Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 782: Bạch Tiểu Thăng mạnh như thế



Trong thư phòng, Mục Bắc Thần đang trò chuyện cùng Trần Cửu Tranh về khả năng hợp tác của Trịnh Thiên Hồng và Trần Cửu Thiên.

Đề tài này làm hai người tràn đầy phấn khởi.

Đúng lúc này điện thoại của Mục Bắc Thần liên tục phát ra âm thanh nhắc nhở thanh thúy.

Mục Bắc Thần nhìn điện thoại, người gửi tin tức cho hắn là Trần Cửu Thiên.

- Anh Thiên gửi tới?

Mục Bắc Thần có chút ngạc nhiên nhìn Trần Cửu Tranh.

Trần Cửu Tranh cũng lại gần, nghển cổ nhìn.

Gửi tới là mấy bức ảnh, hình như dùng di động chụp tài liệu gì đó.

Hai người xem, rất không tiện.

- Bên này có máy tính, anh gửi vào đây, chúng ta xem trên máy tính.

Trần Cửu Tranh đề nghị.

- Cũng tốt.

Mục Bắc Thần gật đầu.

Sau một phen thao tác, hai người xem trên máy tính, thấy rõ những văn tự trên hình ảnh.

- Cái này là… mấy ngày qua truyền thông Trung Kinh hợp tác tại tỉnh Hà Đông?

Thấy rõ nội dung bên trong, Trần Cửu Tranh kinh ngạc nhìn Mục Bắc Thần.

- Hợp tác nhiều như vậy, quy mô lớn như vậy!

Mục Bắc Thần khó tin, trừng mắt nhìn chằm chằm vao2 màn hình.

Xem từng cái, Mục Bắc Thần càng xem càng giật mình.

Tin tức bên trên gây rung động lớn với hắn.

Chỉ những hợp tác này, thành quả dự đoán phải bằng một nửa thành quả của công ty hắn.

Mà đây chỉ là thành quả truyền thông Trung Kinh lấy được trong 4 ngày tại Hà Đông.

Thời gian khác truyền thông Trung Kinh sẽ không thể nào không thu hoạch được gì a!

Mục Bắc Thần nghĩ đến những thứ này, trong lòng lập tức run lên, thấy lạnh cả sống lưng.

Cho tới nay, chính mình đang đắc chí, cho rằng bằng tài nguyên khổng lồ, bằng chính mình bày mưu nghĩ kế, đủ để quyết thắng thiên lý, ngay cả Trịnh Thanh Hồng cũng sẽ bị mình nghiền áp.

Bạch Tiểu Thăng? Căn bản không đủ để vào mắt.

Nhưng trước mắt, tên Bạch Tiểu Thăng không để vào mắt này lặng yên không tiếng động có những chiến tích đáng sợ như vậy.

- Cái này sao có thể… hắn… làm sao làm được!

Mục Bắc Thần kinh hãi nhìn, nắm đấm nắm chặt, móng tay hắn cũng đâm vào trong thịt.

Tên bại tướng Bạch Tiểu Thăng này sao có thể mạnh như vậy?

Chỉ một báo cáo nhỏ bé, nếu toàn bộ thành quả của truyền thông Trung Kinh bày ra có phải là nghiền ép Mục Bắc Thần rồi không?

- Buồn cười, tôi còn không tự biết, trước lúc công bố kết quả một phút tôi còn đang đắc chí, lại không biết… sẽ trở thành trò hề.

Mục Bắc Thần vừa nghĩ đến một màn kia, làn da yêu quý liền thấy bỏng rát.

Hắn cùng Trịnh Thanh Hồng, cho đến nay vẫn là hào quang rực rỡ, quá mức tự kiêu.

Thình lình thấy loại hiện thực này, nhất thời không thể chịu đựng cũng không khó lý giải.

Mục Bắc Thần xem đến mức hoa mắt.

Hắn hồi tưởng, trừ lúc trước Bạch Tiểu Thăng có vẻ như bại dưới tay mình, ở ban tập huấn thành tích của hắn nhiều lần vượt qua mình, buồn cười là chính mình cho rằng Bạch Tiểu Thăng chỉ dựa vào vận khí mới may mắn thắng.

Nào có may mắn gì! May mắn gì có thể lặp lại nhiều lần như vậy!

Nghĩ đến điều này, mặt Mục Bắc Thần cứng lại.

Hóa ra là mình một mực tự đại đến mức không nhìn rõ hiện thực! Mục Bắc Thần âm thầm nói với mình.

- Anh Thiên lại gửi tin nhắn đến.

Trần Cửu Tranh chỉ vào màn hình nói.

Thần sắc Mục Bắc Thần có mấy phần hoảng hốt, nháy mắt mấy cái, nhìn Trần Cửu Tranh nói:

- Anh Thiên … nói cái gì?

Miệng nói đến đây, đầu Mục Bắc Thần lại nhanh chóng vận chuyển, nghĩ cách để lật ngược ván này.

Nhưng không có cách nào!

Sau nhiều loại tính toàn, Mục Bắc Thần sinh ra cảm giác vô lực, tuyệt vọng. Chỉ còn dư một chút thời gian, hắn không làm được!

Trừ khi tập trung nhiều gấp đôi tài nguyên so với lúc trước, lại đem nhân thủ tăng lên gấp ba.

Còn có khả năng!

Nhưng có khả năng này thì sao? Bộ Sự vụ sẽ không cho phép!

- Bạch Tiểu Thăng? Mình không bằng hắn?

Ý nghĩ này đột nhiên xuất hiện trong đầu Mục Bắc Thần, dọa cho hắn hoảng sợ rồi nó bỗng giống như cỏ dại điên cuồng tăng trưởng, chiếm cứ tâm tư hắn.

