Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2556: Nghi thức nhậm chức (2)

Từ các vị Phó chủ tịch đến các vị tổng giám đốc sự nghiệp, lại đến quản lý cao cấp trong các phòng ban, ngoài ra còn có người của Hội đồng quản trị, tổng cộng không dưới trăm người.

Bạch Tiểu Thăng vừa bước vào đã nhận được ánh mắt nhìn kỹ của mọi người xung quanh. Vào giờ phút này anh trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.

Mà tạo hình hoàn toàn mới quả thật làm cho Bạch Tiểu Thăng nhìn qua giống như ngôi sao mới chói mắt, thậm chí mắt một vài nữ tân sáng ngời.

Bạch Tiểu Thăng tươi cười đi tới, lễ phép chào hỏi mọi người.

Hôm nay anh cũng hoàn toàn xứng đáng là một trong những nhân vật chính.

Khi nói chuyện với Ôn Ngôn, Ôn Ngôn không chỉ bắt tay, còn nháy mắt với anh với ý chỉ có hai người hiểu rõ, chính là tất cả đã sắp xếp xong, cứ yên tâm đi.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng cũng thấy yên tâm hơn.

Blanche bên phía Hội đồng quản trị cũng tới.

Khi Bạch Tiểu Thăng chào hỏi với cô ta, đôi mắt đẹp của tô sáng như tuyết.

- Không ngờ ngài Bạch lại đẹp trai như vậy đấy!

Sau khi chào hỏi qua đi, Blanche không nhịn được khen ngợi.

Bạch Tiểu Thăng chỉ cười, cũng không quá để bụng.

Trong lúc trò chuyện với mọi người, thời gian bất giác trôi qua, Bạch Tiểu Thăng chợt nghe có người hô to một tiếng:

- Ngài Bạch Tuyên Ngữ Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị tới!

Ngay sau đó, lại có người kêu một tiếng:

- Ngài Perros - Chủ tịch Hội đồng quản trị tới!

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía cửa.

Chỉ thấy cửa phòng tiệc chia ra làm hai bên trái phái có một đám người bước vào. Dẫn đầu chính là Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Chấn Bắc Bạch Tuyên Ngữ.

Đi song song với anh ta chính là một ông già gần bảy mươi tuổi, hai người vừa nói vừa cười.

Bạch Tiểu Thăng thấy ông già kia có dáng người cao lớn, tóc muối tiêu chải vuốt tỉ mỉ, cho dù trên mặt đầy nếp nhăn do năm tháng ăn mòn, vẫn lộ ra góc cạnh rõ ràng, có phần uy nghiêm đẹp lão, có thể tưởng tượng được lúc còn trẻ lại đẹp trai tới mức nào.

Thần kỳ nhất chính là đôi mắt ông ta, ánh mắt luôn có vẻ bình thản. Chẳng qua chỉ chút bình thản này làm cho người ta vừa đối diện, vô thức muốn cúi đầu nghe theo.

Tư thế đế vương cũng chỉ có vậy.

Xem ra, người này chính là ngài Perros - Chủ tịch Hội đồng quản trị. Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Mọi người ở đây đi qua đón, Bạch Tiểu Thăng cũng đi theo trong đó.

- Chủ tịch hội đồng quản trị Tuyên Ngữ.

- Chủ tịch hội đồng quản trị, ngài Perros.

- Chủ tịch Perros.

Mọi người đều cố gắng cao giọng chào hỏi.

Bạch Tuyên Ngữ và Perros cũng tươi cười, đáp lời từng người.

Đợi tới lượt Bạch Tiểu Thăng, Chủ tịch Hội đồng quản trị Perros kia rõ ràng dừng lại, ánh mắt hơi sáng lên và cười nói:

- Ngài chính là ngài Bạch Tiểu Thăng sao? Tôi đã sớm nghe tiếng về ngài, hôm nay rốt cuộc mới được gặp mặt, quả nhiên là phong thái xuất sắc, khí chất đặc biệt!

- Ngài Perros quá khen.

Bạch Tiểu Thăng khách sáo nói.

Perros nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng rồi cười nói:

- Chờ sau này, chúng ta sẽ chậm rãi trò chuyện sau.

Bạch Tiểu Thăng ngẩn người.

Không ngờ ngài Perros này lại cảm thấy có hứng thú đối với anh. Là bởi vì anh đã ủng hộ Hội đồng quản trị phái Phó chủ tịch mới tới đây à?

