Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2268: Chuyện này không thành vấn đề! (2)

- Tiểu Thăng, cậu đang làm cố vấn thương mại đặc biệt ở Osan à?

Ôn Ngôn không chào hỏi mà đi thẳng vào vấn đề.

- Trụ sở chính bên kia đã biết rồi sao? Đúng vậy, đúng là có chuyện này.

Bạch Tiểu Thăng sảng khoái thừa nhận.

Ông Ngôn hòa nhã nói:

- Chỗ trụ sở chính, người đứng đầu các khu lớn và các vị phó tổng giám đốc chắc hẳn đều đã biết. Cho dù Brady không muốn nhiều người biết, nhưng cậu biết là có một số việc chỉ cần một người biết thì mọi người sẽ đều biết. Chuyện liên quan tới Brady và cậu, hẳn cậu biết rõ nhất là chuyện gì rồi. Tôi biết cậu chắc chắn có sắp xếp riêng của mình, tôi sẽ không khoa tay múa chân với cậu, chỉ có điều...

Ôn Ngôn dừng lại một lát mới trầm giọng nói:

- Bạch Tuyên Ngữ chắc sẽ có thái độ đặc biệt không hài lòng về cậu. Ngay vừa rồi, anh ấy đã tới chỗ tôi để lấy số điện thoại khác của cậu, có lẽ anh ấy sẽ nhanh chóng gọi điện thoại cho cậu đấy. Cậu biết, anh ấy muốn thì tôi không thể không cho. Anh ấy muốn nói với cậu về chuyện này, có lẽ lời lẽ sẽ hơi kịch liệt, cậu nên có sự chuẩn bị đi.

Ôn Ngôn tự mình gọi điện thoại tới, lại trực tiếp nói cho cho Bạch Tiểu Thăng biết điều này.

Ở trên thái độ đối xử với Bạch Tuyên Ngữ, lập trường của anh ta nhất trí với Bạch Tiểu Thăng, cho dù không phải là đối lập nhưng tuyệt đối sẽ không đến được với nhau, hai bên đều có bài xích trên nhiều phương diện khác nhau.

- Tôi biết rồi, cảm ơn ngài đã cố ý gọi điện thoại tới nói cho tôi biết.

Bạch Tiểu Thăng gửi lời cảm ơn.

Sau khi kết thúc cuộc điện thoại của Ôn Ngôn chưa tới năm phút, lại có một cuộc điện thoại được gọi tới.

Đây là số lạ.

Bạch Tiểu Thăng nghe máy và nói rõ thân phận của mình với người gọi tới:

- Tôi là Bạch Tiểu Thăng, anh là ai vậy?

- Bạch Tiểu Thăng, tôi là Bạch Tuyên Ngữ!

Người đối diện cũng rất thẳng thắn, trong giọng nói lộ ra vài phần lạnh lùng.

Ôn Ngôn vừa gọi điện thoại tới nhắc nhở, Bạch Tuyên Ngữ đã gọi tới rồi sao?

Bạch Tiểu Thăng ngước mặt nhìn ánh mặt trời và mỉm cười, lại giống như Bạch Tuyên Ngữ đang ở ngay trước mặt mình vậy:

- Hóa ra là ngài đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, sao mới sáng sớm như vậy mà ngài lại gọi điện thoại cho tôi thế? Chẳng lẽ ngài có gì muốn dặn dò sao?

Bất kể Bạch Tuyên Ngữ có giọng điệu và thái độ thế nào, Bạch Tiểu Thăng vẫn có tiết tấu riêng của mình.

Bên kia điện thoại, Bạch Tuyên Ngữ cũng không hề có ý định nói đùa với Bạch Tiểu Thăng, vẫn có vài phần lạnh lùng:

- Bạch Tiểu Thăng, có phải cậu đang đảm nhiệm cố vấn thương mại đặc biệt gì đó ở Osan không? Có phải cậu chạy đi giúp đỡ con trai đại tù trưởng tối cao Osan tiến hành đàm phán kinh doanh không? Tôi hỏi cậu, là ai cho cậu quyền bỏ mặc chức vụ của mình đi làm những chuyện kia?

Bạch Tuyên Ngữ gào to, giọng điệu hoàn toàn là sự chỉ trích.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng không phải ngồi không, sắc mặt anh trầm xuống và cười nhạt nói:

- Hóa ra là chuyện này đã làm cho ngài đại diện chủ tịch hội đồng quản trị mất hứng à? Vậy thì tôi biết rồi, bây giờ tôi sẽ nói với đại tù trưởng Ogad, tôi không cần danh hiệu vinh dự này nữa, bây giờ tôi sẽ trở về Trung Quốc.

Bạch Tuyên Ngữ mắng một trận, nhưng hắn không ngờ được Bạch Tiểu Thăng lại quyết định không giải thích mà trực tiếp muốn rời đi.

Khí thế của Bạch Tuyên Ngữ vừa rồi cũng không khỏi bị cắt đứt.

- Nếu ngài đại diện chủ tịch hội đồng quản trị vẫn không hài lòng, tôi có thể trình một bản kiểm điểm cho tập đoàn, ngài thấy thế nào?

Bạch Tiểu Thăng mở miệng một câu lại nói "Ngài", làm cho người ta cảm thấy không được tự nhiên.

- Chuyện này đã như vậy, cậu cũng không thể nửa đường đứt gánh được, nếu không bảo Osan nhìn tập đoàn Chấn Bắc chúng ta thế nào.

Bạch Tuyên Ngữ chỉ có thể tìm cho mình một bậc thang xuống.

Hắn tất nhiên không thể cho phép Bạch Tiểu Thăng bỏ mặc Brady bên kia, lại dẹp đường trở về phủ.

