Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1808: Cuộc đời dạy học của Bạch Tiểu Thăng (2)

Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Vân Quang Chi:

- Sao vậy?!

Viện trưởng Anthony không dám giấu, thành thật nhắc lại những lời người kia vừa nói.

Ngay cả Vân Quang Chi nghe xong cũng cảm giác không thể tin nổi.

Trước đây, Vân Quang Chi chỉ cảm thấy Bạch Tiểu Thăng sẽ đạt được độ cao ngoài dự đoán của mọi người.

Nhưng không ngờ độ cao này lại cao như vậy, làm người ta nghe được cũng hãi hùng khiếp vía.

Vừa di chuyển vừa bắn bia di động, ngay cả người của lớp Kèn Lệnh cũng làm không được?!

- Thật thú vị!

Vân Quang Chi im lặng một lát rồi cười.

Ánh mắt của Anthony sáng như đuốc.

Bạch Tiểu Thăng càng mạnh thì học viện càng có nhiều lợi ích!

Chuyện Bạch Tiểu Thăng và lớp Kèn Lệnh đánh cược, trong cùng ngày đã được truyền khắp học viện, khiến cho vô số người kinh ngạc và bàn tán.

Chờ sau khi một vài tin đồn thật sự được truyền ra, ngược lại không ai tin tưởng, bọn họ đều cho rằng người này đang nói mớ giữa ban ngày.

Lớp Kèn Lệnh có trình độ thế nào thì cả học viện đều biết, làm sao có thể bị nghiền ép ở trên phương diện bắn súng, hơn nữa còn là hai lần liên tiếp nữa.

Nhưng lớp Kèn Lệnh đã chiếm lấy hai sân, tiếng súng vang lên mãi đến khi tắt đèn cũng chưa hề dừng lại.

Điều này làm cho người của cả học viện âm thầm sửng sốt.

Chẳng lẽ lời đồn là sự thật, lớp Kèn Lệnh quả nhiên bị hành hạ trên phương diện này à?

Ngoại trừ lớp Bắc 2 của Jimmy, vẫn không có người nào dám tin.

Dù sao ở trong lòng mọi người, lớp Kèn Lệnh là đỉnh cao không thể vượt qua được, phải là nhân vật dạng gì mới có thể vượt qua được?

Đúng là không thể tưởng tượng nổi!

Ngày hôm sau, Bạch Tiểu Thăng bảo Nicholas gọi người của lớp Kèn Lệnh đến sân huấn luyện đấu vật của học viện.

Lần này, để tránh xuất hiện tình huống "bất ngờ", đám người Nicholas cứng rắn dọn sạch sân bãi, còn đóng chặt cửa lớn.

Một vài người hiểu chuyện đều mơ hồ cảm thấy trong sân bãi hẳn phải có chuyện bất thường xảy ra!

Một giờ sau, sân huấn luyện đấu vật được mở ra. Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghênh ngang rời đi.

Khi người của lớp Kèn Lệnh đi ra, ánh mắt đều trống rỗng, giống như nhân sinh quan bị đả kích nào đó.

Đặc biệt là những cao thủ cận chiến, trông mỗi người có cảm giác như đang nghi ngờ cuộc đời...

Ngày thứ hai, Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh chỉ dạy một giờ, lại tiếp tục cuộc hành trình lừa gạt tiết học.

Một ngày tính tám giờ dạy, cuộc sống này vẫn tạm tính là thoải mái...

Ngày này tin đồn càng thêm sôi sục. Anthony biết được sự thật cũng ngã ngồi trên ghế hồi lâu, không lấy được tinh thần.

Trình độ bắn chênh lệch quá lớn thì cũng thôi, sao quyền cước cận chiến cũng kém xa như vậy? Đều là dáng người sáu bảy chục cân, đều có hai tay hai chân, sao còn có thể bị đánh thảm chứ...

Học viên đều là học viên giỏi, chẳng lẽ là học viện dạy không tốt à?

Viện trưởng Anthony cũng bắt đầu nghĩ lại mình.

Ngày thứ ba, lớp Kèn Lệnh chiếm toàn bộ đại sảnh mô phỏng tin tức chiến đấu. Nơi đó có thể mô phỏng ba loại đối đầu ở mức độ nhẹ, trung bình và nặng.

Kết quả mô phỏng vô cùng đáng tin.

Lần này còn chưa tới một giờ, đám người Bạch Tiểu Thăng liền rời khỏi đó.

Không có gì thay đổi, lớp Kèn Lệnh đần độn, mờ mịt luống cuống.

Còn có các phiên bản lời đồn bay loạn trong học viện.

Tất nhiên cũng không thiếu việc Anthony bị chấn động.

Sau khi Vân Quang Chi biết được, ngược lại rất bình tĩnh.

Thoáng cái, thời gian ba ngày đã trôi qua.

Kết quả của cuộc so tài, người của cả học viện đều "không biết" mà lại "biết".

Nói là "Không biết" vì không ai biết kết quả cụ thể thế nào.

Nói "Biết" là bởi vì lớp Kèn Lệnh không ai bì nổi đã thật sự bắt đầu cuộc đời làm công.

Bọn họ tự nhiên lại thật sự thua, thua bởi giáo viên dân kinh doanh trẻ tuổi Bạch Tiểu Thăng và giáo viên Lôi Nghênh!

Ngoại trừ lớp Bắc 2 của Jimmy, ai nấy đều vô cùng chấn động.

Trải qua chuyện này, đám người Bạch Tiểu Thăng thật sự thành người nổi tiếng ở học viện, bọn họ đến đâu cũng luôn được học viên cung kính chào hỏi, luôn được các giáo viên vội vàng tới giao lưu.

"Vương giả" Bạch Tiểu Thăng vừa tới diễn xuất khiêm tốn đã trở thành nhân sĩ phô trương nhất học viện.

Theo đó, học viện chính thức công bố giáo viên Bạch Tiểu Thăng và giáo viên Lôi Nghênh không giảng bài chuyên cho một lớp nào, mà được sắp xếp giải bài công khai!

Một ngày hai tiết, một tiết buổi sáng và một tiết buổi chiều, một tiết này gồm hai giờ.

Có thể nói là học viện đã tính toán rất kỹ, lợi dụng đầy đủ những tiết học mà Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh đã hứa hẹn, theo nguyên tắc kiên quyết không lãng phí một giây nào.

Ngay cả mấy phút đi vệ sinh cũng phải chạy thật nhanh.

Không cần phải nói, đây là do viện trưởng Anthony quyết định.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng biết được, cũng không nhịn được than thở:

- Không chỉ có ông cụ Vân Quang Chi có tiềm chất làm nhà kinh doanh, xem ra viện trưởng của viện này cũng phát huy khả năng tính toán đến cực hạn rồi.

Bạch Tiểu Thăng nghe theo sự sắp xếp của phía học viện, lần đầu tiên giảng bài công khai là nói về "Nghệ thuật chỉ huy và tư duy của nhà kinh doanh", còn phân ra "Hai phần", buổi sáng nói một nửa, buổi chiều nói một nửa.

Buổi sáng, phần lớn những người tới nghe giảng là do "hâm mộ tiếng tăm", sau khi nếm được ngon ngọt thì chiếm hết cả chỗ ngồi trong giảng đường.

Chờ đến buổi trưa, không những chỗ ngồi không còn, phía sau vẫn có đầy người đứng.

Bạch Tiểu Thăng dùng lời nói khôi hài hóm hỉnh, hơn nữa đặc biệt cắt điểm, phương án xử lý không tầm thường kết hợp với ví dụ thực tế, làm cho anh lên lớp một lần liền nổi tiếng.

Nhưng viện trưởng Anthony hình như đã sớm đoán được điều này nên đã sắp xếp cho quay phim tại hiện trường để tiến hành lưu hồ sơ.

Bên kia, bài giảng của Lôi Nghênh nói về đấu vật cũng kín người hết chỗ.

Tối đó có rất nhiều người phản đối trên mạng của học viện khi sắp xếp tiết học đặc sắc của hai người trong cùng một ngày, cùng một thời gian như vậy.

Mà phản đối lần này đã có hiệu quả.

Ngày hôm sau, tiết giảng bài của Bạch Tiểu Thăng chỉ đến trưa, Lôi Nghênh lại chỉ vào buổi chiều.

Nhưng buổi tối, các học viên lại phản đối, vì sao chương trình học đặc sắc như vậy lại không thể giảng liên tục, còn chia làm hai phần, hôm nay một nửa, ngày mai một nửa, thật làm cho người ta xem mà khó chịu...

Từ lúc Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh bắt đầu giảng bài đến nay, người của lớp Kèn Lệnh không hề bỏ sót buổi nào.

Ban đầu, bọn họ còn không phục, muốn bắt được sơ hở của Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh, khiến cho bọn họ mất mặt. Nhưng càng nghe giảng, những người này bị chương trình giảng dạy của Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh thu hút, càng vui vẻ phục tùng. Ngay cả Nicholas, Farro, Monica nhiều lần tranh luận với Bạch Tiểu Thăng, sau đó đều bội phục. Bọn họ càng thưởng thức trạng thái bình thản, không thù dai của Bạch Tiểu Thăng. Tất cả đều là người trẻ tuổi, bọn họ cũng tìm được sự chênh lệch với đối phương. Thái độ của bọn họ với Bạch Tiểu Thăng đúng như đã đánh cược, có thể nói là kính nể, e sợ.

Mấy ngày sau, Vân Quang Chi trở về.

Sau khi ông trở về liền tìm tới Bạch Tiểu Thăng.

Ông mang đến cho Bạch Tiểu Thăng một niềm vui bất ngờ.

Mấy ngày qua, Vân Quang Chi bôn ba mười hai nước, thông qua mạng lưới quan hệ của mình để quảng cáo cho Bạch Tiểu Thăng.

Không ngờ còn là về chuyện buôn bán.

Bộ thương mại của mười hai nước cũng đã sớm quan tâm tới Bạch Tiểu Thăng, có thể nói là ăn khớp với nhau.

Vân Quang Chi đã giành được chính sách ưu đãi về thương nghiệp cho Bạch Tiểu Thăng trong toàn bộ Nam Mỹ.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng biết được cũng phải ngây người.

Ông cụ này đúng là đã bỏ hết sức lực ra giúp mình rồi!

Nhưng sau đó, Vân Quang Chi lại đưa ra một phương án để Bạch Tiểu Thăng trả lại phần ân tình này, bao gồm tăng thêm giờ giảng bài, hàng năm phải quay lại một lần giảng bài công khai không dưới ba ngày, vân vân.

Bạch Tiểu Thăng nghe xong thì không nhịn được nhìn ông cụ Vân Quang Chi.

Ông cụ này đúng là giỏi tính toán, đáng lẽ ra nên làm kinh doanh mới phải!

Bạn cần đăng nhập để bình luận