Bạch Tuyên Ngữ liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng đầy ẩn ý, sau đó lại dẫn theo Perros đi chào hỏi người khác.

Cũng chính vào lúc này, một người đi theo sau lưng Perros bước qua, trên mặt cười nhạt nhưng trong ánh mắt lại hoàn toàn không có ý cười.

Đối phương đi thẳng tới trước mặt Bạch Tiểu Thăng và giơ tay tới:

- Hân hạnh được gặp mặt, Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn qua. Người này khoảng năm mươi tuổi, là người da trắng, thần thái trên mặt sáng láng, thậm chí lộ ra chút cao ngạo, khí tức rõ ràng không phải là người bình thường.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười bắt tay, khách sáo nói:

- Ngài xưng hô thế nào vậy?

Đối phương cong môi khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn kỹ lại không vội trả lời.

Bạch Tiểu Thăng cảm giác được rõ ràng lúc đối phương bắt tay đã âm thầm dùng sức.

Cố ý sao? Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng chợt nghiêm lại.

- Tôi là Basil, là Phó chủ tịch mới được Hội đồng quản trị cắt cử tới nhậm chức!

Người kia mỉm cười, dùng sức nắm chặt lòng bàn tay của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía đối phương, rất bình tĩnh, trong tay âm thầm dùng sức đáp trả.

Dựa vào trẻ tuổi sức lớn, còn có thời gian dài rèn luyện, Bạch Tiểu Thăng lập tức lật lại cục diện.

Vẻ tươi cười trên mặt ngài Basil kia không khỏi cứng đờ, cúi đầu liếc nhìn bàn tay của mình.

- Ngưỡng mộ đã lâu! Ngưỡng mộ đã lâu!

Bạch Tiểu Thăng nói lời khách khí, trong tay lại dùng lực.

Khóe miệng ngài Basil kia thậm chí còn giật giật, cảm giác tay của người trẻ tuổi này không ngờ chẳng khác nào kìm sắt, mình sắp không thể chịu được đau nữa, sắp kêu ra thành tiếng rồi.

Nhưng lúc này ông ta lại không thể cầu xin tha thứ.

Vẻ mặt Basil thoáng biến đổi.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng.

Bỗng nhiên bên cạnh có một giọng nói truyền đến, một bàn cũng lập tức đưa tới:

- Chúng ta lại gặp mặt rồi.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn qua. Người tới không phải ai khác mà chính là Kurt.

Lúc này, hắn ta cười ha hả chờ bắt tay Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười, rút tay từ chỗ Basil lại và bắt tay Kurt.

Basil không nhịn được xoay lưng lại và xoa nắn bàn tay mình.

Kurt xoay mặt nhìn Basil mỉm cười nói:

- Ngài Basil, người bên kia đang chờ làm quen với ngài đấy.

Lúc này Basil mới gật đầu, liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng rồi im lặng rời đi.

Bạch Tiểu Thăng vừa bắt tay Kurt vừa khẽ cười nói:

- Phó chủ tịch của các anh thật sự thích đùa, không biết ông ấy đảm nhiệm chức vụ gì ở Hội đồng quản trị vậy?

Bạch Tiểu Thăng cũng đang tìm hiểu tin tức về người kia.

Kurt cười, không cho Bạch Tiểu Thăng quá nhiều tin tức:

- Sau này hai người sẽ làm việc với nhau lâu dài, tất nhiên sẽ quen thuộc thôi.

Nhưng sau đó Kurt bước tới một bước, nói nhỏ như muỗi kêu với Bạch Tiểu Thăng:

- Thật ra tôi cũng không thích ông ta lắm.

Kurt nói xong liền lùi lại phía sau một bước, nhìn Bạch Tiểu Thăng cười và xoay người qua chào hỏi những người khác.

Bạch Tiểu Thăng nhìn theo bóng Kurt đi xa.

Câu nói kia của Kurt có phải có thể hiểu là Basil là Phó chủ tịch của Hội đồng quản trị lại không hề được bọn họ chào đón hay không.

Bạch Tiểu Thăng đang nghĩ ngợi, bên kia lại có người cao giọng nói:

- Các vị lãnh đạo đáng kính, các vị khách quý, mời mọi người tới gần một chút. Nghi thức sẽ lập tức bắt đầu!

Bạn cần đăng nhập để bình luận