Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2646: Thời cơ đã đến (2)



Lúc này người kia lặp lại một lần, sau đó trơ mắt nhìn miệng của Basil kéo tới mang tai, ánh mắt phấn khởi sáng lên.

Còn không phải là cơ hội tới rồi sao?

Đột nhiên như vậy à!

Basil hưng phấn, buông tay ra, còn rất hiểu chuyện vuốt quần áo bị nhăn của cấp dưới do bị mình tóm lấy.

- Tốt, tốt chuyện này các người làm tốt lắm! Sau này tôi chắc chắn sẽ có phần thưởng lớn!

Vẻ mặt người kia vui mừng, vừa định nói vài lời xu nịnh, liền nghe được Basil nói:

- Đúng rồi, thời gian, địa điểm mời khách thì sao?

Đây mới là tin tức quan trọng.

- Cái này, không biết...

Người này dè dặt trả lời.

- Không biết?

Vẻ tươi cười của Basil liền biến mất, mắt trợn trừng, tức giận nói:

- Các người làm ăn kiểu gì không biết, không điều tra tìm hiểu rõ lại tới báo cáo!

Người này lập tức lộ vẻ uất ức.

- Người của chúng ta nghe được vài ba câu thì Bạch Tiểu Thăng đã cùng người cậu ta vào văn phòng, người của chúng ta không vào được...

Basil nghe vậy tức giận nói:

- Đúng là đồ vô dụng!

Suy nghĩ mấy giây, Basil lấy lại tinh thần, mắt thấy người kia vẫn dè dặt đứng ở bên cạnh, lén nhìn sắc mặt của mình thì lập tức trợn mắt nói:

- Cậu còn ở đây làm gì, chờ đòi thưởng à, lăn!

Người kia rụt cổ lại, nghe vậy không dám tức giận, cười nịnh nọt rồi chật vật rời đi.

Ánh mắt Basil nhìn không gian trước mắt, ánh mắt lóe lên, lẩm bẩm nói:

- Xem ra, mình phải tự thân xuất mã mới được. Lần này nhất định phải nắm lấy cơ hội!

Thượng đế đưa cơ hội tốt như vậy đến trước mắt, nếu bỏ qua chính là không tôn trọng cơ hội đấy!

Nghĩ đến đây, Basil vội vàng ra cửa, lao thẳng đến công ty Rainstorm. Hắn ở phía khách sạn đối diện nên không đến mấy phút là có thể tới nơi...

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng lại trưng dụng văn phòng của Riviyan. Văn phòng tổng giám đốc công ty Rainstorm đang đóng kín cửa, anh đang căn dặn Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh một vài công việc trọng điểm.

Mấy ngày qua, bọn họ đều đặc biệt vội vàng.

Nói không khoa trương, bây giờ một phần tư vụ kinh doanh trên thế giới có thể đều có liên quan trực tiếp hoặc gián tiếp với bọn họ, số lượng tiền thông qua có thể hù chết người.

Sau khi Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh tiếp nhận sự sắp xếp của Bạch Tiểu Thăng sẽ liên hệ với khắp nơi, truyền ra các loại yêu cầu.

Khi ba người nói chuyện xong, văn phòng chợt nghe có tiếng gõ cửa.

Bạch Tiểu Thăng đúng lúc ngừng nói, ngước mắt nhìn lên. Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng nhìn về phía cửa.

Cửa văn phòng bị đẩy ra, Basil lách người bước vào, vẻ mặt tươi cười.

- Ngài Bạch, ngài đang bận sao?

Basil mỉm cười khách sáo hỏi.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng thu xếp công việc cũng đã xong, ra hiệu cho Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh rời đi trước để làm chuyện, anh đứng dậy, khẽ mỉm cười nói:

- Hóa ra là ngài Basil, ngài có chuyện gì sao?

- Đúng, chỗ tôi có vài việc muốn nói với ngài.

Basil liếc nhìn Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi qua bên cạnh mình rồi bước nhanh tới gần Bạch Tiểu Thăng.

- Chuyện gì vậy?

Bạch Tiểu Thăng khách sáo mời Basil qua bên sô pha.

Basil đã tới một thời gian, nghe Lâm Vi Vi nói, hắn ở bên này cũng không được chào đón, mà dự định ban đầu của mình là lừa lấy tin tức từ chỗ hắn, nhưng sau đó nghĩ lại cảm thấy chưa chắc có thể có nội dùng hữu dụng gì.

Đối với Hội đồng quản trị, đối với Perros, ưu điểm lớn nhất của Basil chính là trung thành tin cậy, ngoài ra không có giá trị gì khác.

Bí mật mà hắn có thể tiếp xúc không nhiều, vậy mình lừa lấy tin tức cũng rất có khả năng không thu hoạch được lớn.

Lại thêm thời gian gần đây, Bạch Tiểu Thăng thật sự rất bận, một phút trị giá trên dưới mấy chục triệu, cũng không rảnh quan tâm tới hắn, ngay cả số lần gặp mặt Jami và Nagasha bên kia cũng đang giảm bớt.

Cho nên, Bạch Tiểu Thăng thu xếp một bữa tiệc trưa, cùng lúc giao lưu, trao đổi tình hình với hai người, mặt khác cũng là liên lạc tình cảm.

- Ngài Bạch, tôi tới Bắc u cũng một thời gian, đang nghĩ có nên rời đi nơi khác xem thử thế nào không. Dù sao chỗ ngài lại không cần tôi.

Basil đi theo Bạch Tiểu Thăng tới chỗ sô pha và ngồi xuống, cười ha hả nói.

Bạch Tiểu Thăng lập tức kinh ngạc.

Hôm nay, sao Phó chủ tịch Basil này lại tự hiểu lấy mình như thế.

- Nhưng trước khi đi, tôi vẫn hy vọng gặp mặt cô Jami của gia tộc Milutlo và cô Nagasha của gia tộc Falklin một lần. Dù sao khó khăn lắm mới tới một chuyến, không gặp được người của hai bên đã rời đi, vậy sẽ mất hứng bao nhiêu, hơn nữa sau khi về tôi cũng không tiện ăn nói với ngài Perros.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, tỏ vẻ có thể hiểu được suy nghĩ của Basil.

Nghĩ đến ngài Perros của Hội đồng quản trị bên kia biết được tình hình bên này, cũng muốn nhân cơ hội kết giao với hai gia tộc lớn, không gặp một lần, quả thật khó có thể từ bỏ ý định.

- Ngài Tiểu Thăng, không bằng ngài tiến cử tôi, sau khi gặp mặt, tôi lại rời khỏi Bắc u.

Basil nhìn Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười nói.

- Cái này à...

Bạch Tiểu Thăng chỉ hơi trầm ngâm suy nghĩ một lát.

Theo lý thuyết, gặp mặt một lần cũng được, một là Basil muốn tìm chút tin tức từ hai người phụ nữ tinh ranh như vậy là không thể, hắn cũng không có bản lĩnh tiết cơ mật của lộ tập đoàn.

- Tôi nghe người phía dưới trong lúc vô tình có nói đến ngài tính mời khách vào buổi trưa hôm nay, còn mời cô Jami, cô Nagasha, không bằng tôi trả tiền bữa này, tôi chỉ mong được gặp mặt một lần mà thôi.

Basil nói tiếp.

Thậm chí ngay cả mở tiệc chiêu đãi cũng thăm dò rồi.

Bạch Tiểu Thăng chỉ đành phải cười, gật đầu:

- Vậy được rồi, nếu ngài Basil có ý muốn gặp thì cùng đi đi.

- Cảm ơn!

Mặt mày Basil rạng rỡ, mở miệng hỏi thăm Bạch Tiểu Thăng:

- Vậy không biết lần này dùng cơm vào thời gian, địa điểm nào vậy?

...

Nhận được tin tức đã mơ tưởng từ lâu, Basil không ở lại lâu liền chào từ biệt Bạch Tiểu Thăng.

Từ chỗ Bạch Tiểu Thăng đi ra, tâm tình hắn sung sướng, bước chân nhẹ nhàng.

Có lẽ xuất phát suy nghĩ yên tĩnh, bí mật nên Bạch Tiểu Thăng muốn mời tiếc không phải là trung tâm thành phố, mà ở trong khu phố cổ Hamore.

Nơi đó có nhà hàng riêng, có một phong vị khác.

Đúng là địa điểm vô cùng tốt để ra tay!

Basil cũng cảm động trước sự quan tâm của ông trời, cảm thấy ông trời xúc động trước sự chân thành của mình, ngay cả địa điểm cũng chọn chỗ hay như vậy.

Sau khi rời khỏi, Basil lại sốt ruột không chịu được gửi tin tức cho nhóm người Matthew răng gãy, đồng thời trong lòng cũng chờ mong.

Về phần bữa tiệc, hắn nhất định sẽ không lộ diện, bất kể là bị nhóm người Matthew thấy mặt, hay bị cuốn vào trong đó đều là chuyện ngu ngốc.

Đương nhiên, hắn có thể từ phía xa thưởng thức một hồi.

Sau đó có hỏi tới, hắn hoàn toàn có thể nói là tạm thời có việc đi muộn.

Đương nhiên, bản thân Bạch Tiểu Thăng sau đó gặp rắc rối sẽ không chú ý tới, còn có tâm tình quản hắn tham dự hay không sao...

Trong kho hàng bỏ hoang, một đám đàn ông hoặc vô cùng buồn chán lau súng, hoặc đang ném phi đao trên một bia đơn giản, hoặc là buồn chán im lặng uống rượu.

Bọn họ đi tới bên này lâu như vậy còn chưa bắt đầu làm việc, lại phải luôn cảnh giác sợ bị phát hiện, bọn họ đúng là chịu đủ rồi.

Matthew răng gãy dùng một con dao sắc bén cắt một miếng thịt còn dính máu và chậm rãi ăn. Người lính đánh thuê này có một thói quen kỳ lạ, có thể coi ăn thịt là hoạt động giải trí ngày thường, nửa ngày ăn ba tới năm cân thịt không thành vấn đề.

Hắn cũng có thể hai đến ba ngày không ăn gì, hoàn toàn dựa vào uống nước để duy trì năng lượng chiến đấu.

Matthew đang ăn thịt, điện thoại đặt ở bên cạnh đĩa bỗng nhiên sáng lên, hắn cầm lên xem một lát, đôi mắt lập tức sáng ngời, tiện tay ném con dao trong tay ra:

Vù một tiếng, con dao đã cắm chính giữa hồng tâm của bia phía xa.

Bất chợt, hắn đứng dậy đánh tiếng với người của mình:

- Cầm trang bị lên, bắt đầu làm việc thôi các cậu bé!

Bây giờ còn ba tiếng nữa mới tới buổi trưa, bọn họ phải chạy tới, làm tốt tất cả chuẩn bị!

Điều này không quá khó với bọn họ!

Matthew hoạt động cổ tay đã rảnh rỗi tới mức khó chịu, đôi mắt sáng ngời tự nói:

- Nghe nói là một mục tiêu đáng để săn bắn! Không biết có đáng để tôi ra tay hay không!

Bạn cần đăng nhập để bình luận