Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2464: Hai người như vậy (1)

Hai “kẻ trộm” Lame, Butch này bị ba người Bạch Tiểu Thăng luân phiên "Uy hiếp" một trận, lập tức lại choáng váng.

Nhìn đám người Bạch Tiểu Thăng ăn mặc sang trọng, cách ăn nói không tầm thường, khí chất hơn người, không ngờ, người nào người nấy đều thâm hiểm.

Đây rõ ràng là muốn vu oan hãm hại chết bọn họ.

Nói bọn họ trộm đi đồ quý đáng giá cả triệu, bọn họ còn có thể để người ta đi lục soát, còn có thể miễn cưỡng thử chứng minh sự trong sạch.

Nhưng chai Romani Conti năm 45 rỗng, còn có ý định cưỡng bức thì phải thanh minh thế nào.

Một khi tội danh bị chứng thực, bọn họ sẽ phải ngồi tù.

Hai người lặng lẽ ước chừng, chắc hẳn phải ngồi tám năm, mười năm cũng nên...

Nhưng nếu bọn họ thật sự phải ngồi tù tám năm, mười năm, này cái gì cũng kết thúc, cho tiền tiêu cũng không thích.

Hai người nhìn nhau, bọn họ cũng không cần trao đổi, đã liên tục tỏ thái độ với Bạch Tiểu Thăng.

- Chúng tôi nói thật!

- Các người đừng báo cảnh sát!

Thấy cảnh tượng như vậy, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Vậy là tốt rồi, chỉ cần các người nói thật, vậy chúng tôi chắc chắn sẽ không gây khó dễ với các người. Dù sao, các người thậm chí còn chưa vào cửa, quả thật không giống như với kẻ trộm.

Bạch Tiểu Thăng dứt lời, còn "bổ thêm một dao":

- Làm kẻ trộm, không đần như các người.

Lame, Butch nghe mà đau lòng.

Nhưng trước khi hai người này mở miệng, Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Lame, hỏi trước:

- Đúng rồi, tên này của anh... anh có quen viết với Lever à?

Lever là thương nhân buôn hương liệu lớn bên phía Kustier, trước đây hai bên có quan hệ rất tốt, bây giờ đang hợp tác với đám người Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cảm thấy tên Lame và Lever nghe rất giống nhau, trong lòng chợt nảy ra một ý nghĩ tinh nghịch, thuận miệng hỏi.

Đương nhiên, nước ngoài có rất nhiều tên phát âm gần với nhau cũng không có ý nghĩa gì, điểm này khác với các đời con cháu trong dòng họ của người Trung Quốc.

- Tôi muốn nói là chuyện, chuyện này... Có thể bỏ qua không?

Tròng mắt Lame sáng lên, dò hỏi.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy hết phản ứng trên mặt Lame, trực tiếp lắc đầu:

- Không thể, tôi và ông ta là kẻ thù.

- Vậy tôi và ông ta hoàn toàn không có liên quan gì!

Lame quyết đoán nói:

- Hơn nữa tôi vừa nghe tên này đã cảm thấy người này không phải là người tốt!

Hắn ta thật ra phản ứng rất nhanh.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng lại nhìn ra chút manh mối.

Bạch Tiểu Thăng ngả người về phía trước, nhìn chằm chằm vào hai mắt Lame, hắn ta bị nhìn vậy thì có phần không được tự nhiên, vẫn cố gượng cười nói:

- Ngài, ngài nhìn tôi như vậy... Làm gì?

Bạch Tiểu Thăng nói với ẩn ý sâu xa:

- Ban đầu tôi còn tưởng rằng anh thật sự không quen biết Lever, nhưng ánh mắt vừa rồi của anh đã nói cho tôi biết, anh thật sự có quen!

Lame lập tức giật mình nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Butch bên cạnh cũng không khỏi khiếp sợ, âm thầm nuốt nước bọt.

Người Châu Á trước mắt này nhìn đúng là trẻ tuổi, nhưng cặp mắt kia quả thật quá đáng sợ!

Sâu thẳm như bầu trời đêm, sáng như sao.

Dường như chỉ liếc mắt lại có thể nhìn thấu được rất nhiều bí mật của bọn họ!

Vậy lát nữa bọn họ nói chuyện cũng phải cẩn thận mới được!

- Nói đi, các người không phải là kẻ trộm, vậy các người có lai lịch gì?

Bạch Tiểu Thăng ngồi thẳng người, hất cằm, hỏi.

Lame và Butch nhìn nhau, người sau gật đầu, ý bảo Lame nói thật nói.

Lame hắng giọng một cái, nói với ba người Bạch Tiểu Thăng:

- Thật ra, tôi muốn nói chúng tôi tìm nhầm phòng, các người có tin không?

- Đi nhầm phòng? Không mở được cửa, sau đó cạy khóa à? Còn ăn mặc như các người, còn có thể làm ra một tấm biển cảnh cáo hình tam giác à?

Lâm Vi Vi khoanh tay, vẻ mặt như muốn cười:

- Có phải các người xem chúng tôi là kẻ ngốc đúng không?

- Không phải là đi nhầm phòng mà là tìm sai phòng, đương nhiên cũng mở sai phòng.

Lame vội vàng sửa lời:

- Chúng tôi tính vào phòng một người khác lại xảy ra sự cố. Đó là phòng bên cạnh, chắc các người đã gặp qua. Đó là người da trắng, nhìn cũng trạc tuổi ông anh đây, dáng người hơi cao...

Lame miêu tả một lúc lại làm cho ba người Bạch Tiểu Thăng nhìn nhau.

Nghe rất giống với Bing.

- Đêm qua, chúng ta đã nhìn anh ta và những người bạn của anh ta đi bên này, hình như cũng có dừng chân ở trước cửa này một lúc. Bởi vì quá xa, chúng tôi không nhìn thấy rõ là vào phòng này hay phòng bên cạnh.

Lame lẩm bẩm nói:

- Cho nên mới xảy ra sai sót.

Butch cũng nói:

- Chúng tôi cũng không dám gọi điện thoại cho lễ tân, sợ để lại dấu vết.

Hai người này cũng không biết là khôn khéo hay ngu ngốc nữa...

Lôi Nghênh thật sự không nhịn được, nói:

- Không thấy rõ thì các người không biết tìm cách xác nhận à? Vậy mà lại trực tiếp mở, nhỡ nhầm, vậy chẳng phải là lãng phí thời gian sao?

Người mập bên cạnh lập tức giơ tay nói:

- Chúng tôi từng kiểm tra.

- Từng kiểm tra rồi mà các người còn mở sai à?

Lâm Vi Vi quả thật không thể tin nổi:

- Các người từng kiểm tra thế nào.

Người gầy Lame dựng thẳng một ngón tay lên đầu:

- Chúng tôi xem gà trống nhỏ.

- Gà trống nhỏ? Xem đến ai mà lại chọn... Ai?

Lâm Vi Vi hơi ngập ngừng, hỏi dò.

Lame, Butch liên tục gật đầu, còn liên tục giải thích.

- Xem “ống dẫn” video trên trang web.

- Nghe nói là một cách thức phán đoán khoa học mang tính ngẫu nhiên đến từ Trung Quốc.

Ba người Bạch Tiểu Thăng đều sửng sốt.

- Ôi mẹ ơi.

Lâm Vi Vi lấy lại tinh thần, không nhịn được giơ tay đỡ trán, có cảm giác đau đầu.

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh cũng có cảm giác dở khóc dở cười.

- Xác suất chính xác của cách đó không nhỏ, trước đây chúng tôi...

Lame thấy ba người Bạch Tiểu Thăng "cảm thấy hứng thú" thì lập tức có tinh thần, muốn giới thiệu một lúc về tâm đắc mình tìm hiểu được.

- Được rồi được rồi.

Bạch Tiểu Thăng vội vàng ngăn cản anh ta, kéo đề tài trở lại:

- Chủ nhân phòng mà các người muốn tìm p, có phải là Bing không?

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, Lame, Butch không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm vào anh.

- Anh biết anh ta à?

- Các người là cùng một nhóm người à?

- Không, chỉ biết tên thôi.

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu nói:

- Các người không cần quan tâm tôi làm sao biết được tên của anh ta, tôi muốn hỏi các người, các người muốn lén vào phòng của anh ta làm gì?

Nói hồi lâu, vấn đề này mới là quan trọng.

Vừa rồi Lame, Butch đã quyết định phối hợp, lúc này cũng không che giấu.

- Thật ra, hai anh em chúng tôi kinh doanh đặc biệt.

Lame nói:

- Chính là loại doanh nhân bán một chút tin tức thương mại cho người khác, đổi lấy thu nhập.

Miêu tả này thật sự khiến cho người nghe sửng sốt.

Bạch Tiểu Thăng ngẩn người, sau đó kịp phản ứng nói:

- A, buôn lậu tin tức thương mại!

Hai người Lame lập tức mỉm cười liên tục gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng đã hiểu rõ.

Không trách được Lame quen biết Lever, Lever cũng là tồn tại có chút danh tiếng trong giới kinh doanh, đặc biệt ở các quốc gia xung quanh Kustier, người buôn lậu tin tức tình báo đương nhiên phải biết tên những người nổi tiếng trong giới kinh doanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận