Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2563: Nguy cơ của tập đoàn tới gần (2)

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng cũng trở nên nghiêm trọng.

Hai quái vật khổng lồ này không ra tay thì thôi, một khi ra tay, bất kỳ ai cũng không kéo lại được, không ngăn cản được, cho dù là tập đoàn tài chính đứng đầu thế giới tham gia cũng vô dụng.

Mà điều duy nhất bọn họ có thể làm cũng chỉ là cố gắng tránh xa một chút, không để mình bị cuốn vào trong đó, gặp đả kích lớn.

Nhưng...

Bạch Tiểu Thăng híp mắt lại và nhạy bén phát hiện, đây có thể là một cơ hội!

Giống như mấy chục năm trước, tập đoàn Chấn Bắc mượn cơ hội tương tự quật khởi vậy.

Anh có thể làm được không?

Bạch Tiểu Thăng có mười mấy hai mươi doanh nghiệp của mình, nhiều năm như vậy, những doanh nghiệp được anh tạo cơ hội xúc tiến với đủ loại cơ duyên, đã sớm trở thành một nhóm xí nghiệp nổi tiếng thế giới, thậm chí ở trong hệ thống lớn của tập đoàn Chấn Bắccũng tuyệt đối xếp hàng đầu.

Nếu để cho bọn họ có thể thu được ở hội trong cuộc biến động này...

Nói không chừng có thể tiến thêm một tầng, trở thành cá chép hóa long!

Bạch Tiểu Thăng nghĩ đến những điều này, trong lòng không khỏi nóng lên.

Chuyện năm đó bác hai của anh làm được, anh cũng muốn làm thử xem! Điều này đúng là một cảm giác thành tựu khác!

Chỉ là vô cùng tiếc nuối, bây giờ tập đoàn Chấn Bắc không có cách nào lợi dụng cơ hội như thế, bởi vì nó đã quá khổng lồ.

Tham dự vào trong đó sẽ có hại nhiều hơn lợi, chỉ có cách xa cơn gió bão để giảm xuống tổn thất, mới là lựa chọn sáng suốt nhất của tập đoàn bây giờ.

Bạch Tiểu Thăng trở về tình hình trước mắt, trong lòng cũng không khỏi thấy đáng tiếc cho tập đoàn.

Trong lúc Bạch Tiểu Thăng đang nghĩ về những điều này, cửa phòng họp được đẩy mạnh ra, có người bước nhanh vào, đi thẳng tới vị trí cuối cùng và ngồi xuống.

Người tới chính là Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị Bạch Tuyên Ngữ.

- Tôi tới có hơi muộn, mong mọi người tha lỗi.

Bạch Tuyên Ngữ xin lỗi mọi người.

Mọi người đang ngồi lần lượt chào hỏi anh ta. Bạch Tiểu Thăng cũng lấy lại tinh thần, gia nhập vào trong đám người đó.

- Các vị, nói ngắn gọn thôi. Bây giờ, tập đoàn chúng ta có thể đối mặt với một trận gió bão lớn nhất từ trước tới nay của giới kinh doanh.

Vẻ mặt Bạch Tuyên Ngữ nghiêm túc, vừa bắt đầu đã đi thẳng vào vấn đề, ánh mắt nhìn lướt qua tất cả mọi người và trầm giọng nói:

- Tôi nghĩ, tất cả mọi người đều đã nghe được một vài tin tức, biết tôi muốn nói gì. Không sai, lúc này mâu thuẫn giữa gia tộc Falklin và gia tộc Milutlos đang dần dần tăng lên, thậm chí hai bên đã đấu tranh với nhau. Đây cũng không phải là bí mật gì!

Bạch Tuyên Ngữ nói tiếp:

- Hai bên bọn họ đã phát sinh rất nhiều xung đột và xích mích, ảnh hưởng tới hàng chục nghìn doanh nghiệp trong lĩnh vực giới kinh doanh, liên tục ảnh hưởng tới thị trường chứng khoán trên thế giới. Lúc này, các thế lực từ nhiều phía hòa giải, hai bên có chút bình tĩnh ngắn ngủi, nhưng có dấu hiệu cho thấy xung đột tiếp theo sẽ lập tức sẽ tới!

