Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2347: Cắt cử nhiệm vụ (2)

Bạch Tiểu Thăng ngược lại hoàn toàn không để ý tới điều này.

Chỉ có điều lúc nhìn thấy lối vào của phòng họp, trong lòng hắn chợt xuất hiện một ý nghĩ kỳ lạ nhất từ trước tới nay.

- Hồng Liên, chắc chắn cô đã sớm biết nội dung của cuộc họp rồi đúng không? Nếu không cô tuyệt đối sẽ không tuyên bố ra nhiệm vụ như vậy. Vậy cô làm sao biết trước thế?

Bạch Tiểu Thăng thầm hỏi:

- Những nhiệm vụ trước đây, chỉ cần liên quan đến trong tập đoàn cảnh, cô hình như đều có thể sớm biết trước. Cô không là một trí năng nhận tạo sao? Cho dù cô có nối liền với máy vi tính trong trụ sở chính của tập đoàn, có vài thứ không thiết lập hạn chế với cô à? Hơn nữa cũng không phải tất cả nội dung liên quan đều sẽ được truyền lên trên mạng nội bộ của tập đoàn chứ?

Bạch Tiểu Thăng lại cảm giác không thể tin nổi khi Hồng Liên thu được tin tức này.

Mà buồn bực chính là có một "Toàn trí toàn năng" như thế trợ giúp trong người, anh lại không có cách nào sớm được biết bất kỳ điều gì.

- Không thể trả lời, chỉ có điều đợi đến ngày anh trở thành chủ tịch hội đồng quản trị, anh muốn biết gì, tôi sẽ nói cho anh biết cái đó.

Hồng Liên trả lời, cũng lộ ra một phần kiêu ngạo.

Anh sớm nghe nói trí tuệ nhân tạo cũng có thể "Trưởng thành", xem ra Hồng Liên mọc lệch theo mình rồi.

- Được, vậy tôi không hỏi nữa.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng nói thầm.

Ngoài mặt Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh, đi cùng Sách n Tư tiến vào phòng họp đầu tiên.

Phòng họp lớn không trang trí nhiều, ngay chính giữa là một cái bàn tròn rất lớn, có phần giống như bàn tròn ăn cơm trong các buổi tụ họp của các gia tộc Trung Quốc, vòng quanh bàn có đặt một vòng những chiếc ghế ngồi rộng rãi.

Ngay chính giữa bàn tròn là một màn hình tròn, có thể đưa hình chiếu lập thể, có thể nói là công nghệ được tăng cao.

Bạch Tiểu Thăng, Sách n Tư đi vào, lại có nhân viên hành chính đón bọn họ đến chỗ đã sắp xếp.

Bạch Tiểu Thăng theo sát Ôn Ngôn, bên kia là Tưởng Quát, xem như đã thể hiện ra hoàn hảo tình hình kiêm chức vụ ở hai bộ môn của anh.

Trong này đã có mấy người đang ngồi.

Bạch Tiểu Thăng, Sách n Tư vào chỗ ngồi, cũng mỉm cười gật đầu, cao giọng chào hỏi mọi người.

Sau khi ngồi xuống, từng người lại giao lưu trao đổi với nhau thành từng đôi một.

Ôn Ngôn còn chưa tới, nhưng Tưởng Quát đã đến rồi.

Bạch Tiểu Thăng lại trò chuyện với ông nghiệp vụ qua lại giữa khu Châu Á và khu Châu Phi. Tưởng Quát nghe rất nghiêm túc và liên tục gật đầu, trong lòng nhớ kỹ, tính sau này sẽ báo lại lên trên, bảo đảm không sai sót.

Bạch Tiểu Thăng ngồi xuống chưa tới mười phút thì mọi người cũng đã đến gần như đông đủ.

Ngồi đối diện Bạch Tiểu Thăng là một người phụ nữ trung tuổi, nhìn dáng vẻ đoan trang, khí chất hơn người.

Bạch Tiểu Thăng mới lên làm tổng giám đốc sự nghiệp không bao lâu, lại không đi làm đúng giờ ở trụ sở chính, cũng rất ít khi tham dự vào các cuộc họp toàn thể lãnh đạo cấp cao, anh chỉ mới gặp qua người này hai lần, không tính là quen thuộc.

Bạch Tiểu Thăng chỉ biết bà chính là người chịu trách nhiệm về bộ sự nghiệp thứ sáu, quý bà Margaret.

Sau khi quý bà Margaret đến, ngược lại khách sáo gật đầu với Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười xem như chào hỏi.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên lịch sự cười đáp lễ.

Người cuối cùng xuất hiện là Bạch Tuyên Ngữ.

- Xin lỗi, đã để cho mọi người phải đợi lâu, chúng ta bắt đầu luôn đi.

Sau khi Bạch Tuyên Ngữ vào chỗ ngồi thì không nói thừa, trực tiếp bắt đầu.

- Vẫn theo quy định của lão chủ tịch hội đồng quản trị, chúng ta nói chuyện một lát về công việc quý quý đã, không cần soạn thảo trước cứ tùy ý nói đi. Tôi là người đầu tiên. Lúc này hiếm khi tất cả chúng ta đều có mặt, chắc hẳn sẽ mất chút thời gian.

Bạch Tuyên Ngữ dứt lời liền việc nhân đức không nhường ai, nói về công việc của mình.

Trong lời nói của anh ta thể hiện tư duy rõ ràng, trật tự dễ hiểu, những số liệu liên quan đều được nói ra không hề do dự.

Năng lực tố chất làm việc này thực sự làm cho mọi người đang ngồi đây phải âm thầm gật đầu.

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng có chút bội phục, nếu không phải có trí nhờ vừa gặp liền không quên được, vậy phải toàn tâm nghĩ vào công việc của tập đoàn, mới có thể làm được tới trình độ như vậy.

Tối thiểu ở phương diện công tác của tập đoàn, Bạch Tuyên Ngữ này thật sự không thể xoi mói!

Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Mười lăm phút, không nhiều không ít, Bạch Tuyên Ngữ đã nói xong những điều cần nói.

Bên ngoài, một người đứng đầu doanh nghiệp bình thường muốn nói cũng phải tính giờ, Bạch Tuyên Ngữ lại có thể tổng kết công việc nhiều như biển đó trong vòng mười lăm phút, hơn nữa phân chia nặng nhẹ, làm người ta nghe được rõ ràng, có ký ức sâu sắc, quả thật là giỏi.

- Những điều tôi muốn nói đã nói xong, các vị có vấn đề gì không?

Bạch Tuyên Ngữ theo quy định đặt câu hỏi.

Có hai vị phó tổng giám đốc hỏi thăm một vài vấn đề chi tiết, Bạch Tuyên Ngữ đều dùng cách ngắn gọn nhất để trả lời.

- Không còn ai hỏi nữa sao? Tốt, vậy mời các vị phó tổng giám đốc tiếp tục.

Bạch Tuyên Ngữ nhìn về phía Lộ Thành An:

- Ông Lộ, vẫn bắt đầu từ ngài vậy nhỉ?

Lộ Thành An gật đầu, bắt đầu nói về công việc của mình.

Tiếp theo là Phó tổng giám đốc Ma Căn, là Lý Vận Nguyên, và những phó tổng giám đốc khác...

Các Phó tổng giám đốc nói xong lại đến lượt Ôn Ngôn, đây cũng không phải nói cấp bậc bây giờ của anh ta thấp hơn phó tổng giám đốc, mà là một cách khiêm nhường trước những người làm lâu năm lại có công trạng.

Ôn Ngôn cũng tiếp tục dùng phong cách ngắn gọn, thể hiện ra phong thái không kém gì Bạch Tuyên Ngữ.

Bạch Tiểu Thăng phát hiện, mỗi vị phó tổng giám đốc trở lên đều khống chế thời gian trong vòng mười lăm đến hai mươi phút, ít nhiều cũng chỉ chênh lệch năm phút.

Xem ra đây là quy định cho chú hai Bạch Chấn Bắc lưu lại, đó là nói ngắn gọn, quyết định nhanh chóng.

Nếu không với nhiều người đang ngồi ở đây như vậy, một người nói tới một, hai giờ, cái vậy cuộc họp này phải mất một, hai ngày cũng chưa chắc đã họp xong.

Bạch Tiểu Thăng âm thầm khen ngợi.

Đừng thấy cấp bậc của Bạch Tiểu Thăng là tổng giám đốc sự nghiệp, nhưng anh cũng của mới thăng chức được một năm rưỡi, lại suốt ngày ở bên ngoài, lần này là lần đầu tiên anh tham gia loại cuộc họp kiểu này.

Đến lượt Bạch Tiểu Thăng thì đã qua gần ba giờ rồi. Anh học theo bọn họ, cũng nhặt những công tác trọng điểm của mình để nói ra.

Sau khi nói xong, ban đầu Bạch Tiểu Thăng còn tưởng Ma Căn, Caroline sẽ là người dẫn đầu đặt câu hỏi cho mình.

Kết quả không ngờ bọn họ ngồi im lặng ở đó, cũng không hỏi nhiều.

Bạch Tiểu Thăng lại dễ dàng trót lọt qua cửa như vậy, trong lòng khó tránh khỏi tò mò.

Nhưng điều làm cho Bạch Tiểu Thăng để ý vẫn còn có một việc khác.

Các cấp tổng giám đốc sự nghiệp đều lên tiếng, chỉ có bà Margaret kia vẫn chưa làm tổng kết.

Đến chỗ bà ta lại hoàn toàn bị nhảy qua.

Mà Bạch Tuyên Ngữ giống như không nhìn thấy, cũng không nói một lời nào.

Điều này làm cho Bạch Tiểu Thăng không khỏi tò mò.

Chờ tất cả mọi người nói xong, Bạch Tuyên Ngữ mới nhìn mọi người xung quanh nói:

- Cảm ơn mọi người đã bỏ ra cho tập đoàn, trước mắt lại thấy được tình thế ổn thỏa tốt đẹp, không cần lắm lời.

- Vậy chúng ta lại tiếp tục đề tài kế tiếp.

Bạch Tuyên Ngữ nhìn về phía bà Margaret kia nói:

- Năm ngoái, Bộ sự nghiệp thứ sáu đã chuyển hình, từ kinh doanh trên mười nước ở Úc, nay đã tăng thêm mười bốn đất nước ngoài đảo. Trong một năm qua, bọn họ chủ yếu đầu tư quốc gia ở hòn đảo, chỉ có điều đang có gió bão, sóng thần, động đất và các loại vấn đề chính trị kinh tế đã tạo thành cục diện lỗ nặng, hiện tại yêu cầu tập đoàn viện trợ.

- Sau khi tập đoàn suy nghĩ, chuyển năm trăm tỷ cứu viện, chỉ có điều cần phải cử một đồng nghiệp qua giúp đỡ cho lượng công việc quá lớn của bà Margaret.

- Xét thấy trong các tổng giám đốc sự nghiệp đang ngồi đây cũng khó có thể phân thân, tôi đề nghị do ngài Bạch Tiểu Thăng đảm nhiệm công việc này, các vị có ý kiện gì khác không?

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy, không khỏi nhìn về phía Bạch Tuyên Ngữ, đối diện với anh ta.

- Giỏi lắm, hóa ra cho tôi cắt cử không đúng tiêu chuẩn lại là chuyện này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận