Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1655: Chúng ta không thể trêu vào hắn được (1)

Cha của Câu Đại Hổ vốn tên là Câu Hữu Đình, là nhân vật rất được hoan nghênh trong hai giới kinh doanh và chính trị.

Vào giờ phút này, ông ta hoàn toàn kéo xuống lớp ngụy trang của mình, thể hiện ra vẻ mặt thâm độc.

Câu Đại Hổ lập tức giống như bừng tỉnh, ánh mắt sáng ngời, trên gương mặt lại hiện ra nụ cười đắc ý.

Ngay cả Tiền Bắc bên cạnh cậu ta cũng cười.

Các nhân viên nghiên cứu thì khiếp sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Mặc Thành Cự nhìn Câu Đại Hổ lại nhìn người đàn ông mình đã đi theo mười năm trong video điện thoại của cậu ta. Trong đầu anh ta chợt nhớ tới cảnh tượng trước đây rất lâu, khi mình mới vừa đi làm, người đã từng là một nhân viên lâu năm được mình gọi là "sư phụ". Cho đến ngày nay, nhiều lúc Mặc Thành Cự vẫn quen chịu ảnh hưởng của "sư phụ" này.

Vào một ngày kia, "sư phụ" bỗng nhiên từ chức, đi tới và nói với anh ta một câu, lúc đó anh ta không hiểu, sau này phải tốn hết mười năm, mới có thể hiểu rõ được câu nói đó.

- Khi còn giữ chức, cậu phải học cách giở trò lưu manh, nếu không, cậu sẽ bị lưu manh đùa giỡn!

Thật ra Mặc Thành Cự trước sau vẫn cảm thấy lời nói kia quá mức khoa trương.

Nhưng hôm nay, anh ta thật sự cảm nhận được cái gì là khi giữ chức phải giở trò lưu manh.

Nhân vật lớn giở trò lưu manh với nhân viên nhỏ!

Anh nói đạo lý với ông ta, ông ta nói quy định với anh, anh nói pháp luật với ông ta, ông nói về thế lực đồng tiền với anh.

Để cho anh hiểu rõ, quả đấm người nào lớn thì người đó lợi hại!

Cho dù lấy đường lối bình thường, bọn họ cũng có năng lực quấy nhiễu cuộc sống của anh, làm cho gà chó không yên!

Đối mặt với Câu Hữu Đình ngang nhiên giở trò lưu manh, Mặc Thành Cự quả thật tức giận tới mức mặt tái xanh, tay run rẩy.

Nhưng hết lần này tới lần khác, anh ta không có bất kỳ biện pháp nào.

Cho dù ở địa phương này, nhà họ Mặc có thế lực không nhỏ, nhưng vẫn kém hơn Câu Hữu Đình rất nhiều.

Cho dù Mặc Thành Cự cố tình cầu xin trong nhà giúp đỡ, cũng không thể thu xếp được cho người nhân viên nghiên cứu Tây y như vậy, làm cho bọn họ không thể phát huy ra được tài năng của mình, có thể còn gây ra thêm rắc rối cho nhà họ Mặc.

- Câu Hữu Đình!

Mặc Thành Cự cắn điếu thuốc lá trong miệng, thật sự có cảm giác tức giận tới mức râu tóc đều dựng ngược, cắn răng nói:

- Ông thật sự muốn làm tuyệt tình như vậy sao? Có gì thì ông cứ nhằm vào tôi đây này!

Mặc Thành Cự muốn một mình gánh chịu tất cả, không muốn liên lụy đến những người khác.

Trong video, Câu Hữu Đình cười chế giễu, hình như cảm thấy Mặc Thành Cự quá ấu trĩ, quá nực cười.

- Chúng ta đều hiểu về chuyện cấm sử dụng người trong ngành, ông căn bản không xử chuyện này theo pháp luật... Điều này quá vô sỉ!

- Các người làm sao có thể làm như vậy được! Các người muốn trói chết tất cả đám người chúng tôi ở đây sao?

- Tôi rốt cuộc đã vào công ty gì vậy!

Đám nhân viên nghiên cứu phẫn nộ lên tiếng, trong sự phẫn nộ của bọn họ còn đầy bất lực.

Người ta có tiền, có tài nguyên, muốn dây dưa với bọn họ, bọn họ có thể làm gì được!

Đám nhân viên nghiên cứu không giỏi ăn nói, trong lòng bi thương căm phẫn đều lộ cả trên mặt.

Câu Đại Hổ cười to, tùy ý nói:

- Vậy, bây giờ còn có người nào muốn đi không?

- Đám người các ngươi thật đúng là kéo không đi, đánh thụt lùi!

- Cùng từ chức với Mặc Thành Cự sao? Các người không có vợ con phải nuôi, không có cha mẹ cần chăm sóc sao? Tôi khuyên các người nên nhìn rõ hiện thực, ngoan ngoãn quay về làm việc cho tôi!

- Còn nữa, về sau ở đây do tôi quyết định, phòng nghiên cứu các người phải lập ra quy định, thực hiện cạnh tranh chức vụ, định ra chỉ tiêu, định ra công trạng, không làm được thì tôi sẽ điều chỉnh lương, hạ chức vụ, giảm tiền lương!

Câu Đại Hổ phách lối kêu to.

Mặc Thành Cự nhìn Câu Đại Hổ thì trong lòng cáng nóng nảy, lúc này chỉ muốn bất chấp tất cả xông lên, đập cho thằng chó này một trận.

Nhưng vào lúc này, một cánh tay khoác lên trên vai Mặc Thành Cự, cứng rắn giữ anh lại.

Mặc Thành Cự quay đầu, thấy một gương mặt trẻ tuổi bình tĩnh, anh ta lập tức ngẩn người.

Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài Thành Cự, anh muốn đi, bọn họ cũng muốn đi, không bằng để tôi tìm cho các người một chỗ để đi, có thể tiếp nhận tất cả các người!

Bạch Tiểu Thăng cao giọng nói, mỉm cười liếc nhìn các nhân viên nghiên cứu bên cạnh:

- Tôi bảo đảm, tất cả các người, mỗi người đều có thể vào công ty đa quốc gia, đãi ngộ gấp đôi so với ở đây, không có hợp đồng hà khắc, một khi thành quả nghiên cứu được đưa ra thị trường, còn có thể cho các người cổ phần tương ứng, OK?

Lời Bạch Tiểu Thăng nói làm cho Mặc Thành Cự và cả những nhân viên nghiên cứu sửng sốt.

Công ty đa quốc gia?

Đãi ngộ gấp đôi?

Cho cổ phần công ty?

Chuyện này, đây... Đây là chuyện đùa sao?

- Tôi biết các người ở lĩnh vực nghiên cứu hy vọng nhất chính là hợp tác với đoàn đội cao cấp nhất trong ngành. Châu u có một đoàn đội của Rhine, các người có nghe qua chưa? Tôi có thể thu xếp cho các người đi qua đó tham quan khảo sát, thậm chí giao lưu hợp tác.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

Những lời này trực tiếp làm cho những đám nhân viên nghiên cứu choáng váng.

Lời nói này cũng quá lớn rồi!

Ngay cả Câu Đại Hổ, Tiền Bắc cũng ngạc nhiên tới mức đứng ngây ra tại chỗ.

Đây là người ở đâu xuất hiện mà giọng điệu lớn như vậy?

- Tiểu Thăng, cậu không thể mở miệng nói lung tung được!

Ngay cả Mặc Thành Cự cũng không nhịn được nuốt nước miếng nói.

Cho dù là anh ta cũng không dám tin!

- Thằng nhóc, mày là ai! Dám phát ngôn bừa bãi ở địa bàn của tao hả?

Trong video, Câu Hữu Đình quát.

- Tôi à?

Bạch Tiểu Thăng xoay mặt nhìn về phía Câu Hữu Đình, mỉm cười lại nghiêm túc trả lời.

- Tôi là một người mà ông không thể động vào!

Bạch Tiểu Thăng nói câu sau cùng cũng không lớn lắm, nhưng rất có khí thế, lập tức làm cho tất cả mọi người sững sờ.

Người mà Câu Hữu Đình, nhà họ Câu không thể động vào sao?!

Người trẻ tuổi này cũng quá "kiêu căng" rồi!

Phải biết rằng, ông chủ phía sau công ty dược phẩm Thương Vân là Câu Hữu Đình, nhưng Câu Hữu Đình cũng không chỉ có một sản nghiệp như thế!

Từ nhiều năm trước, thực lực của ông ta đã tương đương với các công ty lớn hàng đầu!

Chỉ vì hai năm trước gặp phải khủng hoảng tài chính, dẫn đến nhà họ Câu phải co lại trận tuyến, tài sản bị đóng băng, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa!

Lấy mạng lưới quan hệ cùng tài sản của Câu Hữu Đình, không phải người nào cũng dám tùy ý động vào!

Nếu như Lục Vân của Đằng Vân, Mã Tông Đình của Dược Mã nói những lời này, còn có thể hiểu được.

Nhưng người trẻ tuổi này dựa vào đâu!

- Mày quá càn rỡ!

Trong video, Câu Hữu Đình chưa trả lại, Câu Đại Hổ đã phẫn nộ rít gào, còn chỉ vào Bạch Tiểu Thăng nói:

- Đây là vô sỉ ở đâu xuất hiện, dám ở chỗ này dương oai, đuổi hắn ra ngoài cho tôi!

Không quan tâm Bạch Tiểu Thăng có bản lĩnh đó hay không, chỉ riêng việc hắn nói tiếp nhận Mặc Thành Cự, còn có tất cả nhân viên nghiên cứu, chỉ cần hắn cho những người này hi vọng, vậy chuyện này sẽ khó giải quyết!

Câu Đại Hổ vừa lên tiếng, người bên cạnh cậu ta còn chưa kịp làm gì, Lôi Nghênh giống như nửa đoạn tháp đen đã đứng ở phía sau lưng Bạch Tiểu Thăng, lạnh lùng nhìn xung quanh với vẻ khinh thường, ai dám động tới Bạch Tiểu Thăng, vậy phải bước qua được anh ta đã!

Lâm Vi Vi đứng ở bên kia của Bạch Tiểu Thăng.

Mặc Thành Cự đứng bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, không nhịn được vội vàng nói:

- Tiểu Thăng, cậu không biết thế lực của nhà họ Câu lớn thế nào đâu! Cậu không nên nói lung tung!

Mặc Thành Cự lo lắng Bạch Tiểu Thăng không rõ tình hình mà ra mặt, kết quả sẽ rước họa vào thân.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng có cách liên lạc với công ty đa quốc gia nào đó, thực hiện lời hứa, nhưng người nhà họ Câu cũng không dễ chọc!

Đặc biệt là Câu Hữu Đình, có thể nói là lăn lộn đủ các đường!

- Yên tâm đi, tôi tự có chừng mực, tôi đã nói chuyện với mấy người bạn, bọn họ lập tức sẽ giúp tôi ứng phó với Câu Hữu Đình. Hôm nay, ông ta sẽ phải vui vẻ thả người thôi!

Bạch Tiểu Thăng nhìn Mặc Thành Cự cười, hoàn toàn tự tin.

Trong lòng Mặc Thành Cự không hề thoải mái, vẫn nghi ngờ.

Câu Đại Hổ tiếp tục la lên, muốn cho người đuổi Bạch Tiểu Thăng ra ngoài.

Những nhân viên nghiên cứu thấy Mặc Thành Cự đứng ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng thì lập tức ào ào tiến lên, vây quanh bốn người Bạch Tiểu Thăng.

Muốn động vào bốn người kia thì phải động vào bọn họ trước!

Bạn cần đăng nhập để bình luận