Bạch Tuyên Ngữ nói đến đây thì dừng lại một lát, thở hắt ra một hơi, gương mặt có phần nghiêm trọng nói:

- Trong một tháng qua, kinh doanh của chúng ta ở Châu u đã gặp phải đả kích, tổn thất của nó đã vượt quá lợi ích thu được trong một quý trước đây!

- Mà đây chỉ là một bắt đầu rất nhỏ. Đoàn cố vấn của tôi dự kiến, tổn thất thật sự sẽ xuất hiện trong lần xung đột sau, tính toán sơ bộ sẽ gấp hơn năm lần hiện tại!

Khi nói chuyện, Bạch Tuyên Ngữ liếc mắt nhìn Sách n Tư - Tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu u, vẻ mặt người sau cũng là vô cùng nghiêm trọng, cúi đầu im lặng.

Vẻ mặt những người khác cũng nghiêm trọng.

Tập đoàn là một chỉnh thể, thường ngày có thể tách ra, nhưng thời điểm quan trọng, chắc chắn phải một người vinh, tất cả đều vinh một tổn hại đều tổn hại, tất cả mọi người đều biết đạo lý này.

- Không chỉ là ở Châu u, nếu như hai gia tộc lớn này vẫn tiếp tục, kinh doanh của chúng ta ở các nơi trên thế giới đều không thể tránh bị liên lụy!

Giọng nói Bạch Tuyên Ngữ có phần sắc bén nói:

- Các vị, trong tương lai nghiệp vụ của tập đoàn sẽ phải khiêu chiến đối mặt với nguy cơ trên thế giới!

Lời nói này làm cho đồng tử của mọi người đang ngồi đều hơi co lại, vẻ mặt kinh hãi, đều cảm nhận được áp lực vô hình.

- Xét thấy sau này có thể xảy ra nguy cơ rất khó lường. Ở đây tôi chủ trương khởi động cơ chế đặc biệt, ở khu vực tương ứng, lĩnh vực tương ứng, ngành nghề tương ứng, doanh nghiệp trọng điểm để tăng số tài nguyên và nhân viên!

Bạch Tuyên Ngữ dừng lại rồi quyết đoán nói:

- Cũng chính là quy định do lão chủ tịch từng lập ra, 'kế hoạch điều động trên toàn thế giới'!

Mọi người đều kinh ngạc.

Sau đó, rất nhiều người khẽ gật đầu, hình như cảm thấy quyết định này cũng không quá đáng.

Bạch Tiểu Thăng biết “kế hoạch điều động trên toàn thế giới” mà Bạch Tuyên Ngữ nói tới chính là cơ chế đặc biệt mà cấp tổng giám đốc sự nghiệp trở lên có thể tiếp xúc tới.

Một khi kinh doanh của một hoặc nhiều khu vực của tập đoàn gặp phải uy hiếp nghiêm trọng cực lớn, sẽ từ trong phạm vi kinh doanh của tập đoàn trên thế giới để điều động tài nguyên, nhân viên trợ giúp.

Bất kỳ người nào cũng không thể mượn cớ hoặc lý do gì để tiến hành kéo dài thời gian, tương đương với cơ chế thời chiến tranh trong hệ thống lớn của tập đoàn Chấn Bắc.

Tài nguyên thì cũng thôi, quan trọng là nhân viên.

Một khi tổng bộ mở ra cơ chế này, danh sách nhân viên điều động thấp nhất cũng là người chịu trách nhiệm cao nhất và có kinh nghiệm lâu năm ở các doanh nghiệp cao cấp trong các khu vực lớn, nhân viên trong ban quản lý cao cấp có năng lực cao, như vậy chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng lớn với việc kinh doanh trong khu vực của mình...

- Tất cả đều không có ý kiến, tiếp theo chính là cần số lượng tài chính và tài nguyên được điều chuyển từ các khu lớn.

Bạch Tuyên Ngữ sai người mở màn hình lớn của phòng họp, mở ra một danh sách cho mọi người xem.

Những tài nguyên này không cần phải nói nhiều, tất nhiên đã trải qua tính toán cặn sẽ mới được liệt kê ra, trừ khi cầm báo cáo giả lên tổng bộ của tập đoàn để lấy công trạng, nếu không sẽ không có vấn đề gì.

Các tổng giám đốc sự nghiệp đang ngồi đây cũng biết tình hình nghiêm trọng, cũng không nói nhiều.

Trong các Phó chủ tịch, Basil xoa cằm, vừa nhìn vừa lặng lẽ ghi nhớ những con số đó.

Ông ta tính sau đó sẽ gọi điện thoại cho Hội đồng quản trị, xem ban quản lý có báo cáo giả với Hội đồng quản trị hay không...

Bạch Tuyên Ngữ bảo người tiếp tục chiếu một danh sách và nói với mọi người:

- Phần này chính là danh sách nhân viên được điều động, theo tính toán sơ bộ quyết định ra một trăm hai mươi người.

Mọi người đang ngồi lập tức nhìn về phía màn hình lớn bằng cả mặt tường, tên một trăm hai mươi người hiện ra trên màn hình với cỡ chữ không nhỏ, còn chia ra làm sáu khu vực lớn, đủ để cho bọn họ thấy rõ ràng.

Thấy tên những người này, ngoại trừ Sách n Tư ra, trong mắt các Tổng giám đốc sự nghiệp khác vẫn có phần không muốn.

Có thể nói, đó đều người có quyền lực mạnh nhất dưới tay của từng người.

Xét về công trạng kiếm tiền ở các khu lớn, những người này phải kể tới công đầu.

Điều bọn họ đi, Tổng giám đốc sự nghiệp của các khu lớn cũng rất đau đầu, muốn tìm kiếm có thể người tạm thời thay thế cũng không dễ dàng gì.

Bạch Tuyên Ngữ xem như thật sự nhẫn tâm, tồn tại như vậy, cho dù rút một, hai người ở mỗi khu, sợ rằng cũng không rút ra được.

Cho dù là có, cũng không thể động tới. Điều người qua là để cứu vãn tình thế, không thể thật sự rút củi dưới đáy nồi của các khu lớn, như vậy không chừng có nguy cơ nhà người chưa sập, nhà mình sập trước.

- Mọi người xem phần danh sách này có vấn đề gì không, nếu không có, lại theo cái này để thực hiện.

Bạch Tuyên Ngữ nhìn mọi người xung quanh nói:

- Tôi cũng biết, điều động những người này đi chính là giới hạn cao nhất của các khu lớn trước mắt, trong thời gian ngắn tôi cũng sẽ không định điều người đi. Tôi biết các người rất khó, nhưng đây đã là phương án được tính toán cẩn thận, là những nhân viên tốt nhất có thể ứng phó với các nguy cơ, cho dù bớt đi năm người, tám người cũng không được...

Bạch Tuyên Ngữ cũng ngăn chặn khả năng có người nói điều kiện với anh ta.

Kết quả, anh ta vừa dứt lời, chỉ thấy vẻ mặt Ôn Ngôn bình tĩnh giơ tay lên.

- Ôn Ngôn, cậu có gì muốn nói?

Bạch Tuyên Ngữ nghi ngờ nói.

Những người bị điều động đi cũng không có trong Bộ giám sát.

Mọi người nhìn về phía Ôn Ngôn, Ôn Ngôn đứng dậy chỉ vào màn hình lớn nói:

- Trong những người này có mười tám người không thể điều động.

- Vì sao?

Bạch Tuyên Ngữ nhíu mày, hỏi.

Mọi người cũng tò mò nhìn Ôn Ngôn.

Ôn Ngôn nghiêm túc nói:

- Có mười tám người trong đó sẽ phải phối hợp với ban ngành của tôi để điều tra, bởi vì chúng tôi có đầy đủ chứng cứ, chứng minh bọn họ có tồn tại vấn đề nghiêm trọng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận