Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2052: “Kẻ thù" gặp mặt (2)

Thành phố Dilu làm một thành phố nhỏ, phía đông mang diện mạo của thành phố cùng các loại phương tiện cơ sở đều là mới nhất, đồng bộ nhất, cũng có mấy doanh nghiệp với quy mô lớn.

Lần này, đoàn doanh nghiệp Trung Quốc phân ra một đoàn nhỏ khác đi tới nơi này, nhưng đã sớm lên đường trở về, thành quả cũng bình thường.

Doanh nghiệp mới khu Châu Phi của tập đoàn Chấn Bắc mà đám người Bạch Tiểu Thăng quan tâm nằm ở phía bên đó.

Trên một con đường chính có một chiếc xe con chạy rất nhanh.

Chiếc xe này là loại chiếc xe thuê, người lái xe là một cô gái. Nếu như đám người Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy tất nhiên sẽ không xa lạ gì.

Chính là cô Jenny trước đây đã có “mâu thuẫn” với bọn họ.

Lúc này, mặt cô Jenny tái mét, lái xe rất nóng nảy.

Mấy người đàn ông ngồi chung trên xe đều có chút lo sợ bất an.

- Đúng là đáng ghét! Người Trung Quốc đáng chết kia!

Jenny vừa lái xe vừa phẫn uất nói:

- Dựa vào mạng lưới quan hệ, bảo người ta điều tra chúng ta, làm cho tôi lỡ mất thời gian lâu như vậy! Tên khốn kiếp này!

Sau khi mắng người ngoài xong, còn chưa hết giận, cô Jenny nhìn đám người trong xe lại tiếp tục mắng.

- Các người chuẩn bị cái xe nát gì thế, không ngờ nửa đường đã hỏng! Làm hại tôi chỉ có thể đi taxi, đến nơi chẳng phải tôi mất hết mặt mũi à? Tất cả các người đều heo sao?

Mấy người đàn ông ngồi chung đều không dám lên tiếng.

Nhưng thấy cô Jenny đạp lút chân ga, dọc đường đi còn bấm còi ầm ĩ, người ngồi bên ghế vị không nhịn được hãi hùng khiếp vía, nhìn phía trước mặt, giơ tay nắm thật chặt lấy tay vịn.

- Cô Jenny, hay là để tôi lái cho...

Người kia không nhịn được cố cười nói với Jenny:

- Ngài lái quá nhanh!

Người phụ nữ này thật đáng sợ, trong lòng vừa khó chịu liền đua xe, mắt thấy chiếc xe thuê lao trái lao phải, nhiều lần đều suýt nữa thì đâm vào người ta, đúng là làm cho hắn khiếp sợ đến mức hoảng loạn.

- Sợ cái gì chứ? Kỹ thuật của tôi rất tốt!

Jenny hừ lạnh nói:

- Còn nữa, phía trước còn xa mới có trạm kiểm tra. Đến lúc đó, tôi sẽ giảm tốc độ xe xuống, không được sao!

Khi nói chuyện, Jenny còn trừng mắt với người ngồi ở ghế phụ, thuận tiện qua gương chiếu hậu nhìn mấy người phía sau, lập tức bĩu môi, giễu cợt nói:

- Mấy người là đàn ông, đúng là vừa vô dụng lại nhát gan! Cho các người đi cùng đến đây, đúng là quyết định sai lầm nhất của tôi!

Bị sỉ nhục như vậy, mấy người đàn ông này lại không nói tiếng nào.

Quan lớn một cấp đè chết người, trên công việc cũng thế, cấp cao nhất là đúng nhất.

Bọn họ chỉ có thể nghe và chịu đựng.

Bên cạnh lại xuất hiện một chiếc siêu xe, thấy xe của mình gần như lướt qua xe của đối phương. Gương mặt người đàn ông ngồi ở ghế phụ đã trắng bệch, nói không ra lời, một tay kéo trợ lý, một tay nắm lấy dây an toàn.

Những người phía sau, có người nắm lấy thánh giá trước ngực, có người dứt khoát nhắm nghiền hai mắt.

- Kỹ thuật của tôi, trong lòng tôi biết rõ!

Jenny cười lạnh nói:

- Các người lại đừng lo lắng linh tinh...

Jenny còn chưa nói xong, ở lối rẽ trước mặt bỗng nhiên xuất hiện ba chiếc xe với khoảng cách rất gần.

Lúc này Jenny vừa vượt qua, thấy cảnh tượng như vậy thì con ngươi lập tức co lại, đánh mạnh tay lái và chợt phanh gấp.

Đáng tiếc, lúc này tốc độ xe quá nhanh, cô ta nhường cho chiếc thứ nhất đi qua, tránh chiếc thứ hai và tiếp xúc thân mật với chiếc thứ ba.

Hai chiếc xe gần như sát bên nhau lao về phía trước, ngay cả phanh cũng đồng bộ.

Hai chiếc xe hơi nghiêng xe, gương chiếu hậu bay mất, cửa xe thậm chí ma sát ra tia lửa.

- A!

- Thượng đế!

- Mẹ ơi!

Trong nháy mắt đó, mấy người đàn ông ngồi trên chiếc xe của Jenny cũng phát ra giọng nữ the thé rồi.

Jenny cũng sợ, liều mạng giữ chặt tay lái.

Chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại, thật may không xảy ra tai nạn giao thông đáng sợ hơn.

Nhưng chiếc xe phía sau bọn họ không ngừng phát ra tiếng động.

Đó là tiếng tông vào đuôi xe liên tục phát ra...

Vẻ mặt Jenny trắng bệch, phát hiện phanh cũng sắp bị mình giẫm lún vào động cơ, tay cô ta run rẩy, chân cũng run rẩy.

Nhưng vừa lấy lại tinh thần, vẻ mặt Jenny nổi giận, hạ một bên cửa kính xe, phẫn nộ hét lên với chiếc xe bên cạnh:

- Này, anh lái xe thế nào thế?

Tài xế của chiếc xe bên cạnh kia cũng hạ cửa kính xuống. Người đàn ông cao lớn thô kệch với sắc mặt trắng bệch cũng tức giận hét lớn với bên này.

Sau đó, cửa kính phía sau của chiếc xe kia hạ xuống, lộ ra gương mặt của một người Trung Quốc trẻ tuổi, cũng đang nhìn lại.

Chính là Bạch Tiểu Thăng!

Vừa rồi, ba người Bạch Tiểu Thăng đều giật mình.

Jenny đang muốn chửi nhau với tài xế của đối phương, trong lúc vô tình thấy Bạch Tiểu Thăng ngồi phía sau liền sửng sốt, sau đó hận không muốn bùng nổ:

- Lại là anh, đồ sao chổi!

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên nhìn thấy cô ta, cũng nhíu mày:

- A, là cô à!

Kẻ thù gặp mặt, đặc biệt đỏ mắt. Jenny liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, trong khoảnh khắc thái độ trở nên hung dữ, hận không thể nghiến răng nghiến lợi.

Hôm nay, vì người đàn ông Trung Quốc này mà cô ta vô duyên vô cớ lỡ mất hơn nửa ngày. Càng khỏi phải nói tới trước đây, người, xe còn bị bắn đầy nước bẩn, đến bây giờ khắp người vẫn ẩm ướt khó chịu. Thật vất vả mới thoát thân khỏi trạm kiểm tra bên kia, vừa rồi còn "Nhớ mãi không quên" chửi bới liên tục, không ngờ lúc này lại gặp mặt!

Chiếc xe của hai bên cọ vào nhau không nói, vẫn để cho xe phía sau luân phiên tông vào đuôi xe, nghe tiếng chửi rủa không ngừng của tài xế phía sau, Jenny đã biết lần này rắc rối không nhỏ rồi!

Vì sao mỗi lần gặp mặt, người gặp xui xẻo luôn là mình chứ! Jenny có cảm giác muốn đâm vào tim.

Người Trung Quốc này quả thật chính là "Sao chổi" như trong tục ngữ của phương đông đã nói.

Trong phương tây thì hẳn là thần xui xẻo hóa thân!

Jenny tức giận liền ấn nút và đẩy cửa xe đi ra ngoài, lao thẳng đến bên kia.

Cô ta muốn hỏi thử người Trung Quốc kia, rốt cuộc muốn hãm hại cô ta mấy lần mới tính ngừng đây!

- Người phụ nữ kia xuống rồi. Cô ta đi tới. Không ngờ cô ta còn lộ ra dáng vẻ đằng đằng sát khí như vậy?

Lâm Vi Vi ở trong xe của Bạch Tiểu Thăng nhìn xuyên qua cửa sổ xe, thấy từng hành động cử chỉ của Jenny thì không nhịn được nhíu mày nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận