Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1304: Đồng liêu gặp nhau (1)

Sự bổ nhiệm lần này của Bạch Tiểu Thăng, nhìn thái độ của Tưởng Quát là đã thầm chấp nhận cho cái tên Bạch Tiểu Thăng kia liền trở thành Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa.

- Thật là một người thanh niên không thể tưởng tượng nổi, mình càng muốn xâm nhập hiểu rõ hắn hơn một chút.

Trong lòng của Sophia thầm nói.

Người này chính là ân nhân cứu mạng thằng em trai William của nàng, cần phải báo đáp thật tốt, không thể tuỳ tiện kết thúc tình cảm như vậy được.

Phương Bắc Quân đứng ở bên cạnh Sophia cũng có biểu hiện cực kỳ sợ hãi cùng thán phục, có chút vô cùng vui vẻ.

- Không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thăng vậy mà còn có loại bối cảnh bậc này. Hiện tại, ngay cả Tưởng Quát tiên sinh cũng bắt đầu tán thành hắn, lại thêm sự bổ nhiệm từ cao tầng của tổng bộ, vậy hắn trở thành Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa, sợ là không có gì trở ngại. Một vị Tổng giám đốc chấp hành chưa đến ba mươi tuổi a, sợ là trong lịch sử của khu Đại Trung Hoa đây cũng là lần đầu tiên a.

Bản thân Phương Bắc Quân cũng cảm thấy kỳ quái, chính mình không những không có ghen ghét, mà còn mừng rỡ.

Nguyên lai, nhìn thấy được người thanh niên trẻ tuổi mà bản thân mình nhìn thuận mắt đồng thời ủng hộ, lại có thể đi đến độ cao như thế, lại làm cho mình cảm nhận được thành tựu và vui vẻ như vậy.

Loại cảm giác này, thật thoải mái nha.

Trong lòng Phương Bắc Quân âm thầm hưởng thụ, phảng phất như phát hiện ra một mặt khác của mình.

Ryan đứng bên cạnh Phương Bắc Quân thì chỉ hiển hiện nụ cười.

Tuy rằng, hắn cũng không phải bởi vì Bạch Tiểu Thăng là bạn của con trai mình mà có cái tâm tư gì, nhưng cuối cùng cũng cảm thấy đây là một chuyện tốt.

Theo như thuyết pháp ở bên phía Hoa Hạ thì đó gọi là "Gần son thì đỏ", "Ganh đua", thằng con trai của mình nếu như có thể ở chung một chỗ với nhiều bạn bè như vậy, tất nhiên sẽ nhận được ảnh hưởng mang tính tích cực hơn.

Ryan có cảm giác vui vẻ.

Còn Trữ Nhược Lan ở bên cạnh Ryan thì đôi mắt như tỏa sáng, hô hấp mơ hồ có chút gấp gáp.

Cái tên thanh niên trẻ tuổi gọi là Bạch Tiểu Thăng kia, vậy mà còn có quan hệ không cạn với nhà họ Ngụy, còn có thể trở thành Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa.

Vậy là lần này, cuối cùng mình cũng không có đứng sai đội.

Về sau càng phải tìm kiếm cơ hội để giao hảo nhiều hơn với hắn mới được!

Huống hồ, tên kia còn là miếng thịt tươi ngon lành nha.

Ánh mắt của Trữ Nhược Lan sáng lên, kìm lòng không được mà làm động tác nhẹ nhàng đưa cái lưỡi ra nhanh chóng đảo qua đôi môi đỏ thắm căng mọng của mình một vòng.

Tuy đã hơi có tuổi, nhưng phong tình của Trữ Nhược Lan vẫn rất mạnh mẽ, còn muốn Phong Hoa Tuyết Nguyệt một phen.

Đứng sát bên Trữ Nhược Lan là Dư Hưng Diệu, thời khắc kinh ngạc thì đồng thời trong ánh mắt của hắn còn có chút lo sợ không yên.

Hắn theo Trầm Bồi Sinh, đi đứng cũng gần, biểu hiện cũng quá mức rõ ràng, người thanh niên trẻ tuổi kia liền kéo Trầm Bồi Sinh xuống ngựa, một khi trở thành Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa, vậy chẳng phải mình sẽ rất khó chịu sao.

Ngăn cản đối phương nhậm chức?

Nói đùa.

Ngăn cản làm sao đây?

Quyết định là do lãnh đạo cao tầng ban bố, Dư Hưng Diệu hắn căn bản vô pháp chạm đến.

Hiện tại nhìn xuống, liền ngay cả Tưởng Quát tiên sinh cũng đã bắt đầu công nhận, vậy hắn cũng đừng nghĩ tới trò gian mà đi tìm đường chết.

- Mình không những không thể cản trở, mà còn phải hết sức suy nghĩ khả năng biện pháp để đền bù. Cần tranh thủ thời gian, xóa bỏ tất cả những gì có liên quan đến Trầm Bồi Sinh, về sau còn cần phải giao hảo nhiều hơn với cái tên Bạch Tiểu Thăng kia mới là thượng sách.

Dư Hưng Diệu âm thầm hạ quyết định.

Thời khắc mọi người vẫn còn đang chìm trong suy tư của bản thân mình, Tưởng Quát cùng với Suoen Si giao lưu cũng kết thúc.

Nhìn thấy tâm tư của những Sự Vụ Quan Chấp Hành kia không có ở đây, Tưởng Quát lập tức tằng hắng một cái.

- Ba cái thông báo này các vị đều đã biết rõ. Phương Bắc Quân, anh là cũng đã từng công tác lâu năm ở khu Đại Trung Hoa đi lên, tôi thấy, anh là người thích hợp đem hai cái thông báo kia gửi đi trước. Sự tình liên quan tới vấn đề bổ nhiệm của Bạch Tiểu Thăng, trước tiên không cần gửi, các vị cũng tuyệt không được phát tán ra bên ngoài. Các vị lãnh đạo cao tầng của tổng bộ sẽ còn gặp hắn, chờ thông báo bổ nhiệm chính thức xuống tới, lại nói tiếp. Đem lực chú ý của mọi người tăng lên một chút,

Tưởng Quát liền nói với mọi người.

- Vâng.

Phương Bắc Quân đáp ứng công việc được bàn giao cho mình.

Phương Bắc Quân ở trong chuyện lần này của Trầm Bồi Sinh, kiên định ủng hộ Bạch Tiểu Thăng, cùng với Bạch Tiểu Thăng có mối quan hệ đặc biệt, tự nhiên Tưởng Quát đối với hắn cũng coi trọng.

Nghĩ đến sau này, những vị Sự Vụ Quan Chấp Hành còn lại đối với Phương Bắc Quân cũng sẽ coi trọng hơn mấy phần.

Địa vị của Phương Bắc Quân cũng sẽ theo nước lên thì thuyền lên.

Sau khi Phương Bắc Quân nhận lệnh, bốn vị Sự Vụ Quan Chấp Hành còn lại tranh thủ thời gian gật đầu.

Tưởng Quát lên tiếng, bọn họ tự nhiên không dám ở bên ngoài nói lung tung.

- Đúng rồi, sự tình liên quan tới Trầm Bồi Sinh, phải căn dặn phía bên khu Đại Trung Hoa rằng chuyện này chỉ cần cao tầng biết là được, thời điểm gửi thông báo xuống dưới cần phải lựa chọn từ ngữ phù hợp, không thể nói rằng hắn bị bắt. Điểm này, anh nói cho bên kia biết một tiếng. Có Hạ lão chú ý tình hình bên đó, cũng hẳn sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Tưởng Quát còn bổ sung thêm.

Phương Bắc Quân lại gật đầu lần nữa.

- Được rồi, các vị đều đi xuống trước đi. Đúng rồi, ai đi đón vị Bạch Tiểu Thăng tiên sinh kia, mời đến văn phòng của tôi một chút.

Tưởng Quát phất phất tay hướng ra phía ngoài nói,

Sau khi nghe lời nói của Suoen Si, Tưởng Quát cũng muốn gặp mặt Bạch Tiểu Thăng, thuận tiện chuyển đạt thông báo bổ nhiệm.

Mấy người Phương Bắc Quân và Dư Hưng Diệu lúc này mới ứng lời, nối đuôi nhau rời khởi văn phòng của Tưởng Quát.

- Tôi sẽ đi thông báo cho Bạch Tiểu Thăng tiên sinh.

Vừa ra bên ngoài của văn phòng xong, đem cửa đóng lại, Dư Hưng Diệu liền không nhịn được nói.

- Tôi cũng muốn đi.

Trữ Nhược Lan cơ hồ cùng với hắn đồng thời mở miệng.

Ba người Phương Bắc Quân, Sophia và Ryan cười mỉm nhìn hai người, bọn họ ba người cũng không vì chút duyên phận ấy mà đi tranh đoạt.

- Nhược Lan a, cô nhìn đi, khoảng cách chỗ phòng nghỉ của Bạch Tiểu Thăng tiên sinh đến văn phòng của tôi gần hơn một chút, tôi thuận đường thì có thể thông báo được mà.

Trước mặt mọi người, bộ dáng của Dư Hưng Diệu hơi có vẻ xấu hổ, cười nhìn Trữ Nhược Lan nói.

- Tôi cảm thấy cự ly của văn phòng hai chúng ta sát bên cạnh, có xa thì cũng không sai biệt lắm. Lại nói, Tưởng tổng đã đặc biệt phân phó, chúng ta cần phải nghiêm túc đối đãi. Sao có thể thuận đường đi làm đây, tôi đặc biệt dành thời gian đi qua mới được a.

Trữ Nhược Lan cười mỉm, không chút nào nhượng bộ nói.

Hai người này vậy mà còn tranh nhau.

Ba người Phương Bắc Quân trong lòng nhịn không được cảm thấy buồn cười.

Nhìn thấy tia bỡn cợt trong ánh mắt của ba người, da mặt của Dư Hưng Diệu ửng đỏ cả lên, cũng tức giận nhìn Trữ Nhược Lan, quả thực là không có đẳng cấp.

Làm minh hữu đến thời điểm quan trọng thì nàng phản chiến, hiện tại lại vội vã tranh đoạt chút cơ hội với mình như thế, quả thực là vô sỉ.

Trữ Nhược Lan cũng mặc kệ phản ứng của Dư Hưng Diệu, ngược lại kiên định không thay đổi, hạ quyết tâm không đi không được.

Dù sao nàng cũng là nữ nhân, nữ nhân đùa nghịch lên người vô lại, ai nói nàng cái gì chứ.

- Tôi thấy, không bằng hai người các vị cùng đi qua nói cũng được mà.

Sophia nín cười, đề nghị nói.

Trong năm người, mặc kệ là Sophia hay là Phương Bắc Quân và Ryan, đều có liên quan khác đến Bạch Tiểu Thăng, cũng đều không để ý đến một chút điểm tình cảm này.

Nhìn hai người Dư Hưng Diệu và Trữ Nhược Lan lại để ý như vậy, vội vã tranh đoạt, liền nhường cho bọn họ.

Chỉ có điều hai người tranh chấp, cũng không biết khuyên bên nào mới tốt, vậy thì đề nghị bọn họ cùng đi là được. . .

Hai người Phương Bắc Quân và Ryan nhịn không được nhìn nhau.

Chỉ là đi thông báo một tiếng mà thôi, để cho nhân sự bên dưới đi qua là được rồi, để Sự Vụ Quan Chấp Hành tự mình đi, cũng không cần thiết, vậy mà còn là hai vị cùng nhau đi?

Thật sự coi Sự Vụ Quan Chấp Hành bọn họ không đáng tiền sao, hay là quá rảnh đến hoảng rồi. . .

- Cùng đi hả? Tốt! Cùng đi, chuyện này được.

Vậy mà Dư Hưng Diệu tại chỗ ra sức công nhận lời đề nghị của Sophia.

Khiến cho Sophia lập tức sững sờ.

- Vậy thì cùng đi, càng lộ ra có thành ý.

Đôi mắt của Trữ Nhược Lan cũng lộ ra hưng phấn.

Bọn họ quả thật là muốn cùng nhau làm chân chạy việc. . .

Hai người Phương Bắc Quân và Ryan ngạc nhiên nhìn hai người kia đang vui vẻ, vô cùng vui sướng đi về phía trước, tốc độ dưới chân cũng nhanh hơn rất nhiều.

Hai người lập tức im lặng.

Sophia sau khi kinh ngạc một hồi, cũng đã nhịn cười không được.

- Xem ra, mị lực của vị tân nhiệm Tổng giám đốc chấp hành khu Đại Trung Hoa của chúng ta quả thật là rất lớn a. Không phải, phải nói là mặt mũi rất lớn a.

Nghe vậy, hai người Phương Bắc Quân và Ryan kinh ngạc bật cười, nhìn nhau lắc lắc đầu.

Không phải mị lực lớn, cũng không phải mặt mũi lớn, mà là có tâm tư rất lớn a.

Ba người đồng thời nhún nhún vai, tự mình rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận