ý.

Trong phòng tiếng gõ bàn phím lạch cạch theo vận luật, từng điều quyết nghị được truyền vào bên trong hệ thống của tập đoàn.

Trần Trường Khoảnh một hơi đọc ra nhiều như vậy nên cũng có chút rã rời, dừng lại uống một hớp nước rồi ra hiệu cho Bạch Tiểu Thăng bổ sung.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu, hướng về William cười một tiếng sau đó dùng tiếng Anh nói ra,

- William tiên sinh, tôi bổ sung một số điều không có liên quan đến nội dung của bên các vị, vì tăng tốc tiến độ, tôi sẽ dùng tiếng Trung để nói, anh không có ý kiến chứ.

William khẽ giật mình, nhìn sang Trần Trường Khoảnh thì thấy hắn khẽ gật đầu.

- Được.

William đồng ý.

Trợ lý ở bên cạnh ghi chép lại, Tống Trường Không tất nhiên cũng không có ý kiến.

- Đầu tiên, phương thức đưa lên ở một chu kỳ giai đoạn, tôi cảm thấy bên chúng ta phải làm điều chỉnh như sau. . .

Bạch Tiểu Thăng dùng tiếng Trung để nói.

Tống Trường Không nghe thấy thì liên tiếp gật đầu.

Kiến nghị này tốt, vừa vặn là chỗ bọn họ sơ sót.

- Đồng ý.

Trần Trường Khoảnh không hề nghĩ ngợi gì liền gật đầu.

Điều này còn phải nghĩ sao, bao quát bảy tám điểm nội dung mà sau đó Bạch Tiểu Thăng nói, cũng là những điểm mà sáng nay Trần Trường Khoảnh đã nói qua cùng hắn.

Tiếp theo, Bạch Tiểu Thăng liên tiếp đưa ra mấy điểm nữa, điểm nào cũng rất hợp tình hợp lý.

Trần Trường Khoảnh cũng rất phối hợp thông qua.

Nhìn thấy mọi người hài hòa như thế, Tống Trường Không thở ra một hơi dài, sáng sớm đã mệt mỏi như vậy rồi, bây giờ rốt cục có thể thở phào.

Lão Tống bắt đầu lười biếng, Trần Trường Khoảnh ở đằng sau thì giống như người không có não liên tiếp hô đồng ý, một mặt, việc này liên quan đến tập đoàn nên Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ không có khả năng nói bừa, một mặt khác, dù sao vẫn có Trần Trường Khoảnh ở bên cạnh nhìn chằm chằm a. . .

. . .

Nói xong, Bạch Tiểu Thăng khóe miệng câu lên ý cười nhàn nhạt.

- Điểm thứ bảy, thông báo tuyển dụng đoàn đội cố vấn thương nghiệp của Ron vào truyền thông Trung Kinh.

- Đồng ý.

Trần Trường Khoảnh cơ hồ không có suy nghĩ mà hô.

- Đồng ý.

Tống Trường Không cũng hô theo.

Khi hô xong, hai người mới sửng sốt.

Đặc biệt là Trần Trường Khoảnh, hai con ngươi trong nháy mắt phóng to, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng một cách không thể tin nổi.

. . .

Trợ lý của Tống Trường Không khi nghe được hai tiếng đồng ý, mặt không biểu tình đánh chữ, xem lại, sau đó gửi đi.

. . .

- Bạch tổng, cậu vừa nói cái gì? Chiêu mộ đoàn đội của Ron tiến vào truyền thông Trung Kinh!

Trần Trường Khoảnh cau mày, kinh ngạc hỏi.

Nội dung hắn bàn giao cho Bạch Tiểu Thăng không có điều này!

Huống hồ, lúc đó tại bữa tiệc không phải đã nói xong rồi sao!

Đoàn đội của Ron tốt nhất nên đi đến nơi của chú hai hắn, tiếp theo là bên Kevin tiên sinh, giờ tại sao lại tiến vào truyền thông Trung Kinh?

Trong ánh mắt của Trần Trường Khoảnh có chút không vui.

- Ron tìm tới tôi, ông ấy hi vọng tiến vào truyền thông Trung Kinh.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nhìn hắn, sau đó cười một tiếng,

- Làm sao vậy, đây không phải là chuyện tốt sao?

Tống Trường Không sau khi kinh ngạc thì lại có chút mừng rỡ,

- Đúng vậy, đúng vậy, là chuyện tốt!

Tống Trường Không cũng nói như thế, với lại ý kiến đã được gửi lên phía trên. . .

Dù có nói gì thì cũng đã trễ rồi!

Trần Trường Khoảnh trong bụng thì phát điên, nhưng giờ đang ở trước mặt Tống Trường Không nên không tiện phát tác, hắn chỉ đành hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng thể hiện dáng vẻ ung dung, giống như đang muốn ăn đòn để Trần Trường Khoảnh hận đến mức hàm răng ngứa ngáy.

Nghìn tính vạn tính nhưng không có tính tới cái tên chết tiệt Bạch Tiểu Thăng này lại dám tính toán bọn họ như thế.

Chú hai nếu biết rõ thì nhất định sẽ giận điên lên!

Bạn cần đăng nhập để bình luận