- Nếu ngài đại diện chủ tịch hội đồng quản trị đã lên tiếng thì tôi sẽ nhớ kỹ, về sau nếu như trụ sở chính của tập đoàn lấy chuyện tự ý rời khỏi cương vị công tác, không làm việc đàng hoàng để công kích tôi, tôi sẽ lấy lời của ngài đi bịt miệng bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Bên kia điện thoại, Bạch Tuyên Ngữ có hơi buồn bực tức tối.

Nếu bàn về tư duy và cách ăn nói, hắn cho rằng Bạch Tiểu Thăng có chút láu cá, hắn thực sự không bằng được anh.

Bạch Tuyên Ngữ điều chỉnh lại hơi thở và giọng nói:

- Nếu bây giờ cậu là cố vấn thương mại đặc biệt của Osan, lại giúp đỡ Awakwalakra - con trai của đại tù trưởng tối cao Osan làm đàm phán thương mại, vậy tôi hỏi cậu, vì sao Hogson và Anlos đều đạt được yêu cầu của bọn họ ở Osan tố, nhưng Brady thì tụt sau người ta, không người hỏi thăm hả?

Đây mới là trọng điểm của cuộc nói chuyện lần này.

Bạch Tuyên Ngữ tự biết mình không có khả năng ăn nói được bằng Bạch Tiểu Thăng nên dứt khoát đi thẳng vào vấn đề.

- Đây là do đại tù trưởng Ogad an bài.

Bạch Tiểu Thăng trực tiếp ném tội danh này cho người cao hơn, còn đưa ra một đề nghị:

- Bằng không ngài đi hỏi đại tù trưởng Ogad xem, tôi cũng tò mò không biết tại sao ngài ấy lại đặt chúng ta ở cuối cùng.

Ở đầu điện thoại bên kia, Bạch Tuyên Ngữ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Có một số việc, anh biết rất rõ ràng là đối phương chối tội nhưng anh không thể nào chứng minh được là sự thực, không thể nào phản bác, đây mới là chuyện khó tiếp nhận nhất.

- Bạch Tiểu Thăng, nếu cậu ở Osan, nếu có khả năng thì cố hòa giải từ bên trong, giúp đỡ doanh nghiệp của tập đoàn chúng ta thu được lợi ích nên có đi, đây là điều cậu nên làm vô điều kiện!

Bạch Tuyên Ngữ trầm giọng nói:

- Cậu là người trong dòng họ của ông nội Bạch Chấn Bắc thì nên cống hiến tất cả sức lực cho lợi ích của tập đoàn, đồng thời không cần báo đáp lại, từ giây phút cậu bước vào tập đoàn, đây là điều duy nhất cậu nên làm!

- Tôi cũng thế!

- Cho nên tôi bất kể cậu dùng cách nào, cậu cũng phải để cho Brady bên kia mau chóng đưa vào quỹ đạo!

- Cậu biết chưa!

Bạch Tuyên Ngữ nói với giọng điệu không cho phép được phản đối.

- Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị ra lệnh, tôi tất nhiên là nghe được rồi.

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói:

- Chỉ có điều trong chuyện này, tôi chắc hẳn sẽ giúp Brady tham dự vào, sẽ dùng hết chút tình cảm của tôi ở Osan.

- Trên thực tế, tôi có thể có bao nhiêu tình cảm ở chỗ này chứ?

- Nhưng cứ như vậy, về sau tôi có thể sẽ không giúp được gì nữa, Osan muốn an bài thế nào, tôi sẽ hoàn toàn không nhúng tay vào được. Đến lúc đó nếu trụ sở chính của tập đoàn còn có người bất mãn, tôi cũng chỉ có thể đưa ngài ra trấn áp bọn họ thôi. Ngài thấy như vậy có được không?

Bạch Tuyên Ngữ vừa muốn lên tiếng, Bạch Tiểu Thăng lại nói:

- Tôi không phải là không muốn dốc hết sức lực, cúc cung tận tụy cho lợi ích của tập đoàn, tôi là sợ yêu cầu quá nhiều ngược lại khiến cho Osan chán ghét và bất mãn, đến lúc đó Brady được tôi dẫn dắt vào lại bị căm hận, tôi chẳng phải sẽ trở thành người có tội của tập đoàn sao?

Bạch Tiểu Thăng không đồng ý với lời nói của Bạch Tuyên Ngữ là nên hy sinh tất cả cho tập đoàn Chấn Bắc.

Những lời này cũng mơ hồ có vài phần ngầm châm chọc, còn có chút chế giễu ngược.

Bạch Tuyên Ngữ chưa chắc đã không nghe ra được, lại thực sự khó có thể phản bác. Nói cho cùng, hắn cũng chỉ vừa gọi điện thoại tới, còn Bạch Tiểu Thăng đã sớm nghĩ xong lí do thoái thác từ trước đó.

Lấy có chuẩn bị đánh không chuẩn bị, điều này đã phân ra cao thấp, phân ra thắng bại rồi.

Bạch Tuyên Ngữ dù sao cũng không phải là nhân vật tầm thường, hắn im lặng một lát, giọng điệu đã trở lại bình tĩnh.

- Được, Bạch Tiểu Thăng, cậu làm chuyện cậu nên làm vì tập đoàn đi! Về phần những chuyện khác, bản thân tôi không có cầu mong xa vời gì!

Ánh sáng mặt trời rực rỡ chiếu khắp trên gương mặt, Bạch Tiểu Thăng tươi cười, nhìn mặt trời và nói hai chữ:

- Được thôi!

Chuyện này không thành vấn đề!

Bạn cần đăng nhập để bình luận