- Mình không bằng Bạch Tiểu Thăng!

Ý nghĩ này một khi thành hình thì nó sẽ rất đáng sợ!

Cứ thế, Mục Bắc Thần hốt hoảng, ngay cả Trần Cửu Tranh nói mấy câu với hắn hắn cũng ngoảnh mặt làm ngơ.

- Yên tâm đi, Bắc Thần, anh Thiên cùng Trịnh Thiên Hồng đã hợp tác thành công. Trịnh Thiên Hồng nói sẽ giúp chúng ta ngăn Bạch Tiểu Thăng.

Trần Cửu Tranh nói:

- Chỉ là tên phế vật Trưởng Khoảnh kia, thật là thất bại, thế mà không truyền tới được một chút tin tức gì, vậy mà chúng ta không biết Bạch Tiểu Thăng làm được đến như thế. Suýt nữa thì lật thuyền trong mương!

Nói xong, Trần Cửu Tranh đột nhiên đấm tay phải vào tay trái, thần sắc ảo não.

Lời nói này làm cho Mục Bắc Thần kinh sợ.

Người nói vô tình, người nghe hữu ý.

“Phế vật”, “thất bại”, những từ này làm tim Mục Bắc Thần đau nhói.

Trần Cửu Tranh nhìn Mục Bắc Thần đang ngơ ngác hoảng hốt, sắc mặt một màu tro tàn, hắn giật mình hỏi:

- Anh sao đấy?

Mục Bắc Thần nở nụ cười thê lương:

- Trần gia ta, Mục Bắc Thần ta, muốn đối phó với một tên Bạch Tiểu Thăng, vậy mà… còn phải dựa vào sự hỗ trợ của một người ngoài.

Câu nói này chứa đầy sự chua xót vô hạn.

Mục Bắc Thần nhắm mắt lại, trên mặt hiện lên một tầng chán nản vô lực.

Hôm nay, Bạch Tiểu Thăng lấy thực lực rung động Trần gia, áp chế Mục Bắc Thần sâu sắc, chính mình lại không biết.

Bên Bạch Tiểu Thăng xuôi gió xuôi nước, thành quả khả quan, tin vui mấy ngày qua truyền đi.

Ba mươi công ty sớm định ra, đã hợp tác thành công 15-16 nhà, Bạch Tiểu Thăng rất hài lòng.

Điều này so với dự đoán của hắn thì tốt hơn nhiều.

- Kế tiếp còn có một tuần, cứ như thế một tháng sẽ có hai phần ba công ty hợp tác cùng chúng ta.

Lâm Vi Vi hớn hở ra mặt.

- Kì thật ba mươi công ty này cũng đang kết nối và bàn thảo rất tốt, chỉ là thời gian hạn chế. Nếu như kéo dài một tháng anh cảm thấy có thể hợp tác toàn bộ.

Nhìn thấy vẻ mặt tin tưởng của Lâm Vi Vi, Bạch Tiểu Thăng chỉ cười cười.

- Theo tính toán của chúng ta, chúng ta đã vượt qua Mục Bắc Thần. Tiếp theo còn có một tuần, chỉ cần ổn định, chúng ta sẽ mười phần chắc chín.

Nghĩ tới những thứ này, Bạch Tiểu Thăng vô cùng hài lòng.

Cuối cùng lại sắp lên cấp rồi!

- Anh Tiểu Thăng, anh nói có thể tính ra kết quả của Mục Bắc Thần, anh còn chắc chắn như vậy thì cách tính toán như thế nào?

Lâm Vi Vi rất ngạc nhiên với điều này.

- Cơ mật thương nghiệp.

Bạch Tiểu Thăng cười thần bí với nàng.

Lâm Vi Vi không nhịn được lườm hắn một cái. Bạch Tiểu Thăng cũng ỷ vào Hồng Liên, sưu tập tất cả tin tức của Mục Bắc Thần rồi theo tin tức mà phân tích, ước định mới tính ra số liệu.

Không nói với Lâm Vi Vi không phải vì không tin tưởng nàng, chỉ là chuyện này thật sự không thể tưởng tượng được.

Nói ra chỉ sợ nàng cũng không tin tưởng.

Để tránh phiền phức, Bạch Tiểu Thăng ra vẻ cao thâm.

May mắn, Lâm Vi Vi cũng không phải người quá hiếu kì, cũng không hỏi thêm.

- Trước mắt, hợp tác lớn nhất của chúng ta là ở tỉnh Hà Đông, bên kia cũng không thể chậm trễ. Vi Vi, em thúc giục một chút cho những hợp đồng kia mau chóng kí kết.

Bạch Tiểu Thăng bàn giao cho Lâm Vi Vi.

- Hiểu rồi!

Lâm Vi Vi gật đầu, nghiêm túc ghi nhớ:

- Lần này cảm giác chúng ta thắng rất đơn giản. Anh Tiểu Thăng, tất cả đều nhờ có anh trí kế siêu phàm!

Lâm Vi Vi biểu lộ vẻ sùng bái với Bạch Tiểu Thăng.

Đơn giản sao?

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng chớp lên, cười một tiếng.

Cho đến giờ, xác thật rất thuận lợi. Nhưng không hẳn là hắn không có nguy cơ.

Dù sao đối thủ của hắn, một người cáo già hơn so với một người.

- Mình cũng có thủ đoạn cuối cùng, nhưng... Hy vọng không cần dùng tới.

Bạch Tiểu Thăng thầm nói.

Nhưng hắn luôn có một cảm giác bất thường trong hai ngày này.

Tựa hồ như có việc sắp phát sinh.

- Hy vọng là mình nghĩ nhiều thôi!

Bạch Tiểu Thăng tự nhủ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận